Không biết qua bao lâu, Noãn Noãn mới từ từ tỉnh lại, không tự chủ lau miệng, ánh mắt ngây thơ mà mê man, ngơ ngác nhìn Tại Hi trước mặt :”Anh rể?”
Đằng Tại Hi nhất thời nheo mắt, khóe miệng nở ra một nụ cười tươi : “Ngủ dậy rồi à?”
Noãn Noãn bỗng dưng ngồi thẳng người, trợn to mắt nhìn anh, cà lăm nói : “Anh, anh rể, sao anh không gọi em dậy?”
Trời! Cô rốt cuộc đã ngủ bao lâu? Có bao nhiêu người nhìn thấy bộ dạng cô thế này?
Noãn Noãn nhất thời ngượng ngùng đỏ mặt, lập tức lấy tay che mặt, thực sự không còn mặt mũi nào nữa!
Đằng Tại Hi liền ha ha phá lên cười, tay anh nhẹ xoa lên đầu cô, tâm tình thật tốt : “Cô bé, sao em lại có thể đáng yêu như thế?”
Noãn Noãn khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời càng thêm đỏ, cái miệng nhỏ nhắn đô la hét, nói không nên lời, trong lòng không biết là xuất hiện cảm giác gì, lại khiến cho tim đập rất nhanh.
Tại Hi đứng lên, tay nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, lôi kéo cô đi ra ngoài, “Đói bụng không, chúng ta đi ăn cái gì đó được không?!”
Noãn Noãn đi theo phía sau Tại Hi, bàn tay cảm giác nóng bừng lên, con tim cũng cảm thấy ấm áp.
Đi ra khỏi rạp hát, một trận gió mát liền từ từ thổi tới, Noãn Noãn nhất thời rụt cổ, cả người run lên.
Đằng Tại Hi đột nhiên dừng lại, xoay người sang chỗ khác, liếc mắt một cái rõ ràng thấy Noãn Noãn đang run rẩy, nhìn lại trên người cô chỉ có một chiếc áo mỏng, chân mày nhất thời chặt nhíu lại.
Anh đem chiếc áo khoác đen của mình cởi ra khoác lên cho cô, trầm giọng nói : “Kéo áo kín vào! Sau này ra ngoài nhớ phải mặc thêm áo ấm!”
Mặc dù biết là anh quan tâm chính mình, thế nhưng Noãn Noãn vẫn thầm nhủ, không phải chính anh kéo cô ra ngoài sao? Anh nào cho cô cơ hội mặc thêm áo?
Áo khoác của anh đắp lên người cô, rất ôn hòa, rất thoải mái, tất cả đều là hơi ấm của anh, điều này làm cho tim của Noãn Noãn đập nhanh hơn!
Bọn họ đậu đứng ở chỗ khác, Đằng Tại Hi nhìn một chút trời bên ngoài, sau đó quay đầu nhìn Noãn Noãn nói : “Em đứng ở chỗ này chờ anh!”
Ở đây không có gió lớn, vì thế cũng sẽ không qua lạnh, tốt hơn so với đi cùng anh!
Noãn Noãn đưa mắt nhìn bóng Tại Hi rời đi, không tự chủ trên khóe miệng lộ ra dáng tươi cười.
Anh rể cô thức sự rất quan tâm đến cô!
“Noãn Noãn.
”
Phía sau lưng cô đột nhiên truyền đến thanh âm quen thuộc, Noãn Noãn quay đầu lại, liền thấy được Triển Lệ Ương đứng ở sau lưng mình cách đó không xa, nhìn cô mỉm cười.
“Học trưởng!” Noãn Noãn không tự chủ liền mỉm cười, anh ta chưa đi!
“Bây giờ muốn nói chuyện với em mấy câu thật khó!” Triển Lệ Ương vừa nói, vừa đi về phía Noãn Noãn, đứng ở trước mặt cô : “Đằng Tại Hi giữ em thật đáng sợ !”
Noãn Noãn lập tức hiểu ý anh : “Học trưởng, xin lỗi!”
Triển Lệ Ương nhất thời bật cười : “Vì sao nói xin lỗi với anh ? em không có sai!”
Triển Lệ Ương lấy tay vuốt tóc cô, trong con ngươi không tự chủ trở nên sủng nịch.
Đột nhiên, Triển Lệ Ương cong mày, hỏi : “Được rồi, Noãn Noãn, em thật sự sẽ đính hôn với Đằng Tại Hi?”
Nếu như cô nói sẽ hạnh phúc, mặc kệ là cô đính hôn với ai, anh cũng thầm chúc phúc cho cô, thế nhưng Đằng Tại Hi thực sự thích cô sao? Đối với cô là thật lòng sao? Nghĩ về chuyện này anh không thể không tỏ ra trầm mặc.
Noãn Noãn nghe vậy, trong đầu hiện lên khuôn mặt tuấn tú của Đằng Tại Hi, khóe miệng tự dưng mỉm cười, gật gật đầu.
Không biết vì sao, Triển Lệ Ương đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút khác thường.
Anh lập tức nói sang chuyện khác, lần thứ hai lộ ra khuôn mặt tươi cười : “Được rồi,cuối tuần này nhóm LY ‘BAND của bọn anh biểu diễn, anh muốn em đến cổ vũ cho bọn anh!”
Noãn Noãn lại nhảy qua hạ mặt, chu cái miệng nhỏ nhắn nhẹ giọng nói : “Thế nhưng, chủ nhật này là ngày đính hôn…”
Triển Lệ Ương dáng tươi cười nhất thời cứng đờ, một lát sau, hắn lần thứ hai lộ ra tiếu ý : ” không sao, chuyện của em quan trọng hơn!”
“Xin lỗi, học trưởng.
” Noãn Noãn cảm thấy thật có lỗi với Lệ Ương, lúc trước cô đã hứa sẽ hết mình cổ vũ cho anh, nhưng là bây giờ lại không thể đi, trong lòng có chút áy náy.
“Thực sự không sao cả! chỉ cần em thầm chúc cho anh thôi cũng được!” Triển Lệ Ương mỉm cười xoa xoa tóc của cô, động tác kia dị thường vô cùng thân thiết, vừa vặn bị Đằng Tại Hi lái xe đến nhìn thấy.
Đằng Tại Hi lập tức xuống xe, mặt lạnh đi về phía bọn họ.
Triển Lệ Ương cũng cau mày,nhưng vẫn đứng bên cạch Noãn Noãn, không chút né tránh ánh mắt sắc bén của Đằng Tại Hi.
Noãn Noãn trợn to mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt không phản ứng của Tại Hi, đột nhiên rất sợ hãi mỗi khi anh tức giận, mà cô không muốn làm cho anh tức giận.
Đằng Tại Hi đứng ở trước mặt bọn họ, đột nhiên đem Noãn Noãn kéo vào trong ngực của mình, ngạo mạn nhìn Triển Lệ Ương, lạnh giọng nói, “Triển Lệ Ương, tại sao lại đến quấy rầy nữ nhân của tôi ? Không sợ tiền đồ của cậu sao?”
Triển Lệ Ương cười cười, ôm cánh tay nhìn hắn : “Đằng Tại Hi, không nên nhạy cảm như vậy, tôi cùng Noãn Noãn chỉ là bằng hữu, anh cũng không lên đem tôi ra làm tình địch, còn nữa, anh thực sự thích Noãn Noãn sao? Thích đến nỗi muốn cùng Noãn Noãn kết hôn?”
Noãn Noãn nghe vậy, nhất thời nâng mắt nhìn Đằng Tại Hi, cô cũng có chút chờ mong câu trả lời của anh.
Đằng Tại Hi khóe miệng cười lạnh, ôm chặt Noãn Noãn trong lòng : “Việc đó chẳng can hệ gì đến cậu!”
Nói xong, anh liền ôm Noãn Noãn rời đi.
Noãn Noãn quay đầu nhìn Triển Lệ Ương một chút, sau đó quay đầu đi, cúi đầu theo Đằng Tại Hi bỏ đi.
Sau này, với Triển Lệ Ương sẽ chỉ là quan hệ giưuã học trưởng và học muội mà thôi.
Tình cảm mà cô đã từng dành cho anh từ giờ trở đi vĩnh viễn sẽ chôn chặt dưới đáy lòng mình!
Noãn Noãn ngẩng đầu, nhìn Đằng Tại Hi khóe miệng lộ ra chút ý cười.
Dọc theo đường đi, Đằng Tại Hi không nói được một lời, sắc mặt có chút băng lãnh, điều này làm cho Noãn Noãn cũng không dám nói gì, chỉ sợ lại làm anh thêm tức giận.
Xe trực tiếp đi về đến nhà, Noãn Noãn không khỏi có chút vô cùng kinh ngạc, anh không phải nói muốn dẫn cô đi ăn cơm sao?
Ngừng xe, Đằng Tại Hi không để ý đến Noãn Noãn, tự cố mục đích bản thân đi xuống xe.
Noãn Noãn ngồi ở trong xe nhìn thân ảnh của Tại Hi đang bỏ đi, viền mắt phiếm hồng, cúi đầu, không khỏi thở dài, trong đầu phiếm toan, quả nhiên là tức giận!
Hiện tại đã là mười một giờ đêm , Đằng gia phòng khách đã rất yên tĩnh, tất cả mọi người trở lại gian phòng của mình, phòng khách hoàn toàn yên tĩnh.
Noãn Noãn đứng ở đại sảnh, có chút luống cuống, không biết mình nên đi nơi nào.
Trước mấy ngày nay cô cũng là ngủ ở gian phòng của Đằng Tại Hi, mà bây giờ, anh lại đang tức giận, như vậy mình có nên hay không đi quấy rầy anh ta? E rằng hiện tại anh ta không muốn gặp lại mình!
Noãn Noãn thở dài một hơi, sau đó vòng vo mấy cái phương hướng, liền đi về gian phòng của mình!
Qua loa rửa mặt xong, Noãn Noãn liền nằm lên trên giường, lấy chăn đem chính mình cả người đều đắp kín!
Trong bóng tối, Noãn Noãn đôi mắt vẫn mở to hết cỡ, kinh ngạc nhìn một mảnh đen kịt.
Chậm rãi hồi tưởng mọi chuyện vừa xảy ra, cô có cảm giác như một giấc mộng, đúng vậy, là một giấc mộng đẹp!
Lại nhớ tới hôm nay vô tình gặp được Triển Lệ Ương, trong lòng vẫn có chút đau, thế nhưng cũng bắt đầu chậm rãi bình thường trở lại, dù sao cô đã sớm biết, chính mình cùng anh căn bản cũng không có khả năng.
Hàn Hồi Hương rất tốt, cùng Lệ Ương rất xứng đôi, hai người đều là những người yêu âm nhạc, bọn họ cùng một chỗ nhất định có rất chuyện cùng nói!
Len lén thở dài một hơi,Noãn Noãn nhắm mắt lại, nỗ lực làm cho mình nhanh buồn ngủ!
Chỉ cần ngủ rồi sẽ không lại loạn tưởng lung tung nữa!
—— răng rắc
Cửa phòng đang đóng đột nhiên liền truyền đến tiếng cửa mở, một giây sau, một bóng đen cao to liền xuất hiện bên trong, thế nhưng trên giường Noãn Noãn vẫn không biết, bởi vì cô đã sớm ngủ say rồi.
Người nọ đi từ từ hướng tới chỗ của cô, đứng ở bên giường, đột nhiên liền cúi người xuống, đem Noãn Noãn bế lên, mà cô căn bản cũng không có bị đánh thức, vẫn như cũ ngủ say.
Đằng Tại Hi nhìn Noãn Noãn trong lòng mặt điềm tĩnh ngủ, ánh mắt không tự chủ trở nên nhu tình.
Anh ôm cô ra khỏi phòng, hướng gian phòng của mình đi đến, thẳng đến đem cô đặt ở trên giường của mình, Noãn Noãn vẫn như cũ ngủ say không biết gì.
Nhìn thấy cô nằm ở trên giường của mình bộ dáng ngủ ngon, Đằng Tại Hi đột nhiên cảm thấy rất thỏa mãn.
Anh cũng nằm ở bên cạnh Noãn Noãn, đem cô ôm vào trong ngực của mình.
Liếc nhìn Noãn Noãn một cái, sau đó liền tắt đèn, ôm lấy cô cùng nhau ngủ say!
Mà Noãn Noãn cũng không tự chủ ở trong ngực của Tại Hi thay đổi một tư thế dễ chịu, ngủ say sưa!
※※※
Noãn Noãn tựa lên trên bàn, ngón tay út nhẹ cấu môi của mình, khóe miệng hơi nhếch lên, không biết đang suy nghĩ gì.
Ngay cả Đằng Tử Hạo ngồi ở trước mặt mình, cô cũng không có phát hiện!
“Noãn Noãn, em đang suy nghĩ gì vậy?” Đằng Tử Hạo đột nhiên lên tiếng.
Noãn Noãn nhất thời giật mình, ngồi thẳng người, vỗ vỗ trái tim của mình đang bị kinh hách, oán giận trừng hắn liếc Tử Hạo một cái : “Sao đột nhiên lại lên tiếng? Làm người ta giật cả mình.
”
Đằng Tử Hạo cười trêu nói : “Là tại em đang suy nghĩ cái gì , nếu không làm sao sẽ bị giật mình? Nhớ cậu chín phải không ?”
“đâu có!” Noãn Noãn lập tức phủ nhận, mặc dù trên thực tế cô thực sự đang nhớ tới Đằng Tại Hi!
Ngày hôm qua cô rõ ràng là ở trong phòng của mình ngủ, thế nhưng vì sao vừa tỉnh dậy đã thấy mình đang nằm trên giường của anh ta rồi?
Nghiêng đầu, Noãn Noãn nghĩ không ra, thế nhưng tâm tình vẫn rất tốt, có phải hay không Đằng Tại Hi đã không tức giận?
“Em lại đang suy nghĩ gì vậy?” Đằng Tử Hạo bất mãn gõ đầu nhỏ của Noãn Noãn : “Còn dám nói không phải không phải đang nhớ cậu chín nữa , em xem mình xem, trên mặt đều là một vẻ ngọt như mật vậy.
Hóa ra em đang thích cậu chín a!”
Noãn Noãn lập tức lại phản bác : “làm gì có!”
Thế nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại ửng đỏ không có sức thuyết phục chút nào.
Mình thực sự thích Đằng Tại Hi sao? Vuốt nhẹ khuôn mặt nóng hổi của mình, Noãn Noãn cũng không biết nữa.
Cô chỉ biết là, hiện tại mỗi lần cùng Đằng Tại Hi đối diện, tim của cô sẽ đập rất nhanh, hơn nữa khuôn mặt còn không tự chủ ửng đỏ.
Đằng Tử Hạo rõ ràng không tin khinh bỉ liếc mắt một cái, sau đó ghé sát vào gần khuôn mặt của Noãn Noãn, nhìn cô chằm chằm : “Noãn Noãn, còn có hai ngày nữa a, em chuẩn bị đến đâu rồi? Bà ngoại liệu có đồng ý cho hai người đính hôn?”
Noãn Noãn nhún nhún vai : “Chuyện này anh nên đi hổi cậu chín của anh ý, em cái gì cũng không biết đâu!”
“Làm sao cậu chín có thể nói chuyện này với anh được!” Đằng Tử Hạo lòng hiếu kỳ bạo phát, trêu đùa : “Được rồi, Noãn Noãn, thế em và cậu chín đã….
.
KISS chưa? Thế nào? Cậu chín tuy là người rất cao ngạo nhưng kỹ thuật kiss của cậu cũng không tệ lắm phải không?”
Tha thứ hắn, hắn thực sự chỉ là hiếu kỳ mà thôi, hắn thực sự thật tò mò cậu chín của mình khi kiss có phải hay không vẫn như cũ cao như vậy, ngạo tự kỷ.
Noãn Noãn lại bị câu hỏi của hắn lại càng hoảng sợ, ngạc nhiên trừng lớn đôi mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn càng hồng, nói lắp : “anh, anh làm gì tự dưng lại hỏi chuyện này?”
Vừa nói, Noãn Noãn giận trừng hắn liếc mắt một cái, sau đó sẽ không để ý hắn, sợ hãi hắn sẽ lại hỏi thêm câu nào sốc hơn nữa.
Đằng Tử Hạo lại vẫn như cũ không từ bỏ truy vấn.
Lúc này, tiếng chuông kết thúc giờ học thể dục vang lên.
Noãn Noãn lập tức né tránh Tử Hạo, đến phòng thay đồ thay quần áo.
Vừa mới thay xong y phục, lại phát hiện Hạ Tử Uy đang tựa ở cạnh cửa, bộ dáng như là đang đợi chính mình vậy.
Noãn Noãn không khỏi khẩn trương lên, cẩn thận từng li từng tí nhìn nàng, hỏi : “Hạ đồng học, cô có chuyện gì sao?”
Hạ Tử Uy lại mị cười từ trên xuống dưới đánh giá Noãn Noãn, đột nhiên khinh thường nói : “Ôn Noãn Noãn, cô thực sự giả bộ vô tội rất giỏi a!”
Ôn Noãn Noãn nhất thời nhíu lại mi, nghi hoặc nhìn Hạ Tử Uy : “cô đang nói cái gì a?”
Hạ Tử Uy chỉ là cười cười, đột nhiên tới gần cô, Noãn Noãn cả kinh, nhất thời lui về phía sau, khẩn trương nói : “cô muốn làm gì ?”
“Ôn Noãn Noãn!” Hạ Tử Uy đột nhiên đem cằm của Noãn Noãn nâng lên, ánh mắt sâu thẳm chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang hoang mang của cô : ” cô dựa vào cái gì mà có thể đạt được sự quan tâm của anh ta? Cô chẳng qua cũng chỉ là người thân họ xa mà thôi, cô cho là mình cao quý lắm sao?”
“Tôi không có…” Noãn Noãn nhìn Tử Uy, giải thích, thế nhưng Hạ Tử Uy không có cho cô cơ hội giải thích, xoay người hoa lệ bỏ đi.
Noãn Noãn không khỏi thở dài, cúi đầu, bàn tay nhỏ bé chặt níu chặt vạt áo, nhẹ giọng nỉ non :”Tôi chưa từng nghĩ mình cao quý hơn ai!”
Bỗng dưng, cô liền ngẩng đầu lên, hai tay vỗ vỗ hai bên mặt của mình, đối với mình tự nói : “Ôn Noãn Noãn, phải cố lên!”
Mới vừa đi ra khỏi phòng thay quần áo, đã bị người nào đó ôm vai, nhiệt tình ôm vào trong lòng.
.