Alpha Phản Diện Mang Thai Rồi


"Sớm nghe lời tôi không phải tốt hơn sao, cậu xem cậu phèn đến giờ nè, một kiện hàng hiệu cũng không có.

Tôi đã nói với cậu lần này là khách lớn, chỉ cần cậu ngoan ngoãn phục vụ hắn, đảm bảo đường trở thành sao lớn của cậu một đường thuận lợi…"
Người đại diện Lý Trác chanh chua bắt bẻ quần áo trên người Tư Hoài Tây.

Vốn tưởng rằng Tư Hoài Tây đã ăn mệt một lần, lần này sẽ ngoan ngoãn nịnh hót phụ hoa cho gã, ai ngờ hắn chỉ nhàn nhàn liếc gã một cái, giống sư tử trên cánh đồng hoang vu nhìn con mồi vô tri lỗ mãng khiêu khích nó, lại không biết có biết nguy hiểm đang đến.

Cảm giác uy hiếp áp bách quái lạ lập tức làm cả người người đại diện Lý Trác phát lạnh.

Nhưng khi lấy lại tinh thần nhìn lại, Tư Hoài Tây vẫn giữ thái độ thờ ơ không tiếng động, từ lúc đến nơi này hắn liền không nói qua một câu.

Người đại diện Lý Trác có chút buồn bực.

Khó là khách quý muốn gã làm chuyện rất quan trọng, nhưng để nhận được thù lao mấy trăm ngàn tinh tế tệ, để tìm được bác sĩ chuyên nghiệp chữa căn bệnh lạ đau sắp chết này, làm sao gã nhịn được Tư Hoài Tây người này.

Chờ đưa Tư Hoài Tây đến bên người khách quý, gã không tin khách quý sắp xếp gặp mặt ở du thuyền Angel là loại người tốt lành gì.

Tư Hoài Tây không quyền không thế, lại lớn lên thành Beta đẹp như vậy, có khi không thể ra khỏi du thuyền Angel…
"Vậy trước hết cậu đừng rời khỏi đây, tôi đi thông báo với khách quý bảo người tới đón chúng ta." Người đại diện Lý Trác nói với Tư Hoài Tây, con mắt nhỏ hẹp âm hiểm nhìn chằm chằm vào Tư Hoài Tây rõ ràng không tin tưởng, sợ hắn sẽ nhân lúc gã gọi điện không chú ý bỏ trốn.

Nói tới mới nhớ, vị khách quý kia cũng thần thần bí bí, đến giờ người đại diện Lý Trác cũng vẫn không biết tên vị khách quý này, đến vị trí gặp mặt cụ thể cũng không biết, bên kia liền phát mấy tấm thư mời lên du thuyền Angel, yêu cầu gã đem Tư Hoài Tây đến nơi này.

Người đại diện Lý Trác gọi lại cho quý nhân kia, vốn tưởng sẽ không bắt máy nhanh như vậy, nhưng không ngờ chuông mới kêu nửa giây, liên lạc đã được thông.

Không đợi gã dùng giọng điệu nịnh nọt chào hỏi đầu bên kia thì đã bị vội vàng cắt ngang.

"Người khác đâu?"
Giọng điệu quý nhân có vẻ căng thẳng vội vàng, cố tình đè thấp giọng hỏi.

Người đại diện Lý Trác ngơ ra, bừng tỉnh hiểu ra vị quý nhân thần bí khẩn trương hề hề này ám chỉ Tư Hoài Tây, nhưng có chỗ gã không rõ, còn không phải chỉ là một tiểu minh tinh không có bối cảnh mạnh hay sao, ngoại trừ lớn lên đặc biệt đẹp ra còn thứ gì để để ý đâu.

Nếu không phải diện mạo gã hơi chút bình thường, không có kim chủ coi trọng, gã cũng muốn làm hàng này.

"Ngài nói tiểu minh tinh kia nhỉ, hắn ở cửa du thuyền Angel chờ, xin hỏi ngài muốn sắp xếp gặp mặt hắn ở đây, chúng tôi đều có thể chấp nhận."
Người đại diện Lý Trác nheo đôi mắt hẹp dài lại, nhìn như một con linh cẩu tham lam.

"Không ngờ anh lại thật sự dẫn hắn tới đây." Người bên kia nhỏ giọng thì thầm.

Người đại diện Lý Trác nhất thời không nghe được khách quý bên kia nói cái gì, nịnh bợ hỏi lại: "Ngài muốn hỏi cái gì?"
"Không có gì, hắn ở gần đó sao?"
"Đúng vậy, ngài muốn nói chuyện với hắn không?"
Người đối diện lập tức hoảng loạn hô: "Không, không cần!"
Người đại diện Lý Trác có chút bối rối, cùng lắm chỉ là tiểu minh tinh, sao lại căng thẳng như vậy?
Nhưng đối với người kẻ đầu bên kia mà nói, Tư Hoài Tây đâu chỉ đơn giản là một tiểu minh tinh, nếu hắn thật sự muốn, toàn bộ Đế Quốc đã là vật trong tay hắn rồi.

Nếu không phải tin tức của hắn được giấu đi vì an toàn của Đế Quốc, không ai biết nó có thể đã khiến Đế Quốc hỗn loạn lớn, nhân vật khủng khiếp lay động toàn bộ cục diện Đế Quốc, đến vũ khí, cơ giáo quân đội sở hữu đều mất đi hiệu lực, vậy mà lại là một tiểu minh tinh ẩn trong đám đông.

Vị khách quý thần bí đối diện đột ngột hít thở gấp, từ đầu thông tin truyền qua, thần kinh căng thẳng như đường dây điện cao thế sắp đứt.

Khách quý cường như cũng nhận ra mình không đúng, hoãn lại giọng điệu nói với người đại diện Lý Trác: "Tôi không thích tiếp xúc với người khác bên ngoài, cho dù là gọi điện, anh không cần gọi hắn tới, cũng không cần tiết lộ bất kỳ thông tin gì của tôi cho hắn, chờ chút tôi sẽ phái người đưa anh và hắn đến đó."
Người đại diện Lý Trác phụ họa, cười khanh khách nói được, lại cẩn thận hỏi khi nào thì trả thù lao.

Khách quý đối diện dừng một lát, ngay sau đó tài khoản ngân hàng mạng của gã được chuyển vào tám trăm ngàn tinh tế tệ.

Người đại diện Lý Trác hai mắt phát sáng nhìn số tiền khổng lồ này, sắc mặt tái nhợt do ốm đau lâu ngày hồng nhuận lên vì hưng phấn.

Lại không biết số tiền khổng lồ này, gã có mạng nhận, không có mạng tiêu.

- ------------------------------------
Quả thật có người đến gặp bọn họ.

Người đại diện Lý Trác nhìn hai người đàn ông cao gầy, một người lịch sự nhã nhặn còn đeo kính đen, một Beta trung niên tuổi lớn hơn chút, nhìn qua không giống bộ dạng của bảo tiêu, có thể là trợ thủ bên người quý nhân kia đi.

Nói đến cũng kỳ, hai người đàn ông này lúc nhìn thấy Tư Hoài Tây hai mắt liền sáng lên, ai không biết còn cho rằng họ đến đón khách quý Tư Hoài Tây ấy.

Hai người đàn ông dẫn theo người đại diện Lý Trác và Tư Hoài Tây vào du thuyền Angel, đi trên thang máy VIP chuyên dụng.

Mới đầu người đại diện Lý Trác còn rất bình tĩnh, nhưng nhìn thang máy vẫn cứ đi xuống không ngừng, con số thì không ngừng gia tăng, tầng một lập tức xuống tới tầng mười, mà nhìn thì còn sẽ tiếp tục xuống dưới, có chút hoảng hốt.

Gã chưa từng nghĩ sẽ đi cùng Tư Hoài Tây vào chợ đen giao dịch nô lệ từ tầng mười một trở xuống, ai biết có chọc phải mấy khách hàng biến thái đó không.

Người đại diện Lý Trác có hơi hoảng loạn mở miệng hỏi: "Cái đó… Người tôi đã mang đến, nếu không để tôi tự mình đi đi, còn lại giao cho các người."
Hai người đàn ông đối diện cười cười, đối mắt phiếm lạnh nhìn người đại diện Lý Trác không giống nhìn người, ngược lại giống như nhìn sản phẩm thử nghiệm trong ống nghiệm, mang theo ngạo mạn quan sát từ trên cao xuống.

Bác bỏ yêu cầu của người đại diện Lý Trác.

Người đàn ông trung niên giả cười khách khí nói: "Yêu cầu của anh khiến chúng tôi có chút khó xử, cấp trên có nhắc mang hai người cùng nhau đi, anh yên tâm, nếu không có chuyện gì xảy ra liền sẽ thả hai người đi."
Người đại diện Lý Trác còn muốn nói gì đó, nhưng hai người đàn ông này không cho phép gã mở cửa, cái thang máy này không mở thì gã cũng không thể trốn thoát.

Bắt đầu cảm thấy mọi thứ phát triển hơi kỳ lạ, người đại diện Lý Trác bất an nhìn Tư Hoài Tây cũng ở cùng trong thang máy.

Tư Hoài Tây tựa hồ thờ ơ với những gì khủng bố sắp xảy đến với mình, nửa rũ đôi mắt xanh biển, mang theo cảm giác mệt mỏi uể oải chán đời, ánh sáng thang máy chiếu vào hàng mày dày đậm, khuôn mặt tuấn mỹ kinh diễm không ngờ lại cho người ta một loại mỹ cảm yên ổn ngây thơ.

Giống mỹ nhân ngây thơ khờ khạo ngu xuẩn sắp sửa bất tri bất giác đi vào vực sâu tràn ngập bẫy rập.

Đối lập với dáng vẻ không biết gì của Tư Hoài Tây, trong lòng người đại diện Lý Trác như có vài phần an ủi, không hề truy hỏi hai người đàn ông kia nữa, dù thế nào gặp chuyện cũng là tiểu minh tinh này, không tới phiên gã.

Khi đã đến tầng mười một, thang máy yêu cầu cung cấp thẻ VIP, hai người đàn ông lấy ra một tấm thẻ đen đặc thù.

Sau khi dụng cụ quét xác nhận danh tính chính xác, thang máy an tĩnh tiếp tục đi xuống.

11… 12… 15! 16! 17!
18.

Người đại diện Lý Trác nhìn con số này ngây ngẩn cả người, làm sao đã tới tầng mười tám rồi, gã vẫn luôn nghe được tin tức từ tầng mười một đến tầng mười tám trên du thuyền Angel, xa hơn nữa gã không có quyền được biết, mà tầng mười tám đến tột cùng sẽ phát sinh cái gì.

Chỉ mới phỏng đoán thôi cũng làm gã kinh hãi dựng gan.

"Hành khách lên tầng mười chín, sắp sửa kiểm tra gen sinh học, xin đặt tay lên thiết bị quét."
Làm sao phải lên tới tầng mười chín.

Đầu óc người đại diện Lý Trác muốn tê liệt, sau tầng mười chín là nơi tư nhân của đại công tước Barcelona, chẳng lẽ Tư Hoài Tây bị đại công tước Barcelona coi trọng??!
Nếu là thật sự, vậy mệnh cũng quá tốt rồi!
Cho dù không phải đại công tước Barcelona thì cũng là người có quan hệ thân cận với đại công tước Barcelona mới có thể đi vào khu vực tư nhân sau tầng mười chín.

Đôi mắt người đại diện Lý Trác hẹp dài âm lãnh tràn ra đố kỵ, trong lòng thầm nói.

Khó trách quý nhân kia hào phóng đến vậy, thì ra là do có quan hệ với quý tộc lớn Đế Quốc, lúc này Tư Hoài Tây thật sự là một bước lên trời.

Xuất phát từ ghen ghét, người đại diện Lý Trác ghé sát vào bên người Tư Hoài Tây, nhỏ giọng nói vài câu: "Cậu cũng thật là may mắn, một kim chủ không còn, kim chủ lớn hơn đã tới, về sau có tiền đồ cũng biết nhớ kẻ trồng cây này đấy."
Đôi mắt Tư Hoài Tây lạnh nhạt xẹt qua một tia châm chọc, không có đáp lời.

Người đại diện Lý Trác còn có chút buồn bực khó chịu.

Cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Ban nãy chỉ lo nói chuyện, cũng không để ý đến tầng mấy rồi.

Hai người đàn ông vươn tay ý bảo bọn họ đi ra ngoài, trong đó người đàn ông đeo kính tới gần Tư Hoài Tây, thái độ cung kính nhiệt tình ngoài ý muốn nói: "Mời ngài cứ đi thẳng là có thể đến nơi, chúng tôi không thể đi tiếp cùng các ngài, nơi phía trước chúng tôi không có quyền hạn được vào."
Người đại diện Lý Trác bị bỏ qua, trong lòng còn thầm mắng người đeo kính kia chân chó, nhưng vẫn nghe lời đi tới phía trước.

Vốn tưởng rằng nơi tư nhân của gia tộc Barcelona sẽ là bộ dáng xa hoa quý khí không ngờ toàn bộ phong cách lãnh đạm như phun nước sát trùng.

Một đường đi thật dài, mặt tường, sàn nhà và trần nhà đều được làm bằng kim loại bạc, mỗi lối đi đều được chặn kín bởi cửa sắt thép gần mười lăm centimet.

Chờ đến khi bọn người Tư Hoài Tây lại gần, cánh cửa sắt thép như một con mắt dài từ từ mở ra, lộ ra một lối đi không hề đặc biệt.

Cứ như vậy mà đi trên hành lang hơn mười phút rồi.

Người đại diện Lý Trác suy yếu đến thở ra dốc toát mồ hôi lạnh, trong lòng thầm chửi rủa người muốn bọn họ tới nơi này.

Đến tột cùng là loại quái thai gì thiết kế một nơi như này làm chỗ giải trí?!!
Không giống như du thuyền lạc thú, ngược lại giống căn cứ nghiên cứu bí mật gì đó hơn, quá kỳ lạ!
Hình như phải đi đến cuối.

Đột nhiên ánh mắt Tư Hoài Tây tập trung về một nơi, nhìn đến cánh cửa cuối cùng kia.

"Tư tiên sinh, thân thể của em ở phía trước, nhưng nơi đó có gì đó quái lạ, dường như có rất nhiều tinh thần lực dao động…"
Giọng Y Lâm có chút kích động, lại có chút nghi hoặc, lên tiếng nhắc nhở.

Tư Hoài Tây trầm thấp khẽ 'ừ' một tiếng, cùng người đại diện Lý Trác, người thật sự hoàn toàn không biết sau cánh cửa này giấu cái gì đi vào.

Làm người đại diện Lý Trác kinh ngạc chính là bên trong không có người, ánh đèn rất ảm đạm, giống ánh vàng vẩn đục từ đèn đường, nhưng ở hai bên đường lại có rất nhiều bình thủy tinh hình trụ khổng lồ cao như con người.

Bởi vì ánh sáng yếu mờ nên trong lúc nhất thời cũng không để ý bên trong có cái gì, còn tưởng là thú vui của nhà giàu, thích mua mấy bể cá to như này để nuôi mấy loài cá quý hiếm.

Người đại diện Lý Trác nhìn nơi này không người không đèn, muốn tìm công tắc mở sáng đèn lên chút, công tắc tìm không thấy nhưng thành thật tò mò lại sát bình thủy tinh nhìn một cái.

Nhưng giây tiếp theo, gã gần như bị dọa suýt tè ra quần.

Trong làn nước u ám, một đầu người hiện ra, ngũ quan hình người có thể nhìn thấy rõ ràng, mắt nhắm nghiền, hàng mi lay động theo gợn sóng, khuôn mặt thiếu khí trắng nhợt nhạt, cơ thể trần trụi, tóc đen tản ra lững lờ trôi.

Không nhìn ra còn sống hay đã chết.

Nếu tất cả các bình thủy tinh ở đây đều chứa người, sơ sơ ước tính ở đây cũng có hơn năm mươi mấy cái…
Người đại diện Lý Trác sắc mặt trắng bệch tái nhợt,chỉ vào bình thủy tinh mơ hồ không rõ, run rẩy môi hô: "Là người! Bên trong đó chứa người!"
Sắc mặt Tư Hoài Tây vẫn lãnh đạm như cũ, thậm chí đến gần từng bình thủy tinh bịt kín chứa người, như là tự nhủ hỏi: "Cái nào là em?"
Y Lâm hơi kích động đáp lại: "Bên trái, cái thứ mười ba."
Đi đến vị trí bình thủy tinh mà Y Lâm nói.

Tư Hoài Tây: "Làm sao em vào được?"
Không đợi đến khi Y Lâm trả lời, Tư Hoài Tây liền nhìn thấy cô gái tóc nâu trong bình thủy tinh mở mắt, phun bong bóng, hàm hồ đóng mở miệng, chào hắn.

: Tư tiên sinh, cảm ơn anh.

Tư Hoài Tây thờ ơ ừ một tiếng,bình tĩnh di dời tầm mắt tới một mặt tường không bất luận kẻ nào nhìn thấy.

Tầm mắt thấu thị cực kỳ nhạy bén thẳng thắp nhìn vào một kẻ nào đó nội tâm cực kỳ bất an khủng hoảng.

Kyle vừa chạy trốn trở về bí mật theo dõi nhìn Tư Hoài Tây đang nhìn về phía y, đôi mắt lạnh nhạt làm người hoảng sợ kia dây dưa quấn trong vô số cơn ác mộng của y, nhìn y!
Khuôn mặt Kyle Odyssey cắt không còn giọt máu, cánh tay nắm chặt tay cầm xe lăn, gân xanh căng thẳng lộ ra, ngoài mạnh trong yếu chất vấn tiến sĩ Brown một bên hưng phấn quan sát Tư Hoài Tây.

"Tiến sĩ Brown, ông chắc chắn hắn sẽ không phát hiện chúng ta trốn ở chỗ này chứ?!"
Tiến sĩ Brown không ngừng nguệch ngoạc ghi số liệu vào trong sổ tay thực nghiệm, trực tiếp nhìn ra các loại số liệu về hình thể, chiều cao, cân nặng của Tư Hoài Tây, nhà khoa học điên cuồng hưng phấn như tìm được vật thí nghiệm tốt nhất.

Trong khi cúi đầu viết các thông số, tiến sĩ Brown đồng thời dựa trên kinh nghiệm nghiên cứu thí nghiệm tinh thần lực nhiều năm, tự tin nói: "Yên tâm, cho dù đây là tinh thần lực giả mạnh nhất tôi từng thấy, nhưng căn phòng này được chế tạo đặc thù, dùng tinh thần lực rút ra trên người tinh thần lực giả, bao trùm toàn bộ phòng, có thể che chắn được cảm giác của tinh thần lực giả, không có khả năng bị phát hiện!"
Kyle Odyssey vẫn đứng ngồi không yên như cũ, đồng tử khẽ run nhìn chăm chú vào Tư Hoài Tây trên màn hình, như thể nhớ đến cơn ác mộng hôm đó.

.

||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Sủng Phi |||||
Nỗi sợ hãi ăn sâu vào xương tủy, theo đôi chân tàn tật này sẽ đeo bám tra tấn y cả đời.

Nhưng tiến sĩ Brown không biết.

Trong một thế giới không có tinh thần lực đột nhiên nhiều ra một khu vực có tinh thần lực bao phủ là rõ ràng tới cỡ nào.

Mà căn phòng có thể chặn tầm nhìn của tinh thần lực giả trong miệng gã có lẽ có thể ngăn chặn một ít dị năng giả cấp thấp sử dụng tinh thần lực theo bản năng.

Nhưng đối với một tinh thần lực giả cao cấp được mài giũa từ mạt thế mà nói nó còn chẳng đỡ nổi một đòn.

Tư Hoài Tây dễ như trở bàn tay chọc phá lá chắn tinh thần lực này.

Từ trước khi bước vào du thuyền Angel hắn đã sớm thấy Kyle Odyssey vốn đã chết xuất hiện trên phi thuyền này.

Đến tột cùng là Kyle Odyssey đã sử dụng biện pháp gì để chết giả đào thoát khỏi tinh thần lực kiểm tra của hắn?
Tư Hoài Tây nghĩ đến thái độ quỷ dị của đại hoàng tử Edward cùng với vương phi Chitty từ đầu đến cuối không hề xuất hiện trong ngày hành hình, môi mỏng nhấp ra một tia cười khẩy.

Nãy cũng không còn quan trọng.

Kyle Odyssey chết lần đầu đơn giản, chết lần hai… vậy không còn đơn giản như y tưởng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui