Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Willam bị cường liệt đói quá tỉnh lại rất nhanh, trên thực tế anhmột điểm cũng không muốn tỉnh lại, thân thể hiện tại giống như những mảnh rời rạc, lúc này ngay cả khí lực để nhấc tay lên cũng không có. Không tình nguyện mở mắt ra, đập vào mắt Willam là khuôn mặt rất đẹp của Cole, da mặt trắng nõn, đôi môi nhạt màu, sống mũi thẳng, tròng mắt trong suốt như thủy tinh bị che khuất bởi mí mắt, mái tóc màu đen nhu thuận chảy xuống, William thu lại ánh mắt nhìn xa xăm. Trên khuôn mặt còn vương nét trẻ con làm ngực anh phát sinh rung động.

Vô số lần tưởng tượng khi tỉnh dậy thấy khuôn mặt Cole đương an tường ngủ, mà lúc mộng tưởng thành sự thật, Willam không thể kiềm chế xúc động, không thể kìm lòng đưa tay chạm vào gương mặt đang ngủ xác định xem có thực là cậu, thực sự là cậu! Tâm anh thoáng cái như bị nhồi nhét thêm cảm xúc, loại cảm xúc có tên là hạnh phúc đang len lỏi vào tim,cũng nhịn không được đem Cole ôm vào lòng.

Cole cảm giác chính mình bị ôm lấy mà tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của cậu là “Willam, dược tính còn tác dụng sao?” thật không tốt mà, chỉ trách mình hôm qua khống chế liều lượng không tốt,điều chỉnh không tốt liều lượng tình dược, kết quả là bọn họ làm cả đêm, làm đến lúc cậu vô pháp cương mới dừng lại, hiện tại chỗ nam tính của cậu vẫn còn đau nhức, sợ rằng khó có thể thỏa mãn Willam.

Willam đầu tiên là sửng sốt, sau đó là đẩy Cole ra, quẫn bách nói “Cậu mới là thú tính đại phát nha.” nhớ lại hôm qua chính mình chủ động muốn Cole thượng một lần lại một lần, gương mặt Willam đỏ hồng mất tự nhiên đứng lên, bất quá thật sự là rất tuyệt, cảm giác hoàn toàn bất đồng với lúc làm chuyện đó với nữ nhân… Được rồi anh công nhận mình thực sự có khả năng là 0 – người tiếp nhận mà, mà làm nhiều lần như vậy liệu có thể mang thai không? Vừa nghĩ tới khả năng chính mình mang một cái bụng to tròn, sắc mặt William liền xấu đi. Anh mới không cần cái hình dạng kia, đáng trách là cái tên Cole chết tiệt kia. Lúc trước thật không biết làm sao cậu lại nảy sinh…

Willam buồn bực định từ trên giường đứng lên, nhìn thời gian đã là buổi chiều rồi, chẳng trách tại sao mình lại đói tới vậy, cư nhiên ngủ thẳng đến giờ này mới dậy, bình thường giờ này đã là giờ tan tầm rồi… Tan tầm, anh kinh ngạc nhìn Cole nằm bên cạnh, không nguyện ý lay gọi cậu: “Đi làm.”

Cole miễn cưỡng nhìn anh, kéo anh quay lại giường nói “Tôi đã từ chức và cũng đã giúp anh từ chức rồi.” Cậu đã không cần quay lại sở nghiên cứu, phải rời khỏi sở nghiên cứu nhà Nam Cung nhất định là rất khó khăn, sở dĩ ban đầu cậu đáp ứng làm ở sở nghiên cứu là vì muốn báo đáp Nam Cung Thất đã tương trợ, nhưng Thất giấu giếm lấy mật thất nhà Nam Cung làm nơi giải phẫu, không biết mật thất nhà Nam Cung giờ ra sao? Nhưng gia đình Nam Cung chắc chắn nhất định có vấn đề, cũng không liên quan tới cậu.

Willam trừng mắt nhìn Cole nửa ngày, hoài nghi hỏi “Sở nghiên cứu họ phê chuẩn sao?” anh cùng sở nghiên cứu ký hợp đồng là 10 năm cùng với 2 năm đa tài đến kỳ, nếu hợp đồng chưa đến kỳ mà muốn rời bỏ công tác sẽ phải trả số tiền bồi thường hợp đồng rất lớn, hơn nữa rất khó có thể lại làm việc trong giới nghiên cứu tiếp nữa.

“Phê chuẩn.” Cole nhàn nhạt nói hai chữ, cũng dự định nói với Willam quan hệ giữa mình và nhà Nam Cung, nếu có thể cậu muốn quên đi mối liên hệ với nhà Nam Cung.

“Như thế nào lại mau vậy? Chẳng khác gì nói chuyện phiếm?” Willam càng thêm hồ nghi.

Cole nhìn anh một cái, khi nhìn tới trên người anh bỗng nhiên hôn anh, dự định tiếp tục tấn công xuống cái miệng dưới, Willam cả kinh, hung hăng đẩy cậu ra “Cậu là lợn đực giống sao? Cút ngay cho tôi!” Làm một đêm, thắt lưng anh cơ hồ không thể đứng thẳng, cậu còn muốn làm! Kỳ quái, trước đây thế nào anh lại cho rằng gia khỏa này tính tình lạnh nhạt? Phỏng chừng giống động vật tới kỳ động dục.

“Anh định làm gì hả?” Thấy Willam rời khỏi giường, Cole kéo anh lại, rất sợ anh sẽ ly khai “Đừng quên – anh không thể ra khỏi căn phòng”.

“Tôi đi tắm rồi đi ăn nữa.” Willam nhịn không được lại muốn đánh Cole, bất quá cơ thể anh hiện tại quá mức đau nhức đến khí lực để đánh người cũng không có. Willam dường như nghĩ đến cái gì đó quay lại đạp cho Cole một cái “Cút ra khỏi nhà kiếm cho tôi vài bộ quần áo”

“Nơi này có điều hòa, anh không cần phải mặc quần áo.” Cole say đắm nhìn Willam đang lõa thể, cơ thể này quả thật là tác phẩm nghệ thuật của tạo hóa, làm cậu yêu thích không buông tay, không muốn để bất cứ thứ gì che lấp đi vẻ hoàn mỹ đó.

“Tôi không có biến thái giống cậu phô bày thân thể chạy khắp nơi” Willam không khách sáo nói, bất quá anh cũng mong Cole cởi hết quần áo phô bày thân thể trong này


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui