Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra


“Anh, tại sao Tại Hi lại ở cùng với anh vậy? anh ấy không phải đang ở hội triển lãm sao?” Nhớ tới hội triển lãm này, Tiếu Tiêu liền nổi giận trong bụng, cô vốn là muốn đi cùng Đằng Tại Hi thế nhưng lại bị anh cự tuyệt, anh nói muốn đi với Ôn Noãn Noãn!
Tiếu Nghiêu thở hổn hển một hồi, mới bình tĩnh trở lại, “Hắn không vui, thân là bạn thân của hắn anh đương nhiên phải bối hắn uống rượu!”
Tiêu Tiêu cầm lấy khăn bông ướt lau mặt cho Đằng Tại Hi, nói, “như vậy Tại Hi hôm nay không trở về nhà, ngủ ở chỗ này hả?”
Tiếu Nghiêu gật gật đầu, Tiếu Tiêu nhất thời cười đến tà mị, “Ha ha, vậy thì thật là quá tốt rồi!” Đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng có cơ hội nhìn thấy gương mặt anh khi ngủ!
Tiếu Nghiêu hồ nghi nhìn em gái, hỏi, “Tiếu Tiêu, em lại đang bày ra âm mưu gì đó ? anh cho em biết, em đừng có động tới Tại Hi, nếu không đến khi hắn tỉnh lại, anh cũng không thể bảo vệ cho em được đâu đấy!”
Hắn biết rõ em gái mình rất yêu Tại Hi, thế nhưng Đằng Tại Hi là ai? Làm sao có thể để cho con bé đưa vào tròng được chứ! Hắn vì huynh đệ, cũng sẽ không để cho em gái mình mưu tính chuyện xấu được!
Tiếu Tiêu nghe vậy, trừng mắt với anh trai, lấy khăn bống ném vào người hắn “anh, sao anh có thể nói những lời như vậy! là anh trai, không giúp em gái thì thôi đằng này lại còn đi đả kích em mình là sao ?!”
Nói “Bởi vì anh rất hiểu tính cách của Tại Hi! Hơn nữa hắn hiện tại cũng đã kết hôn, em nên từ bỏ đi thì hơn, đừng nghĩ đến hắn nữa! Tại Hi hắn sẽ không bao giờ thích em, cũng sẽ không là của em đâu!”
“anh!!!! Trên đời này có người anh trai nào như anh không chứ?!” Tiếu Tiêu mặt cắt không còn giọt máu hung hăng xoay người trở lại gian phòng của mình!
Tiếu Nghiêu lắc đầu, sau đó lại thở dài đỡ Đằng Tại Hi vào phòng khách, đặt hắn nằm lên giường, sau đó lại cởi mấy cúc áo của hắn ra.

Lúc Tiếu Nghiêu đinh đi thì Đằng Tại Hi lại ôm lấy tay hắn, trong miệng kêu gào : “Noãn Noãn… Noãn Noãn…”
Tiếu Nghiêu lập tức cúi người xuống tới gần bên miệng hắn, hỏi, “Tại Hi, cậu nói gì ? nói lớn lên một chút!”
“Noãn Noãn… Noãn Noãn…” Đằng Tại Hi vẫn nỉ non tên của Noãn Noãn, mắt vẫn nhắm chặt!
Tiếu Nghiêu lắc đầu, cười cười, sau đó liền đắp chăn lên cho Tại Hi rồi rời đi!
Nửa đêm, cửa phòng bị mở ra Tiếu Tiêu ló đầu đi vào, nhìn bộ dạng ngủ của Đằng Tại Hi, lộ ra mị cười!
Anh trai không để cô đến gần Tại Hi, cô đương nhiên sẽ không nghe lời của hắn , một cơ hội tốt như thế này sao cô lại không bắt lấy được cơ chứ!
Mặc kệ anh đã kết hôn hay chưa, kết hôn rồi thì đã sao, cô đã muốn thứ gì thì nhất định sẽ tìm mọi cách để đạt được nó, mặc kệ cái gì đạo đức, nhân phẩm !
Trên người Tiếu Tiêu chỉ mặc áo ngủ, nhẹ nhàng đi tới bên giường, lại cẩn thận bò lên nằm ở bên cạnh Đằng Tại Hi, sau đó liền cởi áo ngủ ra, người cô lập tức trần như nhộng !
Cô tựa lên ngực Đằng Tại Hi, ngửa đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười tươi sáng, nhẹ giọng nói, “Tại Hi, em thực sự rất rất thích anh! Anh cho em ở cùng anh có được không?”
hít một hơi hấp thụ hết hơi thở của anh làm cho Tiếu Tiêu trở nên mê muội!
Đằng Tại Hi ngủ rất sâu, dù cho cô có tựa ở trên người của mình, anh cũng không có tỉnh lại, vẫn cứ nắm ngủ như cũ!
Đột nhiên, Tiêu Tiêu nhổm dậy cởi y phục của Tại Hi ra, lúc này cô mới cảm thấy thỏa mãn nắm lên người anh, rất rất chờ mong ngày mai tỉnh lại anh ấy sẽ có biểu hiện gì!
Sáng ngày thứ hai, Đằng Tại Hi tỉnh lại huyệt thái dương nhất thời một trận đau nhói, làm anh nhịn không được đua tay lên xoa huyệt thái dương, rên rỉ, “Thực là đau đầu a!”
Cảm giác được lồng ngực của mình có vật gì đó đè lên, Đằng Tại Hi vẫn chưa phục hồi lại tinh thần còn tưởng rằng đó là Noãn Noãn, không khỏi lay chiếc đầu đang tựa trên ngực mình, nhẹ giọng nói, “Noãn Noãn, Noãn Noãn đứng lên!”
“Anh phải nhìn cho rõ em là ai rồi hãy gọi chứ!” Đột nhiên truyền đến thanh âm không phải loại quen thuộc kia Đằng Tại Hi lập tức ngồi dậy, nhìn người bị mình đẩy ra chân mày lập tức nhíu lại :”Tiêu Tiêu? Sao cô lại ở đây?”
“Trước tiên anh phải xem lại xem đây là đâu đã, em tại sao lại không ở đây chứ!” Tiêu Tiêu ôm lấy chăn che đậy thân thể của mình, tựa tiếu phi tiếu nhìn anh!
Đằng Tại Hi nhìn chung quanh, mới phát hiện ở đây không phải nhà hắn, mà người mình nghĩ cũng không phải Noãn Noãn, mà là Tiếu Tiêu!
Ánh mắt hắn chạm đến thân hình lõa lồ của Tiếu Tiêu không khỏi nhăn mày, trầm giọng nói, ” tại sao tôi lại ở đây, và tại sao cô lại ở trong này ? “
Tiêu Tiêu cười cười, định dựa vào người Tại Hi nhưng lại bị anh lấy tay ngăn lại, không cho cô lại gần.

sắc mặt cô chấn động, sau đó thu lại ý cười, trầm giọng nói, “Chẳng lẽ anh quên chuyện xảy ra giữa chúng ta ngày hôm qua rồi sao? Hay là anh muốn rũ bỏ trách nhiệm?”
Đằng Tại Hi nghe vậy nhất thời cười lớn, Tiêu Tiêu bị tiếng cười của hắn khiến cho sắc mặt vừa xanh vừa trắng, cầm thật chặt nắm tay, gầm nhẹ, “Cười cái gì, có cái gì hay mà anh cười!”
Đằng Tại Hi cười một lúc mới nhịn được tiếu ý, hừ lạnh một tiếng : “Tiếu Tiêu, cô nghĩ rằng tôi là thằng ngốc ư! Chẳng lẽ tôi có làm gì hay không tôi lại không biết? cô cũng quá coi thương đàn ông rồi đó!”
Tiếu Tiêu sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, gắt gao trừng mắt nhìn anh : “anh biết chắc chắn mình có làm hay không sao? em nói anh có làm, anh sẽ làm gì?”
Đằng Tại Hi mắt lạnh liếc nhìn cô sau đó nhặt y phục dưới đất lên mặc : “Tôi không rảnh để nói chuyện với cô! Anh trai của cô đâu?”
“anh! Đằng Tại Hi!” Tiếu Tiêu nổi giận, chẳng lẽ con mắt của anh cũng không thể nhìn cô lấy một cái sao? Cô kém Ôn Noãn Noãn ở chỗ nào? Tại sao anh không cho cô một cơ hội ? cô thực sự rất yêu anh mà!
Đằng Tại Hi căn bản là không để ý tới Tiếu Tiêu, đứng lên đi ra ngoài.

lúc này cửa cũng tự động mở, Tiếu Nghiêu bước vào vừa muốn nói chuyện với anh, liền phát hiện em gái của mình cũng ở trong này.
Hắn nhất thời kinh ngạc kêu : “Tiếu Tiêu, sao em lại ở trong này? Em không phải là… Trời! hôm qua chẳng phải anh đã nói rõ với em rồi sao? sao em vẫn còn làm ra chuyện như thế!”
Tiêu Tiêu không nhìn hắn, bộ mặt sớm đã không để ý, hừ lạnh một tiếng xong liền nằm lên trên giường, đem chăn che lấy người, nằm bất động.
Đằng Tại Hi liếc Tiếu Nghiêu xong liền đi ra ngoài, Tiếu Nghiêu lập tức đi theo anh, cười lấy lòng : “Tớ không hề biết nó sẽ làm ra chuyện như vậy, cậu đại nhân đại lương, tha thứ cho nó đi!”
Đằng Tại Hi tức giận, lập tức đi giầy vào rời khỏi nhà Tiếu Nghiêu “Tớ vốn đã không để ý đến sự tồn tại của cô ta rồi !”
Tiếu Nghiêu cười, đột nhiên lại nhướng mi ghé vào lỗ tai Tại Hi nhẹ giọng nói, “nhưng mà, hôm qua cậu thực sự không đụng tới em gái tớ đấy chứ? Dù sao cậu cũng đang say lại có mỹ nhân bên cạnh…”
Đằng Tại Hi ánh mắt sắc bén nhìn Tiếu Nghiêu khiến hắn phải tự động ngậm miệng lại, tay làm động tác kéo khóa áo sau đó cung tiến Tại Hi đi về!
Đằng Tại Hi mặt lãnh ngồi lên xe của mình, đột nhiên lại kéo cửa xe xuống nhìn Tiếu Nghiêu nói “Chuyện hôm qua cậu phải quên hết đi cho tớ, tớ không muốn nghe bất cứ ai nhắc tới chuyện này một lần nào nữa, đặc biệt là em gái cậu!”
Tiếu Nghiêu làm một động tác ok xong Đằng Tại Hi mới thỏa mãn khởi động xe rời đi!
Noãn Noãn cả một đêm không thể ngủ nổi, không chỉ vì chân đau mà còn vì trái tim cô càng khó chịu hơn.

một đêm cô lăn lộn không ngủ thức trắng đến hừng đông.

Cũng vì vậy mà lúc này trông mắt cô như hai mắt gấu trúc vậy, nhìn mình trong gương cô chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Quên đi, dù sao Noãn Noãn cô cũng không phải mỹ nữ, mắt có đen đến đâu đi nữa thì cũng chỉ đến thế này mà thôi, đằng nào Đằng Tại Hi cũng đâu thèm nhìn đến cô, nói không chừng chờ đến lúc anh về sẽ cho cô một tờ giấy ly hôn cũng nên.

Nhưng mà cứ suy nghĩ đến chuyện này cô lại cảm thấy trái tim mình vô cùng đau đớn khó chịu, sắc mặt liền trở nên càng buồn bã, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt !
Noãn Noãn đang từ từ men theo tường bước đi thì Đằng Tử Hạo cũng đang đi đến, nhìn bộ dáng tiều tụy của cô hắn không khỏi chau mày, hỏi “hôm qua em ngủ không ngon phải không? Nhìn mắt em thành mắt gấu trúc rồi kìa, trông thật khó coi!”
Noãn Noãn thở dài, gượng ép cười “Chân em có chút đau, nên không ngủ được! em không sao !”
Đằng Tử Hạo bước lại gần, đỡ Noãn Noãn ngồi xuống sau đó ngồi xổm xuống cầm chân của cô lên xem.

Noãn Noãn có chút xấu hổ, muốn rút chân lại Tử Hạo không cho, liền liếc mắt nhìn cô cảnh cáo rồi lại cúi xuống xem xét “Tốt rồi, không còn nghiêm trọng nữa, nhưng mà hôm nay em vẫn phải ở nhà không cho phép đi ra ngoài, biết chưa ?!”
“dạ!” Khẽ gật đầu, Noãn Noãn lại thở dài, dù gì cô cũng không có tâm tình để đi chơi!
Đằng Tử Hạo còn chưa kịp buông chân Noãn Noãn xuống thì Đằng Tại Hi đã bước vào, bất ngờ nhìn thấy cảnh tượng này ánh mắt của anh trở lên lạnh lẽo gấp bội.

không thèm nói câu nào, Tại Hi trực tiếp cầm y phục rồi đi lướt qua người hai người họ đi vào phòng tắm, không lâu sau liền truyền ra tiếng nước chảy!
Noãn Noãn nhất thời cắn chặt môi, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói với anh nhưng anh lại không cho cô cơ hội đã đi vào phòng tắm.
Đằng Tử Hạo cũng cảm nhận được lửa giận của Đằng Tại Hi, tuy hắn không rõ là chuyện gì nhưng cũng lập tức buông chân Noãn Noãn ra, nếu không hắn lại tự tìm lấy phiền phức thì thảm.
Sau khi nói lời tạm biệt với Noãn Noãn, Đằng Tử Hạo lập tức rời đi, nếu còn lưu lại sẽ thật sự chọc tức cậu chín nhà hắn a!
Noãn Noãn có chút do dự nhìn cửa phòng tắm, cô suy nghĩ không biết phải nói gì với anh khi anh bước ra ngoài!
Ngày hôm qua cô đã làm chuyện không đúng anh hẳn vẫn còn tức giận với mình.

Nghĩ đến tối hôm qua chính mình bị anh nửa đường bỏ xuống, lòng của cô vẫn còn rất đau, coi như mình có sai, thế nhưng anh cũng quá nhẫn tâm lại cứ như vậy bỏ mặc cô.
Nhưng mà, việc quan trọng bây giờ là phải tìm cách làm giảm xuống cơn giận của Tại Hi, để cho anh không còn giận cô nữa.

Cô thực sự không cố ý chọc anh tức giận chỉ là cô muốn có quyền lợi của mình mà thôi, như quyền được kết giao bạn bè chẳng hạn.
Không lâu sau, Đằng Tại Hi đi ra, Noãn Noãn ánh mắt lập tức chuyển qua trên người của anh.

Nghĩ muốn nói chuyện với anh, nhưng Tại Hi lại không hề nhìn cô lấy một cái mà chỉ chú tâm dùng khăn bông lau khô tóc của mình.
Noãn Noãn hít một hơi thật sâu, cố lấy dũng khí, nhìn anh nói, “anh rể, để em giúp anh lau tóc nhé?”
Đằng Tại Hi lại như là không nghe thấy tiếng của cô, vẫn bình thản mặc vào áo sơ mi rồi chậm rãi thắt thêm chiếc caravat !
Noãn Noãn nghĩ thầm rằng anh chỉ đang tức giận mà thôi chứ không phải cố tình đối xử với mình như vậy.

Cô lại cẩn thận đứng lên, đi về phía anh muốn cầm lấy chiếc khăn bông trên vai anh : “Để cho em giúp anh lau tóc, nếu không quần áo của anh sẽ bị nước ướt hết đó”
“Đừng đụng vào tôi!”
“A!”
vừa mới chạm vào, Đằng Tại Hi liền hất mạnh tay của cô ra.

Noãn Noãn nhất thời ngã ngồi dưới đất, cổ chân liền truyền đến từng đợt đau nhói, đau đến mức cô đổ mồ hôi lạnh.
Nhìn gương mặt tái nhợt của cô, Đằng Tại Hi trong nháy mắt có chút hối hận, nhưng lại rất nhanh dùng sự lạnh lùng nghiêm nghị che dấu đi, trầm giọng nói, “Đứng lên! Cô giả bộ đáng thương gì chứ? Ôn Noãn Noãn cô căn bản không đáng để tôi thương cảm!”
Noãn Noãn cắn cắn môi dưới, đôi mắt đều ủy khuất đỏ ngầu, hít mũi một cái xong, liền chịu đựng đau đớn muốn đứng lên, thế nhưng lại đau đến ngồi xuống!
Giọng nói của Đằng Tại Hi nhất thời lãnh khốc, miệng cười lạnh : “Trước mặt tôi cô còn giả bộ cái gì? Tôi không phải là Triển Lệ Ương, sẽ không thương hại cô đâu.

Hơn nữa tôi ghét nhất là loại người thích giả bộ yếu đuối!”
Lời của anh mạnh mẽ đâm vào trái tim Noãn Noãn, cô cúi đầu thấp hơn gương mặt nhất thời ướt át, từ từ chảy xuống hai hàng thanh lệ!
“Cô vẫn còn tiếp tục giả bộ sao!” Cho dù không cần nhìn, Đằng Tại Hi cũng biết Noãn Noãn nhất định lại đang khóc.

Cô luôn luôn khóc, luôn luôn ở trước mặt của hắn khóc.

Chẳng lẽ cô cho rằng khóc là có thể giải quyết vấn đề sao? Khóc liền tốt lắm sao? Hắn cũng không phải là Triển Lệ Ương, tuyệt đối sẽ không mềm lòng.
Noãn Noãn lập tức lấy hai tay xoa xoa ánh mắt, sau đó lắc đầu, chịu nhịn sự đau đớn kia, lắc lư đứng lên, hai mắt đỏ ngầu nhìn anh “em không khóc! Anh để em lau tóc cho anh được không ? tóc anh vẫn đang chảy nước kìa!”
Đằng Tại Hi sắc mặt càng trở nên âm trầm, hắn đang nói với cô chuyện quan trọng, mà cô vẫn còn tâm trí nói tóc hắn đang chảy nước ?!
Nghĩ tới chuyện cô vẫn còn quan hệ với Triển Lệ Ương lửa giận trong lòng Tại Hi lại không có chỗ phát tiết, hung hăng trợn mắt nhìn cô rồi ngay lập tức cầm áo khoác rời đi.
Noãn Noãn đứng ở tại chỗ trố mắt một lúc mới chạy theo, thế nhưng chân quá đau đớn nên đuổi không kịp đành ở phía sau anh lớn tiếng gọi : “anh rể, anh hãy nghe em nói đi mà? Em muốn được giải thích! Anh rể! em thực sự có lời muốn nói với anh!”
Đằng Tại Hi lại không nghe thấy, mặt lạnh đi xuống lầu!
Noãn Noãn vì chạy vội, chân lại bị đau, không lường được, nhất thời từ trên cầu thang ngã xuống, kinh hoảng kêu to, “A!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui