Ác Ma Ca Ca

Tạ Thư Dật lạnh giọng nói: “Nhưng, tứ đại gia tộc chúng tôi có quy tắc, bất cứ ai cũng không được tùy tiện xuất đầu lộ diện trước công chúng, đừng nói chi là quay quảng cáo.”

Mẹ Hải Nhạc cũng trầm xuống, hắn nói là đúng sự thật, cho dù năm đó bà cùng Tạ Trường Viên kết hôn, cũng giữ kín không nói ra cho bên ngoài biết, những người biết được, cũng chỉ là một tầng lớp mà thôi, tất cả mọi người đều là người có địa vị, mà tứ đại gia tộc lại là đỉnh kim cương của kim tự tháp, là tứ đại gia tộc mà ai cũng chỉ dùng ánh mắt nhìn lên để giao tiếp, muốn tham gia vào trong phạm vi của tứ đại gia tộc là cực kì khó khăn, còn ai dám đi huyên thuyên lải nhải với tứ đại gia tộc nữa chứ.

“Nhưng mà… không thể ngoại lệ sao? Em rất muốn làm thử mà?” Tạ Hải Nhạc nhìn Tạ Thư Dật cầu xin.

“Không được, em họ Tạ, thì không thể phá hỏng quy củ!” Tạ Thư Dật nói to.

Trong lòng Hải Nhạc đang tức muốn chết, cô lại thấy mẹ vẫn không hề hé răng, không có nói “được”, cũng không hề nói là “không được”, nhưng cô rất hiểu mẹ, mẹ có khi không nói lời nào, cũng có thể là đang không đồng ý với Tạ Thư Dật.

Để có thể giành được cơ hội này, cô ngẩng đầu, nói với Tạ Thư Dật: “Em họ Tạ, nhưng, ở Tạ gia, ba là lớn nhất, anh không cho cũng không sao, em đi tìm ba cái đã!”

Tạ Thư Dật nghẹn họng một phát, cô cũng dám mang ba hắn ra dọa hắn! Lá gan lại to lên nữa rồi!

Hắn liếc Thích Hán Lương một cái, chẳng lẽ, là vì có hắn làm chỗ dựa sao?

Tuy rằng hắn và cô cùng trường, nhưng vẫn không cùng khoa, người có cơ hội tiếp cận cô nhiều nhất, chính là Thích Hán Lương, hắn là chủ nhiệm của cô, nhưng, dựa vào trực giác của đàn ông, Thích Hán Lương đối với Hải Nhạc, không phải là tình cảm giữa thầy với trò đơn giản như vậy! Nói không chừng, hắn thậm chí đã lợi dụng ưu thế nghề nghiệp, dám đánh cắp nụ hôn đầu tiên của Hải Nhạc từ lâu rồi!

“…!” Tạ Thư Dật không tự chủ được bật thốt.


“Thư Dật, sao con dám mắng em như vậy?” Mẹ Hải Nhạc không nhịn được nhíu mày.

Tạ Hải Nhạc thấy Tạ Thư Dật mắng cô như thế trước mặt đám đông, đã sớm “hoa dung thất sắc”, nước mắt không kềm được liền chảy xuống.

Cô dậm chân, chạy ra khỏi tiệc rượu.

“Hải Nhạc! Hải Nhạc!” Mẹ Hải Nhạc cùng cả đám Thích Hán Lương, Nhã Nghiên đều chạy theo.

Tạ Thư Dật vẫn đứng đó, trong lòng có chút hối hận, hắn chỉ là hơi tức giận trong lòng, hắn cũng không phải cố ý mắng cô, không phải thế.

“ Ba, cho con đi, cho con đi mà? Con thấy quay quảng cáo vui lắm, hơn nữa, lại là đạo diễn lớn, còn có đại minh tinh, con thật sự rất rất muốn đi thử, ba, cho con đi đi mà? Đi mà? Con sẽ nghe lời, con sẽ không trì hoãn bài học bài tập trên lớp, ba, cho con đi nha, cho con đi nha.” Hải Nhạc ngấy nghiêng qua nằm lên người ba Tạ trên giường y như một con mèo meo meo.

Tạ ba ba xoa đầu cô, sủng nịch nói: “Nhưng mà, còn có tổ quy ở đó, ba không thể vi phạm tổ quy a.”

Hải Nhạc đáng thương nhìn Tạ ba ba: “ ba, con không thể ngoại lệ một chút sao, nói cho cùng, con cũng không phải là con gái ruột của ba, tuy rằng lấy họ Tạ, nhưng dù sao với ba cũng chỉ là con gái nuôi mà thôi, không mang huyết thống Tạ gia a, ba, ba cho con đi đi mà.”

Tạ ba ba vừa nghe cô nói như thế, trầm mặt xuống: “Nhạc Nhạc! ba thật sự rất thương con, thật sự xem con như con gái ruột mà đối đãi, nếu con không xem mình như một thành viên trong nhà họ Tạ chúng ta, ba lại càng không cho con đi nữa, nếu để cho con đi, đến lúc đó con còn tưởng rằng ba không xem con như con gái!”


Hải Nhạc thấy mình nói vẫn chọc ba giận, không khỏi vội vàng giải thích: “Con mặc dù nói con không phải là con gái ruột của ba, nhưng mà, con biết ba đối với con như đối với con gái ruột a, ba mắng anh hai, nhưng cho tới bây giờ ba đều chưa từng mắng con một lần, con luôn biết hết, ba, nếu ba cho con đi quay quảng cáo, con sẽ đem tiền kiếm được đưa cho ba hết, con sẽ kiếm tiền, con sẽ dùng năng lực của mình hiếu kính ba nha, ba, ba cho con đi đi nha.”

Cô nũng nịu mềm giọng làm nũng Tạ ba ba.

“Nga? Thì ra là con muốn đi kiếm tiền cho ba dùng a?” Tạ ba ba nở nụ cười, “Đúng thật là con gái có hiếu a, đề ba nghĩ xem, coi có nghĩ ra một cái biện pháp gì không, con cứ chờ vài ngày đi đã.”

“Thôi mà, bây giờ ba cho con luôn đi nha, cho con đi mà nha? Nghĩ lại, ta muốn là đem hình quảng cáo chụp Mỹ Mỹ, người ta đâu có, ngươi trên mặt cũng có quang nha.” Tạ Hải Nhạc “rèn sắt khi còn nóng”, “con sẽ bảo bên Thịnh Đạt Hoa đừng tiết lộ thân phận thật của con là được rồi, cứ nói bọn con là học sinh bình thường với lại người mới là được, ba ba, Nhạc Nhạc rất ít khi xin ba cái gì đúng không? ba chiều con lần này được không?”

Tạ ba ba lung lay, trầm ngâm.

“ Ba, thêm vào vài điều kiện nhỏ với bên Thịnh Đạt Hoa, không được tiết lộ thân phận thật của con với Nhã Nghiên, như vậy, sẽ không làm phiền đến gia tộc, ba, cho con đi nha, con kiếm tiền, con sẽ đãi ăn tiệc lớn, mời ba với mẹ dùng tiền con kiếm được đi du lịch, ba, cho con đi đi mà.” Hải Nhạc dốc hết toàn lực, chỉ muốn lay chuyển Tạ ba ba.

Tạ ba ba nghe cô nói vậy, lộ ra nụ cười tươi rói.

“Nhạc Nhạc, xem ra không uổng công ba thương con, kiếm tiền nghĩ đến người đầu tiên là ba, còn muốn cho ba tiêu xài, đúng là con gái ngoan, được rồi, ba cho con đi đó!” Hắn cười lên ha hả.

Mẹ Hải Nhạc và Tạ Thư Dật lánh ngoài cửa nghe lén câu chuyện nãy giờ, một người thì nở nụ cười sủng nịch, một người thì nhíu mày.


Cuối cùng, Tạ Thư Dật gõ cửa.

“Mời vào!” Tạ ba ba nói.

Tạ Thư Dật và mẹ Hải Nhạc cùng đi vào, Hải Nhạc thấy hai người bước vào, cô ngẩng đầu gọi: “Mẹ, mẹ tới rồi.”

Nhưng đối với ai đó lại vô cùng hờ hững, sau đó dựa vào lòng Tạ ba ba ẩn ẩn thị uy với mỗ nhân.

“ Ba, ba quá nuông chiều nó rồi.” Tạ Thư Dật nói.

Tạ Hải Nhạc tức giận nhìn hắn: “Hứ, anh nghe lén! Coi chừng lỗ tai dài như con lừa cho xem!”

Tạ Trường Viên thở dài một hơi: “Giờ này ba có thể hiểu được rằng, trong đời quan trọng không phải là sự nghiệp, mà là có thể làm cho gia đình mình cảm thấy được hạnh phúc, nếu như quay quảng cáo mà có thể làm cho Nhạc Nhạc cảm thấy vui vẻ, cứ để cho nó đi đi, trách nhiệm của ba là phải làm cho các con cảm thấy hạnh phúc và thoải mái, nó có thể tự mình tìm được niềm vui, ba làm sao có thể nhẫn tâm cướp đi niềm vui của nó chứ?”

Bệnh nặng một trận, giúp cho Tạ Trường Viên thấy ra được rất nhiều chuyện, với danh và lợi, tự nhiên cũng thấy phai nhạt rất nhiều, nhân sinh khổ đoản, sung sướng bao nhiêu, bây giờ điều ông quan tâm nhất chính là chung sống với gia đình.

Tạ Thư Dật nghe ba mình nói như vậy, trầm mặc.

Xem ra, Hải Nhạc đi quay quảng cáo, chắc chắn rồi.

Mẹ Hải Nhạc cảm động ngồi bên mép giường, đưa tay đặt trên bàn tay Tạ ba ba, bà phải may mắn biết mấy, mới có thể gả cho một người chồng như vậy!


Hai người nhìn nhau cười, tất cả đều như lắng lại.

Thấy tình thế này, Hải Nhạc đứng dậy rời khỏi phòng bệnh, Tạ Thư Dật lập tức đi ra theo, Tạ Hải Nhạc thấy Tạ Thư Dật cứ theo đuôi mình, cô lại bước nhanh hơn, nhưng, ở cuối hành lang, hắn vẫn bắt được cô.

“Cái gì?” Hải Nhạc phẫn nộ trừng hắn.

“Tạ Hải Nhạc, em giỏi lắm, đến ba mà em cũng dụ được, tôi quá coi thường em rồi.” Tạ Thư Dật nói.

Tạ Hải Nhạc liếc trắng mắt: “Tạ Thư Dật, tôi biết anh luôn xem thường tôi, nhưng, anh nên nhớ, nếu tôi là con gái của mẹ tôi, tôi sẽ không kém hơn mẹ tôi đâu! Tôi tin chắc sau này tôi lớn lên, tôi cũng sẽ có thể trở nên lớn mạnh như mẹ, tôi cũng sẽ hoàn toàn có thể tìm được một người thương mẹ yêu mẹ giống như ba, cho nên, sau này nếu anh còn dám dùng ánh mắt xem thường mà nhìn tôi nữa, thì anh sai chắc rồi!”

Tạ Thư Dật nghe cô nói như vậy, trong lòng lại trở nên vừa tức vừa vội, nói: “Em dám!”

Hải Nhạc lạnh lùng liếc hắn một cái: “Tạ Thư Dật, nhớ rõ những gì anh nói chứ, anh muốn tốt với tôi, nhưng, tôi nhận ra anh vẫn không thể nhìn được tôi vui vè, ngay cả khi tôi hạnh phúc nhất, anh vẫn không nhịn được muốn đả kích tôi, anh còn nói nữa, tôi thật không dám tin.”

“Em…” Trong lòng Tạ Thư Dật tự nhiên sinh ra một loại cảm giác vô lực, nha đầu kia, thật sự càng ngày càng lợi hại, vì nhìn thấu hắn sẽ không làm gì được cô sao?

“Đi!” Tạ Thư Dật lôi cô vào thang máy.

“Buông ra, đau quá.” Tạ Hải Nhạc kêu đau.

“Nói cho tôi biết, em nói cái câu chocolate cảm giác giống như nụ hôn đầu tiên, mùi vị của nụ hôn đầu tiên, cái loại cảm giác đó, rốt cuộc là ai đem tới cho em? Em nói cho tôi biết, tôi sẽ thả em ra!” Tạ Thư Dật vẫn nắm tay cô chặt cứng như cũ, mặt không chút thay đổi nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận