Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra


Rõ ràng là đêm tân hôn, thế nhưng hắn lại không có cái cảm giác của đêm tân hôn.

Tại Hi mời thầy thuốc gia đình tới, đưa đến xem qua Noãn Noãn, nói là không có việc gì, Tại Hi yên tâm, một đêm này cũng cứ như vậy giống với trước đây!
Sang ngày thư hai, Noãn Noãn ở trong lồng ngực ấm áp lo lắng mở mắt ra.

Đầu tiên là chống lại khuôn mặt anh tuấn lúc ngủ của Tại Hi, ánh mắt không tự chủ trở nên nhu hòa, khéo miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Mỗi buổi sáng thức dậy lại được nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của anh rể, thật là tốt!
Đăng Tại Hi bỗng dưng mở ra cặp mắt sâu thẳm, nhất thời cùng nàng đối diện.

Đột nhiên nhướng mày, vuốt ve gương mặt nàng, hỏi: “Đã tỉnh ? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”
Noãn Noãn lắc đầu mỉm cười nói: “Em không sao , anh rể”
“Anh rể?!” Tại Hi lập tức ngồi dậy, mâu quang bén nhọn ở trên mặt nàng dò xét, hỏi: “Em đã nhớ lại toàn bộ?”
Noãn Noãn nhất thời có chút vô cùng kinh ngạc, cau mày hỏi hắn; “Em đã quên cái gì rồi sao/”
Tại Hi nhất thời nhíu mi: “Em không nhớ sao? Em bị thương, quên hết chúng ta, em không biết sao?’
Noãn Noãn vẻ mặt mê hoặc lắc đầu: “Em không nhớ rõ, em chỉ nhớ ngày hôm qua là sinh nhật anh…”
Chính mình còn làm hắn nổi giận, lúc đó còn xảy ra nhiều chuyện vậy , vì sao nàng không nhớ?
Đằng Tại Hi nghe vậy, nhất thời vẻ mặt trầm tư…
Kêu bác sĩ xem qua, ông nói: “Bệnh nhân có thể bởi vì nhớ được các kí ức trước mà đoạn kí ức lúc bị thương kia khó tiếp nhận được, vì thế lựa chọn quên đi!”
Đằng Tại Hi nhất thời thở dài: “Ai, còn tưởng rằng Noãn Noãn có thể nhớ, liền có thể tìm được người đả thương nàng!’
Noãn Noãn vẻ mặt vô tội nhìn sắc mặt ngưng trọng của hắn, nàng cũng không muốn quên, thế nhưng mà nghĩ không ra.
“Noãn Noãn ngươi thực sự cái gì đều quên hết sao?” Đằng Tử Hạo nói, liền đi tới bên cạnh nàng, vừa định đụng bả vai nàng , Noãn Noãn vô thức né tránh, trợn to mắt nhìn Tử Hạo.
Đăng Tử Hạo nhất thời ngạc nhiên, mà Ôn Noãn Noãn cũng lập tức kịp phản ứng, vẻ mặt áy náy, cúi đầu, uể oải nói: “Tử Hạo, xin lỗi, ta cũng không khống chế được chính mình…”
Đằng Tại Hi lập tức đem ôm chặt Noãn Noãn, nhẹ nhàng nói: “Không có việc gì, chỉ cần em cho anh tới gần là được rồi.

Người khác em không cho cũng tốt”
Không cho đến gần nàng, nàng chỉ có thể là của hắn, cả đời chỉ là của hắn.
Tử Hạo nhất thời vẻ mặt đầy hắc tuyến, cậu chín của hắn cũng thực độc chiếm kinh khủng quá đi!
Tại Hi lần nữa đem tầm mắt rời đến Tử Hạo, nhẹ giọng nói: “Tử Hạo, đem mọi người ở học viện Weiliya thẩm tra lại một lần cho ta! Nàng ở Weiliya gặp phải chuyện không may, vì vậy thủ phạm nhất địch ở Weiliya.
Tử Hạo nghe vậy, gật gật đầu: “Được , cháu biết rồi”
Trong lòng hắn đã nghĩ đến một người, rốt cuộc có phải nàng không, hắn cũng chưa xác định, e rằng phải tìm nàng nói chuyện.
Phân phó mọi việc xong xuôi, mọi người liền vội vàng ly khai.

Thẳng đến trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, Noãn Noãn còn đang ngẩn người, không biết suy nghĩ cái gì.
Tại Hi đột nhiên từ phía sau ôm chầm lấy nàng, dựa vào bên tai, nhẹ giọng hỏi: “Em nghĩ gì đến mất hồn thế? Không phải nói muốn nam nhân khác chứ, anh sẽ không bỏ qua đâu?”
Hơi thở hắn cực nóng phun bên tai nàng, nhất thời làm cho nàng rất khó chịu, thân thể không tự chủ run rẩy vài cái, nhỏ giọng nói: “Em mới không có nam nhân nào khác.

Chỉ là đang suy nghĩ một chuyện thôi.”
Tại Hi đột ngột xoay người nàng lại, cùng mình đới diện, khéo miệng gợi lên vẻ tà mị: “ Noãn Noãn em biết bây giờ chúng ta có quan hệ gì không ?”
“Hả?!” Quan hệ gì, vẻ mặt Noãn Noãn mơ hồ, không biết những ngày mình mất kí ức xảy ra chuyện gì!
Nhìn bộ dạng ngây ngốc của nàng, Tại Hi mỉm cười, nâng khuôn mặt nàng lên, nhìn vào cặp mắt trong suốt kia: “Chúng ta đã là vợ chồng!”
“Hả?!” Noãn Noãn nhất thời ngạc nhiên, trừng lớn mắt, hoài nghi lỗ tai mình có phải hay không có vấn đề.

Tại sao lại nghe thấy như vậy.
Tại Hi có chú bất mãn trước phản ứng của nàng, nhíu mày nói lại lần nữa: “Anh nói là chúng ta giờ đã là vợ chồng, sau này em sẽ đều thuộc về anh, phải nghe lời anh, anh không cho phép làm việc gì, em tuyệt đối không thể làm!’
Bọn họ kết hôn?! Bọn họ là vợ chồng?! Thế nào mới vài ngày mà lại xảy ra việc trọng yếu như vậy ? Vợ chồng ?! Nàng cùng hắn ?! Trời ạ ! Ai có thể nói cho nàng biết rốt cuộc có chuyện gì thế này !
Tại Hi nhìn nàng ngây ngốc, đem nàng đặt trên giường, liếc nìn nàng, cười mị : “ Em rất kinh ngạc sao ? Cũng đúng, giống như anh một người có địa vị như vậy lại có một người vợ như em, thật làm người khác kinh ngạc ! Em hẳn là phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng !’
Noãn Noãn hít thật sâu 1 hơi, thanh âm run rẩy : “Anh , anh rể, chúng ta thực sự kết hôn ?! Thế nhưng em…’
“ Đúng, chúng ta thực đã kết hôn.

Em đã trở thành vợ của anh !’ Tại Hi cắt đứt lời nói của nàng, vuốt ve gương mặt trơn mềm, khéo miệng nhất thời gợi lên vẻ tà mị, tươi cười : “Mà kết hôn rồi thì chuyện quan trọng nhất chính là tạo người, em nói đi ! ‘
Noãn Noãn suýt nữa vì lời hắn nói mà sặc, tạo , tạo người ?! Nàng cùng với anh rể tạo người ?! Trời ! Ai có thể nói cho nàng biết đây không phải sự thật !
Noãn Noãn chỉ mới nghĩ mà mặt đã đỏ ửng, nóng hổi, ánh mắt không dám dừng trên người hắn, vẻ mặt e thẹn
Đằng Tại Hi nhất thời cười ha ha, rất hài lòng biểu hiện của nàng, tâm tình thật tốt, đột nhiên liên theo nguwoif nàng đứng lên, nhìn nàng trên giường : “Nhìn em khẩn trương như vậy nếu như anh thật sự làm, có phải hay không không còn nhìn anh nữa ?’
Noãn Noãn còn đang đắm chìm trong lời nói của hắn, Tại Hi đã huýt sao dời đi.
Giơ tay sờ sờ gò má mình, rất nóng, Noãn Nõn không khỏi cắn môi dưới, hồi tưởng lại nhất cử nhất động của Tại Hi, trong lòng chậm rãi ấm áp, nguyên lai nàng thực sự chìm đắm trong mị lực của hắn không thể tự khống chế.
“Dì ?’ Ôn Bảo Bối lúc này từ bên ngoài ghé đầu vào, Ôn Noãn Noãn nhất thời hồi tỉnh, đới với nàng vẫy tay cười xán lạn, Ôn Bảo Bối lập tức hoan hô đi tới, nhào vào lòng nàng !
Noãn Noãn nhất thời run rẩy một chút, lập tức nhắm chặt hai mắt, ở trong lòng nói với chính mình không có gì, mới chậm rãi mở mắt ra, liền cùng Ôn Bảo Bối cười gượng ép : “Bảo Bối, dì không có việc gì đâu !’
Ôn Bảo Bối nghi ngờ nhìn nàng : “Dì thực sự không có việc gì sao ? Thế nhưng dì trước đây không nhận ra Bỏa Bối ! Bỏa Bối muốn cùng dì ôm một cái, dì đều né tránh, cũng chỉ choc ha ôm dì !’
“Có , Có sao ?’ Noãn Noãn không khỏi đỏ mặt lên, che đi gương mặt nóng hổi của mình : “Ta có bộ dạng này sao ?’
Xấu hổ a ! Nàng thực sự có cái bộ dạng này ? Cũng chỉ cho Đàng Tại Hi ôm ?
Ôn Noãn Noãn cũng không thể tưởng tượng đây là cục diện gì, thật không biết ngay lúc đó chính mình rốt cuộc đang suy nghĩ gì, thế nhưng sẽ làm ra việc làm cho người ta chuyện xấu hổ đi!
“Tại sao không có! Dì vẫn đều cầm lấy quần áo của cha, đều không buông tay, cha đi nơi nào dì liền đi nơi đó! Hơn nữa ngày hôm qua đều là cha giúp dì ngươi thay quần áo !”
“Cái gì? !” Ôn Noãn Noãn nhất thời cả kinh, ngạc nhiên nhìn Ôn Bảo Bối, thanh âm đều run rẩy , “Bảo Bối, ngươi nói, quần áo của ta đều là cha ngươi đổi ?”
Thấy Ôn Bảo Bối gật gật đầu, Noãn Noãn thực sự chỉ muốn chui đầu xuống hố, nàng sao lại đi làm loại chuyện này.

Như vậy trước mặt hắn nàng sao ngẩng đầu lên a !
Nhìn sắc mặt của nàng lúc xanh lúc trắng, Ôn Bảo Bối nhất thời mỉm cười vỗ vỗ bả vai của nàng, an ủi, “Dì yên tâm, dù sao dì đều đã là vợ của cha, cha giúp ngươi thay quần áo cũng không có cái gì a! Trước đây mẹ không phải còn cùng nam bằng hữu ở trong phòng không mặc quần áo sao?”
Ôn Noãn Noãn nhất thời kinh hãi, mở to mắt con ngươi nhìn nàng, nói lắp nói, “Bảo, Bảo Bối, ngươi lúc nào thì thấy mẹ ngươi không mặc quần áo? !”
Trời! Chẳng lẽ Bảo Bối sớm như đã lớn rồi, Chẳng lẽ vì chị nàng không chịu trách nhiệm giáo dục sao? Thế nhưng làm cho một đứa bé đã gặp nàng cùng nam nhân khác cùng một chỗ? ! Vì sao nàng cũng không biết có việc này phát sinh ?
Ôn Bảo Bối không lưu ý lắm nhún nhún vai, “Mẹ mang bạn trai của nàng trở lại, dì đều đã đi học, vì thế cũng chỉ có ta một mình ở nhà.
“Vậy ngươi…” nàng nhỏ nhỏ vậy, rốt cuộc là gặp được bao nhiêu ? hiện tại nàng sao có thể hình dạng này ? Bảo Bối còn là một tiểu hài tử a!
“Ôi, dì, ngươi cũng đừng quản nhiều như vậy ! Mẹ không phải đã nói rồi sao? Lớn lên sau này mỗi một nữ hài tử sẽ có bộ dáng như vậy , vì thế ngươi cũng đừng hoang mang, ngoan ngoãn cùng cha cùng một chỗ thì tốt rồi a!”
Sao nàng lại muốn chứ ! Cái này chính là giáo dục có vấn đề nha ! Đối với một đứa trẻ như vậy có cần phải nhìn thẳng vấn đề này không !
Thế nhưng Ôn Bảo Bối lại giục nàng đi ra ngoài : ‘ Dì, đừng suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, quan trọng nhất là mình hài lòng sao ? Ngươi trước đây là luôn nói với ta như vậy ! Vậy bây giờ đi chơi với ta thôi, thật lâu ta chưa cùng ngươi chơi đùa rồi !’
Noãn Noãn còn muốn nói gì nhưng vẫn là không nói, tựa như nàng cao hứng là được rồi, những chuyện trước kia, nàng sẽ chọn quên đi, coi như không biết.
Ôn Bảo Bối kéo nàng ra vườn hoa, nhất thời gặp được Đằng An Tâm cùng chồng nàng Ngũ Gấm Hoa trong đình nghỉ mát.
Nguyên vốn là quá khứ, nhưng bọn họ cũng gặp được nàng, vì thế không thể không đi, hết sức kiên trì đi tới, đối với bọn họ lên tiếng chào hỏi, liền muốn rời đi, nhưng Đằng An Tâm lại gọi nàng lại.
‘ Noãn Noãn chờ một chút !’ Đằng An Tâm ưu nhã bắt chéo chân, ánh mắt bí hiểm đánh giá nàng ; ‘Ngươi bây giờ cùng chú chín kết hôn, như vậy chúng ta đã là người một nhà, ta xem ngươi là có cần phải đề cao một chút tài nghệ của ngươi !”
‘ Xoay ngang?’ Ôn Noãn Noãn cẩn thận từng li từng tí nhìn nàng, không biết nàng là hảo ý còn là như thế nào, trong lòng có chút sợ hãi!
Đằng An Tâm đột nhiên đứng lên, ở bên cạnh nàng dạo qua một vòng, cầm lọn tóc của nàng nhìn vừa nhìn, tấm tắc lên tiếng, “Tuy rằng da của ngươi rất tốt, phát chất cũng thật tốt, thế nhưng ngươi xem ngoại hình này của ngươi, mặc dù là có như vậy một điểm đáng yêu, thế nhưng ngươi cảm thấy hình tượng này có thể gánh chịu thân phận con dâu Đằng gia sao? Ngươi cảm thấy ngươi xứng đôi chú chin của chúng ta sao?”
Ôn Noãn Noãn nghe vậy, nhất thời tự ti cúi đầu, có chút ủy khuất, có chút vô tội, nàng ở trường chính là cái bộ dạng này , chẳng lẽ bảo nàng đi trang điểm dung nhan sao?
Ôn Noãn Noãn nhìn dì mình bị ủy khuất, tuy răng kia cũng là người nhà của nàng, thế nhưng cũng không thể khinh dễ dì a
Nàng lập tức đi đến trước mặt Ôn Noãn Noãn, dang hai tay như gà mẹ bảo vệ gà con che chở Noãn Noãn, lớn tiến nói: ‘Dì bảy, ngươi không thể khinh dễ dì ta! Nếu không cha ta nhất định sẽ nổi giân với dì’
Lúc nào muốn sử dụng uy của Tại Hi, liền sẽ hữu dụng a!
Đằng An Tâm nhất thời tự tiếu phi tiêu nhìn con quỷ nhỏ, cúi đầu cùng nàng đối diện: ‘Bảo bối, ngươi nghĩ rằng ta sẽ sợ ba cháu sao!’
Nói rồi, liền cầm tóc này nhiễu loạn, Ôn Bỏa Bối lớn tiếng gọi: ‘Ai! Tóc của ta ! Người xấu! Dì bảy là người xấu!’
Ngũ Gấm Hoa thở dài một hơi, đi tới, đem vợ mình kéo đến bên cạnh, ôn nhu nói: ‘Được rồi đừng khinh dễ bảo bối nữa, người khác còn tưởng em mới là tiểu hài tử!’
Đằng An Tâm xoay người đi, ôm cổ hắn, hôn môi một ngụm, không chút ngượng ngùng vì có người, cười: ‘Em là tiểu hài tử của anh như thế nào? Không được sao?’
Ngũ Gấm Hoa nhất thời cười sủng nịnh: ‘Có thể, đương nhiên có thể!’
Noãn Noãn nhìn bọn họ nhất thời ao ước, Tại Hi có thể dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng.

Muốn Tại Hi luôn cao ngạo lạnh lùng có bộ dáng như vậy, e rằng đây chỉ là hy vọng xa vời của nàng thôi.

Nhất thời thở dài vô lực..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui