Ác Ma Vương Gia Cực Sủng Ngốc Phi

"Tiểu thư thật xinh đẹp" Hạ Băng, Hạ Tuyết hai mắt ngưỡng mộ nhìn nàng. Không hổ danh Ma Cô của bọn họ, vừa tài giỏi vừa xinh đẹp. Từ sáng sớm gà còn chưa có gáy nàng liền bị hai người họ kéo dậy.

Bạch Kiếm Anh hồng y tân nương đỏ rực, gương mặt ngày thường đã xinh đẹp nay được trang điểm tỉ mỉ càng thêm tuyệt diễm, có thể nói khuynh quốc khuynh thành không sai. Đôi mắt to tròn trong suốt nhìn vào gương, hỉ phục đỏ rực thật xinh đẹp. Nhưng nàng vẫn không hài lòng lắm, xinh đẹp thì có xinh đẹp nhưng thật rườm rà. Đầu một lát lại phải đội mũ phượng được dát bằng vàng thật sự rất nặng, còn phải trùm khăn đỏ. Nàng còn nghe nói tất cả thứ này đều tự tay Triệu Hàn Kỳ chọn lựa cho người đem đến. 

Về phần hôn lễ đều là do người trong tướng phủ cùng vương phủ chuẩn bị ai ai cũng đều bận rộn. Còn nàng trong vai ngốc tử đại tiểu thư hằng ngày cũng chỉ biết ăn, ngủ xong lại đi dạo chơi. Thật sự làm một đại tiểu thư nhàn rỗi, làm Bạch Ngọc Lan bận bịu giúp nàng thu xếp mọi thứ ngoài kia tức muốn điên lên nhưng vẫn phải nhẫn nhịn, chỉ sau hôm nay Bạch Kiếm Anh liền rời khỏi phủ thừa tướng. Nhị vương phi? Bạch Kiếm Anh dù xinh đẹp thế nào cũng chỉ là một ngốc tử, nhị vương gia không gần nữ sắc sao lại có thể chú ý đến, không lâu sau không chừng bị hắn hưu cũng nên. Cho nên mấy ngày hôm nay cũng không gây khó dễ với nàng.

"Nghĩa phụ, nghĩa mẫu nhận được tin tức chưa" Bạch Kiếm Anh ngồi xuống giường, ánh mắt hướng về phía Hạ Băng, Hạ Tuyết.

"Hiện giờ chắc chắn sớm đã biết" Hạ Băng 


"Tiểu thư, người định thế nào?" Hạ Tuyết

Bạch Kiếm Anh xoa xoa mi tâm, nghĩa phụ nghĩa mẫu nàng biết được không chừng lại đến cướp tân nương cũng nên, chuyện này phải xem giải quyết. Việc nàng muốn trả thù mà trở về phủ thừa tướng, họ sớm đã không đồng ý, mọi chuyện là nàng tự quyết. Hiện giờ lại gả cho nhị vương gia ác ma Triệu Hàn Kỳ. Nàng thành thân với hắn cũng chỉ vì mục đích trả thù của mẫu thân, mẫu thân nàng cùng thái hậu chính là tỷ muội tốt, không chừng sẽ biết chuyện năm xưa. Mà nàng hôm qua đã giao dịch với Triệu Hàn Kỳ hắn giúp nàng giữ bí mật giúp nàng điều tra, nàng làm giúp hắn 3 điều. Nhưng hắn lại nói 3 điều khi nào cần sẽ nói với nàng. Lần này có hắn giúp đỡ nhất định sẽ dễ dàng hơn Nàng một khi điều tra ra phủ thừa tướng có dính líu vào cái chết của nương nàng, đừng trách nàng không niệm tình thân. Ma Tôn, Quỷ Mẫu nhà nàng lại biết tin hiện giờ chỉ có thể đến đâu tính đến đó. Họ cũng sẽ không tùy tiện xông vào cướp người, sẽ không làm ảnh hưởng đến kế hoạch nàng trả thù.

""Không cần lo" 

"Đại tiểu thư, chuẩn bị xong chưa. Nhị vương gia bọn họ đã đến" Hỉ Nương bên ngoài đi vào thúc giục "sau còn chưa xong vậy" Hỉ nương nhanh chóng giúp nàng đội mũ phượng, trùm khăn đỏ lên đầu. Bạch Kiếm Anh lúc này khó chịu muốn chết. Đầu nặng trĩu nhiêu trang sức còn thêm mũ phượng, nàng lúc này chính là có cảm giác muốn chạy khỏi đây đào hôn.

"Nặng quá đi mất, ta không thành thân nữa được không?" Bạch Kiếm Anh đỡ đầu, hôn lễ ở vổ đại thật phiền phức.

"Không được" Hỉ nương nghe xong vội vàng lên tiếng, mối hôn sự này thành bà ta nhất định được bao lì xì rất lớn nha. Còn nếu đại tiểu thư ngốc này mà rời đi bà ta chính là chẳng phải đến phủ vương gia lấy quan tài miễn phí sao?

Bạch Kiếm Anh bất mãn chu miệng anh đào lên bộ dáng vô cùng đáng yêu. 

"Mau đi thôi" Hỉ nương dẫn Bạch Kiếm Anh ra ngoài, Hạ Băng và Hạ Tuyết cũng nhanh chóng đi theo.


Đúng là người hoàng tộc thành thân. Xung quanh dân chúng bàn tán, ngưỡng mộ. Hơn hai trăm món sính lễ, lụa đỏ lại trải dài từ vương phủ đến tận thừa tướng phủ. Vị tân nương nào đó nhân lúc không ai chú ý liền vén vải đỏ trên đầu để quan sát mọi thứ, cái tên vương gia này cũng thật giỏi chỉ trong ba ngày liền đã chuẩn bị xong nhiều thứ như vậy. Từng cử chỉ của nàng đều lọt vào tầm mắt của Triệu Hàn Kỳ, gương mặt lạnh lùng liền dịu đi một chút.

Triệu Hàn Kỳ hôm nay một thân hỉ phục màu đỏ thẫm, tóc vấn lên cài bằng ngọc quan. Gương mặt yêu nghiệt đêm qua mà nàng nhìn thấy được che lại bằng chiếc mặt nạ bạc thường ngày. Dáng người cao lớn hiên ngang trên ngựa. Trên người không ngừng tỏ ra hàn khí người dân xung quanh thật sự là không dám đứng gần. Nếu hắn bỏ đi mặt nạ trên mặt thì không biết sẽ đẹp trai đến nhường nào nha, Bạch Kiếm Anh suy nghĩ xong liền muốn tự đập một phát vào đầu mình. Bệnh mê trai lại bộc phát rồi a.

Bạch Kiếm Anh được Bạch Thừa Ngôn đưa lên kiệu còn bày ra dáng người cha tốt dặn dò nàng:

"Anh nhi gả đến nhị vương phủ rồi không được nghịch làm phiền đến vương gia, ở đó phải sống tốt có biết không. Phụ thân rất lo cho ngươi..." Bạch Thừa Ngôn ngoài mặt lo lắng bên trong không biết đã vui mừng biết bao khi đuổi được Bạch Kiếm Anh đi. Nàng ở đây chỉ mấy ngày mà không biết đã gây ra bao phiền phức.

Bạch Kiếm Anh ngàn lần khinh bỉ, diễn cho ai xem vậy chứ? Nếu yêu thương nàng như vậy tại sao còn vứt đến miếu hoang. 


"Ta không ngược đãi nàng, nhạc phụ lo cái gì?" Triệu Hàn Kỳ đặc biệt cảm thấy lão già này rất âm hiểm lại phiền phức, cản trở hắn thành thân. Câu nói của hắn như tạt một gáo nước lạnh vào mặt Bạch Thừa Ngôn. Bạch Kiếm Anh âm thầm hướng ngón tay cái về phía Triệu Hàn Kỳ, nói rất hay nàng bắt đầu có hảo cảm với hắn rồi a.

"Khởi kiệu" Triệu Hàn Kỳ hô to kiệu hoa liền xuất phát hướng về phía nhị vương phủ. 

------

Làm lễ thành thân xong Bạch Kiếm Anh được đưa về phòng. Chỉ là một cái hôn sự ở cổ đại lại phiền phức như vậy. Nóng chết nàng rồi, Bạch Kiếm Anh thuận tay ném luôn khăn đỏ trên đầu xuống.

Cửa phòng lúc này đột nhiên bị mở ra, Bạch Kiếm Anh vốn dĩ vừa mới uống được một ngụm trà chưa kịp nuốt cuốn liền phun tất cả ra ngoài. Sáng đến giờ bận rộn muốn chết nàng quên mất hai người quan trọng này a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận