“Mọi lời cần nói đều xong rồi sao ?”
“Phải phải, hũ dấm chua tiên sinh, đã nói tới nhất thanh nhị sở .”
“Như vậy…… chuyện kế tiếp……”
“Cái gì?”
“Gia Gia, còn nhớ rõ lời nói anh nói cùng cha mẹ đi ? Tất cả vấn đề đều đã giải quyết , chúng ta có phải hay không nên bắt đầu chuẩn bị hôn lễ ?”
“A…… Đúng rồi Hành Thù, có một vấn đề em còn chưa hỏi anh, nếu chị của em thật sự đem chuyện của chúng ta ra giới truyền thông thì sao ? Đây chỉ là nói nếu nha.”
“Vậy cũng không sao, chẳng lẽ anh sợ mấy tờ báo vặt vãnh sao ? Tùy bọn họ viết thếnào , cùng lắm thì anh chuyển tới phía sau Hoya làm việc, dù sao Hi Ngạn cũng là tổng tài đến chết, hơn nữa cho dù ly khai Hoya anh cũng có biện pháp nuôi sống chúng ta. Vừa lúc có chuyện muốn nói cho em, mẹ anh nói, cha mẹ em đã ngầm đồng ý chuyện chúng ta kết hôn, thế nào, hiệu suất quá cao đi? Tốt lắm em cũng đừng nói qua chuyện khác nữa , nhanh nói cho anh biết em muốn qua Hà Lan hay là Canada……”
“A, Hạ Hành Thù, em từng đáp ứng kết hôn với anh lúc nào thế ? Anh đừng tự chủ trương được không ?”
“Nguyên lai em đã quên a, có một lần em đã đáp ứng anh , trong năm nay sẽ gả cho anh , anh còn có băng ghi âm nè, dù sao sớm hay muộn cũng phải làm , không bằng sớm một chút làm đi .”
“Hạ Hành Thù! Anh lừa gạt em đáp ứng lúc nào thế hả ! Em, em thực hối hận đã quen anh ……”
“Thân ái , loại nói này, hiện tại mà nói đã quá muộn rồi ……”
“Tóm lại, hiện tại em tuyệt không muốn kết hôn !”
“Chỉ là, em còn đáp ứng sẽ sinh cục cưng cho anh nữa……”
“Anh đi nằm mơ đi!”