Lại chờ qua ba mươi phút, nên đi tìm Trình Dung.
—— chính mình chỉ làm Trình Dung mất mặt, để Thái Hậu nhìn xem Trình Dung là một kẻ không lên được mặt bàn như thế nào, về sau sẽ không triệu Trình Dung tiến cung nứa.
Kế hoạch của Nhu Gia huyện chúa là làm Trình Dung mất mặt.
Người đã từng bị Nhu Gia ác ý nhằm vào, đương nhiên không chỉ có một mình Trình Dung.
Nhu Gia còn đã từng sửa trị một vị hoàng nữ không được sủng ái, sự tình nháo đến rất lớn, có Phúc Trinh Trưởng công chúa phù hộ và hoàng đế thiên vị, Nhu Gia huyện chúa cũng không phải chịu trừng phạt gì.
Có sủng phi tử dám ức h.i.ế.p Hoàng Hậu vô sủng, cũng có sủng huyện chúa có thể sửa trị hoàng nữ vô sủng.
Nhu Gia không có bị trách phạt, lá gan tự nhiên càng lúc càng lớn.
Cho Trình Dung một chút giáo huấn nhỏ, Nhu Gia một chút áp lực tâm lý đều không có.
Chính là loại thái độ khinh mạn này của Nhu Gia, làm chút giáo huấn nhỏ liền biến thành tai họa khó có thể xong việc, đặc biệt đối với Trình Dung, chân chính là tai họa ngập đầu.
Tới trong cung Thục phi nửa canh giờ, Trình Lục phu nhân thật sự không yên tâm Trình Dung, hướng Thục phi cáo tội đưa ra cáo từ.
Thục phi liếc mắt nhìn Nhu Gia huyện chúa một cái, Nhu Gia chớp chớp mắt.
"Bổn cung liền không giữ Trình phu nhân, lần sau Trình phu nhân tiến cung, nhớ tới bồi bổn cung trò chuyện ——"
"Nương nương, nương nương, việc lớn không tốt."
Cung nhân nghiêng ngả lảo đảo chạy vào trong điện, đại cung nữ bên người Thục phi quát lớn: "Còn ra thể thống gì", cung nhân nơm nớp lo sợ quỳ xuống, thân thể run run.
Trình Lục phu nhân mí mắt kinh hoàng,
Cung nhân kia mang theo khóc nức nở hồi bẩm:
"Nương nương, Trình huyện chúa đã xảy ra chuyện!"
Mặt Trình Lục phu nhân một chút liền trắng.
Thục phi thanh thanh giọng nói, "Hoàng cung đại nội, Trình huyện chúa có thể ra chuyện gì? đừng có đại kinh tiểu quái dọa đến Trình phu nhân."
Trình Lục phu nhân hai chân đều đứng không được, trong miệng nói nương nương thứ tội, liền phải đi xem Trình Dung.
Thục phi nương nương cũng không mạnh mẽ giữ lại, để Trình Lục phu nhân rời đi.
Trình Lục phu nhân rời đi, Thục phi mới điểm cái trán của Nhu Gia huyện chúa, "Trình huyện chúa kia lại nơi nào đắc tội nha đầu ngươi, khiến ngươi muốn tác quái? Bổn cung bồi ngươi hồ nháo, nếu bị Hoàng Thượng biết sẽ không chiếm được chỗ tốt."
Nhu Gia tiếp tục chớp chớp mắt, "Hoàng đế cữu cữu sủng ái nhất là nương nương, sao bỏ được mắng nương nương? Nhu Gia chính là không thích mấy kẻ thích tranh công, chỉ làm nàng ta chịu chút giáo huấn về sau đừng có mà tiến cung nữa."
Kỳ thật Thục phi cũng cảm thấy hoàng đế lần này đối với Trình Dung phong thưởng quá mức, ngầm đồng ý Nhu Gia huyện chúa hồ nháo, chính là thái độ của Thục phi.
Chiều Nhu Gia huyện chúa, còn vì Nhu Gia là ái nữ của Phúc Trinh Trưởng công chúa, đó là bào muội của hoàng đế, là công chúa được sủng ái nhất Đại Ngụy.
Phúc Trinh Trưởng công chúa kiến nghị, ngay cả hoàng đế cũng sẽ trịnh trọng suy xét, tựa như hiện tại, Phúc Trinh Trưởng công chúa đã được hoàng đế triệu đi Càn Thanh cung.
Nếu ở trên vấn đề lập Thái Tử, Phúc Trinh Trưởng công chúa nguyện ý nói một lời giúp đại hoàng tử, vậy đã có thể……quan hệ củng cố nhất kỳ thật là quan hệ thông gia, nếu không phải Nhu Gia huyện chúa thích Tiêu Vân Đình, khiến cho cả cung đều biết, Thục phi tuyệt đối sẽ vì đại hoàng tử cưới Nhu Gia làm hoàng tử phi.
Tính tình không tốt thì sao, cưới Nhu Gia làm hoàng tử phi, đối với đại hoàng tử là trợ giúp quá lớn.
Nhưng tiểu cô nương chưa định hôn sự, hiện tại thích Tiêu Vân Đình không đại biểu về sau cũng sẽ thích, Thục phi vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ tính toán dựa vào quan hệ thông gia mượn sức Phúc Trinh Trưởng công chúa.
Trên mặt Thục phi mang cười, đang muốn cùng Nhu Gia nói chuyện, một nội giám tâm phúc của nàng đã bước nhanh tới.
"Nương nương."
Trên mặt nội giám tâm phúc tất cả đều là nôn nóng, Nhu Gia rất có ánh mắt, lấy cớ chính mình muốn đi thay quần áo đứng lên rời đi, nội giám thấp giọng nói vài câu ở bên tai Thục phi, chung trà trong tay Thục phi đều bị đánh vỡ. "Cái gì?"
"Nương nương, thiên chân vạn xác, việc này làm như thế nào cho phải……"
Thục phi một chút đứng lên, lại chậm rãi bắt lấy ghế dựa ngồi xuống:
"Hoảng cái gì, đây là Nhu Gia huyện chúa cùng Trình huyện chúa nói giỡn, tiểu hài tử hồ nháo không cẩn thận gây thành đại họa, ngươi nhanh đi Càn Thanh cung bẩm báo với Phúc Trinh công chúa việc này."
Nương nương thật là lâm nguy không sợ.
Nội giám hoảng loạn liền có người tâm phúc, Nhu Gia huyện chúa liên lụy trong đó, Phúc Trinh Trưởng công chúa tự nhiên sẽ áp việc này xuống.
Nội giám rời đi, ngón tay Thục phi vẫn còn nhẹ nhàng run rẩy, chờ Nhu Gia ra tới, Thục phi đã đỏ hốc mắt:
"Nhu Gia, ngươi đã gây ra đại họa, vị Trình huyện chúa kia…… Tóm lại ngươi mau đi Càn Thanh cung tìm mẫu thân ngươi đi, lại chủ động hướng hoàng đế cữu cữu của ngươi nhận sai, bổn cung đưa ngươi đi."
Gây ra đại họa gì?
Thục phi thất thố như thế, trong lòng Nhu Gia dâng lên không ổn.
Lại nói Trình Lục phu nhân đi theo cung nhân báo tin vội vàng chạy tới một thiên điện, thấy rõ bộ dáng Trình Dung, hai chân liền mềm nhũn, gọi một tiếng Dung nương, Trình Lục phu nhân đã khóc rống đến mất cả tiếng.
Bộ dáng Trình Dung —— Trời ơi, Dung nương đáng thương!
Trình Lục phu nhân ôm chất nữ lên khóc rống, Trình Dung quần thoa hỗn độn, nằm trên giường không nói một lời.
Cửa thiên điện, hai cung nữ thủ vệ đều run bần bật.
Các nàng là bị phái tới trông coi Trình Dung và Trình Lục phu nhân.
Các nàng thật là quá xui xẻo.
Đã biết loại gièm pha này, xong việc còn có thể sống sao?
Trình Lục phu nhân tới thiên điện liền không đi ra ngoài, nàng bị cấm ra ngoài.
Trình Dung mơ màng hồ đồ, cái gì cũng không hỏi ra được, ban đêm còn sốt cao.
Trình Lục phu nhân đập cửa điện làm người thỉnh ngự y cho Trình Dung cũng không có đáp lại, nàng vừa kinh sợ vừa tức giận, còn thương tâm vì Trình Dung.
Trình Lục phu nhân không biết chính là, một đêm này trong hoàng cung cũng không bình tĩnh, Nhu Gia huyện chúa quỳ một đêm ở Càn Thanh cung hoàng đế, quỳ đến hoàng đế chậm chạp vô pháp xử lý việc này.
Thái Hậu cũng trắng đêm không an ổn, liên tiếp thở dài cùng người bên cạnh, là chính mình hại hài tử Trình Dung kia.
Đôi mắt của Trình Lục phu nhân một chút cũng chưa chớp qua, suốt đêm nhìn chằm chằm Trình Dung, tự mình múc nước chà lau cho Trình Dung.
Ngao tới hừng đông, Trình Dung lui sốt, người cũng thanh tỉnh, bỗng nhiên nói chính mình muốn thay quần áo, Trình Lục phu nhân khóc sưng đôi mắt nâng Trình Dung dậy.
Đi đến sau nội gian, Trình Dung chậm chạp chưa ra, tim Trình Lục phu nhân đập nhanh, run hai chân đi vào, Trình Dung tháo đai lưng treo chính mình lên trên. Tháng giêng, không khí năm mới trong cung còn chưa có tan đi, thân hình đơn bạc của Trình Dung liền như vậy treo ở bên trên xà ngang lắc lư, Trình Lục phu nhân hét lên một tiếng ‘ Dung nương ’, ngã ngồi trên mặt đất.
"Dung nương!"
"Người tới, cứu mạng!"
Âm thanh Trình Lục phu nhân thê lương, các cung nhân trông coi chạy vào giúp đỡ Trình Lục phu nhân cởi Trình Dung xuống, vết hằn xanh tím bị khảm ở trên cần cổ bạch ngọc, Trình Dung đã không còn hơi thở.
Trình Lục phu nhân ôm xác c.h.ế.t Trình Dung liền hôn mê.
Tin tức truyền quay lại Càn Thanh cung, hoàng đế trầm mặc một lát mới hạ chỉ:
"Truyền ý chỉ của trẫm, truy ban phong hào ‘ Nhu Bình ’, Nhu Bình huyện chúa trung dũng, vì cứu Thái Hậu bị thương, đêm qua thương thế chuyển biến xấu bất hạnh qua đời, ở trong cung thu liễm thi, hậu táng!"
Chính tai nghe xong thánh chỉ, Nhu Gia huyện chúa đang quỳ liền xụi lơ ngã xuống.
Phúc Trinh Trưởng công chúa ôm nữ nhi vào trong ngực, "Nhu Gia của nương sợ hãi, nương biết, Nhu Gia chỉ tưởng cùng Trình…… tưởng cùng Nhu Bình huyện chúa đùa một chút."