Vội vội vàng vàng lại nhớ tới quốc nội,Ôn Noãn Noãn dọc đường đi đều ngủ liền một mạch cho tới khi máy bay hạ cánh,vẫn ngủ rất say.
Trong xe trên đường đi về nhà,cho dù bản thân cũng mệt đến không còn sức lực thế nhưng Đằng Tại Hi vẫn nghiêng người để Ôn Noãn Noãn tựa vào vai mình,điều chỉnh tư thế để cô được ngủ thoải mái.
Một động tác ôn nhu dù rất nhỏ nhưng không tránh khỏi tầm mắt của Đằng Vũ đang ngồi kế bên tài xế.
Chỉ thấy ông bĩu môi cười lạnh,sau đó thu hồi tầm mắt,trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Còn nói mình không yêu đứa con gái đó đi! Xem anh cử chỉ dịu dàng như vậy,ai mà tin anh không thương cô cho được.
Cái con người này chính là đang cố gắng giữ thể diện.
Đến khi về tới Đằng Gia,ký giả bám riết ở cổng chính nhất thời chen chúc chạy tới,bọn họ bao vây quanh xe,đèn flash không ngừng lóe sáng,đủ mọi hướng kéo đến.
Đằng Tại Hi nhíu mày,tỉ mỉ cúi đầu nhìn Ôn Noãn Noãn một khắc,thật may là chưa làm cô tỉnh giấc,nếu không anh sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn người này.
Giương mắt lạnh lùng trừng đám ký giả ở ngoài cửa sổ,cho dù ngăn cách bởi của sổ thủy tinh màu đen,vậy mà đám ký giả vẫn bị Đằng Tại Hi dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn thấu,bỗng dưng hóa kinh sợ,không tự chủ lui về phía sau vài bước.
Đằng Vũ lơ đãng liếc Đằng Tại Hi một cái,trầm giọng nói:” Đám ký giả này từ ngày con bỏ trốn vẫn bám trụ trước cửa nhà,làm cho đại gia ta đi vào đều rất khó khăn!”
Đằng Tại Hi nghe vậy liền cười nhạt:” Cha bây giờ đang trách con sao? Thế nhưng cũng không phải con để cho bọn người đó bám lấy chỗ này,cha nhìn con làm gì? Cha muốn liền có thể tự mình đuổi bọn chúng đi không phải sao?”
Vừa nói xong,tầm mắt anh đã dời đến người tài xế,trầm giọng ra lệnh:” Bác Lý,bác trực tiếp lái xe đi vào đi!”
Tài xế Lý cảm thấy khó khăn:” Thiếu gia,những ký giả kia vần còn chắn ở phía trước…”
Mâu quang của Đằng Tại nhất thời lóe lên,ngữ điệu càng thêm phần lãnh khốc:” Tôi nói rồi,trực tiếp lái vào đi! Cho dù có chết người thì chính là bọn họ tự chuốc lấy.
Muốn chặn đường chính là chống lại tôi,như vậy hẳn đã chuẩn bị tâm lý đi! Lái xe vào ngay!”
Tài xế Lý liếc sang bên người Đằng Vũ,thấy ông khẽ gật đầu, bác tài xế mới dám kiên trì phát động cơ xe về phía trước.
Những ký giả kia lập tức kinh ngạc không thôi,không nghĩ rằng bọn họ có thể trực tiếp lái xe vào.
Đằng trước toán loạn né tránh,để cho bọn họ lái xe tiến vào.
Cửa sắt lớn lần thứ hai đóng cửa,đem đám ký giả kia chắn ở ngoài.
Đằng Tại Hi liếc về phía kính chiếu hậu,cư nhiên đem tầm mất quay lại,cười lạnh một tiếng.
Bọn người này thật ranh mãnh,nếu không anh thực rất muốn nhìn một chút sự kiện máu chảy.
Trong đại sảnh,người nhà Đằng gia đã sớm tụ họp đầy đủ chờ bọn họ trở về!
Đằng Tại Hi ôm Ôn Noãn Noãn tiến vào trong,Đằng phu nhân mặt lạnh nói với anh:” Đến nước này rồi mà cô ta còn ngủ được? Còn không may đánh thức nó dậy!”
Đằng Tại Hi ngoảnh mặt làm ngơ với bà,ôm Ôn Noãn Noãn lên lầu trên nghỉ ngơi
Đằng phu nhân tức giận không chịu nổi,đối với bóng lưng bọn mà gầm lên:” Đằng Tại Hi con đứng lại đó cho mẹ! Đằng Tại Hi”
“Được rồi,để nó đi đi” Đằng Vũ cũng đi đến nói với Đằng phu nhân,sau đó ngồi xuống.
Đằng phu nhân ngồi bên cạnh ông,vẻ mặt không vui:” Ông à,tại sao ông để chúng nó đi như vậy? Nơi này còn rất nhiều vấn đề cần chúng nó để giải quyết!”
Thiết yếu nhất chính là giải quyết đám ký giả ngoài cửa kia,nếu không mỗi ngày ra khỏi cổng đều bị ký giả phiền phức đuổi theo sao?
Đằng Vũ trầm giọng nói:”Chờ Tại Hi xuống đã,bà không cần phải gấp thế.”
“Vậy nó định tính toán thế nào? Bên ngoài nhiều ký giả xuất hiện như vậy sao được?” Đằng phu nhân thở dài,chỉ nghĩ đến chuyện này đã thấy nhức đầu.
Đằng Vũ vẫn không trả lời,Đằng Tại Hi đã từ trên lầu đi xuống.
Đằng phu nhân liền truy vấn con trai:” Tại Hi,con rốt cuộc đã mang Noãn Noãn đi nơi đâu? Con nói phải làm sao đây? Ký giả mỗi ngày đều ở bên ngoài”
Đằng Tại Hi nghênh ngang tới ngồi cạnh Đằng Tử Hạo và Đằng Thiến Thiến,cao ngạo nhấc chân bắt chéo,vẻ đùa cợt như có như không nhìn Đằng phu nhân:” Mẹ không cần lo lắng,ngày mai con sẽ mở họp báo nói rõ ràng quan hệ của mình với Noãn Noãn”
Đằng phu nhân nhất thời có chút hồ nghi:” Nói rõ quan hệ gì cơ? Còn cái tên Triển Lệ Ương kia đâu? Mối quan hệ tay ba giưuã các người tính sao?”
Môi Đằng Tại Hi vẽ thành một đường cong,liếc Đằng Vũ một cái,sau đó lớn tiếng tuyên bố:”Con và Noãn Noãn đã kết hôn với nhau rồi”
Đằng phu nhân ngạc nhiên quá độ,hô to một tiếng:”Cái gì? Kết hôn?!”
Đằng Tử Hạo cũng vô cùng ngạc nhiên,truy vấn cậu mình: “Cậu à,hai người thực sự kết hôn rồi sao? Trời ạ,thực sự là quá sốc! Chuyện này tưởng rằng chỉ xuất hiện trong tivi bây giờ lại đúng là sự thực a! Thực sự là cần tiếp thêm máu.”
“Qủa nhiên là em làm thật” Đằng Thiến Thiến cười tủm tỉm vỗ vai Đằng Tại Hi,nhà nàng tiểu cửu chính là nói được sẽ làm được.
Quả nhiên là cậu em còn chẳng sợ Đằng gia già trẻ!
Đằng phu nhân một lúc mới hồi phục lại tinh thần,hít một hơi sâu,thanh âm run rẩy hỏi :” Tại Hi,con gạt mẹ đúng không? Con làm sao có thể kết hôn với con bé đó? Cô ta làm sao có thể trở thành vợ của con được?”
Đằng phu nhân không nghĩ rằng sẽ xảy ra chuyện này,bà không phải không muốn có con dâu,chỉ là người đó nhất định không phải là Ôn Noãn Noãn.
Đằng Tại Hi khóe miệng khẽ cười,bất ngờ từ trong lồng ngực ném lên mặt bàn một tờ giấy màu hồng ,đắc ý nói:” Đây là giấy đăng ký kết hôn của bọn con!”
Lần này Đằng phu nhân không thể không tin bà thực sự có con dâu,trợn to con ngươi nhìn lên tờ giấy trên mặt bàn kia,bà không có dũng khí cầm tờ giấy lên nhìn.
Đằng Thiến Thiến lập tức cầm tờ giấy kia lên,quả nhiên là giấy đăng kí kết hôn,hai đứa thực sự đã kết hôn!
Đằng Tử Hạo cũng tốt kỳ tham quá… Đi cùng Đằng Thiến Thiến hai người nhỏ giọng bàn về chuyện này.
Đằng Tại Hi ngồi đối diện với Đằng phu nhân,mỉm cười nói:” Mẹ,dù thế nào cũng đã tìm cho mẹ một người con dâu,mẹ hài lòng đón nhận đi,ngày mai cha sẽ tổ chức hôn lẽ,mọi người phải chuẩn bị tốt cho con đấy!”
Nói xong Tại Hi liền đứng lên,chuẩn bị đi lên lầu!
“Tại Hi a!”Đằng phu nhân mang theo thanh âm nức nở gọi anh trở lại,vành mắt đỏ hoe nhìn con trai:” Con không thể từ bỏ nó được sao? Cho dù ta không chấp nhận cô ta,con vẫn khư khư cố chấp như vậy?”
“Con thực sự đã quyết định chín chắn chưa? Sẽ không hối hận chứ?” Đằng phu nhân tiếp tục hỏi,chưa từ bỏ ý định thuyết phục con trai.
Đằng Tại Hi kiên định nhìn bà:” Con tuyệt đối không hối hận.”
Cứ để cho bọn họ thoải mái bàn luận,Đằng Tại Hi lập tức trở về căn phòng trên lầu,chỉ sợ Ôn Noãn Noãn đột nhiên tỉnh giấc,không thấy người nhất định sẽ hoảng sợ.
Nhẹ nhàng mở cửa ra,ai đó trên giường vẫn đang say sưa ngủ,Đằng Tại Hi lộ rõ vẻ thư thái,ôn nhu,chầm chậm tới bên cạnh cô,từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn,ngọt ngào ngủ ngon lành như ngày nào.
Hồi tưởng lại đêm tân hôn bị người khác quấy rối,anh cảm thấy rất đáng tiếc,thiếu chút nữa thôi cô đã trọn vẹn thuộc về anh.
Nếu như cha anh đến chậm một chút nữa có phải tốt không?
Đem áo khoác cởi bỏ,Đằng Tại Hi đến nằm cạnh cô,cúi đầu thì thầm bên khuôn mặt nhỏ xinh của cô,thủ thỉ:” Vẫn chưa ngủ đủ sao? Em đã ngủ lâu lắm rồi đấy!”
Đúng lúc ấy Ôn Noãn Noãn trừng mở đôi mắt,ánh mắt mơ hồ như làn sương mờ nhìn chằm chằm anh,không hề nhúc nhích!
Nếu như không phải cô đột nhiên mở mắt,Đằng Tại Hi còn tưởng rằng cô vẫn ngủ say,bởi vì ngoài việc mở mắt ra,cô không có động đậy chút nào.
Tiểu điểm chậm rãi hấp lại,Ôn Noãn Noãn bỗng trừng lớn,dường như nhớ đến cảnh tượng lúc trước,cô sợ hãi xoay người,liền từ trên giường ngã xuống dưới đất,truyền đến tiếng động lớn.
“Ha ha..” Đằng Tại Hi bị chọc cười bởi động tác của cô,ha ha phá lên cười,lau khóe mắt một chút.
Anh nhìn cô đang nằm dưới đất:”Đau không?”
Ôn Noãn Noãn lập tức ngồi dậy,cái miệng nhỏ nhắn chu lên thật cao,vẻ mặt ủy khuất,cẩn thận từng li từng tý liếc Đằng Tại Hi một cái,hướng ra cửa muốn bỏ đi.
Đôi lông mày rậm của Đằng Tại Hi có chút cười cợt, đôi chân dài nhấc lên,ngăn trở lối đi của cô.
Cả người anh đỡ lấy cô,tay trái ôm chặt chiếc eo thon nhỏ của cô,tay phải nhẹ nâng cằm cô lên,đối diện với ánh mắt kinh hãi trước mặt,trầm giọng nói:” Vẫn còn sợ anh sao? Em sợ anh đụng vào em à?Sợ anh làm tổn thương em sao?Giống như lần trước,đem em đả thương?”
Anh nhẹ giọng nói,đôi mắt sắc bén nhìn cô chằm chằm,nhìn nét mặt của cô,tay phải cũng chầm chậm rời tới trước trán cô,cẩn thận đụng chạm.
Ôn Noãn Noãn nhất thời rụt cổ lại,viền mắt càng hồng hơn,cắn chặt môi dưới lộ rõ vẻ mặt ủy khuất cùng sợ hãi.
Đằng Tại Hi cúi người tới bên cô,thổi nhẹ vết thương trên trán cô,thanh âm trầm thấp mà dễ nghe:”Đừng sợ,anh ở bên cạnh em mà!Anh sẽ không làm em tổn thương nữa,sẽ bảo vệ em!Vì thế đừng sợ,càng không phải sợ anh.”
Ôn Noãn Noãn kinh ngạc nhìn anh,đối diện với con ngươi đen nhánh của anh không hề rời khỏi tầm mắt,như bị anh làm cho hấp dẫn bởi đôi mắt ấy.
Bàn tay to của anh đặt trên trán cô,nhẹ nhàng vuốt ve.
Ánh mắt thể hiện sự nhu tình mà ngay cả anh cũng không nhận ra:”Còn đau không?”
Ôn Noãn Noãn kinh ngạc,không tự chủ được nhẹ đáp:” Đau…”
Đằng Tại Hi thổi thổi vào trán cô:”Hiện tại còn đau nữa không?”
Ôn Noãn Noãn sờ sờ trán của mình,nhìn anh đang nháy nháy đôi mắt,đột nhiên cắn môi dưới,một lúc lâu mới nhỏ giọng thì thầm:”Vù vù…Không đau..”
Đằng Tại Hi chứng kiến hành động đáng yêu ấy của cô,trong lòng nở nụ cười,kéo cô dán chặt vào lồng ngực,ôn nhu xoa mái tóc mềm của cô:” Noãn Noãn,đừng rời xa anh,đừng sợ anh nữa,được không?”
Ôn Noãn Noãn đem khuôn mặt nhỏ nhắn tựa trước ngực anh,thật ấm áp,khóe miệng gợi lên dáng vẻ tươi cười,tự động ôm lấy hông anh.
Đằng Tại Hi bởi vì động tác này của cô mà cực kì kích động,lập tức nâng đầu cô lên,đối diện trước mặt anh,âm thanh có chút khàn khàn:”Noãn Noãn,em không sợ anh nữa chứ?”
Ôn Noãn Noãn không trả lời,chỉ ôm anh chặt hơn,thoải mái cọ xát một chút,tựa như chú mèo con đáng yêu,nở nụ cười mãn nguyện:”Rất thoải mái.”
Cô không có sợ anh!Đằng Tại Hi nhất thời kích động,ôm cô quay vài vòng.Ôn Noãn Noãn cười khanh khách không thôi,xem ra đang rất vui.
Quay quay vài vòng,hai người đổ ập xuống chiếc giường lớn,tạo thành tư thế có chút ái muội.
Đằng Tại Hi bởi vì tư thế này,anh mắt sâu thăm thằm trở nên nóng tới cực hạn,chăm chú nhìn đôi mắt phủ sương của cô,bàn tay to vuốt ve khôn mặt cô,giọng khàn đặc:”Noãn Noãn,…”
Anh chỉ muốn kêu tên cô,thầm nghĩ kêu tên cô.
Vẻ mặt Ôn Noãn Noãn say sưa,con ngươi đen khép hờ nhìn anh,đột nhiên câu dẫn khóe miệng lộ một nụ cười thỏa mãn,tươi sáng như hoa.
Đằng Tại Hi run lên vì dáng vè yêu kiều ấy,không chịu được nữa cúi đầu dụ dỗ hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô,nhẹ nhàng mút mát,gặm nhấm.Nụ hôn kéo dài triền miên tràn ngập tình yêu nồng ấm.
Ôn Noãn Noãn cũng rất hưởng thụ,hai tay ôm lấy cổ anh,làm cho anh tiến gần cô hơn,hai người triền miên hôn,si mê dụ hoặc đối phương,không thể tự kiềm chế!
Nụ hôn kéo dài như bất tận mãi cho tới khi Ôn Noãn Noãn hô hấp khó khăn mới từ từ buông nhau ra.
Con ngươi đen sâu thẳm chứa đầy phiếm tình của Đằng Tại Hi dán chặt trước cô,nhìn chằm chằm cô như một con mồi,câu dẫn nụ cười tà mị:”Thích được anh hôn thế sao?”
Ôn Noãn Noãn há miệng thở hổn hền,nháy nháy đôi mắt,bộ dạng kia thật đáng yêu,nhỏ giọng chu lên la hét:”Thích!Thích anh”
Đó là tấm chân tình của cô,cô đang chân thành nói ra những lời kia.
Cô thích,thực sự rất thích anh.
Cho dù cô bây giờ còn rất ngây thơ,còn nhièu chuyện không nhớ rõ,tựa như một đứa trẻ,thế nhưng đối với cảm giác của anh,cô rõ ràng biết đến!
Thích anh,rất thích anh,thầm nghĩ được anh ôm ,thầm nghĩ anh đối với cô luôn mỉm cười,thầm nghĩ anh thích cô
Đằng Tại Hi nghe vậy đặc biệt kích động,hai tay nâng khuôn mặt cô lên,run rẩy nói:”Noãn Noãn,em thích anh? Em thực sự thích anh?Thích được gọi là phu nhân của Đằng Tại Hi?”
Vấn đề của anh còn nhiều hơn,Ôn Noãn Noãn nghiêng đầu nhỏ nhìn anh,có chút thơ ngây,chỉ kiên định một điều:”Em thích anh, thích anh”.