Ác Ma Ca Ca, Nói Ngươi Yêu Ta!

Vài ngày sau, mẹ Hải Nhạc ra khỏi viện, về nhà liền gọi mọi người cùng nói chuyện cho rõ, lần này không khí rất ngưng trọng, mẹ Hải Nhạc ngay cả cười cũng không có cười qua.
“ Gọi mọi người ra đây, nói vậy mọi người cũng biết là bởi vì chuyện gì." Trên mặt mẹ Hải Nhạc cũng chưa có giãn ra cái biểu tình kia.
Tạ Thư Dật cùng Hải Nhạc đứng chung một chỗ, hắn đột nhiên cảm nhận được một loại bất an, hắn không khỏi kéo lại tay Hải Nhạc.
Mẹ Hải Nhạc ngó hắn một cái, liền gọi Hải Nhạc: “ Nhạc Nhạc con lại đây với mẹ”
“Dạ" Hải gỡ tay ra khỏi tay Tạ Thư Dật, trong lòng bất an đi đến bên mẹ.
“con ngồi xuống, mẹ có chuyện muốn nói." Mẹ Hải Nhạc nói.
Hải Nhạc chỉ đành phải ngồi ở mẹ bên cạnh.
“Trường Viên, em hôm nay phải làm một quyết định, giả như anh có thể tiếp nhận là tốt rồi, giả như anh không thể tiếp nhận, em sẽ dẫn hai chị em nó rời đi Tạ gia!" Mẹ Hải Nhạc đối với ba Tạ nói.
Tạ Trường Viên kinh hãi: " em muốn làm gì?”
Hải Nhạc cùng Hải Hoan, nhất là Thư Dật, càng thêm thất kinh.
“Em quyết định, để cho Thư Dật cưới Hải Hoan, nếu anh không đồng ý, Thư Dật cũng bất đồng toan tính, em liền mang Hải Hoan cùng Hải Nhạc lúc này rời đi thôi, nơi này không phải là nhà của chúng tôi!" Mẹ Hải Nhạc như đinh chém sắt mà nói.
“Mẹ!" Hải Nhạc không khỏi đứng lên, sắc mặt tái nhợt là không thành bộ dáng, côđang muốn mở miệng nữa, mẹ côngăn trở cô.
“Nhạc Nhạc! Mẹ lần này đã quyết, con đừng cho rằng mẹ đang làm khó con! Con tuổi còn nhỏ, biết cái gì gọi là tình yêu à? Tương lai con trưởng thành có người theo đuổi, lúc đó con sẽ hiểu bây giò căn bản không phải là yêu!Con hoàn toàn có tư cách có được một cuộc sống tốt, có được người đàn ông tốt hơn trăm lần Tạ Thư Dật! Lần này chị gái con trinh tiết là bị Tạ Thư Dật hủy hoại, Thư Dật phải chịu nổi trách nhiệm này!
Tạ Thư Dật không khỏi cả người rét run, không nghĩ tới mẹ Hải Nhạc lại quyết định như vậy. Muốn đem cả hai chị em đi để ép hắn cưới Trì Hải Hoan.

“Mẹ!" Hải Nhạc không khỏi tuyệt vọng khóc thút thít, côxoay người lại, định ra khỏi phòng, Tạ Thư Dật rống lớn một tiếng: " Nhạc Nhạc, không cho đi! Mọi người tốt nhất hôm nay nói cho rõ ràng!”
“ Vậy cậu nói đi, muốn nói thế nào?" Mẹ Hải Nhạc lạnh lùng hỏi Tạ Thư Dật:" Cậu cảm thấy Hải Hoan là món đồ chơi sao? Chơi đùa mà có thể vứt?" Đôi mắt sâu côxoay người nói với Tạ Trường Viên: "Trường Viên, em không phải là không giảng đạo lý, Hải Hoan và Hải Nhạc ai cũng là con gái em, là trái tim của em, em cũng xem Tạ Thư Dật như con mình, nhưng phát sinh chuyện như vậy, chỉ có thể để cho Thư Dật cưới Hải Hoan, mới có thể thở bình thường, bằng không, cái nhà này, cứ như vậy giải tán! Đây là anh muốn nhìn thấy như vậy sao? Vậy anh nói đi không làm thế thì nên xử lý như thế nào?”
Tạ Thư Dật lo lắng hướng về phía ba của hắn hô to: " ba, người đã đáp ứng con để cho con theo đuổi tình yêu này”
Tạ Trường Viên nhìn con trai, rồi lại nhìn vợ, ông lúc này lại rơi vào tình thế khó xử.
Tạ Thư Dật lòng của càng lạnh hơn, ánh mắt của hắn chuyển sang Hải Nhạc, Hải Nhạc con mắt nước mắt lưng tròng không nhìn hắn, lòng củaTạ Thư Dật không khỏi hàng loạt co rút đau đớn.
Trách hắn, chỉ đổ thừa hắn, đem tất cả mọi chuyện làm cho bết bát như thế!
Hắn nắm chặt quả đấm hồi lâu, mẹ Hải Nhạc cho là hắn đã thỏa hiệp, nói: " nếu tất cả mọi người không có dị nghị, như vậy, kế tiếp liền chọn ngày tốt định xuống chứ! Trước đính hôn chứ! Chờ Hải Hoan đến mười tám tuổi, các con có thể suy tính chuyện kết hôn.”
“Không! Tôi không đồng ý! Tôi không đồng ý! Tôi sẽ không đính hôn với Trì Hải Hoan! Người tôi thích là Hải Nhạc! Là Hải Nhạc! Cũng chính là con gái của dì! Dì tại sao không cho phép con với Hải Nhạc? Người con thích là cô ấy! Là cô ấy!" Tạ Thư Dật không khỏi cuồng bạo hô to lên.
Mẹ Hải Nhạc chần chờ một chút, Hải Hoan thấy vậy lại nức nở một tiếng khiến cho ánh mắt của mẹ Hải Nhạc lại trở nên kiên định đứng lên: " Thư Dật, con thích Nhạc Nhạc, dì hiện tại cũng không phủ nhận, nhưng là, con cùng Hải Hoan làm thành ra như vậy, con chỉ có thể lựa chọn Hải Hoan! Hải Hoan cùng Hải Nhạc dáng dấp giống nhau như đúc, có cái gì bất đồng? Con đến lúc đó cũng sẽ thích nó! Con bé cũng là cô gái tốt!”
“Không! Không giống nhau! Làm sao có thể một dạng? Tôi thích cũng không phải dung mạo Nhạc Nhạc, mà là con người cô ấy. Cho dù họ có giống nhau như đúc, tôi cũng vậy không cách nào thích cô ta! Cô ta sao? Chỉ sợ dì đã không hiểu người con gái này của mình. Cô ta cùng Hải Nhạc một dung mạo, nhưng là, Nhạc Nhạc là thiên sứ, còn Trì Hải Hoan cô ta chính là ác ma!" Tạ Thư Dật hận hận nhìn Trì Hải Hoan nói, " Các người ép buộc tôi cùng cô ta cũng chẳng có hạnh phúc! Trong lòng tôi thích là Nhạc Nhạc! Là Nhạc Nhạc! tôi cả đời chỉ yêu Nhạc Nhạc! Tôi chỉ yêu cô ấy! chỉ muốn cùng Nhạc Nhạc ở chung một chỗ! Các người ai ép ta cũng vô ích”
Trì Hải Hoan nghe hắn nói như vậy, toàn thân cũng run rẩy, tại sao, tại sao hắn chính là không thích cô? Tại sao?
Mà mẹ Hải Nhạc cũng là giận đến sắc mặt tái xanh, bà mấp máy môi nhiều lần rốt cuộc cũng không có nói ra.
“Bà xã à" Tạ Trường Viên cũng là khó khăn, muốn nói lại thôi.
Tạ Thư Dật hướng Hải Nhạc ngoắc: " Nhạc Nhạc, em qua đây! Chúng ta đi! Không có gì để nói nữa rồi!”

Hải Nhạc không tự chủ được đi về phía hắn.
“ Nhạc Nhạc! Condám cùng cậu ta rời đi! Mẹ sẽ chết ở tại trước mặt con!" Mẹ Hải Nhạc thét lên.
Tạ Thư Dật giận đến toàn thân phát run, không khỏi hô to nói: " Dì! Tôi tôn kính bà là mẹ Nhạc Nhạc! Bà như vậy với Nhạc Nhạc công bằng sao? Bà ép tôi cưới Trì Hải Hoan vì trinh tiết. Như vậy trinh tiết của Nhạc Nhạc, ở sinh nhật một đêm kia trên biển đã cho tôi! Vậy dì muốn nói thế nào?"
“Cậu nói cái gì?" Mẹ Hải Nhạc không khỏi bỗng nhiên đứng lên.
“ Tạ Thư Dật, anh điên rồi.” Hải Nhạc kinh hoảng chạy đến trước mặt Tạ Thư Dật muốn che miệng hắn.
“Nhạc Nhạc! Hiện tại là lúc nào? Em tại sao phải sợ bọn họ biết chuyện?" Tạ Thư Dật một phát bắt lấy tay Hải Nhạc, ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
“ Nói cho bọn họ biết lần đầu tiên của em đã sớm trao cho anh!" Tạ Thư Dật thỉnh cầu nhìn Hải Nhạc.
Hải Nhạc liếc nhìn mẹ một cái thấy trên gương mặt bà không tin cùng thống khổ.
Hải Nhạc không khỏi vẫn lắc đầu: " Đừng ép em! Thư Dật đừng ép em mà!” Chỉ nghe được bịch một tiếng, Hải Nhạc không khỏi trở lại nhìn một cái, mẹ của của cô lại lảo đảo ngất đi.
“ Mẹ!" Hải Nhạc thét lên xông lên quỳ gối bên cạnh bà.
Tạ Trường Viên bước đến trước mặt Tạ Thư Dật hung hăng cho hắn một cái tát: " Cái tên súc sinh này! Làm sao ngươi đối với Nhạc Nhạc ác độc như vậy?" Mắt trừng Tạ Thư Dật.
Mà Tạ Trường Viên cũng quá tức giận, sắc mặt tái xanh cũng khuỵu ngã, Tạ Thư Dật vội vàng ôm lấy hắn.
“ ba! ba!" Tạ Thư Dật lại cảm nhận được một loại sợ hãi, ba không phải là bị hắn tức được lần nữa phát bệnh đi?

“ Nghịch tử! Nghịch tử!" Tạ Trường Viên một hơi thở không được, ngất đi.
“ ba! ba!" Tạ Thư Dật sợ choáng váng Trì Hải Hoan xông ra ngoài, lớn tiếng hướng lầu dưới kêu: " Vú La, vú La! Nhanh lên gọi điện thoại cấp cứu a! Nhanh lên! Cha mẹ tôi đều ngất đi rồi!”
Tại sao có thể như vậy? Làm sao sẽ biến thành như vậy? Hắn chỉ bất quá nói lời nói thật, tại sao bọn họ ai cũng không nguyện ý tiếp nhận? Hơn nữa cũng tức thành bộ dáng như vậy?
Tạ Thư Dật không khỏi tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
Tạ ba ba cùng mẹ Hải Nhạc song nhập viện rồi, nhưng là, mẹ Hải Nhạc cự tuyệt, không muốn gặp mặt Hải Nhạc.
Cuối cùng, Hải Nhạc quỳ gối trước phòng bệnh, thỉnh cầu mẹ cho vào, Tạ ba ba cùng một phòng bệnh cũng đau lòng không nỡ, đành mở cửa cho cô vào.
“ Mẹ, thật xin lỗi! Thật xin lỗi!" Hải Nhạc khóc đến không kềm chế được.
Mẹ Hải Nhạc rưng rưng nhìn cô: " Nhạc Nhạc, là thật sao? Là thật sao? Con thật cùng Thư Dật, cùng Thư Dật?”
Hải Nhạc hít một hơi thật sâu, nói: " mẹ, không thể nào, đó là hắn bị các người bức ép, nên hắn mới nói như vậy.
“Con thề đi,con cùng Thư Dật cũng không có chuyện gì phát sinh! Nếu không mẹ thật muốn đụng chết!" Mẹ Hải Nhạc kích động đối với Hải Nhạc nói.
Tâm can Hải Nhạc thiếu chút nữa không thử nổi, cô toàn thân cơ hồ đều ở đây phát run, còn phải thề sao?
Rốt cuộc, cô cắn răng lên tiếng, chẳng qua là, thanh âm kia chính cô nghe vào thật đau dớn.
“Con cùng tạ Thư Dật giữa, chuyện gì cũng không có, nếu không,con Tạ Hải Nhạc vĩnh viễn không nơi dung thân.”
Cô cùng Thư Dật, mẹ như vậy bài xích, thật không có khả năng! Cô rất muốn cùng Thư Dật ở chung một chỗ! Nhưng là, không thể bởi vì họ mà để cho bà tức đến liên tục nhập viện. Thư Dật! Thư Dật!Nếu chúng ta yêu nhau mà khiến cho ba mẹ đau khổ thì em làm sao can tâm?
“ Ô ô ô” Hải Nhạc ngồi bên giường bệnh không khỏi khóc ồ lên.
“ Không có là tốt rồi, không có là tốt rồi, không có mẹ an tâm!" Mẹ Hải Nhạc yên tâm mà nói.

Thư Dật, Thư Dật, thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Thật xin lỗi. Hải Nhạc ở trong lòng thống khổ la lên.
“Con gái, mẹ cũng không muốn như vậy a, các con là hai chị em sao có thể cùng chung một người đàn ông?Hải Hoan còn chưa tính, nếu con cũng bị tạ Thư Dật làm vậy, mẹ thật sẽ điên mất đấy!" Lòng mẹ Hải Nhạc vẫn còn sợ hãi
" Mẹ biết ngay, Nhạc Nhạc ngoan nhất, Nhạc Nhạc nhất định không sẽ chọc cho mẹ tức giận, Nhạc Nhạc vẫn là con gái ngoan của mẹ, Nhạc Nhạc, con vẫn không để cho mẹ thất vọng, mẹ thật sự rất vui vẻ”. Thanh âm bà cũng nhẹn ngào.
Hải Nhạc cười khổ nhìn mẹ, nói: " mẹ, con cầu xin mẹ một chuyện, mẹ đừng như vậy ép Thư Dật được không? Hắn là như vậy, mẹ càng ép buộc càng khiến cho hắn không cam tâm, nhất định sẽ không nghe theo. Chuyện này mẹ cứ từ từ thôi, được không?”
Mẹ Hải nhạc nhìn con gái, còn bé thế mà qua chuyện kia liền trưởng thành như vậy. Hồi lâu bà mới nói: “ nhưng chị của con không đợi kịp nữa, nó vẫn luôn đang ép mẹ, vẫn luôn ép mẹ,nói nếu mẹ không bắt Thư Dật cưới nó, nó sẽ đi tìm cái chết! Con biết nó vẫn là đứa ngang ngạnh, từ nhỏ muốn cái gì liền phải có trong tay, nếu không nhất định phải liều chết có được. Mẹ thật sự là sợ nó nhất thời nghĩ không ra đi làm việc ngốc a! Con hiểu ý nghĩ của mẹ sao? Mà con so với nó lại nhiều cơ hội hơn, con ôn nhu, thiện lương, lại xinh đẹp, tính tình lại tốt, tương lai người như Tạ Thư Dật theo đuổi không ít!Con cần gì phải cố chấp đây?”
Hải Nhạc trong lòng khổ vô cùng, mẹ, chỉ là bởi vì những thứ này, bởi vì cô liền phải thối lui khỏi sao? Không, cô không muốn nữa ẩn nhẫn đi xuống, cô không muốn làm cô gái ngoan ngoãn như vậy.
Hải Nhạc bình tĩnh nhìn mẹ, nói: "Mẹ, có phải hay không mặc cho ngang ngược? Bởi vì con trước giờ khiêm nhượng quá mà phải rút lui sao? Mẹ, mẹ có phải hay không cảm thấy con tương đối dễ nói chuyện một chút, dễ đuổi một chút, cho nên mới để buông tha cho tạ Thư Dật, để cho chị có thể hài lòng? Mẹ, thật là muốn như vậy? Có thể hay không để cho con cũng vậy lần đầu tiên đòi hỏi? Con cũng thích Tạ Thư Dật a! Hơn nữa, người hắn thích là con! Là con a! Mẹ, con cũng vậy van cầu mẹ, để con ở bên hắn được không?”
Mẹ Hải Nhạc trợn tròn mắt, bà thật là không ngờ Hải Nhạc sẽ nói như vậy, há hốc mồm cứng lưỡi ở nơi đó, một câu cũng nói không nên lời.
“Mẹ, Con đây là đang làm khó mẹ sao?Mẹ có thể đáp ứng cho chị, tại sao lại cự tuyệt con? Con với Tạ Thư Dật mới là một đôi thật lòng yêu nhau. Mẹ tại sao chỉ nghĩ vì chị muốn mà không có vì Nhạc Nhạc suy nghĩ một chút đây? Ai không muốn cùng người mình thích ở chung một chỗ? Hơn nữa, hơn nữa con là cùng tạ Thư Dật yêu nhau? Mẹ a! Con sẽ không đi tìm chết, nhưng là, con thật sự muốn mẹ đáp ứng Nhạc Nhạc, đừng chia rẽ con và Thư Dật, Nhạc Nhạc cũng không thể không có hắn a!" Hải Nhạc khóc không thành tiếng rồi.
Mẹ Hải Nhạc chỉ cảm thấy nhức đầu một hồi hơn hẳn một hồi, bà miễn cưỡng mình nói: " nhưng thanh bạch của con vẫn còn đó, tương lai muốn tìm bạn trai, thật sự là chuyện dễ dàng a! Mà chị con đã không còn sự trong sạch của mình a! Nhạc Nhạc a! Con bảo mẹ phải làm sao? Mẹ phải làm sao mới có thể làm cho hai hai chị em con vừa lòng?”
Hải Nhạc ngẩng đầu lên, nói: " Để cho con với chị tự do cạnh tranh như thế nào? Ba mẹ không cần nhúng tay vào như thế nào? Cho chúng con trong thời gian 1 tháng, giả như chị có thể có được tâm của Thư Dật con sẽ tự động rút lui! Nếu như chị cố gắng mà Thư Dật vẫn không thích chị ấy thì chị ấy hãy rút lui! Dù sao, lần đầu tiên của chị cũng là do chị bày trò thiết kế, Tạ Thư Dật hoàn toàn cũng không nghĩ tới cùng chị phát sinh quan hệ.”
“Nhưng chị của con…haiz. Người trong lòng Thư Dật chính là con, làm sao nó có thể cùng con cạnh tranh công bằng đây?" Mẹ Hải Nhạc nói.
Hải Nhạc trấn định đối với mẹ nói: " Mẹ cũng biết điều này, vậy sao vẫn không hiểu dưa hái xanh thì không ngọt a? Người lớn là buộc Thư Dật cùng chị đính hôn, mẹ cho rằng đây là vì muốn tốt cho chị ấy, nhưng mẹ đã từng nghĩ qua Thư Dật tính bướng bỉnh chưa? Hắn nói rồi, coi như hắn và chị ở chung một chỗ, chị ấy cũng sẽ không hạnh phúc! Chẳng lẽ mẹ cho đến bây giờ cũng chưa từng cân nhắc chuyện này sao? Nếu là mẹ, cùng người mình không yêu trải qua cả đời, người có thể chịu được sao? Mẹ chính là không thể chịu được, mới cùng ba kết hôn? Mẹ! mẹ cho rằng đây là thương chị! Thật ra chính là hại chị cả một đời! Rõ ràng là hố lửa, chị muốn nhảy xuống, mẹ cũng biết rất rõ đó là hố lửa thế nhưng giúp đỡ chị nhảy xuống! Mẹ a! Cái này không gọi yêu thương, cái này gọi là nuông chiều, gọi là dung túng a! Mẹ,con cũng không cần tình thương như vậy, con chỉ muốn mẹ cho con một cơ hội cùng chị cạnh tranh công bằng! Một tháng, chỉ cần một tháng! Chỉ cần chị ấy có được tâm của Thư Dật, con tuyệt đối sẽ rút lui. Chỉ cầu mẹ như vậy, con cũng không oán thán mẹ đối với chị thiên vị a”
Mẹ Hải Nhạc trầm tư một chút, thở dài một hơi mà nói: " Nếu như cưỡng ép Hải Hoan cùng Thư Dật kết hôn thật sự không côn bằng với con. Được rồi, mẹ đồng ý cho ba đứa thời gian 1 tháng, ba mẹ cũng sẽ không can thiệp để các con tự mình giải quyết. Như vậy, Hải Hoan cũng đừng có phản đối, một tháng sau ba mẹ muốn thấy kết quả! Nếu như Thư Dật lựa chọn con, các con liền lui tới nhé, giả như Thư Dật lựa chọn chính là Hoan Hoan, con sẽ phải thối lui khỏi!
Hải Nhạc vui mừng như điên, côkhông ngừng hôn mẹ mặt của: " mẹ, cám ơn mẹ! Thật sự rất cám ơn mẹ!”
Một tháng, rõ ràng người Thư Dật yêu là cô, sao có thể đi lựa chọn chị hai? Cô chỉ là muốn giảm bớt đả kích cho chị mình mà thôi, để cô ấy tiếp nhận sự thật cô cùng Thư Dật yêu nhau mà thôi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận