Ái Tình Luân Khuếch

Nói thì nói thế, ngày hôm đó cũng cứ thế trôi qua, nhưng hôm sau Thẩm Gia Hành mới nhớ tới một chuyện khác, theo đạo lý mà nói, cha mẹ Hạ Hành Thù cũng không ở trong nước, tới chúc mừng sinh nhật anh cũng chỉ có bạn bè thân thiết , bất quá đối với người đã có tình nhân mà nói, bạn bè theo lẽ thường đều sẽ thực thức thời mà không nhúng chân tham gia vào cái ngày gọi là sinh nhật mới phải , cho dù muốn đúng ngày chúc mừng, hẳn cũng sẽ không chọn buổi tối đi?

Bởi vậy cứ nghĩ hoài nghĩ hoài, Thẩm Gia Hành mới ý thức được một chuyện so với chuyện này còn trọng yếu hơn.

Cậu cùng Hạ Hành Thù cũng đã kết giao hơn ba tháng , thế mà đến bây giờ còn chưa từng lên giường !

Nếu đổi lại là cậu ngày trước, có thể vì một người mà chống đỡ một tuần không tìm người khác cũng đã là kỳ tích , nhưng hiện tại thế nhưng bất tri bất giác liền thoảng qua ba tháng, lại không có gì không tình nguyện?

Cái loại tâm tính vi diệu này cậu cũng liền thông, càng làm cậu để ý , ngược lại là thái độ Hạ Hành Thù.

Cậu không tin Hạ Hành Thù đối cậu không có dục vọng, đối mị lực bản thân cậu cũng sẽ không mất đi tin tưởng, nhưng bọn cậu vẫn không có tiến triển gì hơn cái hôn môi, rốt cuộc đây là tình trạng gì nha ?

Cố gắng tỉnh lại kiêm nhớ lại quá trình kết giao trong ba tháng vừa qua , Thẩm Gia Hành tự hỏi rõ ràng không có vấn đề gì, thể xác và tinh thần đều tốt, hai người chung một chỗ có đôi khi sẽ động tình, Hạ Hành Thù nếu đưa ra yêu cầu thì cậu khẳng định sẽ không cự tuyệt, dù sao bọn họ sơ ngộ cũng từ một đêm tình [ tuy rằng không có thành công ], cố tình Hạ Hành Thù này mỗi lần đều giống như đang tu hành khổ hạnh cố gắng khắc chế dục vọng của mình, sau đó lại giả như không có việc gì đưa cậu trở về nhà, nửa điểm cũng không mở miệng nói chuyện lên giường, Thẩm Gia Hành quả thực không thể hiểu được anh rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Hạ Hành Thù không phải không muốn, chẳng qua là bởi vì một nguyên nhân nào đó mà cố gắng lảng tránh.

Thẩm Gia Hành cho ra kết luận như trên.


Ngày hôm đó Hạ Hành Thù lại đón Thẩm Gia Hành tan tầm về nhà, trùng hợp sao , lúc làm việc ban ngày Thẩm Gia Hành bởi vì đưa ra nghi ngờ đối với một bản kế hoạch kinh doanh trong nội bộ, kết quả là bị giám đốc kế hoạch nói mỉa vua vơ, bởi vậy không thoải mái tích đầy trong lòng, khó khăn lắm mới rời công ty, miệng liền bắt đầu chửi mắng lão ông chủ cá mực ( Hãy liên tưởng tới con cá mực và ta k có giải thích gì thêm đâu =)) ).

Nói tới nói lui, nhưng đương nhiên là không dám thực làm như vậy , cho nên Hạ Hành Thù cũng chỉở một bên nghe, thường thường hưởng ứng một hai câu, lựa lời an ủi để làm dịu oán hận của mỗ Thẩm .

Thẩm Gia Hành lẩm nhẩm chửi chán, đột nhiên không nói nữa, quay đầu hướng Hạ Hành Thù hỏi:“Anh trước kia từng nói nếu em không muốn làm nữa thì anh sẽ cầm hợp đồng đứng ở cửa lớn chờ em, có phải thật sự hay không?”

Hạ Hành Thù sờ sờ đầu cậu “Những lời anh từng nói qua với em đều là thật, bất quá Gia Gia à , chẳng lẽ lần này em dự định sẽ suy nghĩ nghiêm túc sao ?”

Thẩm Gia Hành cũng không để ý đến câu hỏi của anh , tiếp tục hỏi:“Vậy nếu em không muốn đi làm nữa, muốn ở nhà ăn không ngồi rồi thì sao ?”

Hạ Hành Thù có điểm không biết nên khóc hay cười mà nhìn cậu, đáp:“Anh đương nhiên là cầu còn không được a, em nguyện ý dựa vào anh, anh cao hứng còn không kịp đâu, không phải đã nói sẽ cho em gối ốm cùng phiếu cơm cả đời sao ? Ai, lời anh nói không có độ tin cậy lớn thế sao, vậy nếu em có tin diêm vương, anh sẽ đem kiếp sau hứa cùng em làm cam đoan nhé.”

Trong lòng một trận nhiệt ý nảy lên, nếu nói không bị lời nói ngọt ngào thường ngày của Hạ Hành Thù làm cảm động thì là gạt người , Thẩm Gia Hành ôm lấy bờ vai Hạ Hành Thù, tiến đến bên tai anh thổi nhiệt khí rồi nói :“Vậy hôm nay em muốn tới nhà anh , nghiệm chứng chất lượng gối ôm .”

Hạ Hành Thù lúc này mới rốt cục run tay một cái, suýt nữa thì cọ vào cái xe Toyota bên cạnh, ổn định tay lái sau, đem người trong lòng mình kéo lên cao hơn bình thường, đè thấp thanh âm cảnh cáo:“Gia Gia, anh đang lái xe , đừng đùa như thế .”


Thẩm Gia Hành lại lập tức gạt tay anh ra , đoan đoan chính chính ngồi trở lại trên ghế phụ lái , còn không cố ý rời đi cửa sổ bên một chút, đột nhiên khoanh tay lạnh lùng nói:“Em ngược lại rất thích đùa giỡn với anh đó , nếu anh không chịu phụng bồi , chẳng lẽ còn muốn em cầu xin sao ? Trước thì nói thiệt dễ nghe, sau đó lại biến sắc mặt, bức nóng nảy quá thì em đi quán bar tìm người tiết hỏa, xem có ai muốn chịu đựng giống anh .”

Hạ Hành Thù không dự đoán được thái độ cậu đột nhiên trở nên như vậy, cắn chặt răng nói:“Em dám!”

Thẩm Gia Hành lại càng không yếu thế :”Em có cái gì không dám ? Tình nhân của em không muốn chạm , chẳng lẽ không cho em tìm người tình nguyện ?”

“Tốt, đây là do em nói !”

Hạ Hành Thù thấp giọng nói một tiếng, lập tức dừng đầu xe lại ở một ngã giao lộ, khiến cả một loạt xe đi sau đều đồng loạt nhấn còi inh ỏi , anh cũng không chút nào để ý tới, đạp chân ga hướng về phía con đường dẫn tới biệt thự gần nhất của mình.

Nhìn Hạ Hành Thù đem xe chạy như bay , Thẩm Gia Hành ở bên cạnh mặt mày thỏa mãn, vì được như nguyện mà cười tựa mèo trộm thịt. Cậu hôm nay chỉ thử một tý mà đã nhận được phản ứng của Hạ Hành Thù , xem ra anh cũng chẳng phải người khó đối phó , cũng không hiểu được đến tột cùng anh đang băn khoăn cái gì, nếu cậu không nhân cơ hội mà kích thêm một kích, còn chưa biết ngày nào mới có thể chân chính “làm” thành đâu.

Cũng chỉ có ở loại thời điểm này, mới cảm nhận được cảm giác được đem anh đùa trong lòng bàn tay , đương nhiên còn phải dựa vào sức chống đỡ của anh với cậu cũng quá kém .


Ngẫu nhiên đạt tới mức này, thật đúng là trong lòng thống khoái vô cùng, khó trách anh thích đùa cậu như đùa mèo .

Tới gần khu biệt thự vùng ngoại thành, Hạ Hành Thù phát huy kĩ thuật lái xe cao siêu, dùng động tác siêu ngắn gọn đem xe lái vào trong ga-ra, ôm lấy Thẩm Gia Hành liền một mạch đi vào phòng khách.

Lại nói tiếp , Thẩm Gia Hành là lần đầu tiên đến nhà của anh, bất quá lại tới lúc như thế này, đương nhiên ngay cả sàn nhà gỗ của anh màu gì cũng không thèm nhìn, tiến vào gian giữa, hai người liền hôn đến hừng hực khí thế, từ lầu một phòng khách đi thẳng tới lầu hai phòng ngủ, đến lúc trèo lên được giường thì quần áo hai người cũng đã lột đi gần hết , một bên tiếp tục nhiệt liệt hôn môi, một bên âu yếm cho nhau.

Ngay tại khi tay Hạ Hành Thù dọc theo thắt lưng Thẩm Gia Hành chuyển đến bụng, đang muốn đụng vào bộ vị đầy nóng bỏng của cậu, Thẩm Gia Hành bỗng nhiên bật thắt lưng ngồi dậy, cả kinh nói:“Không tốt, đã quên chuẩn bị đồ vậy này nọ rồi !”

Lúc này nếu muốn phanh lại sao có thể còn dễ dàng, Hạ Hành Thù ôm thắt lưng cậu, môi ở trước ngực trơn loáng của cậu không ngừng liếm hôn, một bàn tay vươn tới tủ đầu giường , từ trong ngăn kéo lấy ra một lọ dầu bôi trơn.

“Anh ở đây cũng có……” Nói xong mở nắp ra , đổ ra một chút chất lỏng vào bàn tay, sau đó hướng hạ thân đang trần trùi trụi của Thẩm Gia Hành dò xét.

Thẩm Gia Hành ôm cổ anh , phối hợp mà đem thắt lưng tận lực nâng lên, thanh âm nói chuyện đã muốn đứt quãng “Hừ…… Anh chuẩn bị thật đầy đủ, nguyên lai sớm tồn tâm tư này, mà do không có lá gan nói ra……”

Hạ Hành Thù cười hôn môi cậu “Anh không phải không có lá gan…… Mỹ vị đặt ở trước mắt mà phải chịu đựng không ăn, em nghĩ rằng anh dễ chịu sao ? Còn không phải là vì em, tiểu không lương tâm, sợ làm xong em sẽ hối hận, nếu thời điểm ôm em em lại khóc với anh, vậy thì anh phải đi dội nước lạnh rồi.”

Tuy rằng Hạ Hành Thù nói rất ngắn gọn, nhưng ý tứ cũng không khó để hiểu rõ, loại thời điểm này vốn đã là tâm tình kích động, nghe được lời anh nói , Thẩm Gia Hành thế nhưng thiếu chút nữa rơi lệ .

Chưa từng có một người nào vì cậu suy nghĩ qua như vậy, biết rõ cậu từng cùng nhiều người ở chung , lại vẫn tôn trọng lựa chọn của cậu , băn khoăn cảm thụ của cậu , đem cậu tựa như bảo bối mà phủng ở lòng bàn tay để che chở .


“Anh cũng coi em quá kém cỏi rồi …… Ân……” Thẩm Gia Hành áp chế cảm giác xon xót ở mũi , cố gắng thả lỏng thân thể, tiếp nhận ngón tay đưa vào trong cơ thể “Người nào hiện tại mới là tình nhân của em, a…… Em biết rất rõ, tuyệt sẽ không ở trước mặt anh nghĩ tới người khác ……”

“Ai, em nha, đây không phải cố ý làm cho anh cảm động sao……” Hạ Hành Thù vì lời cậu nói mà thân thể nóng lên ba phần, không ngừng cọ xát thân thể mẫn cảm dưới thân, nhẫn nại vì cậu chuẩn bị công tác sẵn sàng, mặc kệ muốn làm như thế nào, anh tuyệt đối không muốn làm Thẩm Gia Hành bị thương dù chỉ là một tý tẹo .

Đợi cho chân chính thả lỏng đủ , Hạ Hành Thù mới thật cẩn thận mà đem lửa nóng của chính mình mai nhập trong cơ thể khít chặt của Thẩm Gia Hành, nhìn cậu ở trong *** mà ngửa đầu rên rỉ ra tiếng, mị nhãn như tơ lại phong tình vạn chủng, thân thể anh càng khó dằn rục rịch , xác định cậu không có gì không khỏe sau, mới đánh bạo đẩy một cái, va chạm kia đánh thẳng vào thâm huyệt, đưa tới Thẩm Gia Hành kêu càng lớn hơn .

Hai người cũng không là lính mới trong ái tình , phối hợp cũng ít đi nhiều vấn đề, nhất nghênh nhất đưa , không cần nói cũng có thể câu thông sinh ra ăn ý, tuy rằng là lần đầu tiên, lại như đã cùng bầu bạn một chỗ nhiều năm, đối với phản ứng đối phương cùng chỗ mẫn cảm nắm giữ cực kì chuẩn, bởi vậy lần làm tình này cũng liền tiến hành đến cực kỳ nhẹ nhàng vui vẻ, song phương đều rất hưởng thụ.

Khi buông xuống cao trào, Hạ Hành Thù một mặt trừu đưa , một mặt gần sát vành tai nhuận hồng tinh tế của Thẩm Gia Hành , khẽ nói :“Gia Gia…… Gọi tên anh đi , được không……Anh muốn em gọi tên anh ra……”

“Anh sẽ không chịu, cho em một thống khoái…… Ân a!” Thẩm Gia Hành bị anh đỉnh đến eo nhỏ nhắn cũng run lên, nhiệt ý trong thân thể càng thêm long trời lở đất, đầu ngón tay không khỏi ở trên lưng Hạ Hành Thù véo một cái “Sợ em gọi tên sai sao…… A…… Anh, Hạ Hành Thù…… Mơ tưởng rằng em nhận sai……”

Nghe trong miệng kiều diễm của cậu gọi lên tên mình , Hạ Hành Thù động tình như nước, động tác càng thêm kịch liệt “Gia Gia, Gia Gia…… Thật là bị em hấp dẫn muốn chết……”

“A! A…… Hành Thù…… Mau nữa…… Hành Thù……”

Ở trong tiếng thúc giục ngày một cao lớn , chung cực rung động đã đến, dục vọng phun ra như muốn lấp đầy cơ thế , thân hình giao triền cơ hồ đồng thời đạt lên đỉnh cực lạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận