Ác Mộng

Editor + Beta: Diệp tử

-o-



Cẩn thận đặt sách vở xuống, tìm hết trong các ngăn kéo… Không tìm thấy! Cậu tiếp tục mở ngăn quần áo… Vẫn không có… Chỉ còn lại hành lý của hắn, cậu đi đến gần, đưa tay lục tìm, bên trong chỉ có một ít quần áo cùng vật dụng cá nhân… Không có thứ cậu muốn tìm…

“ Cậu đang làm cái gì vậy !” Thanh âm không lớn, nhưng đủ khiến cậu sợ hãi ngồi bệt xuống đất, cửa mở, hắn đang đứng ở cửa nhìn cậu.

Cậu đứng lên, khiếp sợ nhìn hắn, nhìn hắn đóng cửa, sau đó, hắn đưa mắt nhìn cậu.

“ Cậu tìm cái gì? … Tìm được chưa?” Hắn mỉn cười.

Đôi mắt hẹp dài tinh tế của hắn nhíu lại như đang cười, Cậu cảm thấy toàn thân vô lực “ Không… không có… Tôi chỉ là muốn giúp anh dọn dẹp hành lý… Thực sự… “ Cậu biết…Lý do này không thuyết phục…

“Vậy sao?…Thế thì tôi phải cảm ơn cậu rồi.” Hắn chậm rãi tới gần…

Cậu run sợ lùi lại.


“Cậu thử lùi một chút nữa xem!” Hắn uy hiếp, cậu lập tức dừng ng lại như bị đóng băng.

“A a…” Hắn càng lúc càng tới gần, Cậu không chịu nổi áp lực mà hắn đem lại, thất thanh kêu lên.

“Tiện nhân!” Hắn túm lấy cậu, ném vào tường, lưng va một cái thật mạnh , cậu đau đớn không chịu nổi.

Hắn lạnh lùng nhìn cậu từ trên tường trượt xuống, nắm tóc kéo cậu đến WC, cậu hoảng sợ phản kháng lại , nhưng tóc vẫn bị hắn nắm lấy kéo đi.

Từ phòng đến WC tuy rất gần, nhưng da đầu bị nắm đến phát đau, cậu chỉ có thể cam chịu nhìn hắn mở vòi sen, thô bạo phun nước vào mặt mình.

“ Muốn tìm cái gì?… Nói thật đi !” Nhìn cậu vô lực quỳ trên mặt đất, hắn quỷ dị cười hỏi.

“Không… Không…”

“Đau… A…” Không kịp nhìn hành động của hắn, đã thấy cảm giác đau đớn truyền đến từ bắp đùi, hắn đá cậu một cước… Sau đó, dùng giầy giẫm lên chân cậu…

“Không nói sao?…” Hắn vừa nói vừa gia tăng lực ở chân.

Không phải hắn đã biết rồi sao? Còn hỏi làm gì… cậu cắn răng không nói…


Hắn đột nhiên cười lớn, sau đó ngồi xổm xuống đối diện . Khuôn mặt tuấn mỹ của hắn từ từ kề sát cậu, sau đó, môi hắn tiến gần, đầu lưỡi ma mị dò xét khắp vòm miệng của cậu, chỉ một lúc, cậu đã thở dốc chờ hắn buông ra.

“Không muốn nói cũng chẳng sao…” Thanh âm hoàn toàn thay đổi, lạnh đến thấu xương “ Cậu sẽ phải cầu xin tôi đã không cho cậu nói!”

Đang mơ hồ, hắn đã dùng khăn nhét vào miệng cậu.

“Ô…Ô..” Cậu lắc đầu, hắn đang làm cái gì vậy a!

Thấy biểu tình vừa nghi hoặc vừa sợ hãi của cậu, hắn nhanh nhẹn đem vòi sen phun vào cậu, nước lạnh làm cậu ướt đẫm từ đầu đến chân…

“Ai nha, quần áo ướt hết rồi, có khó chịu được không?… Tôi giúp cậu cởi được chứ?”

Cậu điên cuồng lắc đầu!

“Im lặng nghĩa là đồng ý… Đến, bảo bối, tôi giúp cậu cởi a !”

Hắn ném quần áo sang một bên, cơ thể của cậu lập tức bị áp sát sàn nhà, hắn lại dùng lực nắm tóc cậu kéo lên, đưa vòi sen áp sát mặt cậu, nước bắn vào mặt, khiến cậu hô hấp cũng càng lúc khó khăn…

“Thoải mái không… Tôi đối với cậu tốt chứ? Xem, tôi tự mình phục vụ cho cậu nè…”

Hắn nhỏ giọng nói, vươn lưỡi liếm mặt ta, cảm giác như bị sâu bò lên, theo phản xạ cậu lùi lại, không ngờ động tác này lại chọc tức hắn. Hắn hung hăng cắn vai cậu, đau đớn chưa từng có, gần như muốn cắn nát thịt cậu, nước trên sàn cũng hóa thành màu hồng, có thể tưởng tượng được, vết cắn của hắn trên vai cậu hung hiểm đến mức nào…

____________

Hết


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận