Cuối tuần, Las Vegas
Trên đất Mĩ, 9g chưa thể gọi là tối vì cuộc chơi giờ mới chính thức bắt đầu!
Trên chiếc Lamborghini Aventado vừa đậu lại trước cổng casino lớn bậc nhất Las Vegas, một nụ cười nguy hiểm xuất hiện.
Tất cả mọi người nhìn vào chiếc xe cũng thừa sức đoán được người bên trong hẳn là người không hề tầm thường, phải là gia sản kết xù mới có thể tậu được một chiếc siêu xe như thế này.
Từ ghế lái của chiếc siêu xe, một chàng trai cao lớn, tướng mạo đẹp cùng với gương mặt tựa như điêu khắc bước xuống khiến biết bao nhiêu cô gái đứng gần xa cũng phải điên đảo vì ánh hào quang tỏa ra từ người chàng trai.
Áo sơ-mi đen, vest đen, quần tây đen và giày da đen bóng, chàng trai vừa bước xuống đỏ tỏa ra một sát khí bức người, hẳn là đang cau có bực bội chuyện gì đó.
Và nguyên nhân của sự cáu bẳn sắp xuất hiện!
Chàng trai vòng qua bên ghế phụ, mở cửa. Từ bên trong, một cô gái xinh đẹp bước xuống khiến mọi người còn choáng hơn. Vẻ đẹp này, thực không tưởng lại có người có thể sở hữu. Da trắng má hồng, mày liễu mắt to tròn, lại còn là màu tím long lanh rung động lòng người, môi mỏng lúc nào cũng hơi cong lên như ý cười.
Cô gái mặc trên người một bộ sườn xám Trung Quốc màu đen có thêu hình hoa hồng bằng chỉ vàng bắt mắt ngắn ngang nửa đùi. Bộ đồ ôm sát lấy từng đường cong chuẩn đẹp mê người cô gái, khiến nó toát ra một khí chất khác lạ, tao nhã nhưng cũng thật nguy hiểm. Chân đi giày cao gót đen, mái tóc màu hung đỏ đươc vấn lên cao thành một búi, có cài một chiếc trâm có ngọc trai đen thật xa xỉ. Có điều, những thứ đồ xa xỉ ấy khi mang lên người cô gái này khiến người ta không thấy tiếc mà lại thấy xứng đáng.
Hàng tá đàn ông đứng đó như bị hốp hồn trước vẻ đẹp tuyệt vời này, cô điển nhưng lại vô cùng xinh đẹp.
Chàng trai liếc mắt, ném cho tất cả những tên đàn ông ở đây một ánh nhìn chết chóc, hung hăng vòng tay ôm lấy eo cô gái, kéo mạnh cho nép sát vào người:
- Chết tiệt! - Chàng trai buông tiếng chửi tục.
- Bình tĩnh nào. - Cô gái mỉm cười nhẹ nhàng, dùng bàn tay ngà ngọc vuốt nhẹ ngực chàng trai ý bảo anh ta hạ hỏa.
- Hừ...ai bảo em quá đẹp khiến tất cả bọn sói già kia phải nhìn chứ? Anh đã nói rồi, em đừng mặc bộ đồ này! Thực là quyến rũ chết người đấy Tiểu Lâm. - Hắn cau có.
- Thôi nào Phong, nếu đã thế thì anh phải cảm thấy may mắn khi mình là người đàn ông của em chứ? - Nó nhếch mép.
- Phải, là may mắn! - Hắn gật gù, thật sự phải cảm ơn là số phận của hắn quá may mắn khi ông trời đẩy cô gái xinh đẹp này vào tay mình.
- Được rồi, chúng ta cùng vào. - Nó gật đầu.
Nghe lời nó, hắn ôm eo cùng nó tiến vào. Đưa tấm thiệp mời dành cho Monster cho tên vệ sĩ đứng canh ngay cổng, anh ta xem kĩ rồi lại ngước nhìn cả hai như đánh giá. Sau lại cúi người cung kính với cả hai:
- Ngài cùng tiểu thư theo tôi.
Người vệ sĩ dẫn cả hai lên tầng cao nhất của casino, nơi diễn ra cuộc đấu giá. Cung kính mời họ đi vào, tên vệ sĩ nhanh chân rời khỏi đó. Nơi đây không tới lượt anh ta có thể vào, thậm chí là liếc mắt.
Rất nhiều người đang đứng uống rượu ở quầy bar, một số lại tụ tập nói chuyện. Thực là ngoài những chuyện như hợp tác thì nó cũng chẳng nghĩ ra lí do gì khác dê bọn họ nói chuyện với nhau.
Hắn thấy nó chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh, liền kéo nhẹ tay nó một cái:
- Kun và Ellie đâu? Họ chưa tới? - Hắn hỏi.
- Ưm...trước khi đến đây Ellie phải ghé một nơi trước lấy "hàng". - Nó gật đầu.
- "Hàng"? - Hắn nhướn mày, việc này có trong kế hoạch sao? Mà thứ "hàng" nó nói là thứ gì?
- Phải...chỉ là mấy món đồ chơi phòng bất trắc thôi. Ellie thích nên em để cho nó lấy. - Nó nhún vai.
- Thế khi nào họ tới?
- Em không rõ nhưng chắc cũng sắp. Anh ở đây uống rượu rồi đi bắt chuyện với một số người đi, biết đâu sẽ mở rộng thêm mối quan hệ hay...tìm ra chút thông tin gì đó thú vị? - Nó nhếch môi nhìn hắn xong quay lưng đi.
Có điều, nó chỉ mói bước đi được một bước đã bị hắn níu tay lại. Hắn nhăn mặt:
- Em muốn đi đâu?
- Đi toilet chút thôi, vả lại cần phải chuẩn bị một vài thứ. - Nó mỉm cười, đưa tay lên vén ra sau tai vài sợi tóc mái lòa xòa trước mặt.
- Cẩn thận. - Hắn nhíu chặt mày một lúc rồi nói.
- Biết rồi! - Nó cười nhẹ, nhón chân lên hôn nhẹ vào má hắn một cái rồi bước đi về hướng nhà vệ sinh.
Nó bước khi khuất tầm mắt của mọi người, khi vừa đến trước cửa nhà vệ sinh lại vòng đi về hướng lối thoát hiểm vắng tanh không có người.
Tránh tất cả những hệ thống camera, nó như con mèo nhỏ luồng lách đến trước cửa phòng theo dõi. Dùng tay vuốt lại tóc và chỉnh lại quần áo, nó mở cửa bước vào đầy tự tin.
Bên trong phòng theo dõi đặt những màn hình truyền hình ảnh từ camera khắp casino tới, có điều hiện tại không có lấy môt người bảo vệ nào ở đây cả. Thay vào đó là một cô gái rất xinh đẹp đang ngồi ở ghế sofa, mái tóc dài màu đen óng xoăn lọn, mày kiếm mắt to tròn màu đen, mũi cao, môi đang cười giương giương tự đắc nhìn nó.
Thấy con người trước mặt, nó chẳng tỏ ra bất ngờ là mấy, như thể đã đoán trước được. Cũng phải thôi, nơi đây là nhà cô ta, cô ta có ở đây cũng chẳng lạ. Cô gái nhìn biểu hiện của nó, giọng uể oài đầy chán nản:
- Hình như cô không thấy bất ngờ? Tôi cố tình muốn tạo bất ngờ cho cô đấy.
- Hừ...kiểu cách. Cô nghĩ tôi đoán không ra cô ở đâu? - Nó nhướn mày.
- Có lẽ vậy. - Cô gái nhún vai, gác thẳng hai chân lên chiếc bàn trà đối diện, nhìn không ra đâu là dáng vẻ của thục nữ.
- Nhã Ngọc, cô đang tự phá hủy hình tượng thục nữ với kiểu ngồi đó đấy. - Nó khéo léo nhắc nhở.
- Hử? Tôi không phải là thục nữ. - Nhã Ngọc hơi liếc nó rồi mệt mỏi trả lời. Có thể nói đây là một ví dụ điển hình cho kiểu người lười nói chuyện.
- Có thể?! - Nó nhún vai.
- Thế cuối cùng là làm sao cô biết tôi ở đây? - Nhã Ngọc vân vê lọn tóc.
- Cô quan sát tôi được bằng camera thì tôi cũng có thế hack camera để xem cô đang ở đâu. Ngoại trừ nơi này, những nơi khác đều bị theo dõi. Không thấy cô trên màn hình chỉ có hai trường hợp: một là cô chưa tới, hai là chỉ có thể ở đây. - Nó nhàn nhã giải thích, đi tới ngồi xuống ghế sofa, tự rót ình một chén trà như nơi vô chủ.
- Chậc...đúng là Venus. - Nhã Ngọc tặc lưởi, cũng chẳng để ý mấy đến những hành động của nó.
- Cảm ơn đã khen. - Nó nhập một ngụm trà rồi mỉm cười đáp.
- Haiz...thế rốt cuộc là muốn tôi giúp thế nào? - Nhã Ngọc bật người ngồi thẳng dậy.
- Là thế này... - Nó chồm người tới nói nhỏ vào tai Nhã Ngọc vài câu, gương mặt cô dần dần chuyển sang thích thú rồi cười to:
- Hahahaha...Quỷ kế! Đầu óc cô thật chỉ chứa những thứ quỷ kế! - Nhã Ngọc cười, ánh mắt lộ rõ tia khát máu.
- ... - Nó không nói gì, chỉ nhìn Ngọc rồi cũng cười nhẹ.
Quỷ kế? Quả thật là như vậy. Trong đầu nó mà không chứa thủ đoạn thì chắc đã không leo lên được vị trí ngày hôm nay. Mà còn cô gái bên cạnh, so với nó thủ đoạn cũng trăm cái, không cái nào là hai bên thua nhau. Thế mới bảo là đến bây giờ vẫn chưa phân được thắng bại.
__________________^°^_________________
Matcha có một thông báo là đam mẽo mk sẽ ko đăng ở nick này. Vì thế mọi người hãy tìm nick 4conng4catinh để có thể đọc truyện nha! Mãi love!!