Ái Tình, Uấn Nhưỡng Trung

Về phương diện nào đó mà nói, Tần Đại Bằng là một người tích cực, nghĩ gì làm đó, cho nên ngay trưa ngày hai năm tháng mười hai, mang Tiểu Trình ra ngoài ăn sau lập tức chạy tới cửa hàng nội thất chọn giường đôi, còn cả đệm mới, lại thúc giục ông chủ giao hàng ngay.

Kết quả, năm giờ chiều, giường cũng đã nhét vào căn phòng nho nhỏ của Tần Đại Bằng, còn cái giường đơn, liền lấy giá cực thấp cho ông chủ cửa hàng nội thất mang về.

Tiểu Trình ở trong phòng trái nhìn phải ngó, cảm thấy cực kỳ không hợp, cái phòng nhỏ tý, lại đặt cái giường to vật, cơ hồ chiếm tới một phần ba không gian, quá khoa trương.

“Nhìn cái gì vậy? Lại đây thử giường mới.” Tần Đại Bằng nhảy lên giường, cười dâm đãng, còn ngoắc ngoắc Tiểu Trình.

Quá hiểu hành vi của sắc lang, cho nên lắc đầu, Tiểu Trình nói: “… hôm nay không cho anh làm càn nữa, em ở đây liền cũng anh vận động tới mệt chết, đâu thể chuyên tâm đọc sách? Em về nhà, đành chịu tới thư viện tranh chỗ, thi đại học còn có chút hi vọng.”

Tần Đại Bằng vừa nghe liền nóng nảy, hắn sao có thể mặc Tiểu Trình tới thư viện? Nữ sinh kia luôn rình Tiểu Trình nhà hắn, mình thì tuổi già sắc suy, sao đấu nổi tiểu hồ ly tinh kia?

“Hảo hảo, lúc em đọc sách anh sẽ im lặng… Em xem, ở đây cũng có máy lạnh, hè sẽ không bị nóng, thiết bị cách âm lại tốt, em thích, anh mua bàn mới cho em, cho em thoải mái đọc sách, cam đoan tuyệt vời hơn thư viện.”

Tiểu Trình nghe cũng vui vẻ, điều kiện như vậy, không nhận thì thật đáng tiếc, cho nên để thưởng cho đại sắc lang, cậu cũng nhảy lên giường, ôm cổ Tần Đại Bằng, hào phóng nói: “Được rồi, thấy anh biết điều như vậy, em cùng anh thử giường mới… Này đệm lò xo không tồi…”

Người nào đó sắc tâm nổi lên, đem lão bà đáng yêu áp xuống: “Ông chủ nói đệm này có thể dùng tới hai mươi năm, chúng ta trước lấy động tác độ khó cao lại kịch liệt để thí nghiệm, nếu ông chủ lừa bịp, thì đổi hàng.”

Ha ha cười, Tiểu Trình nghĩ, dù sao giữa trưa ăn no như vậy, thừa dịp tiêu hao một chút nhiệt lượng cũng không tồi, vì thế nhận lời, lại cùng Tần Đại Bằng nghiên cứu tư thế đêm qua vì giường nhỏ không thể phối hợp mà chưa thử qua, kết quả mây mưa thất thường, lại hao tổn hơn nửa ngày của hai người, chờ tắm xong ra ngoài ăn cũng đã là nửa đêm.

Tình yêu cuồng nhiệt của tình lữ a, thời gian luôn trôi qua đặc biệt mau.

Bất quá, chấm dứt một ngày, đến khi cho cái giường thực hiện nhiệm vụ chính của nó, thì Tiểu Trình nghĩ tới vấn đề trọng yếu.

“Thối Đại Bằng, em nhớ trước kia anh nói muốn tìm một đầu bếp nữ làm vợ… Em sẽ không nấu nướng a, anh sau này sẽ không lấy ly do này bỏ em đi?”

Nhéo hai má Tiểu Trình, Tần Đại bằng nói: “Nói em ngốc thật đúng là ngốc, trước là vì Tiểu Dị còn chưa cặp với Đại Đồng ca, anh lo cậu ta một ngày nào đó tìm được người yêu sẽ bỏ đi, đến lúc đó không thể ăn đồ tốt… Giờ cậu ta không thể rời khỏi Đại Đồng ca, chúng ta cũng chơi xấu bám lấy bọn hắn, bọn hắn muốn đuổi cũng không chạy.”

Tiểu Trình mắt trợn tròn: “Di, có thể chứ? Nếu điều kiện cho phép, em cả đời cũng không muốn xa Tiểu Dị ca đâu, ăn quen đồ anh ấy làm, đồ ngoài tiệm giống như thức ăn cho heo…”


Tần Đại Bằng cũng không vì Tiểu Trình nói như vậy mà ghen, bởi hắn cũng có ý tưởng đồng dạng, gian cười nói: “Đại Đồng ca đang muốn mua luôn khu nhà ấy, bởi vì chủ nhà định di dân qua Canada, nói chỉ cần Đại Đồng ca muốn mua, ông ấy có thể tính rẻ đó…”

“Cho nên?”

Nghe ra Tần Đại Bằng có ý gì, Tiểu Trình chờ hắn bổ sung: “Cho nên chờ Đại Đồng ca mua xong căn nhà đó, chúng ta tìm mua nhà gần đó, tới giờ cơm chúng ta liền tới trình diện, vấn đề dân sinh được giải quyết, em có chịu không?”

“Thối Đại Bằng anh có năng lực mua nhà sao? Hay chờ em tốt nghiệp rồi tìm việc xong hãy mua đi? Có thể chia sẻ tiền…” Tiểu Trình có chút bận tâm hỏi.

Tần Đại Bằng cười cười, hắn tuy không nhà không xe, nhưng ở quê hắn chính là chủ một vùng, hắn cùng anh họ Tần Đại Đồng từ khi còn trẻ cũng đã được chia rất nhiều đất, mặc dù gọi là nông, nhưng đều ở trong phạm vi kế hoạch đô thị hoá, nghe nói sắp được thi công, đến lúc đó một, hai tiếng tuỳ tiện chuyển đi, hắn thừa sức mua một căn nhà tốt tại Đài Bắc.

“Không cần lo lắng, chuyện nhà để anh lo, cố mà học bài, đăng ký khoa mình thích, mấy năm này anh sẽ nuôi em.” Nhẹ nói.

“Không được, em cũng có một chút thu nhập ổn định, có thể đóng học phí…” Tiểu Trình không muốn ỷ lại đối phương, mình có tay có chân lại là con trai, để người ta nuôi trong nhà thật mất thể diện.

Tần Đại Bằng biết băn khoăn cùng suy nghĩ của cậu, vì thế nói: “Như vậy đi, trước khi em tốt nghiệp, học phí cùng phí tổn khác anh cho em mượn, không tính lãi, chờ em đi làm, chậm rãi trả, có được không?”

“Nói rồi nha… Ngủ đi, ngày mai còn phải đi làm đấy… Oa, tháng này em bị trừ một ngày lương, đều là anh làm hại.” Oán hận, bất quá, Tiểu Trình lại cười đến vui vẻ.

Hôn nhẹ lên trán cậu, Tần Đại Bằng gắt gao ôm chặt đối phương thì thầm: “Hảo hảo, anh làm hại…”

Trong tình yêu, không ai thật sự là người bị hại, dù là nữ sinh tiêu tan mối tình đầu, hay cô kế toán thông minh lanh lợi trong công ty.

Trạng vạng một ngày nào đó của tám tháng sau, Tần Đại Bằng ở công ty trộm lên mạng tra tư liệu, sắc mặt khó coi theo Tô Hiểu Dị về quán Đại Đồng, nhìn thấy Tiểu Trình thần tình thoả mãn.

Tô Hiểu Dị vừa nhìn thấy nhân viên cửa hàng, lập tức chạy tới ôm chầm lấy, cao hứng chúc mừng: “Oa, Tiểu Trình quả nhiên không đơn giản, đỗ vào khoa tốt, trường lại ở vùng phụ cận, giảm thời gian đi tàu xe mệt nhọc, cũng không cần tới Trung Nam bộ…”

“Đều nhờ mọi người giúp tôi… Thối Đại Bằng sắc mặt anh vậy là sao? Khó chịu phải không?” Tiểu Trình phát hiện Tần Đại Bằng không thích hợp, bất quá cậu hiện tại địa vị cao hơn đối phương, cho nên mắng lại.

“Em, em khoa gì không chọn, lại chọn…” Tức khí đến mặt mũi trắng bệch.


“Khoa ngoại ngữ không tốt sao? Sau này đầu ra rộng rãi…” Tô Hiểu Dị kinh ngạc hỏi.

Tiểu Trình đương nhiên biết Tần Đại Bằng sinh khí cái gì, cười cười nói: “Tiểu Dị ca, tôi thi vào trường Tiểu Thiên, cùng khoa, cho nên thuận lý thành chương làm học đệ của cô ấy.”

Như vậy giải thích xong Tô Hiểu Dị gật gật đầu.

“Thì ra ai nào đó ghen a… Không tốt nga, lòng dạ hẹp hòi, sẽ bị chán ghét… Tiểu Trình, cậu cũng không thích người không phóng khoáng lại không độ lượng đúng không? Đã sớm nói với cậu, tìm đối tượng nên tìm người như Đại Đồng ca, lòng dạ phóng khoáng, lại cực độ tín nhiệm, như vậy cảm tình mới có thể vĩnh cửu, so với vàng 9999 còn quý hơn.” (9 = cửu, Tiểu Dị so sánh vĩnh cửu với vàng cửu cửu cửu cửu. =.=”)

“Tiểu Dị chết tiệt cậu muốn ly gián à? Tôi, tôi không ăn dấm chua!”

Tô Hiểu Dị che miệng cười, cậu thích nhất chọc ghẹo Tần Đại bằng, lúc này đạt được mục đích, cao hứng.

“Ai, không có là tốt, Đại Bằng cậu cũng ba mươi tuổi rồi, đương nhiên sẽ không giống tên nhóc cố tình gây sự, cậu là người lớn a…” Tiếp tục kích đồng sự.

Tần Đại Bằng thực tức không được không tức cũng không xong, để lão bà tới đó học, không phải sẽ cho Tiểu Thiên kia cơ hội sao?

Không cho cậu đến trường, thì mình lại lòng dạ hẹp hòi, nếu bởi vậy Tiểu Trình trách mình, tức giận bỏ về nhà, một mình lại chăn đơn gối chiếc.

Thật sự rất nguy hiểm, Tiểu Thiên kia tựa hồ vẫn không buông tha Tiểu Trình, đã qua mấy tháng còn thường xuyên gọi điện tìm Tiểu Trình, mỹ danh là quan tâm tiến độ học hành của Tiểu Trình, kỳ thật là nghĩ biện pháp tìm khe hở chui vào, còn luôn dụ Tiểu Trình tới thư viện học bài, nếu không phải mình nhanh tay, Tiểu Trình nhất định sẽ trốn tới đó.

Làm sao bây giờ?

Sau này Tiểu Trình đến trường, mình phải đi làm, không thể theo đuôi a!

Tô Hiểu Dị nhìn Tần Đại Bằng thần tình buồn rầu, diễn cảm biến hóa đến biến hóa đi, một chút mãnh liệt khủng bố, một chút ưu sầu tức giận, thú vị, vì thế quay qua Tiểu Trình nói: “Đừng để ý đến cậu ta, Tiểu Trình, để ăn mừng cậu đề tên bảng vàng, tối nay tôi nhất định phải làm bữa tiệc lớn, cậu muốn ăn cái gì?”

“… Rất khó quyết định a, Tiểu Dị ca nấu cái gì cũng ngon…” Nịnh hót đầu bếp.


Tô Hiểu Dị được tung hô, mở cờ, vỗ ngực nói: “Hảo, giờ cơm hôm nay so với bình thường muộn hai giờ, tôi sẽ dùng tới tuyệt chiêu của ba tôi, đảm bảo các cậu chưa từng ăn đến… Đại Đồng ca, anh gọi điện mời mấy người bạn gần đây, cùng tới chúc mừng Tiểu Trình.”

Tần Đại Đồng gật đầu, Tiểu Trình là nhân viên cửa hàng của anh, đỗ đại học, làm ông chủ cũng cao hứng, vì thế liền đánh điện thoại, Phỉ Trí a Nhược Lâm thậm chí cả cảnh quan Tư Vệ đều gọi đến, còn chỉ huy Tần Đại Bằng đi mượn bàn tròn lớn cho mười người về.

Thời gian vừa đến, mấy người bạn cũng đều lục tục quang lâm, vừa lúc Tô Hiểu Dị đem đồ ăn ra, quả nhiên, so với cỗ cưới còn linh đình hơn, Tần Đại Đồng còn cấp rượu Thiệu Hưng cùng bia, cả thuốc miễn phí, trong quán vô cùng náo nhiệt.

Phỉ Trí ngồi bên cạnh Tiểu Trình, nói: “Thực không đơn giản da, Tiểu Trình ban ngày đi làm buổi tối học bài, còn có thể đỗ vào trường tốt như vậy… Xem ra Đại Bằng thúc giục vô cùng nhanh nga!”

Tiểu Trình nhất thời suy sụp, thối Đại Bằng đương nhiên thúc giục tới cao hứng, mỗi ngày đều uy hiếp nói, cái gì không nhớ, đề mục gì không làm tốt, hoan ái vốn một giờ rồi chấm dứt, hắn sẽ cố ý kéo dài thời gian.

Dù ngày hôm sau phải đi làm cũng như vậy, Tiểu Trình vì không muốn bị ngược đãi, đành phải hàm chứa nước mắt cắn chặt răng, dù đầu đau muốn nứt cũng chống đỡ đọc thuộc bài.

Những người này cũng biết quan hệ giữa Tần Đại Bằng cùng Tiểu Trình, còn cố ý ầm ĩ, nhất là siêu cấp nghiệp vụ viên Nhược Lâm, hắn đến giờ vẫn cô độc một mình, cực kỳ chán ghét tình lữ.

“Hay cho tử Đại Bằng, tôi đối với cậu oán hận chất chứa đã lâu…” Hắn nhằm vào người yêu nhân vật chính mà mắng.

“Gì chứ, tôi chọc tới cậu?”

Tần Đại Bằng mạc danh kỳ diệu.

“Đúng vậy, tôi vẫn cho rằng Tiểu Trình không phải đồng tính, nên chịu đựng không hạ thủ, kết quả cư nhiên bị cậu giành mất, tôi tự dưng mất người yêu tốt…” Tiếp theo mũi nhọn chỉ hướng Tần Đại Đồng: “Đại Đồng cũng vậy, nhìn cương trực công chính, trai thẳng chuẩn mực, kết quả lại trộm ăn mất Tiểu Dị, anh em hai người đều thật ác độc, ngay cả một miếng cũng không để cho tôi…”

Phỉ Trí cũng nói: “Đúng, đúng, Tiểu Dị Tiểu Trình đáng yêu như vậy, kết quả gần thủy ban công, ai, xem các ngươi nùng tình mật ý, hạnh phúc của chúng ta ở nơi nào? Người ta cũng muốn tìm được tình nhân hoàn mỹ…”

Cảnh quan Vệ ngắt lời: “Phỉ Trí cùng Nhược Lâm đều độc thân, liền bắt thành đôi là được rồi? Phù sa không chảy ruộng ngoài a…”

“Nhược Lâm rất thông minh nhanh nhẹn, người ngưỡng mộ xếp hàng rất dài.” Phí Trí nửa lo nửa không nói.

“Phỉ Trí rất lạnh, không hợp khẩu bị của tôi.” Nhược Lâm cũng không khách khí.

Phỉ Trí lại quay qua ăn đậu hủ Vệ cảnh quan: “A Vệ, nếu cậu cũng là GAY, thì thật hoàn mỹ, tôi là sự lựa chọn không tồi đâu.”

Nhược Lâm trầm tư, cũng nói: “Nếu là A Vệ, tôi có thể cân nhắc…”

Bảo mẫu của dân đầu đầy mồ hôi, gượng cười nói: “Hắc hắc, tôi có bạn gái rồi, cám ơn đã ưu ái.”


Những người khác cười ha ha, cũng biết Phỉ Trí cùng Nhược Lâm kỳ thật chỉ định khi dễ cảnh quan Vệ thôi.

Phỉ Trí lúc này lại hỏi: “Nếu Tiểu Trình phải đi học, sau này sẽ không đi làm nữa sao? Đại Đồng cậu có tìm nhân viên mới không?”

Tô Hiểu Dị cười dài trả lời: “Không cần, Đại Đồng ca nói tôi đi làm quá vất vả, muốn tôi bỏ việc về làm bà chủ… Sau này tôi trông quán, Đại Đồng ca giao hàng, nếu đông khách, Đại Bằng cùng Tiểu Trình cũng sẽ qua hỗ trợ…”

Tần Đại Bằng vội vàng nói: “Di, tại sao lại tính đến cả bọn tôi?”

Tần Đại Đồng nhìn cậu em hừ một tiếng, so với khủng long còn khủng bố hơn, Tần Đại Bằng lập tức thu liễm thái độ, cung kính nói: “Được rồi, hẳn là, tôi cùng Đại Đồng ca rời quê cùng tới Đài Bắc, vốn nên hỗ trợ cho nhau, Tiểu Trình, em nói đúng hay không?”

Tiểu Trình gật đầu: “Đúng vậy, Đại Đồng ca vội quá, để tôi tan học sớm, Tiểu Dị ca cũng thường thường lấy cho tôi đồ ăn bổ não cho tôi… Được rồi, thối Đại Bằng, anh công lao lớn nhất… Cho nên em tan học không có việc gì, cũng sẽ đi qua nga!”

Tô Hiểu Dị sờ sờ đầu Tiểu Trình: “Ha ha, thực không thể không thích cậu.”

Đêm nay khách chủ ăn chơi thoả sức, ăn xong đoàn người còn ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm, Tiểu Trình đi vào bếp rửa bát đũa, Tần Đại Bằng cũng chạy vào hỗ trợ.

“… Thối Đại Bằng, anh đừng lo lắng vậy, em chỉ tính làm niên đệ Tiểu Thiên, mỗi ngày có cơ hội gặp mặt… Bất quá… Ân, em chỉ thích nhất anh nga, dù anh thường xuyên khi dễ em cũng vậy…” Nhỏ giọng với người yêu mắt thối thối bên cạnh.

“Thật sự? Không được vấn vương không dứt, dù cô ta thoát y dụ dỗ, em cũng phải trụ vững!” Thở phì phì nói.

Tiểu Trình ha ha bật cười: “Cô ấy sao có thể làm thế? Hơn nữa em đã quen được anh hầu hạ, muốn em đi hầu hạ người khác, không có cửa đâu.”

“Nói em và anh là một đôi trời sinh, theo anh vận khí em luôn tốt đẹp, thật sự là tiền đồ vô hạn!” Không tức giận, Tần Đại Bằng cũng cười theo nói.

Nghĩ nghĩ, Tiểu Trình lắc đầu hỏi: “… Em vẫn không hiểu nổi, tại sao lại đứng bên anh thế này? Chúng ta lúc nào cũng đánh tới đánh lui từ bao giờ lại thành tình yêu? Thật kỳ quái…”

“Chẳng có gì kỳ quái!” Tần Đại Bằng nhanh chóng củng cố lòng tin cho lão bà: “Nơi này là nơi bán rượu, tình cảm chúng ta cũng là bị lên men, ủ thành rượu tình, hơn nữa hương ngày càng nồng…”

“Anh lại buồn nôn.” Liếc hắn một cái.

Cho nên, cho dù thường bị chỉ trích nói càng hiện đại tình người càng nhạt, ở những nơi hẻo lánh, tình cảm luôn chậm rãi toả hương, giống như trong quán rượu Đại Đồng, tối nay như cũ tình nồng như rượu.

—— TOÀN THƯ HOÀN ——


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận