Vào buổi sáng.
Thương Lạc đến tìm Kim Dung.
Kim Dung thấy cô qua liền chẳng muốn tiếp đãi nhưng lại muốn lấy lòng hoàng thượng nên tặng cho Thương Lạc một cái ngọc bội gọi là Bảo Thế Bạch Truyền.
Thương Lạc thấy bắt đầu ghét Kim Dung.
Vì cô tặng quà nhưng lại có vẻ mặt đáng ghét không vui vẻ.Cô đem miếng ngọc bội đó về tặng cho ba nuôi của mình là Bác tiều phu Định Hải Nghĩa.
Khi Định Hải Nghĩa thấy miếng ngọc bội liền hét lên:"Bảo Thế Bạch Tuyền, không không.
Mộng Dung tại sao con lại có miếng ngọc bội này.
Có phải là một người phụ nữ tên là Kim Dung đưa con không.
Mộng Thu"Nghe lời nói sợ hãi này của Hải Nghĩa, Thương Lạc trả lời rằng: "Thưa ba, đúng là có một người phụ nữ tên là Kim Dung đưa cho con cái này.Nghe câu này, Hải Nghĩa ôm lấy Thương Lạc.Ông nói với dòng nước mắt:-Con hãy rời khỏi nơi đây.
Đi với ta đi thôi Mộng Dung.
Con sẽ không còn là Quý Phi nữa.
Đi theo ta nhanh lên Mộng Dung.Thương Lạc không biết làm gì nên buông tay của Hải Nghĩa ra và chạy về phòng trong cung của mình.Định Hải Nghĩa thấy con gái chạy về cung thì khóc rất nhiều.Khi về cung, Thương Lạc lại chạy tìm tới vua định nói hết những gì nãy giờ Định Hải Nghĩa nói với cô, nhưng lại sợ vua sẽ giận cô.Thương Lạc chỉ đành im lặng.Cô hầu gái hôm bữa lại thấy cô buồn nên bảo hãy chia sẻ với mình nhưng Thương Lạc không đồng ý.Năn nỉ mãi thì Thương Lạc mới chịu chia sẻ cùng cô hầu gái tâm sự giấu kínsau khi cô hầu gái nghe được thì nói: Thưa quý phi! Người đừng buồn nữa.
Chuyện gì cũng có cách giải quyết.
Vấn đề là Thương Lạc không biết ba nuôi mình bị sao nữa.Mấy ngày sau, Định Hải Nghĩa tìm đến hoàng cung vào ban đêm để tìm gặp Thương Lạc:-Thương Lạc à con mau đi theo ta, nhanh lên.
Không được ở đây nữa mau nào.
Đi thôi Thương Lạc"Con không đi đâu ba, ba đi một mình đi.
Ba làm gì vậy con không chịu.
Ba à có chuyện gì vậy, con nói con không đi.
Đừng mà"Bỗng nhiên Thương Lạc hét lên, quân lính từ đâu xông lại.Định Hải Nghĩa sợ bị phát hiện chuyện nên bỏ cô lại đó và chạy đi..