Ái Vô Cấm Kỵ

Là anh ta nói sao? Thật là anh ta nói?

“Anh….”     bị khí thế nói chuyện của Nghiêm Khải Hoa làm cho kinh sợ, Phương Cẩn hơn nữa ngày mới hồi phục tinh thần, lăng lăng nhìn vào nam nhân đang nằm bên dưới.  (chậc, cãi nhau với cái tư thế này…)

Cho đến khi đối phương lần thứ hai giãy giũa muốn thoát khỏi kiềm chế, Phương Cẩn mới lấy lại tinh thần, nhưng mà cơn tức giận đã sớm bị thổi bay tận hành tinh khác, chỉ còn lại tỉnh ngộ mừng như điên trên mặt.

“Khải Hoa!”   Một lần nữa ngăn chặn Nghiêm Khải Hoa, bộ dáng Phương Cẩn mừng rỡ như điên giống như chạm được kho báu đã đào bới trong vô vọng suốt mấy chục năm.

“Tôi có thể dùng cách của tôi để hiểu lời vừa rồi của anh chứ?”

Khải Hoa là ý kia, là ý kia đúng không? Là giống như mình nghĩ đúng không?

Thấy diễn cảm vô cùng vui mừng của Phương Cẩn, Nghiêm Khải Hoa hoa từ đáy lòng thật hối hận bản thân lỡ lời.

Nghiêm Khải Hoa đã nhìn ra cái kế hoạch sống một cuộc đời bình thường yên ổn của mình đã cách mình rất xa rất rất xa, tất cả đều sẽ bị tiểu tử này đảo loạn vĩnh viễn.

“Nghĩa là anh không thích trên người của tôi có hương vị của người khác phải không? Không thành vấn đề, tôi lập tức đi tắm, từ nay về sau, trên người của tôi chỉ có hương vị của anh thôi!”

“Câm miệng!”    Nghiêm Khải Hoa xoay mặt, không muốn nhìn biểu cảm như mèo tinh trộm cá thành công đắc ý của Phương Cẩn…nữa, lại càng không muốn cho hắn khuôn mặt dần nóng lên của mình.

Cái gì mà từ nay về sau trên người hắn chỉ có hương vị của mình…… Đây là cách hiểu quỷ quái gì chứ? Lời mình vừa nói căn bản vốn không có ý này!

“Còn nữa, sau này trên người anh cũng chỉ có thể có hương vị của tôi.”   Phương Cẩn liên tiếp vui sướng.

“Cứ như vậy ước hẹn với nhau nha! Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, là đàn ông thì phải tuân thủ ước định.”

Đều là cậu tự quyết định.   “Ai ước định với…”

“Mau, mau, tôi phải mau đi tắm! A, tắm một mình không bằng chúng ta cùng tắm, thỉnh thoảng thực hiện một cuộc Uyên Ương Cộng Dục cũng tốt.”    Lập tức kéo Nghiêm Khải Hoa hướng vào phòng tắm.

(Uyên Ương Cộng Dục: vợ chồng cùng tắm)

“Cái gì mà uyên ương cộng…. Phương Cẩn!”

Phanh! Cửa phòng tắm môn bị ngược đãi tàn bạo, khóa chốt!

Không còn đường lui.

Tiếng nước lách tách.

Thanh âm là lời lẽ giao triền (hoà trộn) mà tạo thành? Hay là sự sóng sánh của làn nước trong bồn tắm lớn? Hay là tiếng vang phát ra từ luật động mãnh liệt đến mức đủ để thiêu đốt hết dục vọng trong cơ thể?

Hay là cả ba loại đều có?

Phòng tắm độ ấm cao đến mức làm cho thở không nổi, trong cơ thể lại không ngừng tình dục lại không ngừng thăng lên, làm cho đầu hỗn loạn vô pháp tự hỏi.

Thanh âm này là từ đâu tới?

Không biết, phân không rõ, nghe không rõ!

“ư…a…đủ, đủ rồi….”   Hai tay Nghiêm Khải Hoa đặt trên ngực Phương Cẩn, cố gắng lùi ra sau rồi tìm cách nhấc người, thoát khỏi bồn tắm lớn, rời đi nam nhân đang ‘dừng chân’ trong cơ thể mình.

Đáng tiếc thất bại trong gang tấc, người bên dưới ngay lập tức phát giác ý đồ, lập tức chế trụ phần eo, áp hắn ngồi xuống, đồng thời, chính mình cũng rướn người hướng lên phía trên, tốc hành tiến sâu nhất vào chỗ mẫn cảm, lại một lần nữa châm lên liệt hỏa dục vọng.

“a…a..a….ư…”

Đã bị kích thích mãnh liệt, Nghiêm Khải Hoa ngửa lưng về phía sau, ngưỡng lồng ngực bụng cong lên hình cung, hai quả đỏ phía trước liền được nam nhân bên dưới ngậm vào miệng.

“Biết tự động đưa lên cửa, có tiến bộ.”   Phương Cẩn vừa lòng nói nhỏ, không chút khách khí cắn vào hai điểm đỏ đứng thẳng, ôm chặt thắt lưng người kia, âu yếm cả thân thể.

“a…… a…..”

Lại va chạm một lần, khiến cho Nghiêm Khải Hoa đang khoá ngồi ở trên người mình không tự chủ được mà phối hợp rên rỉ ra, Phương Cẩn càng kéo gần khoảng cách của hai người, đắc ý cười.

“Tôi chưa từng nói với anh là thanh âm của anh rất êm tai?”

“Câm…a..a…ư…..”

“Lúc này mới nghĩ đến việc muốn ngậm miệng lại thì không còn kịp rồi.”      Nghiêm Khải Hoa nghe thật rõ ràng mà muốn hộc máu.    “Tên tâm kêu lên đi, chỉ có tôi nghe được thôi.”

“Hỗn……, hỗn trướng!”

“Đúng a!”   Phương Cẩn thành thật thừa nhận.    “Điểm này anh không phải đã sớm biết sao?”

Nghe đáp án mặt dày đến mức hết thuốc chữa này, trong nháy mắt, Nghiêm Khải Hoa không biết nên đáp lại như thế nào.

-0-

Show diễn kế:

“yên tâm đem bản thân giao cho tôi đi, cưng ơi.”

“tôi sẽ thỏa mãn tất cả nhu cầu của anh, dù là sinh lý hay là tâm lý.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui