Tại phòng khách của Đằng gia, tất cả mọi người đều đang ở đây, mà trưởng gia của Đằng gia Đằng Vũ đang ngồi an vị ở chủ vị, mắt lạnh nhìn Noãn Noãn cúi đầu ở phía trước.
Ôn Bảo Bối vén lên cánh tay Đằng phu nhân có vẻ sợ hãi nhìn chằm chằm vẻ mặt nghiêm túc của Đằng Vũ, không dám tiến lại phía ông chào hỏi.
Đằng Vũ nhìn chung quanh mọi người một lượt, trầm giọng nói : “Mọi người hãy nghe cho rõ những gì ta nói sau đây.
Ta đã cùng Tại Hi ước định, ngày mai sẽ không có lễ đính hôn!”
Đằng Vũ tuyên bố tin tức ngoại trừ Đằng Tại Hi ra, những người khác đều rất vô cùng kinh ngạc.
Đằng Tử Hạo lo lắng nhìn Noãn Noãn rất sợ cô sẽ khổ sở.
Đằng phu nhân lại rất hài lòng kết quả như thế, mỉm cười nhìn chồng mình.
Noãn Noãn nghe vậy, tâm chấn động, chân mày không tự chủ nhíu chặt lại, nâng mắt nhìn Đằng Tại Hi, tâm tình đột nhiên trở nên có chút ủ rũ.
Cô sớm phải biết, chính mình căn bẳn không thuộc về nơi này, những chuyện xảy ra trước đây chỉ là hạnh phúc ngắn ngủi mà thôi!
Đằng Tại Hi ánh mắt nhìn khuôn mặt Noãn Noãn không có huyết sắc, nhất thời không vui cau mày, thân thủ đem cô kéo đến bên cạnh mình, trầm giọng nói : “Sắc mặt em sao kém như vậy? Sinh bệnh sao ?”
Noãn Noãn kinh ngạc nhìn hắn, cắn môi dưới.
vì sao còn muốn quan tâm cô? Không nên lại đối tốt với cô như vậy, không nên luôn luôn lơ đãng ôn nhu đối với cô, cô sợ chính mình thực sự sẽ chìm đắm trong nó để rồi không thể nào bỏ ra được! Thấy Noãn Noãn không trả lời, Đằng Tại Hi thân thủ sờ lên trán của cô, không có phát nhiệt, sắc mặt lúc này mới hòa hoãn xuống.
Đằng Thiến Thiến liếc nhìn hai người bọn họ rồi quay đầu sang nhìn Đằng Vũ : “Cha, người và Tại Hi đã ước định cái gì vậy”
Tại Hi đột nhiên lại thỏa hiệp, liền nhất định là có điều kiện, nếu không với tính cách của nó như thế nào lại chịu đáp ứng?
Đằng phu nhân nghe vậy, nhất thời khẩn trương, vội hỏi chồng mình :“Mình à, ông nói xem, các người ước định cái gì a?”
Đằng Vũ nhìn Đằng Tại Hi, trầm giọng nói : “Lễ đính hôn sẽ tạm hoãn lại, chờ Noãn Noãn vượt qua được khảo nghiệm, có thể có tư cách trở thánh con dâu của Đằng gia, ta sẽ để cho chúng nó đính hôn!”
“Cái gì?!” Đằng phu nhân nhất thời kinh hô : “Mình à, ông tại sao có thể như vậy?! Tôi muốn Tiếu Tiêu làm con dâu nhà ta a!”
Lúc này, Tiếu Tiêu lập tức đi tới trước mặt Đằng Vũ, tươi cười nhìn ông : “Bác trai, cháu chào bác ạ! Bác có còn nhớ cháu không ạ?”
Đằng Vũ nheo lại mắt suy nghĩ rồi gật gật đầu : “Ta nhớ rồi, cháu là con gái của ông Tiếu a, nguyên lai đã lớn như vậy!”
Tiếu Tiêu liền cười đến đắc ý vừa liếc Noãn Noãn , sau đó lấy lòng Đằng Vũ : “Hóa ra là bác vẫn còn nhớ cháu, cháu thật sự rất vui a!”
Đằng phu nhân lập tức ca ngợi : “Mình à, ông xem,Tiếu Tiêu khóe léo biết chừng nào a! Hơn nữa gia thế tốt, nhân phẩm cũng tốt, lớn lên vừa xinh đẹp, thực sự sẽ là một con dâu hiền !”
Đằng Tại Hi lại cười lạnh một tiếng : “Nếu tốt như vậy, mẹ để cho cha cưới đi, con không ngại có thêm dì đâu!”
Đằng Thiến Thiến cùng Đằng Tử Hạo phải lập tức lén cười, Đằng Tử Kỳ thì mỉm cười, Đằng viện hỉ cùng Đằng Hỉ Ái hai tỷ muội cũng vẫn luôn ở bàng quan , chỉ có Đằng phu nhân tức giận đến mặt đều tai xanh , tại sao đứa con trai mà bà luôn thương yêu lại luôn khiến bà phải tức giận?
Đằng Vũ ánh mắt lạnh lùng bắn về phía Tại Hi, trầm giọng nói : “Tại Hi, chú ý lời nói của con!”
Đằng Tại Hi nhún nhún vai tỏ vẻ chẳng sao cả, quay đầu nhìn Noãn Noãn nói : “Noãn Noãn, phía trước đang chờ đón em sẽ là những cuộc khảo nghiệm liên tiếp, anh muốn em phải vượt qua hết tất cả, sau đó trở thành vợ của anh!”
Hắn đem sự tình nói đơn giản một lần, nhưng là tất cả mọi người lại không thể bình tĩnh như vậy.
Đằng phu nhân ngạc nhiên nhìn chồng của mình : “Mình à, sao ông…”
“Sự tình chính là như vậy.
Noãn Noãn đúng không!? “ đằng võ tướng tầm mắt nhìn vào Noãn Noãn : “Muốn trở thành con dâu của Đằng gia, không phải là điều đơn giản, vì thế cô cần phải nỗ lực nhiều hơn!”
Noãn Noãn trợn to đôi mắt nhìn Đằng Vũ, khẩn trương nuốt nước bọt, cũng không biết mình nên nói cái gì !
Đằng Thiến Thiến lắc đầu, khẽ nở nụ cười : “Chỉ biết sự tình sẽ không đơn giản như vậy!”
Cô đã nói, Tại Hi như thế nào có thể để Noãn Noãn rời xa mình, quả nhiên là có nguyên cớ !
Nhưng mà…
Thiến Thiến nhìn thấy bề ngoài nhu nhược của Noãn Noãn, không khỏi có chút lo lắng.
Cái gọi là khảo nghiệm này cũng không phải là đơn giản như vậy, đối với người nhu nhược như Noãn Noãn mà nói, thực sự không dễ dàng đâu!
Đằng Tại Hi đột nhiên bắt được bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của Noãn Noãn, không hề nhìn cô, nói : “Có anh ở đây, đừng sợ!”
Noãn Noãn nghe vậy, nguyên bản tâm tình khẩn trương đột nhiên lại ổn định đôi chút.
Đúng vậy, có anh ở đây, cho nên cô sẽ không sợ !
Đằng Vũ liếc nhìn mọi người xung quanh, trầm giọng nói : “mọi chuyện cứ quyết định như vậy! Hiện tại, Tại Hi, Tử Kỳ còn có Tử Hạo, đều theo ta lên lầu!”
Nói xong, ông liền dẫn đầu hướng đi lên trên thư phòng.
Đằng Tại Hi không nói gì thêm, buông Noãn Noãn ra rồi đi theo.
Đằng Tử Kỳ cũng không chần chờ liền theo đi.
Chỉ có Đằng Tử Hạo vẻ mặt mạc danh kỳ diệu, ngốc lăng ngồi ở tại chỗ!
Đằng Thiến Thiến đẩy đẩy hắn, nói : “Tiểu tử, ngươi còn ngồi ở chỗ này làm gì? Ông ngoại ngươi muốn ngươi đi lên đâu a!”
“Cháu chính là cảm thấy có chút ký quái là tại sao ông ngoại lại gọi cháu lên phòng làm gì a?” Hắn cũng không biết chính mình có chuyện gì cần làm phiền đến ông ngoại hắn !
Đằng Hỉ Ái nhất thời gõ đầu của hắn, lạnh giọng hừ nói :“Gọi con đi thì con phải đi, còn ngồi đây nghĩ linh tinh cái gì!”
Đằng Tử Hạo ôm đầu bị đánh, vẻ mặt ủy khuất đi lên lầu.
Phòng khách dưới lầu, hiện tại chỉ còn lại là nữ nhân a.
Noãn Noãn rất e ngại, Đằng Tại Hi không có ở đây, làm cho cô một mình đối mặt với nữ nhân của Đằng gia, thật đúng là rất sợ hãi.
Bảo Bối đột nhiên chạy đến trước mặt Noãn Noãn, muốn cô ôm một cái : “dì ơi, dì ôm con một cái đi!”
Noãn Noãn lập tức đem cô bé ôm vào trong ngực, len lén thở ra một hơi.
Đằng phu nhân ôm cánh tay, vẻ mặt cao ngạo : “Noãn Noãn, nếu cha của Tại Hi đã nói như vậy, vậy cô hãy chuần bị tinh thần cho tốt, nếu không vượt qua được khảo nghiệm thì cô hãy nhanh chóng dập tắt vọng tưởng được ở với Tại Hi đi.”
Noãn Noãn nhất thời cúi đầu, gật gật đầu.
“Còn nữa, Tiếu Tiêu a!” Đằng phu nhân lôi kéo tay của Tiếu Tiêu, cười đến ôn nhu : “Cháu hãy nỗ lực một chút đi đoạt lấy trái tim của Tại Hi là được a!”
“Cháu biết rồi, cảm ơn bác gái” Tiêu Tiêu đắc ý liếc Noãn Noãn, sau đó tiếp tục cùng Đằng phu nhân nói chuyện.
Lúc này, Đằng Thiến Thiến lại nói với Noãn Noãn : “Noãn Noãn, ta có lời nói với em, em đi theo ta.”
Buông lỏng Bảo Bối ra, Noãn Noãn có chút kinh ngạc nhưng lại cũng không dám chậm trễ, bước theo Thiến Thiến.
Trong vườn hoa, Đằng Thiến Thiến ngồi trên ghế, vẻ mặt thoải mái nhìn hoa cỏ bên ngoài, đột nhiên phát hiện Noãn Noãn còn đứng ở một bên, nhướng mi, nói : “Còn đứng đó làm gì, mau ngồi đi!”
Noãn Noãn lập tức ngồi xuống trước mặt cô, không dám ngẩng đầu lên.
Đằng Thiến Thiến vẫn luôn ngó chừng nhìn xem Noãn Noãn, nhìn đến cô đều ngượng ngùng.
Hồi lâu Noãn Noãn mới giương mắt cẩn thận hỏi : “Xin hỏi, chị có chuyện gì sao?”
Đằng Thiến Thiến đi thẳng vào vấn đề, ôm cánh tay nhìn Noãn Noãn : “Noãn Noãn, em có yêu Tại Hi không?”
“Dạ?” Noãn Noãn không ngờ Thiến Thiến sẽ hỏi mình vấn đề này, nên nhất thời có chút ngạc nhiên, không biết nên trả lời ra sao, càng thêm không biết mình đáy lòng như thế nào!
Đằng Thiến Thiến vừa nhìn bộ dạng ngạc nhiên của Noãn Noãn, mỉm cười: “vấn đề này khó trả lời như vậy sao? Em đã đồng ý đính hôn cùng Tại Hi mà lại không biết mình có yêu nó hay không sao?”
“Em…” Cô là thực sự không biết a.
Bị hỏi vấn đề này, Noãn Noãn hiện tại mới bắt đầu tự hỏi, chính mình đối với hắn rốt cuộc là có cảm giác gì?
“Được rồi, nếu vấn đề này khó trả lời, vậy ta sẽ không hỏi nữa!” Đằng Thiến Thiến có chút đùa cợt nhìn Noãn Noãn : “Nhưng mà, em đã đáp ứng cùng em chín đính hôn, cũng có nghĩa là đồng ý làm người của nó.
Vì thế em tuyệt đối không thể bỏ rơi nó, phải coi nó là người duy nhất…và…là cuối cùng, vĩnh viễn ở bên cạnh nó a!”
Noãn Noãn không trả lời, suy nghĩ hồi lâu không khỏi lớn tiếng : “Chính Tại Hi cũng không thích em, nhưng lại muốn em phải thích anh ấy là sao?”
Đằng Thiến Thiến nghe vậy, liền nheo lại mắt, lạnh lùng nhìn Noãn Noãn :“Noãn Noãn, có thể em chín sẽ không nói với em là nó thích em, nhưng có một điều quan trọng ta phải nói cho em biết, em là người đầu tiên khiến Tại Hi phải để ý, cho dù nó có quát tháo em nhưng là đang âm thầm để ý, đối xử tốt với em.
có thể có được sự đối đãi như vậy của Tại Hi đến nay cũng chỉ có một người là em mà thôi! Vì thế, em ở trong trái tim của nó có địa vị như thế nào, ta không nói em cũng đã biết!”
Noãn Noãn kinh ngạc nhìn Thiến Thiến, Đằng Tại Hi thực sự chỉ đối xử với một mình cô như vậy thôi sao? Cô trong trái tim của anh là đặc biệt?
Đằng Thiến Thiến đứng lên, đột nhiên lại tươi cười : “Nhưng mà ta tin em cũng là thích Tại Hi đúng không? Vì thế sau này em chín phải trông cậy vào em a! Nó mặc dù là người thích tùy hứng, lại bá đạo, còn có chút máu lạnh, cao ngạo, nhưng bản tính của nó vẫn rất thiện lương , hơn nữa nó cũng nhất định sẽ đối xử tốt với em! Vì thế Noãn Noãn, cuộc sống sau này của Tại Hi phải nhờ vào em rồi!”
Thiến Thiến khẽ nắm lấy bàn tay của noãn noãn sau đó liền mỉm cười rời đi.
Noãn Noãn đứng im tại chỗ cắn môi dưới, tay phải nhẹ đặt lên ngực trái, nhẹ nhàng thở dài một hơi..