Mặc dù nói rất trôi chảy nhưng trong mắt sắc bén Chung Uyển Nhi lộ rõ tài năng.
"Cô......"
"Tôi làm sao biết à?" Trong mắt Chung Uyển Nhi là tuyệt đối khinh bỉ, "Nếu muốn người không biết,trừ phi mình đừng làm. Cô ở ngay bên trong phòng làm việc câu dẫn Tuấn,làm chuyện sỉ nhục không cảm thấy thẹn vô tình bị tôi thấy được!"
Thiên Dạ trợn to đôi mắt sáng nhìn cô.
"Khó trách mọi người nói hắn thương cô,cô ngay cả hắn nhu cầu sinh lý cũng phục vụ, hắn làm sao không thương cô? Tôi vừa vào Bách Lý gia, Phúc thẩm thấy tôi liền tố khổ, nói cô chối cải không đi,còn quấn lấy Tuấn,bọn họ muốn tôi nghĩ biện pháp...... Thiên Dạ, nếu như cô thông minh lúc này tốt nhất nên rời khỏi. Mọi người đều biết Tuấn không có kết hôn nửa là chờ tôi về, hắn đối với cô chẳng qua là vui đùa một chút, không thể nào thật tình......"
"Đừng nói nữa!" Che lỗ tai,Thiên Dạ mở to đôi mắt ngấn nước
"Tôi chỉ là hảo tâm tới nói cho cô biết sự thật này mà thôi, có tin hay không sau này cô sẽ biết......" Trên mặt Chung Uyển Nhi hiện lên cười nhạt, "Phụ nữ bên cạnh hắn nhiều như vậy,cô chẳng qua chỉ là một trong số đó mà thôi,nếu để chuyện này để cho người ngoài biết hắn sẽ xấu danh ngàn đời,cô nghĩ hắn dám lấy cô sao?"
"Tôi không dám vọng tưởng...... Hắn sẽ lấy ta......" Nước mắt bất lực lã chã rơi xuống.
Cô chỉ là muốn tình yêu của hắn......
"Vậy cô muốn hại hắn thân bại danh liệt?" Chung Uyển Nhi muốn Thiên Dạ nhanh rời khỏi cuộc sống của Bách Lý Tuấn.
"Tôi không có!" Thiên Dạ không ngừng lắc đầu.
Chung Uyển Nhi hài lòng gật đầu,trên mặt hiện lên nụ cười thương hại, "Tôi nghĩ cô không giống loại người ân tương cừu báo kia, mặc dù cô báo ân bằng cách lên giường với hắn,bất quá tôi cũng rất cảm ơn cô giúp tôi chăm sóc anh ấy. Chi phiếu này là để tỏ long biết ơn!"
Một tờ chi phiếu năm trăm vạn lập tức đặt ở trên mặt bàn.
"Tôi không lấy số tiền này......"
"Cô lấy đi! Coi như trả thù lao mấy năm này giúp công việc cho hắn,bao gồm cả việc lên giường." Không cho Thiên Dạ cự tuyệt,Chung Uyển Nhi gọi vợ chồng quản gia núp ở bên cạnh nhìn lén, "Thiên Dạ không ăn bữa trưa, các ngươi làm nhân chứng, thấy tôi giúp Tuấn giao số tiền kia."
Dật bá và Phúc thẩm vội vàng gật đầu.
"Tôi không lấy số tiền này....." Thiên Dạ lui chân về phía sau,cô liên tiếp lắc đầu,mặc dù quan hệ của bọn họ không được xã hội công nhận, nhưng ít ra cô có thể quang minh chánh đại nói cho mọi người,cô yêu hắn,không phải vì tiền mới phát sinh quan hệ với hắn......