"Tiến sĩ Brown, ông thật sự cảm thấy vật thí nghiệm Angel có thể đối phó được hắn sao?"
Kyle Odyssey đang ở trong phòng điều khiển ấm áp được che chắn bởi tinh thần lực, ngồi trên xe lăn nhưng cẳng chân lạnh ngắt lan đến tận cánh tay.
Đối mắt với quái vật tinh thần lực giả Đế Quốc không thể đối phó được, lại còn có quan hệ huyết thống với y, Kyle Odyssey cản thấy lời nguyền rủa lên hoàng thất Odyssey linh nghiệm.
Lịch sử khai quốc Odyssey phủ đầy bụi bặm, quốc vương đầu tiên của Đế Quốc Odyssey không phải hình tượng huy hoàng vĩ đại như sách sử ghi lại, đánh đuổi Liên Bang và Trùng tộc, khai thác ranh giới Đế Quốc Odyssey khổng lồ.
Lịch sử chân chính ông chỉ là một kẻ phản bội dối trá, nói không giữ lời, lòng lang dạ sói, đến cả đồng minh cũng có thể phản bội sau khi lợi dụng xong.
Lãnh thổ của Đế Quốc Odyssey, thậm chí lãnh thổ Liên Bang, Trùng tộc, chủ nhân chân chính ban đầu là một đám Omega có thể sử dụng lực lượng của thần.
Lực lượng của thần, chiếu theo hiện tại mà nói là tinh thần lực.
Thông thường chỉ có Omega cao cấp mới có thể thức tỉnh tinh thần lực, trở thành con của thần thời kỳ viễn cổ, nằm trong giai cấp thống trị xã hội, sửa dụng tinh thần lực để nô lệ các chủng tộc khác, bao gồm cả Alpha địa vị cao thượng trong xã hội hiện đại, Beta bình thường và Trùng tộc.
Vào thời viễn cổ, Alpha tương đương với hùng phong trong tổ ong, Alpha chất lượng cao giúp sinh sôi nẩy nở con cháu đời sau càng thêm ưu tú cho Omega cao cấp.
Beta tự cổ đến nay đều là người sản xuất, vì quần thể mà cần cù lao động.
Trùng tộc lại bị Omega coi như thú cưng chăm sóc, dưới sức mạnh tinh thần lực, một Omega có thể khống chế mười mấy Trùng tộc, mà Omega thủy tổ trong truyền thuyết còn có thể khống chế đồng thời hơn hàng ngàn Trùng tộc chiến đấu.
Ở thời viễn cổ, vì Alpha của gia tộc Odyssey diện mạo tuấn mỹ cường tráng, con cháu đời sau đa số đều là Omega cao cấp, cho nên trong quần thể nô lệ dưới giai cấp Omega thống trị cũng được ưu ái.
Nhưng sau đó, gia tộc Odyssey sử dụng một số thủ đoạn âm hiểm, cấu kết với các nô lệ không cam lòng khuất phục trước người thống trị Omega, tàn sát quần thể Omega không có phòng bị.
Trong sử sách mơ hồ đề cập đến thủ đoạn gia tộc Odyssey sử dụng.
Thời viễn cổ không có vũ khí khoa học kỹ thuật hiện đại, tinh thần lực chính là lực lượng mạnh nhất lúc bấy giờ, trong nhận thức của mọi người khi ấy, chỉ có tinh thần lực giả mới có thể đối phó với tinh thần lực giả.
Người trong gia tộc Odyssey âm thầm thu thập trẻ con Omega bắt đầu thuần hóa, mà những đứa trẻ Omega này hầu hết có quan hệ huyết thống với gia tộc Odyssey, có thể là con ruột, cháu trai cháu gái, anh chị em và thậm chí cô dì chú bác.
Trình độ y học thời xưa cực kỳ có hạn, tỉ lệ tử vong ở trẻ nhỏ tương đối cao, mà thông thường trẻ em mới sinh không thể ngay lập tức phân hóa thành Omega, Alpha hay là Beta được, về cơ bản đều có giai đoạn dậy thì.
Mỗi khi có trẻ con có dấu hiệu phân hóa thành Omega, gia tộc Odyssey đều sẽ nói dối người sinh ra đứa bé rằng nó chết non, kỳ thật là mang về nơi bí ẩn của gia tộc tiến hành thuần hóa tẩy não, làm vũ khí bí mật đối phó với quần thể Omega.
Những đứa trẻ Omega cơ bản là không có khả năng tự hỏi, dịu ngoan như gia súc được thuần hóa trong nhà, sau khi lợi dụng bọn họ đối phó giai cấp thống trị Omega xong, gia tộc Odyssey cùng với những người mưu phản sợ hãi những Omega này dùng tinh thần lực đánh ngược lại bọn họ, liền giải quyết hết chúng.
Gia tộc Odyssey thành lập đất nước mới, muốn chia quyền lợi Đế Quốc cùng đồng minh với họ dựa theo công lao mà chia cấp quý tộc.
Nhưng có một bộ phận người phản đối sự thống trị của gia tộc Odyssey, bị đuổi khỏi lãnh thổ của Đế Quốc mới lưu lạc bên ngoài, sau tụ tập lại dần thang một quốc gia, đó chính là Liên Bang.
Số lượng Omega càng trở nên khan hiếm, đồng nghĩa với số lượng Alpha ngày càng ít đi.
Biết được nội tình, quần thể Alpha bắt đầu nuôi nhốt Omega, bồi dưỡng Omega thành bộ dạng vô hại, dịu ngoan, nhu nhược.
Nhưng Omega cấp S trời sinh sẽ thức tỉnh tinh thần lực, mỗi khi có Omega cấp S được kiểm tra ra, tổ chức Đế Quốc che giấu sẽ lập tức đưa Omega cấp S đi, tuyên bố với bên ngoài rằng cậu ta/cô ta đã chết, thực tế là nhốt lại như vật thí nghiệm, nghiên cứu sử dụng tinh thần lực và cách để Alpha sử dụng tinh thần lực.
Đây là mặt đen tối Đế Quốc Odyssey không thể nói cho ai biết.
Khuôn mặt Kyle Odyssey âm trầm đến đáng sợ.
Ở thời viễn cổ, trước khi chết, những Omega đó nguyền rủa gia tộc Odyssey, kẻ phản bội sẽ chảy xuôi dòng máu tội ác, đi trên còn đường điên cuồng đến tử vong.
Phảng phất lời nguyền của họ linh nghiệm.
Thành viên chảy huyết mạch gia tộc Odyssey sau này, đặc biệt là có huyết thống trực hệ hoàng thất đều sẽ có vấn đề về tâm thần, một đám chết vì tự hủy hoại bản thân dưới sự tàn phá của bệnh tâm thần.
Quốc vương tiền nhiệm, cũng là ông nội có quan hệ huyết thống với y bị tra tấn bởi chứng rối loạn lưỡng cực, chết trong một hồi ngoài ý muốn, chú của y, thân vương Boyle cũng suy sụp trong quá trình điều trị tâm thần, làm bị thương nhân viên y tế, trốn chạy khỏi chủ tinh, đến nay vẫn không rõ tung tích.
Cho nên các thành viên hoàng thất nếu không phải trường hợp tất yếu đều sẽ không ra mặt trước truyền thông đại chúng Đế Quốc, họ sợ rằng người dân Đế Quốc phát hiện ra quốc vương, hoàng tử, công chúa của bọn họ đều là một nhóm người tâm thần không ổn định.
Giờ đây có một kẻ càng điên hơn trước mặt y.
Hình ảnh Tư Hoài Tây phản chiếu trong mắt Kyle Odyssey.
Bóng ma tâm lý bị sợ hãi bao trùm làm y không khỏi sinh ra phản ứng căng thẳng, ngón tay cấu chặt trên vùng da tay hoàn hảo lành lặn, thẳng đến trầy da trào máu, cảm giác đau đớn dường như có thể xoa dịu nỗi sợ hãi bất an trong y.
"Tiến sĩ Brown, sao ông không nhanh đánh thức vật thí nghiệm Angel?!"
"Nếu kéo dài quá lâu, bị hắn phát hiện ra rằng chúng ta ở đây, chúng ta nhất định sẽ chết!"
Tiến sĩ Brown không hoảng không loạn nói: "Không vội, tôi muốn thả các vật thí nghiệm khác để thu thập số liệu của hắn trước."
Kyle Odyssey rất muốn mở miệng phản đối, y lo chuyện này kéo dài lâu sẽ gặp sự cố, Tư Hoài Tây cũng đâu phải người dễ đối phó như vậy.
Nhưng hiện giờ Kyle Odyssey đã không còn là nhị hoàng tử Đế Quốc tôn quý, tiến sĩ Brown cũng sẽ không coi trọng lời y nói, chẳng qua lần này gã có hứng thú với tinh thần lực giả đặc thù Tư Hoài Tây này nên mới đồng ý lên kế hoạch với y.
Lần này trốn ra được, y không cam lòng cả đời phải chứa chấp ở đây chịu khổ, nhưng y sợ sau khi chuyện chết giả bị phát hiện, Tư Hoài Tây sẽ tự mình ra tay giết y.
Vương phi Chitty cũng có băn khoăn như thế, nhưng bà tìm được một cách —— Vật thí nghiệm Angel.
Tên gọi Angel của du thuyền này chính là căn cứ theo tên của vật thí nghiệm đặt ra.
Để giấu đi tai mắt kẻ khác, hoàng thất Odyssey mua con thuyền này dưới danh nghĩa của đại công tước Barcelona, du thuyền Angel phi hành một thời gian dài trong vũ trụ để thu thập càng nhiều tài nguyên vật thí nghiệm.
Nơi giao dịch nô lệ là chủ ý của đại công tước Barcelona, đề nghị mở một địa phương như vậy để xử lý một số việc khuất tất cho hoàng thất Odyssey.
Mà ông sử dụng Angel như khu săn bắn mua vui, lén ở con đường mua bán tư nhân của Bạch gia mua rất nhiều thuốc cấm, bình dân nô là bị ông chơi chết cũng có hơn chục.
Lúc trước Bạch Hoài Ngọc bị Bạch gia yêu cầu gặp mặt vị đại công tước Barcelona có đam mê bạo lực tình dục này, nhưng sau sự kiện cướp phi thuyền, không hiểu làm sao lại được nhị hoàng tử Kyle thiên vị.
Người của Bạch gia đương nhiên không bỏ qua cơ hội lần này, nếu Bạch Hoài Ngọc có thể trở thành nhị hoàng tử phi, Bạch gia cũng có thể nhờ đó một bước lên trời, cho nên chuyện sau đó đại công tước Barcelona cũng không giải quyết được gì.
Vật thí nghiệm quan trọng nhất có danh hiệu Angel, là một vật thí nghiệm đã tồn tại bốn trăm hai mươi bảy năm, tuổi tác dường như vĩnh viễn bị đông cứng trong thời thiếu nữ bị bắt làm vật thí nghiệm.
Vật thí nghiệm mã Angel là một mỹ nhân ngủ say không thức tỉnh, ngủ hơn bốn trăm năm mà vẫn còn sống trong vật chứa, cô ta có một khả năng đặc biệt, các nhân viên nghiên cứu gọi là 'thiên đường'.
Khi Angel bị dòng điện lưu kích thích sẽ phóng ra một loại tinh thần lực đặc thù khiến tâm thần con người có được sự bình yên vĩnh hằng.
Không có đau đớn, gánh nặng, tất thảy cảm xúc bi thương, làm người ta đắm chìm trong thời không nhẹ nhàng sung sướng, dần dần quên mất hết thảy mọi chuyện, gột rửa linh hồn đi tới thiên đường.
Đã từng có nhân viên nghiên cứu tự mình thử nghiệm qua nói mình xuất hiện ảo giác, đi tới một nơi tốt đep, tốt đẹp giống như thiên đường, không có phiền muộn hay ưu sầu, còn có một cô bé thầy khiết lương thiện xuất hiện, mời bản thân ở lại đó mãi mãi, như là bản thân thiên thần (Angel) vậy.
Chờ đến sau khi thí nghiệm kết thúc.
Mặt khác, nhân viên nghiên cứu phát hiện ở trong 'thiên đường' của Angel càng lâu, ký ức của người sẽ liên tục biến mất.
Chờ đến khi nhân viên nghiên cứu đích thân thử nghiệm năng lực của Angel tỉnh lại, người đó phát hiện mình quên đi gần hết những ký ức đau thương, đến cả chuyện mẹ mình chết bệnh vài năm trước cũng không biết.
Chỉ còn lại ký ức vui vẻ nhìn qua cũng không tệ lắm, nhưng trên thực tế, thời gian ở trong đó càng lâu, ký ức của con người sẽ càng mất hết, dù là đau khổ bi thương, chỉ để lại một trang giấy trắng không hồi ức.
Hoàng thất Odyssey nhìn trúng năng lực này, lợi dụng 'thiên đường' của Angel xóa bỏ ký ức của những vật thí nghiệm khác, vật thí nghiệm không còn ký ức ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh tiến hành các loại thực nghiệm tinh thần lực.
Không chỉ như thế, hoàng thất Odyssey còn lợi dụng năng lực này chế tạo ra một đám tử sĩ, nguồn cung có rất nhiều đến từ tù binh tướng sĩ địch quốc bị bắt, vô gia cư, tinh tặc.
Tuy rằng mất đi ký ức nhưng vẫn còn bản năng chiến đấu của cơ thể, bồi dưỡng một chút đã đủ tư cách thành một tử sĩ, bảo vệ đến chết, tính phục tùng cực cao.
Tương tự, Kyle cũng nhìn trúng năng lực này của Angel, hy vọng xóa ký ức của Tư Hoài Tây, vậy hắn sẽ không tiếp tục muốn giết y để báo thù cho Bùi Chiêu Chu.
Đến nỗi lên ý tưởng nhân cơ hội giết chết Tư Hoài Tây cho xong hết mọi chuyện, nhưng Kyle không muốn hoặc đúng hơn là không dám, sợ sẽ lại lần nữa thả con quái vật này ra.
Cho nên khi tiến sĩ Brown nói sẽ dùng tinh thần lực giả khác để thử năng lực của Tư Hoài Tây, Kyle ngàn vạn lần không đồng ý, chỉ cầu nhanh nhanh thả vật thí nghiệm Angel, tiêu hủy ký ức của Tư Hoài Tây về y, để y không còn lo lắng sẽ bị Tư Hoài Tây giết chết nữa.
Dù Kyle có đồng ý hay không cũng vậy, tiến sĩ Brown mới là người có quyền kiển soát vật thí nghiệm.
Lúc này đây, Tư Hoài Tây đánh vỡ bình thủy tinh, cứu Y Lâm bị nhốt trong bình đã lâu.
Một thời gian dài không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, Y Lâm không có cách hoàn toàn khống chế được thân thể, đôi mắt khép lại, xoang mũi chứa đầy chất lỏng trong bình.
Qua một lúc sau, nhịp thở mới thông thuận, phổi cũng tràn đến oxi đã lâu không nhận được.
Khiến Y Lâm vui mừng đến phát khóc, cô lại lần nữa cảm nhận được sức sống sinh mạng.
Tư Hoài Tây đặt Y Lâm ở một bên chờ cơ thể thích ứng.
Đột nhiên giọng nói của một người đàn ông trung niên truyền đến từ trần nhà.
"Vô dụng, vật thí nghiệm cậu cứu ra là phế phẩm đã chết não, cứu cô ta đồng nghĩa với đẩy cô ta vào chỗ chết."
Tiến sĩ Brown từ màn hình theo dõi không thấy ý thức Y Lâm thức tỉnh, bản thân ngạo mạn cho rằng Tư Hoài Tây làm việc vô ích, cũng cảm thấy rất hưng phấn với thực nghiệm phải làm kế tiếp.
"Tự giới thiệu một chút, tôi là tiến sĩ Brown, người nghiên cứu về phương diện tinh thần lực, tôi đã xem qua video của cậu hàng trăm lần.
Trước nay tôi chưa từng thấy qua một tinh thần lực giả mạnh mẽ đến vậy, hay là một người tàn tật không có tuyến sinh dục, tôi nghi ngờ cơ thể cậu xảy ra đột biến nào đó…"
"Vừa hay bên tôi có rất nhiều tinh thần lực giả làm thí nghiệm, để tôi thu thập thêm dữ liệu về tinh thần lực! Tới thí nghiệm một chút đi! Xem cuối cùng là cậu mạnh hay là sản phẩm thí nghiệm quý giá của tôi mạnh!"
Tiến sĩ Brown kiêu ngạo ngạo mạn nói, đầy tự tin với vật thí nghiệm gã tỉ mỉ đào tạo.
Một đống vật chứa được mở ra.
Các vật thí nghiệm bước ra sắc mặt đều nhợt nhạt, làn da căng phồng nhăn nheo, ánh mắt lờ đờ, bước chân chậm chạp theo lệnh của tiến sĩ Brown đi về phía Tư Hoài Tây.
Cảnh tượng này cực kỳ giống thây ma mạt thế.
Tư Hoài Tây theo bản năng cau mày.
Những vật thí nghiệm này hầu hết là khả năng thao túng, điều khiển sự bay của vật thể và tấn công Tư Hoài Tây.
Bình thủy tinh vỡ nát đầy đất ban nãy dần dần trôi nổi, vô số mảnh thủy tinh bén nhọn nhìn qua hùng hổ bay về phía Tư Hoài Tây.
Sau đó…
Bị Tư Hoài Tây dễ như trở bàn tay cản lại.
Quá yếu.
Bước đi trống rỗng, ánh mắt đờ đẫn, tốc độ khống chế chậm chạp.
Tinh thần lực dị năng giả cấp thấp ở mạt thế còn mạnh hơn bọn họ nhiều.
Tư Hoài Tây nhìn nhóm vật thí nghiệm yếu đến không có chút tinh thần lực nào, trong mắt lạnh lùng xẹt qua tia ghét bỏ.
Sau đó dùng tinh thần lực chấn động, trả lại những mảnh vỡ thủy tinh này cho họ.
Vật thí nghiệm hành động chậm chạp liền bị mảnh thủy tinh bắn về đả thương, lập tức mất đi hơn nửa sức chiến đấu.
Tiến sĩ Brown xem đến ngỡ ngàng, miệng còn lải nhải: "Chuyện này không khoa học! Không phải tinh thần lực có thể đối phó tinh thần lực sao, tại sao nhiều tinh thần lực Omega vậy cũng không đối phó được một người?!"
Kyle không quản được nhiều như vậy, nhìn Tư Hoài Tây nháy mắt giải quyết hơn non nửa vật thí nghiệm, nhìn qua vật thí nghiệm còn lại căn bản không phải đối thủ của hắn, lập tức thúc giục tiến sĩ Brown, nói.
"Còn một vật thí nghiệm! Mau cho Angel tới! Hắn đã biết sự tồn tại của ông, nếu như hắn biết được vị trí cũng chúng ta, vậy thì xong đời mất!"
Tiến sẽ Brown bỗng nhiên tỉnh táo, dữ tợn nhìn Tư Hoài Tây lông tóc vô thương trên màn hình, ấn nút mở vật thí nghiệm Angel.
"Từ từ! Tư Hoài Tây biến mất khỏi màn hình giám sát!!!"
Kyle đột nhiên kinh hô, khiến tiến sĩ Brown theo bản năng nhìn vào máy theo dõi, đồng thời cũng ấn nút xuống.
Ầm!!!
Một bức tường bị bạo lực đánh sập.
Từ trong bụi bặm tràn ngập không khí, Tư Hoài Tây bước vào, đôi mắt xanh biển đông lạnh trực tiếp bắt gặp ánh mắt hoảng sợ của Kyle.
Kyle lập tức sởn tóc gáy, nỗi sợ cái chết làm y trào ra một loại xúc động muốn chạy trốn ngay bây giờ, tay dùng lực đẩy xe lăn cố gắng tránh Tư Hoài Tây càng xa càng tốt.
"Đi đâu?"
Giọng nói lãnh đạm nháy mắt làm Kyle cứng đờ người, không dám quay đầu lại nhưng một bàn tay xương khớp rõ ràng đặt lên trên xe lăn.
"Suýt chút nữa đã để mày chạy."
Kyle cảm nhận được sát khí lạnh lẽo trong câu từ, hơi thở của Tư Hoài Tây làm người sợ hãi phập phồng sau lưng y.
Y cứng đờ cổ, không dám trả lời, đột nhiên muốn đẩy xe lăn bỏ trốn, nhưng xe lăn đã sớm bị người nọ đè lại.
Xe lăn bị đình trệ, Kyle bị lực phản của mình rời khỏi xe lăn, ngã nhào xuống đất, lập tức cằm đập xuống, lợi tràn đầy máu.
Nhưng y như cũ không dám quay đầu nhìn lại, hai chân mềm oặt không chống đỡ được y đành phải bò sát trên mặt đất, dùng hết sức cũng muốn tránh xa con quái vật này!
Không nghe thấy tiếng bước chân, trong lòng Kyle bỗng dưng cảm thấy may mắn, tiếp tục dùng hai tay kéo lê cơ thể của mình.
Nhưng tiếp theo âm súng vang lên, đánh nát hy vọng của Kyle.
Cạch ——! Bằng bằng ——!!!
Viên đạn bắn thủng lòng bàn tay, phổi, bụng của Kyle tức khắc làm y đau đến vặn vẹo khuôn mặt, không thể ngừng tru lên vì đau đớn.
Cuộn tròn cơ thể đang đổ máu không ngừng, Kyle quỳ rạp trên đất, tầm nhìn mờ đi, mơ hồ nhìn thấy Tư Hoài Tây nhìn xuống mình, gương mặt lạnh như băng bình tĩnh như chết lặng.
"Mày hối lỗi không?"
Giọng nói lãnh đạm của Tư Hoài Tây không dễ phát hiện ra một giây run rẩy.
Kyle sợ hãi, y không muốn chết, máu cứ chảy ra đau quá.
Nghe thấy câu hỏi của Tư Hoài Tây, y bắt đầu nghĩ đến những người bị y hại chết đó, có phải cũng rất đau không…
"Cầu, cầu xin cậu… Tha thứ cho tôi… Tôi hối hận, tôi thật sự không dám, tôi không phải anh trai ruột của cậu sao? Cậu không nên huyết mạch tương tàn, giết chết anh trai của mình! Nếu không tôi dập đầu với cậu, dập đầu với Bùi Chiêu Chu… Chỉ cần cậu có thể tha thứ, xin cậu đừng giết tôi…"
Kyle khóc lóc thảm thiết xin tha, bộ dạng xấu xí cũng chẳng khá hơn trong lòng y là mấy.
Con ngươi Tư Hoài Tây tối đen không chút ánh sáng nhìn xuống, giơ súng lên chỉa vào trán Kyle.
"Tại sao người chết không phải mày."
Kyle hoảng sợ tuyệt vọng nhắm tịt mắt lại, như thể nhận mệnh những gì sắp sửa xảy đến.
Đợi mười mấy giây, lâu đến như thời gian bị kéo dãn, trước sau cũng không nghe được tiếng súng.
Kyle thấp thỏm do dự mở to mắt.
Phát hiện Tư Hoài Tây đang giơ cao súng rũ tay xuống, lông mày nhíu chặt giằng co, đứng tại chỗ bất động.
Kyle quay đầu nhìn thấy bên người tiến sĩ Brown nhiều thêm một cô gái đang nhắm mắt.
Y bừng tỉnh đại ngộ, ra đây là vật thí nghiệm Angel.
Tư Hoài Tây giờ đang bị nhốt trong 'thiên đường' của Angel, ý thức thoát không ra, vì vậy hắn không giết y.
"Tiến sĩ Brown, cứu tôi ra khỏi đây." Kyle yếu ớt cầu cứu.
Tiến sĩ Brown cũng không muốn Kyle chết, tìm một ít thuốc cấp cứu, tạm thời bảo toàn tính mạng Kyle.
Rốt cuộc, chết ở ngoài thì không sao, nếu y chết trong phòng thí nghiệm, hoàng thất Odyssey cung cấp kinh phí nghiên cứu cho gã phải làm sao bây giờ? Tuy rằng Kyle hiện là hoàng tử bị vứt bỏ nhưng nói thế nào vẫn còn chảy huyết mạch hoàng thất Odyssey.
Kyle sợ Tư Hoài Tây sẽ đột nhiên tỉnh lại, y không dám ở lại chỗ này, thúc giục tiến sĩ Brown nhanh chóng đưa y đi.
Tiến sĩ Brown lại dùng ánh mắt mơ ước nhìn Tư Hoài Tây, tựa hồ đang háo hức nhìn muốn thử một vật thí nghiệm làm người động tâm.
Kyle cảm thấy gã điên rồi, sao lại dám chọc người như vậy!
Một đoàn vật thí nghiệm trước cũng không chịu nổi một đòn của Tư Hoài Tây, y cũng không dám hy vọng xa vời rằng vật thí nghiệm Angel thật sự có thể xóa sạch ký ức của Tư Hoài Tây.
Giờ này y chỉ muốn chạy trốn, trốn càng xa càng tốt!
"Tiến sĩ Brown, ông điên rồi sao?! Chẳng lẽ ông muốn giữ lại con quái vật này, chờ hắn tỉnh lại, chúng ta muốn đi cũng không được!"
Sau khi Kyle cận kề cái chết một lần đã không còn lựa lời mà tức giận nói với tiến sĩ Brown.
Tiến sĩ Brown nhìn Tư Hoài Tây lâm vào trong ảo giác của Angel nhắm nghiền hai mắt, không cam lòng nói: "Điều đó là không thể! Cậu xem không phải Angel đang kiểm soát được sao, nếu thật sự có thể xóa ký ức của hắn, tôi liền đem hắn về làm vật thí nghiệm của mình…"
Kyle cắn răng nói: "Ông thật sự không sợ hắn tỉnh lại?!"
Tiến sĩ Brown rất tin tưởng vào vật thí nghiệm Angel của mình, cô ta chưa từng có ngoài lệ, mỗi lần thử nghiệm đều tiến hành suôn sẻ.
"Làm sao vậy được, Angel chính là…"
"Chính là cái gì?"
Âm thanh của Tư Hoài Tây đột nhiên vang lên, giống ánh sao sáng trong đêm đen, sợ tới mức cơ thể hai người lén lút chột dạ run lên.
Con mắt tiến sĩ Brown kinh ngạc nhìn Tư Hoài Tây đã tỉnh táo lại.
Mà vật thí nghiệm Angel gã lấy làm tự hào bên cạnh lại hộc máu, hô hấp dẫn dần biến mất, làn da trắng nõn sáng bóng nhanh chóng lão hóa, nháy mắt trở thành cụ bà tám mươi, hô hấp ngừng lại nhưng bên môi treo nụ cười tươi thanh thản.
Tư Hoài Tây nheo mắt nhìn dị năng giả hệ tinh thần ảo giác đặc biệt này.
Cô ta dùng tinh thần lực tạo một ảo giác như thế giới thiên đường để trốn tránh nỗi đau của thực tại nhưng cô lại quên mất chính mình, quên mất thời gian, đến cả cơ thể cũng ngừng phát triển.
Nhưng bây giờ tỉnh mộng, thời gian bị lãng quên quay trở lại trên người cô, tích lũy hơn bốn trăm năm đã mang cô đi mất.
Thời gian…
Tư Hoài Tây hoảng hốt thất thần.
Ở trong ảo giác thiên đường của Angel, tất cả mọi thứ đều trở nên tốt đẹp, nhớ không được bất kỳ ký ức u buồn đau đớn nào…
Bùi ca còn sống, anh không có rời khỏi hắn, không có mặc kệ hắn một mình đi tìm phi thuyền K108 chết tiệt kia, không có vụ nổ…
Bùi ca bình an trở về, trong ảo giác sẽ không có khi hắn đột nhiên bừng tỉnh, nhìn thấy bên giường trống rỗng, giữa đêm khuya khóc lóc thảm thiết, tuyệt vọng hối hận thừa nhận sự thật tàn nhẫn Bùi ca đã không thể quay về.
Trong ảo giác, đứa bé đã an toàn sinh ra…
Tư Hoài Tây thanh tỉnh biết này là ảo giác, trong nháy mắt khi chọc phá nó, nội tâm hoang vu lại có tia do dự, muốn ở trong ảo giác này lâu một chút.
Tính tính thời gian.
Nếu Bùi ca còn sống, đứa bé kia cũng sẽ được sinh ra.
- ------------------------------------
Ngôi sao tội ác.
Phòng khám ngầm của hắc y nào đó.
Hôm nay hắc y không kinh doanh, cửa lớn đóng chặt làm cư dân ngôi sao tội ác mắng mắng chửi chửi.
Lưu manh với cánh tay bê bết máu muốn đá văng cửa, nhưng nghĩ đến có khi gã bác sĩ lòng dạ hiểm độc kia nửa đêm cầm dao đến thọc mình, không phải tên kia chưa từng làm vậy, lại lúng túng mắng vài câu rồi đi.
Y Thừa Trạch nghe thấy giọng nói ồn ào khủng khiếp kia, keo kiệt tỏ vẻ đã nhớ rõ tên lưu manh kia, lần sau tên đó đến đây khâu vết rách ngoại khoa gã sẽ đem thuốc giảm đau đổi thành thuốc mẫn cảm, để thằng khốn kia cảm nhận 'sung sướng' gấp bội.
Nhưng hôm nay gã thật sự rất bận, phải đỡ đẻ cho sức lao động miễn phí trong tương lai của phòng khám.
Bởi vì Bùi Chiêu Chu vẫn luôn trong trạng thái hôn mê nên chỉ có thể tiến hành sinh mổ.
Trong thời gian mang thai, vì thiếu pheromone của cha ruột khác bổ sung, cho dù Y Thừa Trạch dùng rất nhiều biện pháp, điều phối thuốc mô phỏng pheromone cha ruột Tiểu Hoàng Đậu nhưng Tiểu Hoàng Đậu thiếu dinh dưỡng vẫn bắt buộc phải sinh non.
Trước thời gian nửa tháng.
Y Thừa Trạch khâu tốt miệng vết thương còn lại, chuyển Bùi Chiêu Chu vào lại khoang chữa bệnh đặc chế, sau đó mới có tinh lực đi xem sức lao động miễn phí của gã.
Nhìn em bé nhỏ trên bàn mổ, đường nét tinh tế nhỏ xinh, làn da sơ sinh trắng nõn phấn nộn như búp bê củ sen, lông mi dày đậm như cánh quạt.
Khoảnh khắc nó mở mắt.
Đôi mắt trẻ sơ sinh xanh biếc thanh triệt, trong veo sáng ngời.
Làm người ta liên tưởng đến biển giữa không trung.
Đại dương lơ lửng giữa không trung trong truyền thuyết xa xôi, sạch sẽ, linh động, nên thơ.
Hắc y Y Thừa Trạch cười khanh khách nói: "Sinh ra đi, sinh xong thì phải đi làm kiếm tiền nuôi ta!"
Tiểu Hoàng Đậu lập tức ngoảnh mặt qua, khuôn mặt trắng nõn như một miếng đậu hũ mềm mại dễ vỡ, mở to đôi mắt xanh biển, trách móc trừng Y Thừa Trạch.
Vì Tiểu Hoàng Đậu mới sinh ra, dây thanh quản chưa phát triển hoàn chỉnh, bé con chỉ có thể dùng tinh thần lực nói chuyện như trước.
【Con muốn mỗi tuần có một ngày nghỉ phép!】
Y Thừa Trạch lòng dạ hiểm độc khịt mũi, nói: "Éo có cửa đâu!"
Mấy ngày nay Tiểu Hoàng Đậu đã tìm hiểu về Đế Quốc thông qua tin tức trên TV, lập tức phản kháng lại nhà tư bản hiểm độc mới nhậm chức này.
【Luật lao động của Đế Quốc yêu cầu một tuần ít nhất có một ngày nghỉ ngơi, chú làm như vậy là phạm pháp, con còn là em bé chưa đầy một ngày tuổi!】
Y Thừa Trạch cười nhạo nói: "Ngôi sao tội ác không tuân thủ pháp luật Đế Quốc, luật lao động gì đó nơi này toàn bộ không có, nhóc nên ngoan ngoãn làm công cho ta đi!"
Khuôn mặt trắng nõn của Tiểu Hoàng Đậu nháy mắt nhăn lại, dễ thương như một con cá nóc giận dữ.
.