Ác Nhân Thành Đôi

Kéo lại tinh thần, Trang Thư Tình lại hỏi, “Chỗ của thái tử tình huống như thế nào? Thư Hàn đâu?”

“Thái tử và công tử đều không sao, nhưng mà tình huống của Từ tiểu thư và Liễu tiểu thư lại không quá thuận lợi, y quán không cam nguyện đưa dược liệu vào tay người khác, đã âm thầm sử dụng không ít thủ đoạn, sau đó lại có thêm dư chấn, nên thương vong đã vô cớ tăng thêm.”

“Bọn họ cũng không phải đồ ngốc, biết sau khi qua động đất sẽ phải cần rất nhiều dược liệu, việc nàykhông thể dung túng, mềm không được thì phái cứng rắn với bọn họ, nói cho bọn họ, sau khi trưng thu dược liệu sẽ chiết bạc cho bọn họ.”

"Vâng."

“Bây giờ phải lấy lương thực làm trọng, đến thời điểm tất yếu, ngươi phối hợp với Tam Tử, chỉ cần dân chúng không đói, kinh đô sẽ không nổi loạn, Đổng gia và Từ gia có thương tích gì không?”

“Trước khi đến đây hạ quan đã đến xem qua, Đổng gia còn tốt, có lão gia tử chỉ huy gánh vác, chỉ cần ra lệnh một tiếng là xong, Từ gia thì chỉ có mấy người bị thương, tiểu thư không cần quá lo lắng, bị thương cũng không nghiêm trọng.”

Đây chính là sự khác nhau của một gia tộc có người đứng đầu và không có người đưng đầu, Trang Thư Tình thở dài, nói: “Về phía từ gia ngươi cho người đi hỗ trợ một chút, ta không thể thất tín với Từ tướng quân.”

"Vâng."

Lúc này, ngự hoa viên càng thêm rối loạn, hoàng thượng đã thiếp đi, nhưng lông mày vẫn còn nhăn, dáng ngủ không yên lòng. Trang Thư Tình chỉ có thể nói với hoàng hậu, “Chỗ này trông có vẻ nhỏ, lúc nãy ta đã ra ngoài xem xét quảng trường trong cấm hành là nơi lớn nhất,Ta đã cho người dựng mấy cái lều tránh mưa ở đó, nương nương dẫn mọi người đi qua, những việc nhỏ nhặt khác lúc này đành mong nương nương ra mặt thay.”

“Ta đã biết.” lúc này hoàng hậu trong cũng có vẻ chật vật, nhưng vẫn duy trì uy nghi của một vị hoàng hậu, vội vàng đi an bày.


“Ôn công công, ngươi cõng Hoàng Thượng đi qua, người đi chuẩn bị chăn mền, thân thể hoàng thượnghiện tại rất yếu, không thể bị bệnh lần nữa.”

"Lão nô tuân mệnh."

Những thứ quan trọng có thể lấy ra được. Cũng đều chuyển đến quảng trường, đặt một cái bàn xuống, các bộ cách đó rất gần, Trang Thư Tình cũng ở gần đó, gọi một tiếng là có thể nghe được.

Nhưng mà, cũng không có ai dám gọi.

trên đường chuyển đến quảng, trường hoàng đế tỉnh lại, tình thần rõ ràng có chút uể oải, cho đến khi tất cả được dàn xếp xong xuôi cũng chưa nói lời nào, chỉ thường nhìn về phía Trang Thư Tình đang liên tục bận rộn.

Lúc này, đã có người lục tục đi lên tấu chuyện.

Động đất lớn như vậy, cho dù Trang Thư Tình đã sớm nhắc nhở cũng không có khả năng hoàn toànkhông có thương vong.

Lúc này người đang cung kính bẩm tấu là chủ phủ kinh thành, Doãn Dụ.

“không được lưu trữ thi thể, phải mau chóng thiêu hủy, tránh cho việc phát sinh bệnh dịch, nhớ rõ phải làm tốt các công tác thông kê. Giang Hải, mời Vinh viện sử đến.”


Mọi người tụ tập ở một chỗ cũng có một cái lợi, lời vừa dứt không lâu, Vinh Chính liền đến.

“Vinh viện sử, bộ dụng cụ dùng trong lần truyền nhiễm lúc trước có còn hay không?”

Vinh Chính lập tức gật đầu, “Có, vẫn luôn giữ kỹ.”

“Tốt lắm, cứ dựa theo lời ta nói lúc trước, cho người đi tiêu độc trong phạm vi lớn, dự phòng dịch bệnh,mặt khác.” Trang Thư Tình đứng lên, hai tay đỡ lấy bàn để cố định lại thân thể, “Cho dù sau này có còn dư chấn hau không thì hiện tại, tất cả người của ngự y viện, thái y viện đều phải được điều ra ngoài, nếu người bị thương càng kéo dài thời gian sẽ trở thành người chết.”

“Vâng, hạ quan lập tức đi an bày.”

“Mang bản đồ kinh thành đến cho ta, Trang Thư Tình chỉ vào mấy chỗ nói: “Những chỗ này là nơi trọng điểm cần phải chữa bệnh, treo bảng lên, ngự y không đủ thì trưng dụng đại phu, theo tình huống hiện tạithì chủ yếu là ngoại thương, toàn bộ dược liệu dùng để trị ngoại thương phải mang đi hết, thái y viện, gióng trống khua chiêng đi ra ngoài.”

Vinh Chính cung kính cúi thấp đầu thi lễ. “Hạ quan tuân mệnh."

“Dụ đại nhân, ngươi phái người đi đến từng ngõ hẻm của kinh đô để nhắc nhở mọi người, nếu nguồn nước có gì lạ lạ thì nhất định không thể uống, nói cho dân chúng biết, người của công bộ đã đi điều trarõ, sau đó tìm một đám trẻ con, dạy cho chúng bài đồng dao này, nói bọn nhỏ đi đến chỗ nào cũng đều phải hát, nhất định phải để tất cả mọi người nghe lọt lỗ tai.”

“Vâng.”


“Tiếp sau đó có khả năng lớn sẽ còn có dư chấn lần nữa, nói cho tất cả mọi người rời xa những nơi nguy hiểm, lấy an toàn làm trọng, đi đi.”

"Vâng, hạ quan cáo lui."

Tiếp tục phân phó cho mấy người, cổ họng Trang Thư Tình có chút đau nghẹn lại, hoàng đế sai Ôn Đức đưa chén trà qua cho nàng, nàng nữa điểm cũng không khách khí, một hơi uống sạch.

"Trời đổ mưa!" không biết là ai kêu một tiếng, trong thanh âm thoáng có chút hốt hoảng.

Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Trang Thư Tình, nàng đang ngẩng đầu nhìn lên bầy trời, là nàng nhắc nhở mọi người rằng sẽ có động đất, cũng là nàng đoán trước được trời sẽ đổ mưa, phù thủy, quả nhiên không giống bình thường.

“Sổ sách giấy tờ đều phải bọc mấy tầng vải chống nước, không được để ướt, không được xếp quá cao, nếu lại có động đất thì sẽ không ổn.”

Thanh âm cung kính trả lời vang lên từ bốn phương tám hướng.

Chu Quân, người vừa được thăng lên làm tứ vệ thống lịnh nhanh chóng tiến lên bẩm báo, “Khởi bẩm Trang tiểu thư, có gần bốn mươi người mượn chuyện này gây náo loạn, là du côn có tiếng đứng đầu kinh đô, ngài xem…”

“Bọn họ có yêu cần gì?”

Chu Quân do dự một chút mới nói: “Bọn họ yêu cầu mở kho lương.”


“Hoang đường.” Trang Thư tình cười lạnh, “Lúc trước ta đã nói, người dám náo loạn lúc này, giết khôngtha, bọn họ cho rằng ta không dám giết người sao, Chu thống lĩnh, điều tra rõ ai là kẻ đứng sau bọn họ, giết, những người khác, giam tất cả vào ngục, chuyện này qua lập tức sẽ vấn tội.”

"Mạt tướng tuân mệnh." Tâm Chu Quân lập tức buông lỏng, âm thầm cảm thấy may mắn hắn đi chuyến này là hoàn toàn chính xác, giết toàn bộ những người này không không chút ảnh hưởng đên đại cục, nóikhông chừng còn có thể giết gà dọa khỉ, nhưng từ trong lòng, hắn được Trang tiểu thư mang ơn, hắnkhông muốn thanh danh của Trang tiểu thư bị đạp bẩn.

Người nào cũng biết, mưa vào lúc này sẽ chỉ khiến cho tình huống càng trở nên hỏng bét, nhất là vào đêm sau.

Trời đất đảo loạn! Dư chấn, lại tới nữa!

“Tất cả ngồi xổm xuống!” Trang Thư Tình hô to, theo bản năng chạy về phía hoàng thượng, giúp Ôn Đức đỡ người ngồi vào đống chăn mền, một trận gió lạnh thời tới, Trang Thư Tình động tác nhanh chóng, cầm lấy chăn phủ lên người hoàng thượng.

“Hoàng thượng, ngài phải cố gắng, bệnh dù nhỏ, nhưng xảy ra trên người ngài lúc này cũng là chuyện lớn, ngài cũng thấy đấy, hiện tại lúc này con không thể gánh thêm ngài, Vinh Chính và mọi người trong thái y viện đều đã được phái ra ngoài, ngài nhất định phải chống đỡ qua lần này, đừng thấy rằng hiện tại bọn họ bị con sai tới sai lui thì sau này cũng sẽ tiếp tục nghe con điều khiển, tất cả đều là vì có ngài ở đây, nếu ngài có chuyện gì xảy ra, bọn họ chắc chắn sẽ không để con vào mắt.”

Hoàng đế biết nàng đang nói cứng, vừa rồi nàng đỡ hắn, nhiệt độ trên người nàng còn cao hơn hắn rất nhiều.

Vỗ vỗ tay nàng, thanh âm của hoàng đế nhu hòa hơn bất kì lúc nào, “Trẫm sẽ không gây thêm phiền toái cho con, con cũng phải cố gắng, mau đi uống thuốc, trẫm ngã xuống còn có con, nếu như con ngã xuống, còn có thể có ai bây giờ?”

Trang Thư Tình sờ sờ cái trán, cũng không cậy mạnh, “Còn chỉ là không chú ý đến, chuyện cần phải xử lý quá nhiều, hộp thuốc của Thanh Dương Tử con vẫn đang giữ, chờ sau khi hết ba lần động đất này cònsẽ lập tức đi uống thước.”

Uy lực của dư trấn càng lúc càng nhỏ đi, thời gian cũng không dài như trước, trải qua hai lần trước nên đến lần này mọi người cũng không cảm thấy sợ hãi như lúc trước.

Ở chỗ này không nghe thấy tiếng phòng ốc bị sập, lo lắng trong lòng Trang Thư tình cũng không mãnh liệt như trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận