Ác Quỷ Không Cánh (Heart And Hurt)


-Xuống xe mau_Hàn thiếu gia hét lớn, ngón tay chỉ thẳng ra ngoài ra hiệu cho cô vợ ngoan cố nãy giờ đang yên vị trong xe.
-Em ko ra đâu!!_Hàn thiếu phu nhân cũng ko vừa, cô ngồi dựa vào ghế, khoanh tay trước ngực, khuôn mặt đanh lại lì lợm, đôi má phụng phịu căng phồng lên, có chút hồng phủ nhẹ.
-HÔM QUA TÔI ĐÃ CẤM CỬA CÔ RỒI MÀ!_Ông chồng quát, đôi tay giằng lấy tay vợ, lôi xuống xe (ui, ở Hàn Gia mà cũng có cảnh bạo lực gia đình à trời).

-Em đã bảo rồi, hôm nay là ngày đầu tiên em chính thức vào học nên đừng hòng cấm cửa em_Một tay nắm chặt thành ghế, cô lị lợm bám trụ trong xe trước sự phũ phàng của chồng.
-TÔI CÒN CHƯA XỬ CÔ CÁI TỘI DÁM TỰ Ý CHUYỂN KHOA ĐÓ, XUỐNG XE MAU!!!_Lôi mạnh vợ, anh bế thốc cô lên người rồi bước mạnh vào biệt thự.
-ANH MÀ BẾ EM VÀO ĐÓ LÀ EM CHẾT THẬT ĐẤY!_Cô ngang bướng đe dọa chồng, đôi tay cào nhẹ cổ anh (ui trời, bà này vẫn chưa chừa cái chuyện hôm bữa rùi), vùng mạnh trên tay chồng như con cá giãy nãy trên thớt, cô hét toáng lên_ANH MÀ ĐƯA EM VÀO ĐÓ, EM CHẾT ANH THÀNH "GÓA PHỤ" CHO COI (Mệ này lại lập chiến tích dùng từ sai nghĩa rồi, haizz)
-Góa phụ?_Hàn thiếu gia dừng lại nhìn vợ, ngạc nhiên, nếu ko có đám gia nhân bao vây xung quanh hai người thì dám chắc tên này sẽ lăn ra cười bò mất.
-Ai nói cho cô biết cái từ đó thế hả?_Hàn thiếu gia nhăn mặt, vẻ hồ nghi hiện rõ dù đã biết đó là ai.
-Ko phải Avril_Hàn thiếu phu nhân nói chắc nịch rồi khẽ liếc về Hồ quản gia đang đứng cạnh đó_Hồ quản gia nói cho em biết_Đoạn nở một nụ cười ngây thơ hết sức, lún đồng tiền cũng thừa thế xuất hiện, tạo nên một gương mặt dễ khiến tất cả những người xung quanh phải mềm lòng cho dù là chỉ nhìn lướt qua.
-Thế à?_Hàn thiếu gia quay mặt nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Hồ quản gia, đôi mắt sắc lệnh, thoáng qua rồi lại trở về nhìn vợ, nói to_Lần sau đừng có nói mấy chuyện như thế cho nít ranh nghe_Rồi anh ta tiếp tục đưa vợ về căn biệt thự

-EM MÀ CHẾT THÌ HẾT ĐỜI ANH ĐÓ, THẢ EM XUỐNG_Cô tiếp tục nói, la toáng lên khi biết kế hoạch thất bại
-Cô chết mặc cô!_Hàn thiếu gia vẫn ko dừng lại ý định cấm cửa vợ, đôi mắt vô cảm nhìn về mục tiêu phía trước, đối lúc lại sáng lên bất ngờ.
-A..._Cô mở to mắt vẻ ngạc nhiên nhìn lên vai chồng rồi thủ thỉ, nét sợ hãi thoáng qua nhưng đủ để làm ai đó chú ý _Chồng à, có sâu trên vai anh kia_Ông xã thân yêu ơi, anh yêu, mình à, honey của em, ấy ấy à...(Trời, vẫn bê nguyên câu)
-Hả? Ông chồng khựng lại, bàng hoàng vì một câu gọi tương thân tương ái ngọt ngào của vợ miệng còn hôi sữa.
-Có chàng sâu béo múp béo míp thù lù xanh lè trên vai ông xã thân yêu ơi, anh yêu, mình à, honey của em, ấy ấy à_Nói xong cô nhăn mặt, **** thầm_Gọi anh khó thật, cái câu gì mà dài thế ko biết (thì ra mợ ni tưởng "ông xã thân yêu ơi, anh yêu, mình à, honey của em, ấy ấy à" là một câu, trời ơi)

Sâu?_Vẫn nhìn vợ, anh hỏi cô, nghi ngờ thấy rõ, đôi lông mày khẽ nhướn
-Em ko lừa anh đâu_Cô phòng má, thuyết phục ngon ơ_Thả em xuống rồi em lấy cho_Nói xong Hàn thiếu phu nhân cười, một nụ cười biến giả thành thật.
Y xì theo kế hoạch đã định của cô vợ ranh mãnh, Hàn thiếu gia bỏ cô xuống đất, chưa kịp làm gì thì cô vợ tót ngay lên ô tô, khóa chặt cửa rồi lệnh cho ông tài xế nãy giờ thộn mặt ra xem kịch lái xe ngay đến trường. Cậu chủ nhà ta bất ngờ quá nên chỉ biết nhìn theo bàn tay vẫy chào tạm biệt của người trong xe. 1 phút sau có kẻ nguyền rủa trời đất, 5 phút sau có người phóng ô tô đỏ bóng loáng đuổi theo, 15 phút sau kẻ đó nhận được tin nhắn đau khổ của tên tài xế phản bội chủ :"Xin lỗi cậu chủ, tôi thề với trời đất luôn trung thành với ngài nhưng đối mặt với hoàn cảnh này tôi chỉ có thể xin ngài tha thứ, cậu chủ yên tâm, cô chủ đã đến nơi an toàn", 5 phút sau có kẻ hứa hẹn một thứ gì đó với bản thân rồi nhanh như gió, lao đến trường, truy nã cô vợ vượt ngục (Cô vợ vượt ngục trong khi chồng là cai ngục, lỗi của ai đây)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận