Ác Ma Pháp Tắc

Đỗ Duy từ trước đến nay vẫn tin một điều: một người nếu có thiên phú cực cao ở một lĩnh vực nào đó tất có tính tình khác xa so với người thường! Nói dễ nghe là thiên tài, nói khó nghe một chút thì là tên điên! Quái vật!!
Vị Bạch tiên sinh này mang theo Đỗ Duy một đường đi về phía tây, lại không ngồi thuyền chỉ cưỡi ngựa. Đỗ Duy đi đường khổ cực, thân thể hắn tuy khỏe mạnh nhưng cũng không phải là võ giả. Cho dù từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc của kỵ sĩ nhưng liên tục cưỡi ngựa mấy ngày liền , mỗi ngày mấy trăm dặm đường , cũng đã sớm mệt xỉu rồi. "Nếu ngồi thuyền thì thoải mái biết bao …" Đỗ Duy chỉ có thể thở dài trong lòng. Bạch Hà Sầu nhìn ra tâm tư hắn nên lạnh lùng nhắc nhớ hắn một câu:
- Loại thích thoải mái giống ngươi cho dù thiên phú có tốt hơn nữa thì thành tựu một đời cũng chỉ có hạn! Phàm là người thành công, ai không phải chịu đầy ngàn vạn khổ luyện!
Đỗ Duy nghe xong lời này chỉ chậc lưỡi mà không trả lời.
Cũng may sau khi học được bộ thể thuật Đại tuyết sơn, Đỗ Duy mỗi ngày nhân lúc nghỉ ngơi không kể cơ thể mệt thế nào cũng lấy ráng luyện mấy lần. Lúc bắt đầu xương toàn thân đau không chịu nổi, toàn thân tê dại mém chút là hắn chảy cả nước mắt, loại đau khổ này không phài là người bình thường có thể chịu được. Tuy Đỗ Duy đời này ăn ngon mặc đẹp đã quen nhưng trong tính cách lại tiềm ẩn chút ngoan cường. Nhất là khi bên cạnh còn có tên Bạch Hà Sầu này, đối mặt tên quái vật già tựa cười lại tựa như không này mang theo ánh mắt cười nhạo lại càng kích phát mạnh mẽ tính ngoan cường trong hắn. Cho nên dù khổ dù mệt nhưng quyết không để Bạch Hà Sầu hắn coi thường. Chịu khổ suốt một đường, chậm rãi đến ngày thứ tư Đỗ Duy lại vui mừng phát hiện cơ thể mình quả nhiên có cải thiện rất lớn!
Vốn lúc đi gấp, mỗi ngày sáng sớm thức dậy là đau khổ nhất, xương cốt toàn thân như muốn rơi rớt ra hết, nhưng sáng hôm nay thức dậy lại cảm thấy cơ thể nhẹ bẩng toàn thân không một tia đau đớn, Đỗ Duy trong lòng kinh hỉ. Bạch Hà Sầu bên cạnh nhìn thấy chỉ nhẹ nhàng nói một câu:
-Đây mới là giai đoạn đầu, thể chất ngươi hiện tại đã có cải thiện nhưng mười lăm ngày sau sẽ tới một kỳ càng gian khổ hơn hứng chịu, cứ như vậy lặp lại mười hai lần . Đại khái sau một hai năm, bộ thể thuật này mới xem là tiểu thành . Hiện tại ngươi vẫn còn kém lắm!
Bạch Hà Sầu vẫn không chịu ngồi thuyền, hai người nhắm hướng tây bắc đi dọc theo đại vận hà đến trưa ngày thứ tư thì đến một trấn nhỏ. Trấn này cách bờ đại vận hà không đến mấy dặm , nguồn thu chủ yếu trong trấn nhờ vào một số thương thuyền dừng đậu bên bờ nên các dịch vụ như quán rượu kỹ viện có rất nhiều. Hai người cưỡi ngựa vào trấn, Đỗ duy nhìn thấy nơi nhộn nhịp này liền kể khổ với Bạch Hà Sầu:
- Bạch đại ca này ! Mấy ngày nay ăn gió nằm sương, ngươi chịu được nhưng bụng ta lại kháng nghị a! Tìm một lữ quán sạch sẽ ,ăn chút đồ nóng! Rồi ngươi muốn đem ta về chém thành tám khúc cũng được, cho dù là tử tù trước khi chết còn có thể ăn một bữa no mà!
Bạch Hà Sầu gật gật đầu, hai người tìm một lữ quán nhỏ yên tĩnh, đem ngựa giao cho người hầu trước cửa lữ quán rồi sánh vai đi vào.
Tuy chỉ là một trấn nhỏ nhưng đồ ăn ở trong lữ quán này cũng xem như không tồi. Đỗ Duy chọn một vị trí cạnh cửa sổ rồi gọi một bàn rượu thịt . Bạch Hà Sầu xem ra hôm nay tâm trạng khá tốt, thậm chí còn cùng Đỗ Duy uống một ly rượu. Thấy mặt trời đã ngả về tây, Đỗ Duy nhân cơ hội đề xuất nghỉ lại đây, Bạch Hà Sầu cũng đồng ý . Đang lúc muốn gọi nhân viên trong lữ điếm thì nghe thấy từ cửa lớn lữ điếm vang tới tiếng bước chân, rồi một âm thanh lạnh lùng truyền đến:
-Sao ? Còn chưa chịu thôi hả? Chúng ta trên đường đã đánh hết sáu lần, ngươi thua hết sáu lần, có đánh tiếp nữa cũng thật không ý nghĩa gì.
Giọng nói này bình tĩnh đạm mạc lại mang theo một sự thong dong không bức bách, giọng nói này lại càng quen tai . Đỗ Duy vừa nghe được giọng nói này không khỏi mắt sáng lên! Theo đó nhìn ra, từ cửa lớn đi vào một đàn ông trung niên khuôn mặt gầy gò, trên người mặc một bộ đồ võ sĩ bình thường , trên hông mang đơn giản một đai lưng không mang theo bất kì vũ khí nào, một mái tóc dài tùy ý dùng một sợi dây cột lại. Nhất là tay phải của hắn thủy chung giấu trong ống tay áo. Tướng mạo anh tuấn, thần sắc bình hòa không mang theo một tí duệ khí nào, đôi mắt trong suốt thâm trầm như nước hồ . Người này chính là thánh kị sĩ dưới trướng Đỗ Duy_ Rodriguez!!
Khi trên đường đến đế đô, Đỗ Duy đã lệnh thị vệ trưởng Raoen khoái mã về thành Loran điều Rodriguez nhanh đến đế đô nghe lệnh . Sau khi Rodriguez nhận được tin liền lên đường nhưng Đỗ Duy lại bị Bạch Hà Sầu từ đế đô bắt đi. Một bên đi một bên về! Hai bên lại ngẫu nhiên gặp nhau tại lữ điếm trong tiểu trấn này.
Đỗ Duy vừa thấy Rodriguez tức thời trong lòng rung lên ! Thiên hạ này ai có khả năng cứu thoát mình từ tay lão quái vật này ? Trừ phi là cường giả thánh cấp ! Rodriguez có thể tạm xem là có khả năng. Tuy hắn quá nửa cũng không đánh nổi lão quái vật Bạch Hà Sầu nhưng cũng chưa chắc là không có cơ hội cứu bản thân.
Sau khi Rodriguez đi vào lữ điếm theo sau còn có vài người. Người đầu tiên theo sau hắn là thị vệ trưởng Raoen của Đỗ Duy. Còn người thứ hai dáng cao thon thả với mái tóc dài bạch kim , nét mặt xinh đẹp lạnh lẽo, thân mặc một bộ giáp da kiểu nữ ôm sát hiện rõ những đường cong mê người lại tôn thêm mấy phần anh khí, bên eo không mang theo vũ khí mà chỉ mang một cây sáo lục bích, trên người nàng mặc thêm một áo khoác ngoài có đính huân chương ma pháp sư. Người này chính là nữ học trò của Gandalf áo xanh_ Kiều Anna tiểu thư !
Kiều Anna lại cùng theo Rodriguez đến nơi này khiến cho Đỗ Duy có chút ngoài sức tưởng tượng. Thì ra sau khi Rodriguez nhận được tin tức lập tức lên đường đến đế đô, trên đường ngang qua thủ phủ tỉnh Norin mà Kiều Kiều trước đó lại bị Đỗ Duy giao cho nhiệm vụ mang theo mấy học viên ma pháp đến dưới trướng tổng đốc Bohan hành tỉnh Norin giúp đỡ, khi Rodriguez đi ngang qua tỉnh Norin lại vừa khéo gặp được vị nữ ma pháp sư bạo lực này. Kết quả là qua tra hỏi vị nữ bạo long này biết được Rodriguez nhận lệnh đi đế đô.
Kiều Anna làm việc trong đám thủ hạ của tổng đốc Bohan tỉnh Norin rất là buồn bực. Không phải là tổng đốc Bohan không đãi ngộ tốt với nàng, vốn tổng đốc Bohan thiếu lực lượng ma pháp sư mà Đỗ Duy lại phái tới một đại cao thủ cấp tám cùng các ma pháp học viên nên Bohan đúng là đãi ngộ họ rất chu tòan. Nhưng vấn đề là sau khi đàm hòa cùng người thảo nguyên, quân tây bắc cũng không có động thái nào khiến cho Kiều Anna ở hành tỉnh Norin mỗi ngày thật là cực kì nhàm chán nên cho tổ chức huấn luyện liều mạng mấy ma pháp học viên của Đỗ Duy. Đáng thương cho mấy tên tiểu tử đó! Dưới tay vị nữ bạo lực này hưởng đầy khổ cực nhưng mà thực lực cũng tăng thêm không ít. Chỉ là mỗi ngày tra tấn mấy ma pháp học viên, Kiều Anna cũng dần dần mất đi hứng thú . Khi gặp được Rodriguez ,nàng lập tức đoán được Đỗ Duy gọi một cao thủ như vậy đi đế đô vậy tất đã có chuyện hay ho gì xảy ra ! Nên liền muốn đi theo. Tính Rodriguez bình thản trầm mặc, so với tên Hussein lãnh khốc bạo lực khác nhau rất lớn. Kiều Anna đã nhất định muốn theo nên hắn cũng không cách nào cự tuyệt. Hơn nữa trong phủ công tước Hoa Tulip ai cũng biết vị tiểu thư Kiều Anna này cùng một thầy với ngài công tước là lão ma pháp sư áo xanh kia. Thậm chí công tước phu nhân tương lai _tiểu thư Vivian còn là em gái nàng, nói ra quan hệ Anna cùng ngài công tước thật là quá thân mật rồi! Rodriguez cũng không thể từ chối chỉ có thể để mặc nàng đi theo mà thôi. :
Ở đây lại thấy được Kiều Anna ,Đỗ Duy đương nhiên là cực kì ngoài sức tưởng tượng nhưng càng ngoài sức tưởng tượng hơn lại không chỉ việc này! Lúc nãy khi Rodriguez đi vào quay đầu lại nói câu kia lại không phải nói với Anna mà là người khác! Sau khi một hàng người của Rodriguez đi vào, ngay sau đó ngoài cửa lại theo vào một người trẻ tuổi vạm vỡ!
Người này một thân trang phục võ sĩ tiêu chuẩn, sau giáp da còn mang một áo choàng, chân đi giày da, mái tóc dài theo gió phất phơ hướng Rodriguez nói:
- Ngài Rodriguez ! Chúng ta không phải là tỷ võ .Ta thua ngài sáu lần càng nói rõ băng sương đấu khí của ngài hơn xa của ta!! Ta lần này ra ngoài du lịch chính là vì tìm cơ hội đề thăng bản thân .Tuy ngài và ta lập trường chưa chắc giống nhau nhưng chúng ta đều là võ giả, tấm lòng võ giả này ngài có thể hiểu được mà!
Người trẻ tuổi này sau khi theo sau vào, đi đến sau người Rodriguez trầm giọng nó tiếp :
- Khó mà gặp được một cường giả như ngài, lại cùng ta giống nhau đều tu luyện băng sương đấu khí. Người thầy tốt như vậy ta biết đi đâu kiếm? Trừ phi ngài giết ta ! Nếu không ta nhất định không rời đi !
Người này lúc đi vào, thân hình ngữ khí đã khiến Đỗ Duy kinh hoảng .Đợi khi hắn nhìn rõ bộ dáng người này càng sinh thêm cảm giác hoảng loạn! Người trẻ tuổi đó trên mặt nạ sắt, tuy chỉ lộ ra bộ vị từ miệng trở xuống nhưng nhìn lên lại rất phong độ hiên ngang . Người này không phải ai lạ, chính là vị thiếu tướng quân quân tây bắc Sybaster!!
Rodriguez chau mày nhưng hắn lại không tức giận cũng không buồn phiền, chỉ là nói nhàn nhạt rằng :
- Thiếu tướng quân! Tâm lý võ giả tất nhiên ta hiểu . Nhưng ta đang mang công vụ trên mình, không có thời gian cùng ngươi tiếp tục luận bàn! Nếu người có hứng thú đổi thì ngày khác đợi lúc ta rảnh sẽ tới thành Watt đấu tiếp là được !
Sybaster vẫn cứ lắc đầu:
- Cơ hội tốt như vậy ta sao có thể nói đi là đi ! Dọc đường ngài cùng ta đánh hết sáu lần, tuy ta thua liền sáu trận nhưng mỗi trận đều giúp ta học tập rất nhiều! ! Ta cũng không dám làm chậm trễ việc của ngài ! Trên hành trình ngài cứ xem như ta tiễn đưa ngàn dặm vậy! Lúc sắp tới đế đô ta liền lập tức đi về, tuyệt không tiếp tục day dưa nữa!
Rodriguez còn chưa nói gì thì Kiều Anna đã buồn bực nhìn thẳng Sybaster, bực bội nói:
- Người như ngươi sao mà lôi thôi thế ? Ta chưa từng gặp qua người nào lại vội vã tự hiến thân chịu đòn như ngươi! Ngươi dây dưa đi theo suốt đường đi, làm chậm trễ quá nhiều thời gian của chúng ta rồi! Nếu ngươi lại dày mặt không chịu đi thì dù ngài Rodriguez không ra tay chẳng lẽ ta lại không dám giết người sao! Đừng tưởng ngươi là thiếu tướng quân quân tây bắc ! Ta muốn giết ngươi thì mặc kệ là cái gì thiếu tướng quân với lão tướng quân! Hứ!!
Vừa nói xong, Kiều Anna nhướng mày ưỡn ngực quát tiếp :
- Ngươi không phải thích đánh nhau sao? Nào nào nào!! Chúng ta đánh trước một trận!
Nàng chỉ về hướng ngoài cửa cười lạnh :
- Để ta xem xem băng sương đấu khí của ngươi lợi hại cỡ nào!
Sybaster nhìn Kiều Kiều một cái, khóe miệng buông ra một tia cười nhạt, lùi sau nửa bước nhẹ khom người hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn rồi chậm rãi cười nói:
- Nữ sĩ tôn kính ! Ta thân là kỵ sĩ sao có thể cùng một nữ sĩ tôn kính như người động thủ. Hơn nữa dù thực lực của ngươi khiến ta tôn kính nhưng mục tiêu lần này của ta không phải là ngươi. Ta chỉ muốn tìm con đường đề thăng băng sương đấu khí của ta . Giả sử sau này khi ta tu luyện ma pháp thì nhất định tìm ngươi cầu dạy.
Nói rồi hắn đứng xuôi tay, căn bản không lý gì đến lời khiêu chiến của Anna. Kiều Anna liền tức điên nhưng đột nhiên mắt nàng xoay chuyển liền cười nhạt nói:
- Hừ! Ngươi không biết sống chết dám nói theo chúng ta đến đế đô! Quân Tây Bắc các ngươi rõ ràng là tạo phản, ngươi dám đi đế đô lập tức sẽ bị bắt treo cổ !
Lời vừa nói ra, thần sắc Rodriguez và Raoen còn có Sybaster đều có chút không tự nhiên. Tuy quân tây bắc cùng trung ương đế đô cách rời nhưng trước nay chưa từng công khai dựng cờ lớn tạo phản, trên danh nghĩa vẫn là quân đội đế quốc. Tuy ai ai trong lòng đều rõ ràng nhưng không ai dám xé rách manh giấy che đậy mỏng manh này. Sybaster nghe được lời nói này không dám chậm trễ, nghiêm túc phản biện :
- Nữ ma pháp sư tôn quý! Lời này của người không đúng rồi! Cha ta đối với đế quốc trung thành, ngay cả Nhiếp Chính Vương cũng từng phong thưởng . Nào có lời phản ngịch nào? Lời này của người tốt hơn hết là không nên nói bậy!
Kiều Anna còn muốn nói thêm, Rodriguez lại cười nhẹ kéo kéo tay áo dẫn Anna đi vào trong, không đấu mồm với Sybaster nữa. Thị vệ trưởng Raoen nhìn Sybaster một chặp rồi cũng không nói gì, đi theo sau vào.
Trong lòng Đỗ Duy không khỏi có chút mâu thuẫn, bị bắt bao nhiêu ngày cuối cùng nhìn thấy các nhân vật cao thủ dưới trướng xuất hiện, đang là cơ hội trốn thoát khó gặp! Nhưng trong lòng hắn lại úy kị sâu sắc thực lực khủng bố của Bạch Hà Sầu. Nếu nói đến đánh thì mấy người luôn hắn cộng lại chưa chắc có thể xử lý tên biến thái đó . Nhưng nếu bỏ qua cơ hội này thì …lại có chút không cam tâm! Nghĩ đến chuyện bị tên này mang lên tuyết sơn…cắt đứt linh hồn… Đây không phải việc hay ho dễ chịu gì ! Hắn trong lòng cấp tốc đắn đo, ngồi đó âm thầm chuẩn bị, tay đã rút vào trong tay áo ……
Đại sảnh lữ quán không lớn, ánh sáng cũng đầy đủ nên khi nhóm người Rodriguez đi vào với thói quen võ giả là đến một nơi xa lạ sẽ quan sát hoàn cảnh xung quanh đã thấy Đỗ Duy ngồi trong góc. Mấy người đều sửng sốt, không nghĩ đến ở đây lại gặp được ngài công tước.Biểu tình trên mặt đỗ Duy có chút quái lạ, ho khan một tiếng. Chưa đợi hắn nói chuyện, Bạch Hà Sầu ngồi trước mặt hắn như cười cười nhẹ giọng nói:
- Ồ ! Mấy người này đều là người quen của ngươi à? Cái tên kia tên là Rodriguez? À! hắn chính là Rodriguez cường giả thánh cấp sao ! Hắn là thủ hạ của ngươi ?
Nói xong, trong mắt mang theo một tia cười nhạo.
Kiều Anna vừa nhìn thấy Đỗ Duy lập tức lớn tiếng quát:
- Hả? ngươi sao lại ở đây?
Nói xong cũng không nhìn Bạch Hà Sầu, liền chạy qua ngồi cạnh Đỗ Duy, trong lời nói có mấy phần không vừa lòng quát bảo:
- Hay cho tên Đỗ Duy nhà ngươi! Lúc trước khi đính hôn với em gái ta, trước đó cũng không nói một tiếng với ta! Rồi ngươi đính hôn cùng nó cũng không mời ta dự lễ! Ngươi như vậy là sao?
Đỗ Duy trên mặt cười khổ, đánh mắt với Anna. Đáng tiếc nữ bạo long này đang nộ khí đầy bụng, không hiểu mà còn làm lửa giận nổi lên quát :
- Ngươi sao không nói gì? Mắt cứ liếc qua liếc lại làm cái gì!
Rồi hung hăng đập tay xuống bàn.
Nàng không phải là võ giả đỉnh cấp nhưng cũng có thực lực võ giả cấp bảy cấp tám, một cú đánh xuống e rằng cái bản này tiêu. Khi vào lúc Anna đánh xuống, nàng cảm giác từ bên cạnh lại bắn đến một tia lạnh buốt xuyên qua lòng tay làm cả cánh tay đều tê dại. Kiều Kiều hết hồn lập tức rút tay, lùi về sau hai bước, ánh mắt rơi lên người Bạch Hà Sầu :
-Ngươiii… !
Nàng hít sâu một hơi, nhìn Đỗ Duy giận nói:
- Người này cũng là thủ hạ ngươi sao? Ngươi khi nào lại thu được một tay đánh đấm lợi hại như vậy? Ê, cái tên này ! Ta và công tước của ngươi nói chuyện cần ngươi nhúng tay sao!
Bạch Hà Sầu cũng không tức giận chỉ ngẩng đầu nhìn Kiều Anna một cái, nói nhàn nhạt:
-Ta đang dùng bữa, không thích có người làm phiền!
Kiều Anna vốn là loại tính tình cao ngạo bạo lửa nên nghe xong tức thời giận quát:
- Hừ! ngươi không thích người làm phiền? Ngươi cứ thử cản ta xem!
Nàng rút cây sáo bên eo ra, trên cây sáo lập tức hiện ra một luồng đấu khí màu bạc, dùng lực vung một cái, hung hăng hướng về phía bàn đâm xuống.
Đỗ Duy nào kịp ngăn cản? Trong mắt Bạch Hà Sầu chớp qua một tia tinh quang rồi liền nghe Kiều Anna "A !!" một tiếng kêu đau đớn. Cây sáo của nàng không đâm lên bàn, đột nhiên cơ thể chấn động cả người không hiểu sao trực tiếp dội ngược ra sau. Cây sáo trong tay nàng cũng " Cách" một tiếng mẻ mất một góc. Nàng bay ra với tốc độ cực nhanh hơn nữa khi người Anna giữa ở giữa không trung cơ thể cứng ngắt không thể nhúc nhích được. Rodriguez phía sau trong mắt chớp qua một tia kinh ngạc, đột nhiên đi lên một bước, tay trái đưa ra. Nhìn thấy Kiều Kiều bay đến nhẹ nhàng dùng lực bắt lấy góc áo nàng đem cả người nàng trong không trung xoay một vòng rồi mới nhẹ nhàng thả xuống đất. Kiều Kiều đặt chân xuống đất vẫn cảm giác hai chân mềm nhũn ra, chỉ cảm thấy lúc nãy khi cây sáo chưa đâm xuống thì có một cỗ hàn khí sắc bén đột phá đấu khí của mình thuận theo cánh tay một đường đi lên chớp mắt đem cả người như đông cứng lại! Khi nàng xuống đất còn cảm thấy cơ thể rét lạnh, răng không tự chủ không ngừng va vào nhau nhưng tính nàng cao ngạo vì giữ thể diện nên cố cắn chặt răng không phát ra âm thanh lập cập. Trong mắt tràn đầy kinh ngạc và phẫn nộ nhìn chằm chằm Bạch Hà Sầu .
Thực lực Rodriguez cao hơn Kiều Kiều một tầng nên nhãn quang cũng cao hơn .Thực lực Kiều Kiều cũng khá lợi hại nhưng khi ra tay lại bị đánh bại trong nháy mắt, thậm chí động tác đối phương cũng nhìn không rõ. Sắc mặt Rodriguez ngưng trọng. Hắn kinh nghiệm phong phú ,một đời kinh lịch sớm đã nhìn ra ánh mắt bất lực của Đỗ Duy . Trong lòng đoán có gì đó bất thường, từ từ đi lên nhìn Bạch Hà Sầu đang ngồi đó từ tốn hỏi:
-Xin hỏi ngài là ai?
Bạch Hà Sầu nhìn Rodriguez, trong mắt lại có một tia hân thưởng nhưng không trả lời hắn mà lại quay đầu hướng Đỗ Duy hỏi:
- Ngươi nói sao! Bây giờ muốn thừa cơ thử xem có thể trốn chạy không hả?
Đỗ Duy cười hi hi một cái:
- Cơ hội ngay phía trước hy vọng ngươi có thể hiểu! Huống hồ ta còn xa lắm mới sống đủ nên không muốn nếm thử tư vị bị người ta cắt li linh hồn đâu !
Bạch Hà Sầu cười ha ha một tiếng không hề tức giận:
-Không sai không sai! Ngươi là tù binh của ta, có cơ hội trước mắt đương nhiên là muốn chạy trốn . Được rồi ! Nể tình người dọc đường cũng không tệ, ta cho ngươi một lần cơ hội! Không cho ngươi thử, ngươi rốt cuộc vẫn sẽ không cam tâm.
Đỗ Duy cũng cười ha ha một tiếng, đứng dậy hướng về Bạch Hà Sầu khom người sâu một cái:
- Cám ơn ngươi a!
Sau đó Đỗ Duy xoay người hướng về mấy người Rodriguez nói:
- Đừng nhìn nữa ! Ta đang bị người ta bắt làm tù binh . Hắn không phải là bạn ta, ta cũng không phải là đồng bạn của hắn!
Rodriguez một hơi hít sâu, ánh mắt dần dần hóa thành một màu bạc quái dị. Bạch Hà Sầu nhìn Rodriguez một cái:
- Ngươi tên là Rodriguez? Rất tốt! Ngươi không làm ta thất vọng. Ngươi cứ ra tay toàn lực nếu không một lát nếu bị ta giết thì hối không kịp.
Rodriguez đang chăm chú nhìn hắn đột nhiên quái lạ hỏi:
- Xin hỏi tên của ngài có phải là Bạch…
Bạch Hà Sầu cười ha ha:
- Xem ra thầy ngươi có nhắc tới ta trước mặt ngươi .Không sai chính là ta !
Thần sắc Rodriguez càng ngưng trọng nghiêm túc. Hắn không nói nhiều, tay áo phất cái ! Tay trái chụm lại quét ra ! Trong lòng bàn tay chớp mắt kết tụ băng sương đấu khí, đấu khí hóa thành mấy băng lăng bén nhọn đâm về phía Bạch Hà Sầu . Bạch Hà Sầu ngồi yên không nhúc nhích, thản nhiên đưa ngón cái và ngón trỏ hướng băng lăng đang bắn tới búng nhẹ mấy cái . Cả thời gian và không gian lúc này đều bị hắn làm chậm lại, mọi người lại có thể dùng mắt thường nhìn thấy đầu ngón tay hắn bắn ra hàn khí, trong không trung vẽ ra từng đường từng đường vân gợn sóng. Sau đó nghe ong ong mấy tiếng, băng lăng của Rodriguez rừng cái bị kích vỡ. Rodriguez cũng không lấy làm lạ, lòng bàn tay trái quét một cái trước mặt liền xuất hiện một một tia quang mang màu bạc trong không khí run cái hướng về phía BHS đâm tới. Một tia màu bạc vừa mảnh vừa dài này không hề có chút uy thế nào nhưng sau khi Bạch Hà Sầu nhìn thấy trong mắt lại thêm hân thưởng, khóe miệng cười nhẹ nói:
- Không tệ!
Hắn vẫn ngồi yên, vẫn là đưa ngón cái và ngón trỏ ra nhẹ nhàng chà cái đầu ngón tay, liền xuất hiện một đốm lửa nhỏ! Đốm lửa đó nhuộm vào tia bạc tức thời đem tia bạc ăn mòn lên, chớp cái tia lửa lan ra tia bạc liền hóa thành hư vô.
- Ngươi biết đem lực lượng tề tụ thành một tia đã rất hiếm thấy rồi !
Bạch Hà Sầu than nhẹ một cái:
- Đáng tiếc muốn làm đối thủ của ta chỉ bằng điểm này thì không đủ.
Rodriguez hít sâu một hơi, cả người lùi về sau mấy bước, phất tay liền xuất ra một đao ánh sáng bạc lớn mang theo hàn khí vô hạn chém về hướng Bạch Hà Sầu .Trong khoảnh khắc này, nhiệt độ trong cả gian sảnh lữ điếm tức thì giảm mạnh xuống .Đao ánh sáng này lại không bắn thẳng ra mà đột nhiên chớp cái biến mất giữa không trung! Kế tiếp cách không xuất hiện trước mắt Bạch Hà Sầu. Đỗ Duy nhìn mà trong lòng kinh thán không thôi! Chỉ nghe nói qua cường giả có thể chuyển dịch người đi nhưng chưa thấy qua đấu khí phát ra cũng có thể chuyển dịch!
Bạch Hà Sầu "Ồ !!" một tiếng, vung cả bàn tay ra, mọi thứ trước mặt trong không khí dường như bị bị hắn cắt ra một khe nứt . Sau đó lưỡi đao ánh sáng đột nhiên bị khe nứt đó hút vào rồi vô duyên vô cớ xuất hiện sau lưng BHS. "Ầm!! " một tiếng bắn trúng mặt tường sau lưng hắn, chớp mắt đem cả bức tường đông kết thành một mặt băng tinh.
Sắc mặt Rodriguez đại biến, Bạch Hà Sầu lại lần nữa gật đầu:
-Không tệ không tệ! Ngươi nắm bắt thấu đáo được toàn bộ pháp tắc lực lượng tầng mặt không gian. Chỉ bằng vào điểm này vào tuổi ngươi hiện tại, thiên chất võ kỹ của ngươi đã vượt qua thầy ngươi rồi. Bất quá … lại vẫn chưa có thể đột phá pháp tắc không gian ! Nếu không thì có thề miễn cưỡng cùng ta đánh một trận !
Nói xong hắn nờ nụ cười:
- Ngươi nhìn cho kỹ đây!
Hắn giơ ngón tay ra quẹt nhẹ, liền thấy trong không khí một vết nứt mỏng xuất hiện .Theo đó vết nứt kéo dài ra xẹt qua sau tóc Rodriguez. Bức tường khỏang 7-8 mét phía sát sau Rodriguez đột nhiên vô thanh vô tức đổ sập xuống!
Ấm!!!
Bức tường đổ vụn kéo theo một nửa lữ điếm phía trên đại sảnh sụp đổ theo! Vốn trong đại sảnh lữ điếm có vài vị khách thấy ở đây có người đánh nhau đã sớm chạy mất, khi đại sảnh sụp đổ tức thời nghe thấy sau quầy truyền đến vài tiếng kêu kinh hãi. Rodriguez cảm thấy toàn thân mồ hôi lạnh, bằng vào trình độ của hắn lại căn bản không nhìn ra BHS dùng pháp thuật gì ?!
- Ngươi rất kinh ngạc sao?
Giọng nói Bạch Hà Sầu nghe như rất bình hòa:
- Bằng vào khả năng của ngươi đã có thể nắm bắt pháp tắc không gian này … Đáng tiếc! Ngươi còn chưa biết làm sao phá hủy pháp tắc vốn có để tự hình thành pháp tắc thuộc về bản thân ngươi. Đây chính là phá nứt không gian!
Bạch Hà Sầu cười nhẹ một tiếng, đưa ngón tay chấm chút rượu trong ly, thong dong trên bàn tùy ý quẹt mấy cái. Không nghĩ hắn lại có khả năng hội họa, phác thảo một tí trên bàn đã vẽ ra một bức tranh có người đứng người ngồi, mô tả tình cảnh trong gian đại sảnh lữ quán.
- Không gian cả thế giới giống như bức tranh này !
Bạch Hà Sầu nhẹ nhàng nói:
- Ngươi và ta đều là người trong tranh này. Ngươi có thể lĩnh ngộ pháp tắc trong tranh đã là đứng trên đỉnh của bức tranh ! Đáng tiếc ngươi lại không thể thoát ra khỏi bức tranh này! Nói rõ hơn ngươi vẫn còn là người trong tranh.
Bạch Hà Sầu nhàn nhạt cười nói:
- Nên dù cho ngươi mạnh hơn nữa cũng chỉ là trong tranh. Ngươi lĩnh ngộ được pháp tắc trong tranh này thì nhiều nhất chỉ có thể tận lực sử dụng những pháp tắc đó . Khi gặp phải đối thủ tu vi cao hơn ngươi như là ta!
Hắn giơ ngón tay quẹt nhẹ lên bàn, lập tức cả cái bàn lộ ra một vết nứt rồi không tiếng động bị chia thành hai nửa! Chỉ nghe BHS tiếp tục cười nói:
- Ngươi xem… ! Ngay cả tòan bức tranh cũng bị ta cắt làm hai, ngươi bất quá chỉ là một người trong tranh mà thôi ! Tranh cũng bị cắt đứt vậy người hay vật trong đó cũng đều cắt đôi. Một chiêu vừa rồi của ta không phải tác dụng trong không gian này mà là trực tiếp đem không gian này cắt đứt. Không gian cũng đứt rồi vật trên đó tự nhiên cũng đứt thôi !
Sau khi nói xong, hắn nhìn Rodriguez hỏi:
-Ngươi hiểu chưa?
Hãy tham gia cuộc thi »Tứ Phương Đệ Nhất Bút« để thể hiện chính mình và nhận những giải thưởng cực lớn!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui