Ai Là An An

14

Vào buổi tối, tôi ẩn danh gửi thông tin tôi có cho Giang Nghị.

Tôi thực sự mong đợi ho từ họ .

Sáng sớm hôm sau, tôi nhận được cuộc gọi từ Giang Nghị.

Hắn buồn bã và ăn năn qua điện thoại.

"Ninh Ninh, Trần An, cô ấy đã phẫu thuật thẩm mỹ."

"Em có biết cô ấy là ai không? Cô ấy là chị dâu của tôi."

"Cô ấy đã lừa dối tôi, cô ấy đã lừa dối tôi. Ninh Ninh, tôi rất hối hận. Chúng ta tái hôn được không?"

Tái hôn?

Hãy suy nghĩ thật đẹp.

Đây chính là sự tự do mà tôi đã chờ đợi và ấp ủ hơn một năm nay.

"Giang Nghị, nhốt An An anh lại đi!"

Trên thực tế, họ đã bị nhốt.

Sắc mặt Giang Nghị càng ngày càng mệt mỏi, quầng thâm dưới mắt càng ngày càng nặng.

Điện thoại thỉnh thoảng lại vang lên, hắn sẽ đặt bên cạnh, ngơ ngác nhìn nó.

Khi đó, chúng tôi đang đàm phán dự án với các nhà đầu tư, cuộc đàm phán đi đến thời điểm quan trọng.

Những cuộc điện thoại của Trần An gọi tới không ngớt.


Giang Nghị không thể chịu đựng được và đi ra ngoài nghe điện thoại.

Tôi mơ hồ nghe thấy tiếng gầm của anh ta.

"Tôi chán nấy cô rồi! Cô không phải An An, cô là ác ma! Tôi muốn ly hôn, ly hôn!"

Đêm đó, Giang Nghị uống rất nhiều rượu.

Nắm lấy tay tôi, mắt nhòe lệ.

"Ninh Ninh, nhiều năm như vậy, chỉ có em giống An An nhất!"

"Trần An, kẻ nói dối!"

Tôi lạnh lùng nhìn anh ấy và gửi đoạn video phàn nàn của anh ấy cho Trần An.

Sau đó, Trần An tới đón Giang Nghị.

Giang Nghị loạng choạng và xua tay Trần An ra.

"Mặc dù cô có một cái nốt ruồi ở khóe mắt, tuy rằng mặt cô càng giống An An, nhưng tôi biết cô là ai, cô chỉ là một tên hề!"

Trần An buồn bã, tuyệt vọng và cuồng loạn.

"Giang Nghị, anh là đồ không có lương tâm! Từ nhỏ tôi đã vì anh làm nhiều việc như vậy, sao anh có thể làm như vậy với tôi!"

Giang Nghị phớt lờ cô ta đang điên lọa, quay lại nắm lấy góc quần áo của tôi.

"An An, em mới là An An của anh. Anh muốn ở bên An An mãi mãi."

Trần An lau nước mắt nơi khóe mắt, cắn chặt môi, ép Giang Nghị lên xe.

Trước khi lên xe, cô không quên dặn dò tôi.


"Cô chỉ là người thay thế, Giang Nghị vĩnh viễn thuộc về tôi!"

Tôi nghiêng người về phía trước và thì thầm điều gì đó vào tai cô ấy.

Cô hoảng sợ bước lên xe như nhìn thấy ma.

15

Ngày hôm sau, công ty bùng nổ.

Sau khi Trần An đón Giang Nghị đêm qua, trên đường đã xảy ra một vụ tai nạn xe hơi.

Trần An tử vong tại chỗ.

Giang Nghị bị thương ở cột sống và chỉ có thể nằm trên giường suốt đời.

Bác sĩ cho biết não của hắn vẫn tỉnh táo nhưng hắn không thể nói hay cử động.

Trông thật là khốn khổ.

Cuối cùng tôi đã đến bệnh viện để gặp hắn .

Hắn chớp mắt thật mạnh, có lẽ vui mừng vì thấy tôi.

"Giang Nghị, đây là quả báo của ngươi!"

"Đoán tôi là ai?"

"A, xin lỗi, ngươi đoán sai!"

Tôi nghiêm túc nhìn vào mắt hắn, trong đó có sự bối rối, bất lực và buồn bã.

"Chúng ta làm quen lại nhé, tôi tên An An, An An là An An!"

Đôi mắt hắn mở to ngay lập tức.

Chỉ còn sợ hãi và tuyệt vọng!

Tôi vui vẻ bước ra khỏi bệnh viện.

Không lâu sau, tôi đã bán hết cổ phiếu của mình.

Tôi ôm Đường Đường, lên máy bay và bắt đầu một hành trình mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận