Bạn đang đọc truyện được tại TruyệnFULL.vnHoàng Phủ Thanh Vũ nói xong câu nói kia liền xoay người đi đến cửa tẩm điện, ra đến cửa, hắn còn quay lại nói: "Để cho Ngân Châm hầu hạ nàng nghỉ ngơi sớm một chút." Dứt lời liền lập tức rời khỏi.Tịch Nhan vẫn còn kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ, kinh ngạc đến thất thần.Ngân Châm nhanh chóng đi vào, nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của nàng, vội tiến lên nói: "Sườn Vương phi, nghỉ ngơi sớm một chút đi."Tịch Nhan đột nhiên cảm thấy cách xưng hô này vô cùng chói tai, cắn răng nói: "Ngươi không nên gọi ta như vậy. Gọi ta là quận chúa được rồi.""Quận chúa?" Ngân Châm kinh ngạc nhìn nàng.Trong lòng Tịch Nhan lập tức liền sinh ra nghi hoặc: "Làm sao vậy? Ta không phải là quận chúa sao? Vậy ta đây là ai?"Ngân Châm vội cúi đầu: "Nô tỳ không biết. Nô tỳ nghe nói người là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên với Hoàng Thượng, vẫn đi theo hầu hạ bên cạnh Thái hoàng Thái Hậu. Sau đó Hoàng Thượng cưới Hoàng hậu lập làm phi, nạp người làm sườn phi.""Thanh mai trúc mã?" Trong đầu Tịch Nhan trở nên hỗn loạn, "Vậy ta đây tên gọi là gì?""Lăng Vi Chi."Tịch Nhan đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức cười lạnh: "Ta họ Lăng sao?"Ngân Châm lên tiếng, bỗng nói: "Kỳ thật Hoàng Thượng trước khi cưới Lâm hoàng hậu còn lấy một vị hoàng tử phi, chính là người được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Tịch Nhan quận chúa, nhưng sau đó, vị hoàng tử phi này đi về cõi tiên. Nô tỳ vào phủ trễ, cũng chưa từng gặp qua vị hoàng tử phi kia."Tịch Nhan giờ này khắc này mới xem như hiểi rõ ràng một việc -- lúc trước nàng lấy thân phận quận chúa Tịch Nhan gả cho hắn làm phi, nhưng sau đó lại lấy thân phận Lăng Vi Chi gả cho hắn làm sườn phi? Thế nhưng nội tình trong đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao nàng lại sửa thành họ Lăng?"Ngươi có biết ai tên là Lăng Chiếu không?" Tịch Nhan bỗng nhiên xoay người, nhìn Ngân Châm nói.Ngân Châm nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, mới bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu: "Lăng Chiếu chính là Lăng Phò mã, là trượng phu của công chúa Tấn Dương!"Lăng chiếu! Phò mã! Thì ra ông ta ở tại Bắc Mạc làm Phò mã! Tịch Nhan chỉ cảm thấy thân mình mềm nhũn, miễn cưỡng ngồi xuống nhuyễn tháp, trong đầu vang lên những tiếng ông ông, cả người hỗn loạn chưa từng có.Vì sao Lăng Chiếu lại xuất hiện chứ? Là trùng hợp hay là cố ý, hay tất cả những chuyện này đều là một âm mưu?************************************************** ****Sang hôm sau, Tịch Nhan lại bị Bất Ly kéo đi Ngự hoa viên, nàng lại luôn cảm thấy không yên lòng.Khuôn mặt đáng yêu tươi cười của Bất Ly không ngừng xuất hiện ở trước mắt nàng, trong cơn hoảng hốt nàng lại miên man suy nghĩ -- Bất Ly cùng mình có bộ dạng giống nhau như vậy, thật sự là nữ nhi của nàng sao? Hoặc là, cô bé cũng có thể có mối quan hệ khác với nàng?Lăng Chiếu, Lăng Chiếu...... trong đầu Tịch Nhan liên tục lặp đi lặp lại cái tên này, nàng bất giác cắn răng, âm thầm xiết chặt nắm tay.Bất Ly quay đầu lại nhìn thấy bộ dáng của nàng, bất giác sửng sốt: "Mẫu thân, người làm sao vậy?"Tịch Nhan phục hồi tinh thần lại, đột nhiên kéo tay Bất Ly nói: "Ly nhi, trong hoàng cung này, con có những trưởng bối nào?""Rất nhiều a!" Bất Ly xòe bàn tay mũm mĩm bắt đầu đếm, "Đại bá, Nhị bá, Ngũ bá, Lục bá......" Đếm đến chỗ này, Bất Ly đột nhiên ngừng lại, nhỏ giọng với nói Tịch Nhan: "Mẫu thân, Lục bá là người bị thọt nha, còn có một bàn tay cũng bị tàn phế, con nghe người ta nói, là do Lục bá chọc phụ thân tức giận, mới biến thành như vậy!"Tịch Nhan đương nhiên không có tâm tư nghe những chuyện này, lại nói: "Vậy ngoại trừ những bá bá và thúc thúc kia, con còn có nào trưởng bối nào không?"Bất Ly nhăn nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, giống như suy nghĩ hồi lâu, mới đột nhiên nói: "Ngoại công hả?""Ngoại công?" Tịch Nhan nghe thấy thanh âm của mình có chút run run, "Ngoại công là người nào?"Bất Ly nở nụ cười: "Ngoại công chính là phụ thân của mẫu thân nha, làm sao mẫu thân có thể không biết chứ?"Tịch Nhan nở nụ cười một cách khó khăn nói: "Mẫu thân biết. Chỉ là mẫu thân đã lâu không gặp mặt ông ta. Ly nhi, ngoại công thường xuyên đến thăm con không?""Rất ít nha." Bất Ly bĩu môi nói, "Ngoại công tốt với con lắm, nhưng phụ thân dường như không thích ngoại công."Tịch Nhan còn muốn hỏi vào điều, bỗng nhiên lại nghe thấy ngoài lương đình truyền đến một tiếng gọi có chút chần chờ: "Thất tẩu!"Tịch Nhan cùng Bất Ly đồng thời quay đầu nhìn lại, Bất Ly lập tức vui mừng gọi một tiếng: "Thập Nhị thúc!"Thập Nhị đến gần lương đình, xoa xoa đầu Bất Ly, sau đó mới nhìn Tịch Nhan: "Thất tẩu, thật đúng là tẩu! Đệ còn không tin, hỏi Thất ca huynh ấy cũng không nói!"Hắn gọi mình là Thất tẩu sao? Tịch Nhan nghiền ngẫm cách xưng hô này, chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói: "Thập Nhị đệ đã lâu không gặp." Nói xong, Tịch Nhan lại nhìn về phía Bất Ly: "Ly nhi, con ra ngoài chơi đùa trước đi, mẫu thân có chuyện muốn nói với Thập Nhị thúc."Bất Ly ở trong lòng Tịch Nhan nũng nịu một lúc mới chịu theo vú nuôi đi ra ngoài.Thập Nhị bất giác ngẩn ra: "Thất tẩu muốn nói với đệ chuyện gì?"Tịch Nhan chậm rãi nói: "Kỳ thật ta không biết đệ." Trong ánh mắt kinh ngạc của Thập Nhị, nàng tiếp tục nói: "Ta bị mất trí nhớ, chỉ nhớ rõ mình là quận chúa Tịch Nhan, ai là Hoàng Phủ Thanh Vũ, Bất Ly, đệ, toàn bộ ta đề không nhớ rõ. Nhưng hiện nay ta muốn biết, Hoa Tịch Nhan, Hoàng Phủ Thanh Vũ, Lăng Vi Chi, Lăng Chiếu đến tột cùng có quan hệ gì với nhau?"Thập Nhị ngơ ngác nhìn nàng, giống như hồi lâu sau mới hiểu được nàng đang nói điều gì, hắn trầm ngâm hồi lâu mới mở miệng nói:"Mối quan hệ của bọn họ chỉ sợ ngay cả trước kia Thất tẩu cũng không biết. Thất tẩu, tẩu thật sự muốn nghe sao?"Ánh mắt Tịch Nhan ngưng trọng lại: "Đúng."Thập Nhị gật gật đầu, bỗng lên tiếng: "Nhưng Thất tẩu, tẩn nhất định không được nói với Thất ca là đệ kể cho tẩu nghe. Kỳ thật, đệ cũng mới biết được sau này, Thất ca thích tẩu từ rất lâu rồi, huynh ấy làm rất nhiều chuyện đều là vì có thể cưới được tẩu. Tuy rằng Thất ca chưa bao giờ thích nói thêm bất cứ điều gì, cụ thể huynh ấy làm những gì cũng không nói cho chúng đệ biết, nhưng cuối cùng huynh ấy thật sự làm cho tẩu gả đến Bắc Mạc.""Tuy rằng các người từng có rất nhiều hiểu lầm, nhưng Thất tẩu, tất cả những chuyện Thất ca làm đều là vì tẩu." Thập Nhị dừng một chút, lại nói, "Lăng Chiếu là dượng của chúng ta, cuộc sống cô độc của tẩu ở Tây Càng ngần ấy năm, kỳ thật đều do Thất ca luôn luôn ngầm chiếu cố tẩu."