-Nhưng hiện giờ . . . trong giáo điển…
Lạc Tuyết vẻ mặt đầy khinh thường:
- Giáo điển bây giờ của các ngươi toàn là dối trá! Ta có thể nói rõ ràng cho ngươi, ít nhất theo truyền thuyết lưu truyền từ xưa tới nay của chúng ta có thể chứng minh, từ thượng cổ thời đại, loài người các ngươi tín ngưỡng thần linh không chỉ là một nữ thần mà là hai vị! Một vị nữ thần… đương nhiên, lúc đó nàng còn chưa gọi là Quang Minh nữ thần, danh hiệu này là bây giờ loài người các ngươi gọi. Còn một vị khác các ngươi thờ phụng, nam thần tượng trưng cho dũng khí và lực lượng, gọi là thần Ares.
Lạc Tuyết nói tới đây, mở hai mắt ra, thản nhiên nói:
- Bây giờ các ngươi đã hiểu chưa? Thiếu nữ mỹ lệ trong thơ sử thi đó chính là Quang Minh nữ thần, Ma Vương chính là Ác Ma, còn người yêu của thiếu nữ chính là thần Ares.
Đỗ Duy cảm thấy mình nói không nên lời.
Lạc Tuyết nói những điều này đã làm sụp đổ hiểu biết của Đỗ Duy. . . Không, phải nói đã làm sụp đổ nguyên nền tín ngưỡng hiện nay của cả đại lục!
Thần của loài người, không ngờ lại không chỉ có một Quang Minh nữ thần? Ngoài ra còn có một vị thần khác tên là Ares?
Quang Minh nữ thần để đánh bại Ác Ma, không ngờ lại sử dụng cả mỹ nhân kế??
Mặc dù câu chuyện cổ xưa rích này Đỗ Duy đã từng nghe từ nhỏ, nhưng cho dù là ai cũng không hề liên tưởng tới nữ thần từ câu chuyện đó!
- Cho dù tìm được nhược điểm của Ma thần, song Ma thần mạnh mẽ vượt xa các chủng tộc chúng thần khác. Dẫu là cắt đứt được sừng của Ác Ma, thực lực Ma thần bị suy yếu. Tuy vậy trong trạng thái bị suy yếu Ác Ma vẫn có được thần lực cường đại mà thần linh khác không đạt tới được! Dù vị thần nào cũng không thể chống lại Ma thần. Cho nên, chúng thần mới không thể không tạo ra trường mâu thần thánh này! Cũng chính là cây thương mà loài người gọi là thương Longinus, còn chúng ta gọi là mâu Dracula! Đương nhiên… lúc đó cây trường thương này cũng không có tên gọi kỳ quái như vậy, tên của nó đều được người sau này đặt cho.
- Cây thần thương này ngưng tụ rất nhiều thần lực của thần linh, quán thâu trên nó. Khi sử dụng nó có thể phát huy được vũ lực cường đại của Thú Nhân thần, ma lực mạnh mẽ của Tinh Linh thần, ngoài ra còn đủ loại thần lực thêm vào nữa. . . Một kiện thần khí như vậy có thể nói là vũ khí cường đại chưa từng thấy. Chỉ cần cầm vũ khí uy lực cường đại này, vậy khả năng đánh bại được Ma thần có thể tăng nhiều.
- Có điều khi chế tạo xong trường thương lại xuất hiện vấn đề, ai sẽ sử dụng nó? Trong truyền thuyết, thần linh của các chủng tộc lúc đó đã dấy lên một hồi tranh luận gay gắt. Vốn dĩ tất cả cho rằng kẻ thích hợp nhất để sử dụng thanh trường thương này tiến hành quyết đấu tối hậu là Thú nhân thần, thần thú có vũ lực cực mạnh trong số chư thần, để hắn sử dụng thần thương này là thích hợp nhất. Thế nhưng nhân loại nữ thần lại kịch liệt phản đối. Và sau cùng theo yêu cầu của nàng, mọi người đành để cho nhân loại nam thần Ares dùng thanh thần thương này thực hiện một đòn cuối cùng với Ác Ma."
- Các thần linh khác đều đáp ứng sao?
Đỗ Duy hỏi.
Lạc Tuyết mỉm cười:
- Chẳng còn cách nào, bởi vì nhân loại nữ thần là mắt xích mấu chốt nhất của kế hoạch này. Không có nàng, Ma thần cũng sẽ không rút lui. Cho nên quyết định cuối cùng là nhân loại nam thần Ares đảm nhiệm đòn cuối cùng. Chuyện sau đó, ta nghĩ ngươi hẳn có thể đoán được đại khái. Ma thần đã suy yếu, sau khi phát hiện mình bị phản bội đã vô cùng phẫn nộ, nhưng đối mặt với nhiều chúng thần vây công như vậy, cho dù cố gắng thế nào cũng không địch lại, mà đành chịu bại trận.
- Bởi trong truyền thuyết, bất cứ thần linh nào cũng đều bất tử, thế nên… cho dù chúng thần đánh bại Ma thần cũng vô phương giết chết hắn. Cuối cùng chư thần vận dụng thần lực, đem ma thần phong ấn vĩnh viễn lại.
- Tiếp theo đó chính là chiến tranh kéo dài trăm năm trên đại lục!
- Đỗ Duy. . . ta không thể không nói, đoạn đường ta tới đây, thời gian ta du lịch trong thế giới nhân loại của các ngươi cũng không tính là ngắn. Loài người các ngươi chiếm giữ đại lục này, thành lập nền văn minh sáng lạn huy hoàng… nhưng nếu so sánh với thượng cổ ma tộc trong truyền thuyết thì chênh lệch cũng rất rõ ràng."
Đỗ Duy có phần không tin nổi.
Hắn vốn là người xuyên việt tới, hết lòng tin theo một đạo lý: Thời đại tiến bộ theo thời gian!
Hắn tuyệt đối không tin một vạn năm trước văn minh lại tiên tiến hơn so với bây giờ. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Song những điều Tinh linh vương miêu tả lại khiến cho Đỗ Duy không thể không dao động. Trong sự miêu tả của Tinh linh vương, ma tộc ở viễn cổ thời đại sáng tạo ra văn minh vượt qua sự tưởng tượng của người ta! Thành thị có thể chứa ngàn vạn người, thành thị cực lớn khiến người ta đi vòng quanh một tháng cũng không hết?
Có thể sáng tạo ra tòa tháp chọc trời?
Ngoài ra, trong miêu tả về tế tự tháp mà ma tộc dùng để tiến hành hiến tế, Lạc Tuyết tùy tiện vẽ mấy đồ án ra, nghe nói là tranh vẽ được tinh linh tộc bảo tồn từ trong những điển tịch xa xưa lưu truyền tới nay. Những đài tế tự này Đỗ Duy nhìn qua phảng phất như kim tự tháp mặt trời của người Maya ở kiếp trước.
Nhiều vô số, từng phiến từng phiến…
Ngoài ra còn có Ma Đô thần điện trong truyền thuyết… Những kiến trúc cao lớn như vậy, Đỗ Duy thầm tính toán trong lòng một chút rồi nhận xét, dựa vào văn minh hiện giờ của nhân loại trên đại lục, sợ rằng không thể làm được.
Tất cả những điều này, chỉ sợ cũng chỉ có thế giới ở kiếp trước mới có thể làm.
Một chủng tộc cường đại như vậy, một nền văn minh vượt trội như vậy rốt cuộc lại bị hủy diệt hoàn toàn trong cuộc chiến tranh kéo dài trăm năm! Thú nhân, tinh linh, nhân loại, ngoài ra còn rất nhiều chủng tộc khác, truyền thuyết cũng kể tới cả long tộc trong đó… Rất nhiều chủng tộc liên quân, toàn lực tiến công đối với ma tộc, một hồi quyết chiến diễn ra, ngọn lửa chiến tranh đã đem nền văn minh đại lục đốt thành tro. Những thành thị, thần điện, tháp cao, toàn bộ đều bị hủy trong ngọn lửa chiến tranh!
Ma tộc mặc dù là chủng tộc cường đại, nhưng vì mất đi ma thần chúc phúc và bảo hộ, còn liên quân, sau lưng những chủng tộc đó lại có chúng thần! Có chúng thần ủng hộ, ma tộc rốt cuộc liên tiếp thất bại lui binh. Cuối cùng, trong trận đại quyết chiến nổi tiếng, ma tộc rốt cuộc hoàn toàn thất bại còn liên quân thu được thắng lợi.
Trong truyền thuyết, sau chiến tranh, trên đại lục trải qua một lần giết chóc quy mô lớn. Ma tộc chiến bại phải chịu đựng lửa giận của những chủng tộc đã từng bị chính mình nô dịch và chèn ép hàng trăm ngàn năm. Trong trận giết chóc đó, mười vạn … trăm vạn ma tộc bị giết chết, máu tươi như nhuộm đỏ cả đại lục.
Căn cứ theo truyền thuyết, cuộc thảm sát khiến người ta không thể tưởng tượng đó kéo dài suốt một năm! Mà năm năm sau đó, tuyết mùa đông rơi xuống đều là một màu đỏ máu! Kết quả cuối cùng, dưới trận đồ sát do nhiều chủng tộc liên thủ lại, ma tộc từng cực kỳ huy hoàng bị tiêu diệt hoàn toàn! Các chủng tộc khác đem ma tộc giết tới gần như không còn, nhìn khắp cả đại lục không thấy một bóng dáng ma tộc nữa. Mà những dấu vết tượng trưng cho văn minh của ma tộc đều bị thiêu hủy hết! Thành thị, kiến trúc, phòng ốc, tháp cao, toàn bộ đều bị đốn ngã hoặc bị đốt sạch.
Mà đại lục, sau nền văn minh vô cùng thịnh vượng của ma tộc, bị lâm vào một thời đại hắc ám kéo dài trăm năm… Không thể không nói, mặc dù ta là tinh linh tộc, nhưng khi đọc đoạn truyền thuyết này cũng phải thừa nhận đó là một thời đại dã man, hắc ám! Tràn ngập tàn nhẫn, dã man và tanh máu!
Trong thời gian trăm năm này, trên đại lục cơ hồ không có văn minh, không có sáng tạo, không có kiến thiết … Tất cả những gì diễn ra đều chỉ là một việc, đó chính là…
Phá hủy! Phá hủy tất cả! Đem tất cả văn minh trên đại lục hoàn toàn phá hủy!
Có thể nói đó là một thời đại điên cuồng, mà thời đại đó kéo dài suốt một trăm năm.
Sau đó, khi cơn điên cuồng dã man đó trải qua trăm năm, rốt cuộc cũng dần dần bình ổn trở lại. Khi nhiều chủng tộc rốt cuộc cũng có thể an tĩnh lại, mọi người đột nhiên phát hiện một chuyện tình kỳ quái. Đó là … trong số các chủng tộc còn lại, so sánh về mặt thực lực đã xảy ra biến hóa rất lớn!
Vốn dĩ chủng tộc mạnh mẽ nhất là ma tộc. Ngoại trừ ma tộc ra, chủng tộc cường đại nhất có thể nói chính là thú nhân. Bởi thú nhân có được khí lực thiên phú mạnh mẽ, phương diện vũ kỹ cũng có được thiên phú hơn người, hơn nữa năng lực sinh sản của thú nhân tộc mạnh mẽ hơn tinh linh tộc chúng ta nhiều. Số lượng bọn họ cũng rất nhiều. Ải nhân tộc thì ít nhất cũng được thiên phú tài nghệ rất cao.
Có thể nói mà không hề e ngại, thì trước đó loài người các ngươi rất nhỏ yếu. Mặc dù có ưu thế về sức sinh sản, số lượng loài người rất nhiều nhưng cho dù là khí lực hay tinh thần lực, loài người đều kém xa những chủng tộc khác. Đương nhiên, loài người ít nhất cũng có được trí tuệ, điểm đó không thể phủ nhận. Tuy vậy so sánh với các chủng tộc khác, loài người yếu ớt, trong chiến tranh, lúc đầu cũng không phải cường giả.
Có điều sau đó lại xảy ra một biến hóa lớn!
- Ta từng nghiên cứu cẩn thận truyền thuyết đó, bởi vì căn cứ theo truyền thuyết, khi thế cục giằng co nhiều năm bị phá hủy, mỗi người đều điên cuồng phát tiết cừu hận đối với ma tộc, điên cuồng phá hủy dấu vết văn minh mà ma tộc lưu lại. Nhưng ma tộc trước đó quả thật quá huy hoàng, cho dù chỉ là phá hủy cũng tốn một thời gian dài.
- Khi tất cả mọi người hồi tâm tỉnh trí lại, mới đột nhiên phát hiện, so sánh thực lực lúc đó không ngờ lại …
Lạc Tuyết liếc mắt nhìn Đỗ Duy, thở dài nói:
- Không ngờ lại là loài người các ngươi chiếm ưu thế.
Đỗ Duy không nói gì, mà vẻ mặt cũng không hề biến đổi.
- Loài người các ngươi có được một phẩm chất đặc biệt, điểm đó các chủng tộc khác đều không có, hay có thể nói là thiếu sót! Loài người trước đó bởi địa vị thấp nên luôn rất khiêm nhường đi học tập. Trước đó, trong quá trình liên hợp đối kháng với ma tộc, vì mọi người đều ở một phe, đối với minh hữu là loài người, các chủng tộc khác đều không phòng bị nhiều. Kết quả, loài người liền từ tinh linh tộc học được rất nhiều ma pháp! Từ ải nhân tộc học được công nghệ chế tạo! Từ thú nhân tộc học được vũ kỹ cường đại của bọn họ! Mặc dù những thứ này không thể khiến cho bọn họ lập tức trở nên mạnh mẽ nhưng cũng khiến cho thực lực của họ đề cao không ít. Huống chi loài người ngoại trừ thiên phú học tập còn có một thứ càng am hiểu hơn so với chúng ta, đó chính là … sáng tạo!
- Tinh linh tộc chúng ta là một chủng tộc kiêu hãnh, tuân thủ theo truyền thống xa xưa nghiêm ngặt mới là chuyện chúng ta cho là chính xác nhất. Mà tình huống của ải nhân tộc so với chúng ta cũng không khác nhiều. Về phần thú nhân, bọn họ trời sinh đầu óc đơn giản, càng không cần phải nói.
Trong thời gian trăm năm, thực lực loài người tăng mạnh. Song điều này vẫn không phải chỗ mấu chốt, mấu chốt nhất chính là …"
Lần này Đỗ Duy không đợi Lạc Tuyết nói xong đã cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Điểm then chốt nhất là ma tộc?
Lạc Tuyết ánh mắt ngạc nhiên, liếc mắt nhìn Đỗ Duy một cái rất sâu:
- Không sai, đúng là Ma tộc!
Giọng nói của Tinh linh vương có phần bất đắc dĩ:
- Loài người có tính đồng hóa quá mạnh mẽ! Bởi vì trước đó loài người là chủng tộc thấp, không có truyền thống gì nghiêm khắc, không như tinh linh tộc chúng ta, nghiêm khắc cấm thông hôn với ngoại tộc. Mà ma tộc sau khi chiến bại, dù rằng văn minh của bọn họ đã bị chúng ta phá hủy, quân đội bị đánh bại, nhưng có dân cư khổng lồ làm nền tảng, cho dù giết chóc ra sao cũng không thể giết hết được.
- Mà lúc này, trong thời đại hắc ám kéo dài trăm năm, trên đại lục, ngoại trừ phần lớn ma tộc bị giết hại ra, hẳn là còn rất nhiều ma tộc di dân, vì cầu sinh tồn, không thể không ẩn dấu đi dấu vết và thân phận.
- Ta từng nói qua, xét về ngoại hình, ma tộc cùng loài người các ngươi vô cùng tương tự. Trong truyền thuyết, rất nhiều ma tộc vì sống sót, không thể không lặng lẽ nhịn cơn đau khi cắt sừng, ngụy trang thành loài người, trà trộn vào quần thể loài người.
- Đối với hiện tượng này, lúc ấy thật ra cũng không phải bí mật. Thậm chí ta tin rằng, người đứng đầu loài người và các thống soái đều biết đến. Bất quá loài người các ngươi có vẻ không cấm hành động này, hay có thể nói là "ngấm ngầm đồng ý"!
- Trong mắt ta, những kẻ sống sót của ma tộc dùng cách này trà trộn vào quần thể loài người, trải qua suốt một trăm năm, thông hôn, sinh sản… tất cả những điều này chẳng khác nào cho loài người vốn huyết thống yếu kém một dòng máu mới, có lực lượng mạnh mẽ.
Loài người trở nên cường đại!
- Dung nhập số lượng lớn những ma tộc sống sót hoặc hậu duệ của họ, sau đó lại dùng vài thế hệ từ từ tiêu hóa huyết thống của những ma tộc này, loài người rốt cuộc trở nên mạnh mẽ!
- Việc Ma tộc dung nhập vào đã khiến cho thể chất của những con cháu đời sau của nhân loại tăng cường, khiến cho thân thể yếu ớt loài người mạnh hơn, năng lực ma pháp thấp kém cũng tăng lên. Đồng thời, trong quá trình hủy diệt văn minh của ma tộc… Ta, người nghiên cứu đoạn truyền thuyết này vô cùng hoài nghi một điểm! Đó là loài người các ngươi chắc chắn đã lặng lẽ học tập rất nhiều văn minh của ma tộc! Từ điểm này không thể không nói, loài người cực kỳ giảo hoạt.
Đỗ Duy đã bình tĩnh trở lại, cười nhạt nói:
- Cho nên…?
- Cho nên, dù những chủng tộc chúng ta trải qua thời gian trăm năm, tự nhận là đã thu được thắng lợi tuyệt đối, đã hoàn toàn gạt bỏ được sự tồn tại của Ma tộc, lật đổ được hòn đá lớn đã chèn ép chúng ta bao lâu nay, lại đột nhiên kinh ngạc phát hiện… Sau khi chúng ta giết chết một con sư tủ, loài người ở bên dưới vốn chỉ là một đám cừu đã dần dần biến thành một bầy sói đói! Các ngươi mặc dù không có thân thể cường đại như Ma tộc kia, nhưng số lượng của các ngươi so với ma tộc nhiều hơn nhiều. Trọng yếu hơn nữa là loài người ngoại trừ giỏi về học tập, giỏi về sáng tạo, giỏi về đồng hóa … chủng tộc của các ngươi lại còn hai đặc điểm so với ma tộc càng đáng sợ hơn!
- Hai điểm gì?
- Giảo hoạt! Ngoài ra còn có … tàn nhẫn!
Tinh linh vương u oán thở dài:
- Loài người trong lúc chúng ta còn chưa tỉnh táo lại đã âm thầm lặng lẽ học tập tất cả! Đây không thể không nói là một hành vi rất giảo hoạt… Mà nói tới tàn nhẫn, ta cho rằng đây mới là thiên tính lớn nhất của loài người các ngươi! Ma tộc mặc dù cũng rất tàn nhẫn, nhưng họ chỉ biết nô dịch chúng ta mà thôi. Còn loài ngươi các ngươi lại ngay cả việc nô dịch cũng bỏ qua. Mà lại chỉ muốn đem tiêu diệt sạch toàn bộ những dị tộc chúng ta! Tựa hồ các ngươi từ trong máu đã ẩn chứa thiên tính giết chóc!
- Chẳng lẽ không đúng sao? Ta đã cẩn thận nghiên cứu qua lịch sử của loài người các ngươi. Cho dù là trong lịch sử mấy ngàn năm sau khi ngoại tộc chúng ta rút lui khỏi đại lục, lịch sử loài người các ngươi là một quá trình không ngừng tự giết lẫn nhau! Thậm chí có thể nói, văn minh loài người các ngươi tiến bộ đều là thành lập trong khi tàn sát lẫn nhau, từng bước từng bước tiến hóa dần!
- Vậy mới nói, luận về tàn nhẫn, loài người các ngươi mới là chủng tộc tàn nhẫn nhất trên thế giới này. Bởi vì các ngươi chẳng những tàn nhẫn đối với những chủng tộc khác mà đối với đồng loại của mình lại càng thêm tàn nhẫn.
- Tinh linh tộc chúng ta, ải nhân cùng vậy, thú nhân cũng vậy, đều rất ít khi xảy ra chuyện giết đồng loại quy mô lớn.
- Lịch sử loài người các ngươi… mấy ngàn năm qua, đều là một bộ lịch sử loài người giết loài người! Mà trong lịch sử của loài người các ngươi, kẻ giết càng nhiều đồng loại lại càng được cho là thủ lĩnh kiệt xuất nhất.
- Tàn nhẫn chính là thiên tính đã ăn sâu vào trong máu các ngươi!