Vào căn phòng thân yêu của mình, nó nhảy lên giường nằm rồi ngước nhìn lên trần nhà. Lăn qua lăn lại chán quá, nó đi tới chỗ bàn học ngồi chơi. Trên đó có một khung ảnh chứa một bức ảnh của nó. Trong ảnh, nó cười tự nhiên dưới ánh nắng ban mai, mái tóc xoăn nhẹ bay trong gió. Nhìn lại mình, giờ nó mới nhận ra tóc của nó thẳng mượt. Tự nhiên nó lại muốn đi làm xoăn nhẹ. Nó thấy kiểu tóc đó hợp với nó hơn.
Nó gọi điện bảo hắn không cần đến đón nó rồi nhờ quản gia Lâm chở đến hiệu làm tóc mà nó hay qua. Sau một giờ đồng hồ, mái tóc thằng mượt của nó giờ thay bằng mái tóc xoăn nhẹ, bồng bềnh. Nó nhìn bản thân trước gương trông chững chạc hơn nhiều.
Về biệt thự, ai nấy đều ngạc nhiên trước sự thay đổi mái tóc của nó. Thường thì các cô gái làm tóc xoăn nhìn sẽ già hơn tuổi nhưng nó với mái tóc xoăn lọn nhẹ thì nhìn chỉ bớt trẻ con đi thôi.
*********
Tại quán cafe nhỏ, Minh Thiên thản nhiên bước vào trong đảo mắt nhìn xung quanh. Người cần gặp đã đến, đang ngồi ở góc đằng kia. Hắn gọi một ly cafe đá rồi tới ngồi đối diện với cô gái, khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong hoàn hảo.
- Chào, tiểu thư Trịnh.
- Không biết anh gọi em có chuyện gì?
Cô gái đó nhấp một ít trà sữa, hỏi. Hắn nhún vai, đưa cho cô ta một cái đầu lọc thẻ.
- Cô có thể cắm vào điện thoại và tự xem.
Nhận lấy cái đầu lọc, cô gái nghe theo hắn cắm vào điện thoại. Trên màn hình hiện lên một video, cô ta tò mò nhấn vào xem. Hả????? Cô ta giật mình, mở to mắt nhìn đoạn video. Đây chính là video camera ở trường vào tối hôm qua. Trong đó chính là cảnh cô ta đẩy Vy vào phòng B2 rồ khóa cửa lại, vứt chìa khóa vào góc tường.
- Anh........
Cô gái liếc mắt nhìn Thiên thấy hắn vẫn vô tư uống cafe.
- Anh muốn gì?
Khó khăn lắm cô ta mới dám mở lời.
- Không muốn gì nhiều. Sau này thì đừng làm mấy cái trò đó với Vy. Tôi cảnh cáo cô.
Nói xong, hắn đứng dậy đi thẳng. Cô ta tức giận lắm, đập mạnh cái điện thoại, nhìn theo bóng dáng hắn.
Cô ta, tiểu thư nhà họ Trịnh, tên Trịnh Bảo My.
****************
Thiên nhìn nó đang đứng trước mặt hắn và cười tươi với hắn thì không khỏi ngạc nhiên. Kiểu tóc mới của nó thực sự rất là hợp với nó nha. Nó đã xinh, giờ càng xinh.
- Này, nhìn em xấu đi sao?
Vy thấy hắn cứ nhìn chằm chằm nó không chớp mắt liền huơ huơ tay trước mặt hắn, hỏi dò.
- Không, rất xinh.
Hắn thành thật. Nó được hắn khen, vui lắm luôn rồi ôm chặt lấy cánh tay hắn, hỏi lại cho chắc chắn.
- Anh thấy em xinh thật sao?
- Ummm, còn đáng yêu nữa.
Hắn nói đều, nhéo má nó. Lại nữa. Tim nó lại đập lạc đi một nhịp rồi.
***************
Sáng, Vy vừa mở cửa phòng thì đã thấy hắn đứng ngoài. Hắn không nói gì cúi xuống rồi cầm nhẹ cổ chân nó lên. Nó ngạc nhiên, hét lên:
- Này, anh làm cái gì vậy?
- Im lặng nào.
Hắn nói xong rồi lấy ra một cái lắc chân, đeo vào chân nó. Bây giờ thì nó mới nhận thức được hành động của hắn. Nó nhìn qua chiếc lắc chân, tuy đơn giản nhưng rất đẹp a.
- Tặng em.
Hắn đứng dậy, cười cười, sau đó còn ném cho nó một câu trêu đùa.
- Váy đồng phục ngắn thật đấy nhưng anh chưa nhìn thấy gì đâu.
Á.... Theo phản xạ, nó giật mình rồi dùng hai tay túm lấy váy. Hắn nhìn hành động cảu nó mà không thể nhịn được cười. Biết là hắn đang trêu mình, nó vừa xấu hổ hơi đỏ mặt lại vừa giận dỗi hắn. Do hắn cao hơn nó hẳn một cái đầu nên nó đành phải kiễng chân lên rồi véo tai hắn thật đau, trả thù. Ném lại một câu cho hắn: "Anh dám trêu em. Anh muốn chết phải không?". Ai ngờ hắn cũng chẳng chịu thua, mắng yêu nó là "Bà chằn" rồi nhéo lại má nó.