Cô giờ chẳng còn nghỉ tới việc trả thù mối thù gia tộc.
Hàng ngày chỉ lo việc triều chính cùng vua.Bây giờ nghĩ tới, Thương Lạc đều rất khó xử.
Cô đã nhiều lần vướn vào bẫy tình với hoàng thượng.
Giờ cô không dám trả thù nữa.
Thương Lạc nhận được sự ấm áp và tình yêu chân thật từ hoàng thượng.Một hôm kia, vua du ngoạn và có đề xuất muốn mời Thương Lạc du ngoạn cùng.
Cô liền đồng ý.Thương Lạc và vua đi tới một chỗ kia để mua đồ dùng cần thiết như: Vải, trang sức, quần áo, và một vài thứ khác.Thương Lạc muốn xác minh rằng hoàng thượng thật sự yêu mình nên buộc miệng nói: Hoàng thượng à, người có thể mua cho thiếp trang sức châu báu vàng ngọc có được không?Vua liền không chối từ mua rất nhiều thứ đáng giá cho Thương Lạc.
Cô vui vẻ đến xúc động.
Không kìm nén được, Thương Lạc ôm chầm lấy vua và bảo: Thiếp yêu chàng lắm, cảm ơn chàng hoàng thượng.
Thiếp rất thích.Hoàng thượng cũng vui nói rằng nàng thích là được.Hoàng thượng nhìn Thương Lạc với ánh mắt vui vẻ khôn siết và nói với cô: Thương Lạc nè, nàng có thấy trời hơi tối rồi không? Cũng trễ rồi đó Thương Lạc.
Chúng ta nhanh chóng hồi cung thôi.Thương Lạc vui cười.Xe ngựa đưa vua và Thương Lạc về cung.Tới cung, Thương Lạc sau khi đưa hoàng thượng về phòng xong thì cho người đem mấy đồ trang sức vô phòng của mình.
Cô thử hết thứ này tới thứ khác, cái nào cũng đẹp và rất hợp với Thương Lạc.Sáng sớm tinh mơ, cô tìm tới vua và khoe rằng: Hoàng thượng, những đồ trang sức hôm qua người mua cho thiếp thật sự rất đẹp và thiếp thích lắm.
Chàng xem này có đẹp không.Tay cô chỉ lên cổ, ý là chỉ chiếc vòng cổ cô thấy đẹp nhất trong đống trang sức vàng.
Trên mặt đầy sự thích thú.Hoàng thượng ngắm nhìn lúc lâu liền khen: Thương Lạc, nó hợp với nàng lắm.Thương Lạc ôm chặt hoàng thượng nói: Thiếp thích nó lắm đó Hoàng thượng.
Thiếp cũng thích chàng lắm đó Hoàng thượng.Thương Lạc lại rơi vào bẫy tình.
Thật thì chẳng nói chứ những lần cô rơi vào bẫy tình thì không ít..