Trợ lý vừa đi mua nước cho Lã Nguyên Anh về, bước vào phòng thấy đồ rơi đầy đất, trong lòng giật mình một cái.
Lại không biết vị tiểu thư này lại lên cơn gì.
Trợ lý nhỏ rõ ràng hơi sợ hãi đi vào trong.
“Lã tỷ, đạo… đạo diễn…”
“Đại diễn cái gì mà đạo diễn.
Hôm nay bản cô nương không quay nữa.
Đi về.” Lã Nguyên Anh hung hăng liếc trợ lý một cái.
“Vâng.”
***
Trên mạng đã có bài viết liên quan đến sự việc Phượng Tâm xô ngã, bắt nạt Lã Nguyên Anh.
Không phải là viết qua loa kiếm nhiệt độ, mà là rõ tường tận từng chút, còn có cả ảnh chụp. Dân mạng được một phen dậy sóng.
Đám fan của Lã Nguyên Anh tràn vào weibo của Phượng Tâm chửi bới.
[Lã Lã xinh đẹp: A, tôi không nghĩ Phượng Tâm là loại người như vậy, vào nghề lâu như thế mà vẫn đứng ở gần tuyến mười tám, thật sự nghĩ bản thân mình hơn ai vậy? Nếu không phải có Phượng gia thì cô ta đã bị đá bay khỏi showbiz rồi.]
[Mèo con hung dữ: Dám khinh thường Lã Lã nhà tôi à? Mẹ nó thật buồn nôn, tài năng không có mà tranh tranh đoạt đoạt mãi mới giành được cái vai nữ chính của phim, ai biết cô ta đã làm cái gì!]
[Tiểu Bá Khí: đúng là khinh người quá đáng, Lã Lã đáng thương, vừa vào đoàn làm phim đã bị người xấu phủ đầu ra oai mà ăn hiếp, nếu không nhờ Phượng gia thì… hừ…]
[Loli đáng yêu: Ta nói này mấy người, Phượng Tâm có Phượng gia, nhưng Lã Nguyên Anh cũng có Lã gia mà.
Lã gia còn có lực sát thương hơn cả Phượng gia đấy.]
[Mèo con hung dữ: thì sao? Lần đầu tiên tôi thấy kẻ thấp kém về mọi mặt so với người ta, từ xuất thân đến tài năng, vậy là lại đi khinh bạc người ta đấy.
Thật là mở rộng tầm mắt.]
[Tiểu Anh Anh: mấy người có nhớ cách đây mấy hôm, còn có tin đồn là cô ta được bao nuôi không? Phượng gia gia thế không bằng, sao có thể lấy được vai nữ chính chứ? Tôi nghi lắm.]
[Người qua đường: tôi thấy chắc là có ẩn khuất trong này.
Mấy tấm ảnh cũng không thể nói lên được điều gì.]
[Lã Lã xinh đẹp: mắt ngươi mù hay sao mà bảo không nói lên được điều gì? Yêu cầu đoàn làm phim đổi diễn viên.
Nếu không sẽ tẩy chay phim.]
[Tuyết mùa hè: Đúng, yêu cầu đổi diễn viên…]
…
Trên mạng chủ yếu là fan của Lã Nguyên Anh chửi bới, nhưng bằng chứng đầy đủ, thêm cả bài viết vô cùng cặn kẽ, căn bản là cũng không ai dám bênh vực cho Phượng Tâm.
Cùng lắm là có vài fan vào nói đỡ thì vừa lên tiếng đã bị dập cho tơi tả.
Dần dần liền không còn ai.
Lâm Tiểu Noãn cầm điện thoại đọc bình luận cười đến phong xuân phấn khởi, có người ghé mắt hỏi: “Cô xem gì mà vui thế?”
Lâm Tiểu Noãn tắt màn hình cái rụp, không cho người kia xem được.
“Không có gì.
Tôi vừa đọc lại phần kịch bản của phim, cảm thấy bộ phim này thật hay, rất có chiều sâu.
Tự thấy mình may mắn vì có thể được nhận một vai của phim.”
“Ồ, đúng vậy.
Đây là bộ phim được viết bởi tiền bối Cao Vũ.
Ông ấy là một biên kịch hàng đầu, dạo gần đây số phim do ông ấy biên soạn càng ngày càng ít.
Tôi còn nghe nói đây là bộ phim có kịch bản tâm đắc nhất của ông ấy đấy trong bốn năm nay đấy.”
“Haha…thế à?”
Lâm Tiểu Noãn cười nói nhưng lòng bàn tay đã siết chặt, móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Bộ phim này, đáng lẽ là của ả, ả mới là người đóng vai nữ chính.
Là do Phượng Tâm.
Tất cả là do Phượng Tâm nên ả mới chỉ được nhận vai nữ thứ ba.
Phượng Tâm, cô chờ đấy, tôi sẽ lấy lại tất cả những thứ vốn là của tôi mà cô đã cướp đi.
Từ Phượng gia, Thẩm Hàn Trì, cho tới ước mơ, sự nghiệp của cô.
Nụ cười trên mặt của Lâm Tiểu Noãn cũng dần trở nên vặn vẹo.
Bên này Phượng Tâm cầm điện thoại nhìn đám fan của Lã Nguyên Anh đang dùng những từ tục tĩu chửi cô.
Phượng Tâm thoát weibo, quay qua nói với trợ lý của mình.
“Tiểu Lệ, hôm qua dặn em lắp camera trong phòng trang điểm em đã làm chưa?”
Tiểu Lệ là một cô bé vừa ra trường, là một trong những fan hâm mộ ít ỏi của Phượng Tâm.
Cô biết điều này là vì kiếp trước từng ngoài ý muốn nhìn thấy tiểu Lệ vì cãi nhau với đám anti fan của cô mà đập nát cả cái laptop đời mới nhất.
Ừm! Rất có cá tính.
“Em lắp rồi.
Camera cũng ghi lại hết quá trình.
Chị Tâm, có cần em tung lên để vả mặt bọn họ không.” Tiểu Lệ ánh mắt hưng phấn vì sắp được đi vả mặt lũ anti của Phượng Tâm.
“Chưa cần.
Chờ thêm một chút, chờ cho sự việc càng lớn, vả mặt mới càng đau.”
Tiểu Lệ cười tít mắt “vâng” một tiếng.
Chị Tâm của cô thật là ngầu!.