Nghe bố mẹ nói có người đang ngăn cản họ tìm tin tức của Lạc Hạ Vũ.
Lạc Nhật Bách:" Ai chơi kiểu mất dạy vậy???"
" Chặn sóng mạng ư???" liền tra thông tin sóng mạng trong nước.
Phát hiện có kẻ chặn việc tìm kiếm thông tin của mình:" Có kẻ chặn sóng mạng của chúng ta"
Lạc Nhật Bách:" Ai???"
" Không tra được cụ thể"
Lưu Gia Kỳ:" Còn kẻ thù à???"
Phi Dạ:" Kẻ nào nữa đây???"
Nghe thấy tiếng của Phi Dạ, mọi người liền giật mình, Lạc Nhật Bách:" Cậu từ đâu ra vậy???"
Phi Dạ:" Luôn ở đây mà!!!"
A Long:" Khoan, xí, nói vậy là bây giờ chỉ có cô ấy gọi cho Dì Yên được thôi ư???"
Lạc Nhật Bách:" Ờ hén"
Mộ Thành Uyển liền xoay ghế nhìn ra cửa sổ.
Thấy vậy, Lưu Gia Kỳ liền nhướng mày ra hiệu cho họ nhìn theo.
Lạc Nhật Bách đi đến vỗ vai:" Đừng buồn nữa, tuy tôi trách cậu vì chuyện năm đó, nhưng mà ai bảo cậu là em rể của tôi làm gì??? Đừng lo lắng quá"
Lưu Gia Kỳ:" Đúng đó, ít ra cũng biết là em ấy không sao lại được rồi"
" Tôi chỉ trách bản thân mình năm đó giá mà tin cô ấy thì bây giờ không phải thế này rồi"
Lạc Nhật Bách:" Cũng nhờ vậy mà con bé thoát khỏi cuộc chiến năm đó"
A Long:" Ừm, đúng đó"
Phi Dạ:" Anh đừng tự trách nãy, anh cũng muốn tốt cho chị ấy thôi mà!!!"
" Ừm"
Lạc Nhật Bách:" Cùng lắm thì cậu để em ấy trả thù một lúc rồi xong thôi"
" Cũng được, chỉ cần tha thứ cho tôi thì tôi chấp nhận hết"
Lạc Nhật Bách:" Là cậu nói đấy nhé!!!"
" Ừm"
Phi Dạ:" Bây giờ giải quyết thế nào đây???"
" Tìm ra kẻ đang phá trước đã"
Lưu Gia Kỳ:" Tìm kiểu gì đây???"
" Suy nghĩ đi"
Kiều Vy năm đó sau khi bán tháo cổ phần Mộ Lạc ôm tiền bỏ trốn được một năm sau thì qua lại mua một căn nhà ở trong thành phố, sống một cuộc sống xa xỉ với số tiền mà mình bán cổ phần, ám ảnh khi hai lần bị Phi Dạ cho người làm nhục nên quyết định sống an nhàn, tránh né người của Mộ Lạc.
Người mua cổ phần của Mộ Lạc tìm đến Kiều Vy muốn hợp tác với cô ta nhưng cô ta từ chối.
Người đàn ông nào đó:" Cô chắc chắn không muốn hợp tác chứ???"
Kiều Vy:" Tôi không liên quan đến bọn họ"
Người đàn ông đó:" Không phải cô là người của Mộ Thành Uyển ư???"
Kiều Vy:" Không phải, tôi không quen biết hắn"
Người đàn ông đó:" Hắn ta què rồi, cô hận thì trả thù đi"
Kiều Vy:" Hợp tác với ông, tôi được lợi gì???"
Người đàn ông đó:" Cô muốn gì???"
Kiều Vy:" Tôi muốn Mộ Lạc"
Người đàn ông đó:" Tham lam quá đó, được"
Kiều Vy:" Muốn tôi làm gì???"
Người đàn ông đó:" Tiếp cận hắn ta đi"
Kiều Vy:" Được thôi"
Một kẻ tham lam thì không sớm thì muộn cũng sẽ nhận cái kết đắng thôi.
Mộ Thành Uyển và Lạc Nhật Bách muốn trả thù cho Lạc Hạ Vũ từ khi biết cô ta là người gây chuyện ở bệnh viện nhưng phải giải quyết cuộc chiến.
Lần này thì không chắc cô ta có thể sống sót được.
Cô ta muốn gì gặp Phi Dạ thì nổi ám ảnh của cô ta lại xuất hiện tiếp tục.
Mộ Thành Uyển tuy chân đã lành có thể chạy nhảy bình thường nhưng vẫn ngồi xe lăn.
Lạc Nhật Bách:" Ngồi xe lăn vui lắm à???"
" Cút"
Lưu Gia Kỳ:" Ờ, mắc gì phải ngồi xe lăn thế???"
" Xe này điều khiển tự động, đỡ mỏi chân"
Lưu Gia Kỳ:" Vụ nổ đó ảnh hưởng đến thần kinh rồi à???"
Lạc Nhật Bách:" Nhớ em gái tôi quá dẫn đến điên rồi đấy!!!"
" Tôi cũng muốn xem thử phản ứng của cô ấy khi thấy tôi ngồi xe lăn sẽ thế nào đấy???"
Lạc Nhật Bách:" Má ơi, không suy nghĩ khi em ấy về báo thù cậu thế nào mà ở đó xem phán ứng à???"
Lưu Gia Kỳ:" Yêu quá khùng rồi"
A Long:" Thấy Phi Dạ không lo làm việc đồ các cậu lo yêu đương"
Phi Dạ:" Lôi tôi vào làm gì???"