Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Editor: AmiLee

Kỷ Dao có một giấc mộng, hình ảnh trong mộng rất sinh động và kiều diễm, thậm chí còn tràn ngập hương vị thần bí làm người say mê.

Từng cảnh kỳ quái diễn ra, người đàn ông dường như quen thuộc lại tựa hồ xa lạ gắt gao mà ôm lấy cậu, không ngừng hôn lên môi cậu, thở hổn hển gọi mình A Dao.

Lúc đầu Kỷ Dao có chút khó chịu, đối phương sức lực rất lớn, động tác trúc trắc mà lại vội vàng.

Giống một con dã thú đói bụng suốt mùa đông cuối cùng bắt được con mồi, muốn đem cậu ăn vào bụng. Làm cậu đau đến mức nước mắt chảy ra.

Không chịu được nức nở mới dần dần thả chậm tiết tấu cùng lực độ, trở nên cẩn thận mà lại nhẹ nhàng, đến lúc sau toàn là thoải mái cùng sung sướng.

Kỷ Dao khi còn đi học mỗi ngày đều chân không chạm đất bận rộn việc học tập và làm thêm, cùng bạn học hiếm khi giao lưu, thông suốt cũng đã trễ.

Trước khi xuyên qua đây vẫn luôn ngây thơ không biết gì, chưa có trải qua tình yêu dù đồng tính hay là khác phái, nắm tay cũng chưa từng nắm qua.

Những thứ trong mộng đó điên đảo triền miên là cậu chưa bao giờ dám nghĩ tới, chỉ có thể giống như một con thuyền nhỏ trôi trên đại dương mênh mông đầy sóng to gió lớn, một lần lại một lần mà bị đẩy về hướng đỉnh cao.

Giấc mơ này khiến cậu nhận thức được, hóa ra cậu thích chính là đồng tính sao?

Cũng không phải có gì không tốt, tinh cầu Alpha là cho phép đồng tính kết hôn.

Từ từ, liền suy xét vấn đề hôn nhân có phải hay không suy nghĩ quá nhiều?

Thật đáng tiếc chính là người đàn ông kia khuôn mặt trước sau giấu trong một đám sương mù màu đen.

Kỷ Dao trong thần sắc mơ màng căn bản cũng không thấy rõ anh ta trông như thế nào..

Sáng sớm núi rừng một mảnh yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên một hai tiếng chim hót uyển chuyển, nắng sớm như màn mỏng mềm nhẹ chiếu lên trên bãi cỏ cùng hai người quấn lấy nhau.

Bên ngoài sơn cốc bỗng nhiên truyền đến có tiếng tiếng bước chân lộn xộn, loáng thoáng âm thanh nói chuyện, thậm chí còn có tiếng chó kêu, làm kinh động mấy con chim vẫy cánh bay lên trời.

"Ê Billy, nơi này giống như có một khối đất trống, chúng ta đi vào nhìn thử đi?"

"Được!"

"Đùa gì chứ, đường đều không có, cái loại địa phương quỷ quái đến chim không sinh trứng này làm sao có khả năng có người đi vào!"

"Dù sao những nơi khác đi tìm đều không có, cậu ta vóc dáng nhỏ, nói không chừng sẽ chui vào. Anh cảnh sát, nếu anh không muốn vào, tôi sẽ cùng bạn gái đi."

"Được rồi được rồi, cùng vào xem, thật phiền toái."

Kỷ Dao còn đang có một giấc mơ đẹp, thậm chí còn hướng ngực dày rộng của người bên cạnh chui vào, đem những tiếng ồn ào đó che ở bên ngoài.

Người đàn ông ôm cậu nháy mắt siết chặt cánh tay rắn chắc, ở bên tai cậu thúc giục: "A Dao, mau đứng lên, cùng ta rời đi."

Kỷ Dao mông lung hết sức nghe không rõ ràng, cậu quá mệt mỏi, ngay cả một ngón tay út cũng muốn cử động.

Louis trong lúc nhất thời có điểm buồn bực, mình tối hôm qua đem người lăn lộn đến quá dữ dội.

Tai nghe thấy người ngoài sơn cốc sắp xông vào, nếu không đi là không kịp, chỉ hôn một cái lên trán trơn bóng của cậu, lưu luyến không rời mà đem người buông ra.

Thấp giọng nói: "Ta phải đi trước một bước, ngoan, chờ ta."

Cảm giác được ôm ấp ấm áp bên cạnh rời khỏi cậu, Kỷ Dao tỉnh táo hai phần, ở trong lòng hét lên, anh là ai? A Long, là mi sao? Mi muốn đi đâu? Đừng đi!

Cậu theo bản năng mà duỗi tay muốn giữ lại, ngón tay lại ở trên vảy mát lạnh trợt qua.

Rồng đen sải cánh bay lên không trung, bay lên trời cao, ngay sau đó ẩn thân, biến mất ở phía trên sơn cốc.

Một lát sau, theo một tiếng loạt xoạt vang lên, một con heo rừng lực lưỡng húc mở bụi gai rậm rạp tiến vào sơn cốc, đằng sau đi theo một con hươu sao, còn có một người đàn ông mặc trang phục cảnh sát nắm một con chó nghiệp vụ, là một người cảnh sát của thị trấn Bạch Vân

"Mẹ kiếp, nơi này không nhỏ đâu."

"Đúng vậy, tôi cũng không biết nơi này cư nhiên có một sơn cốc to như thế, không biết Kỷ Dao có ở nơi này không.

" Kỷ Dao, cậu ở đâu? Nghe được thì trả lời một tiếng! "

Là Billy cùng bạn gái Lina, đôi bạn trẻ này đã hòa hảo như lúc ban đầu, giống như hai đứa nhỏ cả ngày dính vào nhau.

Lina rất biết ơn Kỷ Dao ngày đó ngăn cản Billy đả thương người khác, cho nên đối với Kỷ Dao cũng rất quan tâm.

Kỷ Dao rốt cuộc tỉnh lại, bỗng nhiên mở mắt ra, chống thân thể từ trên cỏ ngồi dậy, dùng giọng có chút khàn đáp lại:" Billy, tôi, tôi ở chỗ này! "

Billy cùng Lina lập tức chạy tới hướng Kỷ Dao, đến trước mặt liền biến thành hình người.

Một người nói" Cuối cùng tìm được cậu rồi, thật tốt quá, cậu còn sống ".

Một người khác hỏi" Cậu như thế nào chạy đến nơi này? Cái nơi này cũng thật khó tìm ".

" Mẹ kiếp, đúng là ở chỗ này rồi, thật là biết tìm chỗ. "Cảnh sát tức giận nói.

Con chó nghệp vụ đi theo bên cạnh anh nhíu mũi ngửi vài cái, như ngửi được trong không khí có cái mùi vị không giống bình thường, hoảng sợ mà sủa một tiếng, rồi kẹp chặt cái đuôi quay đầu bỏ chạy.

" Này, trở lại! "Cảnh sát vội vàng xoay người đuổi theo.

Ba ngày thời gian dường như qua mấy đời, Kỷ Dao trong đầu có chút hỗn loạn, vừa thấy Billy cùng Lina còn có chút không thích ứng.

Một lát sau mới trả lời:" Tôi, tôi ngày đó ở trên vách núi hái nấm Hồng Chưởng, không cẩn thận từ phía trên rơi xuống, sau đó, sau đó gặp một con rồng đen bị thương.. "

Cậu nói rồi quay đầu lại, giọng nói lại đột nhiên dừng lại.

A Long đâu?

Phía sau trống không cái gì cũng không có, A Long đã biến mất.

Billy nhìn xung quanh một chút," Rồng đen? Nói giỡn đi, nơi nào có rồng. "

Lina không phải không có lo lắng mà nhìn Kỷ Dao," Cậu có phải hay không rơi xuống thời điểm đụng vào đầu, xuất hiện ảo giác? "

A Long đã đi nơi nào? Buổi sáng thương thế khỏi hẳn cho nên đã bay đi sao?

Tại sao cậu ngủ đến như chết thế, khi nó rời đi cũng không biết.

Kỷ Dao buồn bã mất mát, trong lòng cảm thấy trống rỗng.

Một lát sau mới nói:" Không, không phải ảo giác, mấy ngày nay tôi đều ở bên cạnh nó, tối hôm qua còn ở ngủ bên cạnh nó. "

Những điều thân mật làm người khó có thể mở miệng ở trong đầu cậu chỉ còn lại có một ít mảnh vụn rời rạc.

A Long chỉ là một con rồng bình thường, sẽ không biến thành người, cho nên trước khi cậu tỉnh lại chỉ là một giấc mơ hoang đường.

Đến nỗi trên thân thể bủn rủn không khoẻ có khả năng là tối hôm qua ngủ tư thế không tốt tạo thành.

Nhưng mà Kỷ Dao dám khẳng định trăm phần trăm, con rồng đen to lớn kia là thật sự tồn tại, không phải ảo giác.

Ba ngày qua cùng Rồng đen ở chung kí ức rõ ràng trước mắt, Kỷ Dao sống hai mươi năm nay trải qua ba ngày đặc biệt thần kỳ nhất.

Căn bản vượt qua sức tưởng tượng của cậu, làm sao có thể là giả được!

Billy hiển nhiên cũng không tin, tùy tiện mà nói:" Người anh em đừng ngốc nghếch nữa, đó không phải đóng phim điện ảnh, nếu có rồng còn không mở miệng nuốt cậu sao.. "

Lời còn chưa dứt, Lina đã đánh anh một cái vào gáy, sau đó đồng tình mà nhìn Kỷ Dao đang ngẩn người.

Như là sợ kích thích đến cậu mà phụ họa nói:" Ừm, cậu gặp một con rồng đen lớn bị thương, ở cùng nó trong sơn cốc ngây người mấy ngày, sau đó vết thương của nó lành, liền vỗ cánh bay đi, có phải như vậy hay không? "

Kỷ Dao lẩm bẩm nói:" Đúng vậy, chính là như vậy. "

Billy che lại cái gáy, khoa trương mà nói:" Oa, thật là ghê gớm, có thể viết một quyển tiểu thuyết truyền kỳ!

Rồng đen đi đã đi rồi, cậu không có việc gì là được, bà Emma rất lo lắng cho cậu đó, cha tôi cùng một ít thôn dân đều đi khắp nơi tìm cậu, còn đến đội cảnh sát trên thị trấn báo án. "

Lina tiếp lời:" Đúng vậy, tôi sẽ gửi tin nhắn, nói cho mọi người biết đã tìm được cậu rồi. "

Kỷ Dao cảm thấy tội lỗi, áy náy nói:" Tôi xin lỗi, đã gây rắc rối cho mọi người. "

Billy dũng cảm vỗ vai của cậu, suýt chút nữa đem cả người Kỷ Dao đang bủn rủn chụp đến trên mặt đất.

" Cậu nói gì vậy, nếu cậu đã tới thôn Thải Hồng, cậu chính là một thành viên của chúng ta, mọi người phải chăm sóc lẫn nhau, giống như lần trước cậu giúp tôi. Đi thôi, chúng ta cũng nên quay về. "

Kỷ Dao lên tiếng, rồi lại lưu luyến mà nhìn sơn cốc trống không.

Lina cũng không thúc giục cậu, lôi kéo Billy chậm rãi đi về phía trước.

Trong bụi cỏ có cái gì đó chợt lóe lên một chút, Kỷ Dao bước tới nhặt nó lên là một miếng màu đen, to bằng nửa bàn tay, tính chất bóng loáng cứng rắn, sờ vào mát lạnh.

Rõ ràng là từ trên người Rồng đen rơi ra, một mảnh vảy rồng dưới ánh nắng mặt trời tỏa ra ánh sáng lấp lánh như mặc ngọc.

Lúc trước còn uể oải thoáng chốc biến mất một nửa, cậu biết, A Long là có thật, cậu cùng nó làm bạn ba ngày kia cũng là thật!

Kỷ Dao lại ở trên bãi cỏ đó tìm kiếm, nhưng không phát hiện một mảnh vảy rồng nào khác.

Nên đem mảnh duy nhất kia trân trọng mà bỏ vào túi, sau đó bước nhanh đuổi theo Billy cùng Lina, cùng bọn họ rời khỏi sơn cốc.

Trở lại thôn Thải Hồng, Kỷ Dao nói lời cảm ơn cùng xin lỗi với các thôn dân cùng mấy anh cảnh sát thị trấn đã đi tìm mình.

Những thôn dân và bà Emma cũng không trách cứ cậu, chỉ nói có thể bình an trở về là tốt rồi.

Anh cảnh sát mang theo chó nghiệp vụ là một tiểu đội trưởng, đuổi theo nửa ngày mới đem con chó chạy loạn khắp nơi tìm về.

Trong lòng rất khó chịu, chỉ vào mũi Kỷ Dao mắng:" Tên nhóc này đặc biệt ăn no rảnh rỗi không có việc gì làm sao, chạy đến núi sâu rừng già làm cái gì? Làm hại chúng ta tìm cậu hai ngày, cậu nói có phiền phức hay không! "

Kỷ Dao không giải thích, cũng không biết nói gì, chỉ là hướng mấy anh cảnh sát xin lỗi lần nữa.

Anh đội trưởng kia đang định mắng thêm vài câu, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng Kỷ Dao, những lời thô tục đều nói không nên lời, cuối cùng chỉ đành nói nhẹ hai câu, rồi mang theo đội chạy lấy người.

Trở lại nhà bà Emma, bà cụ nhận thấy Kỷ Dao vẫn có chút hồn vía lên mây, liền khuyên giải nói:" Đừng quá tự trách, xảy ra như này cháu khẳng định cũng không nghĩ tới.

Ta biết cháu là một đứa trẻ ngoan chăm chỉ chịu khó. Muốn hái thêm chút nấm Hồng Chưởng chia sẻ một chút cho bà lão này, nhưng phải đặt an toàn của chính mình lên trên hết, những cái khác đều không quan trọng. "

Kỷ Dao ngoan ngoãn gật đầu nhận sai, muốn nói lại thôi," Bà Emma, bà có tin trên thế giới này có rồng không? "

Bà Emma không cần nghĩ ngợi nói:" Tin chứ, tại sao lại không? Ông cố của ta có nói qua, trên tinh cầu Alpha này có rồng, chỉ là số lượng rất thưa thớt, không có nhiều người gặp qua.

Tuy rằng ta cũng chưa thấy qua, nhưng ta nghĩ rồng cùng người ngoài hành tinh đều tồn tại, giống như chúng ta là người tinh cầu Alpha, mà cháu lại đến từ địa cầu, điều đó thật thú vị. "

Lời nói khiến Kỷ Dao mặt giãn ra cười và gật đầu" Vâng, cháu cũng tin!"

A Long trước khi cậu tỉnh lại đã rời đi, có lẽ là không tiện mang theo cậu, cũng có thể là không muốn cùng người xa lạ tiếp xúc.

Bất quá không sao, chỉ cần nó còn trên tinh cầu Alpha là chân thật tồn tại là đủ rồi.

Nếu cậu cùng nó có duyên về sau nhất định sẽ gặp lại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui