Alytus

Biên tập: Quét

Dương Quý tìm được Adrian lâu ngày không gặp ở chuồng cừu. Chuồng cừu lúc này dùng hàng rào chia đôi thành hai khu tách biệt, bên trong ngập một mùi tanh nồng. Cậu khịt khịt mũi, chầm chậm làm quen với mùi hương này.

Adrian nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn về phía Dương Quý, “Đi đường thuận lợi chứ?”

Dương Quý gật đầu, “Cần tôi giúp gì không?”

Adrian nhích qua bên, Dương Quý liền ngồi xổm vào chỗ dư ra. Cậu thấy anh dùng ngón cái và ngón trỏ kẹp đỡ lấy gốc núm vú cừu sữa. Adrian giải thích làm vậy là để sữa chảy xuống núm vú, sau đó anh siết chặt tay để lúc vắt sữa, sữa không bị chảy ngược lên trên.

Adrian làm chậm lại, lấy bốn ngón tay siết núm vú, vắt sữa ra. Miệng xô đựng sữa chỉ to tầm một nắm đấm nhưng thân rất cao. Độ cao vừa hợp, đỡ cho sữa vắt xong bắn ra ngoài.

Anh làm mẫu xong thì kêu Dương Quý ra tay. Thật sự đây là lần đầu cậu làm công việc như này. Ngay khi ngón tay cậu chạm vào bầu vú vừa mềm mại vừa ấm áp, cậu liền quắp lại. Cảm giác này thật lạ lẫm.


Ngoài lần trước ôm Adrian, Dương Quý rất ít khi tiếp xúc da thịt với người khác, kể cả động vật cũng chỉ vuốt lông. Việc xoa nắn da thịt mềm mại này làm cậu có chút không biết tiếp theo nên làm gì.

Nhưng cậu biết giờ không phải lúc để do dự. Sữa cừu có thời gian bảo quản khá ngắn, sau khi vắt xong phải lập tức xử lý nên cậu cố gắng học theo cách vừa rồi của anh ấn bầu sữa. Sữa quả thật có chảy ra nhưng chỉ được một ít, có vẻ như phương pháp không chuẩn.

“Dùng sức một chút.” Giọng Adrian vang lên ngay gần bên tai cậu.

Dương Quý nghe lời dùng sức, nhưng vẫn không thành công. Không biết có phải bị cậu làm đau không, cừu mẹ bỗng nhiên kêu “baa baa”. Dương Quý theo phản xạ thả tay ra thì bỗng có một bàn tay trong nháy mắt từ bên cạnh nắm lấy ngón tay cậu, đồng thời nắm lấy núm vú cừu.

Tay Adrian vì vừa nãy vắt sữa nên vẫn còn vương chút hơi ấm. Anh vừa giảng cho cậu nghe những điểm quan trọng cần nhớ trong kỹ thuật vắt sữa vừa nắm tay Dương Quý ấn đề cậu cảm nhận được độ mạnh cần đạt được.

Tuy tư thế này thật dễ khiến người ta ngất ngây nhưng không thể không nói rất có hiệu quả. Dương Quý đè xuống cảm giác vui sướng trong lòng, nhanh chóng vắt được sữa cừu.

Adrian thả tay, nhìn cậu vắt sữa hai lượt. Tuy tốc độ có hơi chậm nhưng cũng coi như đạt chuẩn giúp việc rồi. Thế là anh đứng dậy mở hàng rào đề một con cừu khác đi vào, cầm lấy băng ghế gỗ đã chuẩn bị sẵn bên cạnh đưa Dương Quý để cậu ngồi sau lưng mình vắt sữa.

Thời gian Adrian vắt đầy một xô sữa thì Dương Quý mới vắt được nửa xô. Lúc đó Adrian sẽ đổi chỗ cho cậu, dùng tốc độ nhanh nhất vắt đầy xô sữa, cố gắng giảm thời gian sữa tươi ở trong xô.

Hai người cứ vắt sữa như vậy hơn tiếng đồng hồ thì đầy được năm xô. Dương Quý áng chừng chắc cũng phải được năm mươi, sáu mươi cân. Adrian liền xách sữa lên rồi dẫn Dương Quý qua căn phòng nhỏ bên cạnh.

Trong phòng có một chiếc nồi nhôm lớn đang đun, bên cạnh là một hệ thống lọc lớn cực kỳ đơn giản. Chính là kiểu lưới kim loại kẹp giữa lớp vải lọc, phía dưới đặt một cái thùng to.

Adrian kêu Dương Quý qua bên ngồi nghỉ còn mình thì bắt đầu đổ sữa vào máy lọc. Cứ làm đi làm lại vậy ba lần, mới tiếp tục đổ sữa đã lọc vào nồi nhôm đun diệt khuẩn. Nồi nhôm phải giữ vững nhiệt độ trong khoảng từ 62 đến 65oC, đun trong vòng 30 phút. Sau các bước xử lý đơn giản này mới có thể mang ra hàng bán.


Dương Quý không lại giúp nhưng cậu chăm chú quan sát từng bước anh làm. Cũng may thao tác không quá phức tạp, bản thân cậu chắc cũng sớm làm được.

Nồi rất lớn, mỗi lần đổ năm xô sữa vào cũng không đủ đầy. Nhưng để tiết kiệm thời gian, đóng nắp nồi lại một cái là hai người bắt đầu soạn hàng, thêm chỗ Adrian đã làm trước đó thì được tổng cộng mười can sữa.

Sau đó anh ra gara đánh xe lại rồi hai người xếp sữa lên xe. Dương Quỹ nghĩ trước giờ đều một mình Adrian đi giao sữa, giờ thêm một người là cậu thì không biết người khác có nghĩ gì không? Cậu thì không sao nhưng chỉ sợ làm phiền anh.

Hơn nữa bên trong còn một đống đồ cần dọn. Giờ cũng sắp năm giờ. Nếu cậu xung phong ở lại dọn dẹp rồi tiện chuẩn bị bữa tối, vậy chờ tới lúc Adrian về là có thể trực tiếp thưởng thức bữa ăn nóng hổi rồi. Dù sao trước lúc qua cậu cũng đã đánh tiếng với ông Green báo tối nay về muộn.

Adrian cũng không nói gì, trực tiếp đưa khóa nhà cho Dương Quý, “Trong bếp còn ít bánh mì. Nếu cậu đói thì ăn trước đi.”

Dương Quý bắt lấy chùm chìa khóa híp mắt cười. Mãi tới khi xe hàng khuất tầm mắt cậu mới vào phòng, xắn tay áo đem nồi nhôm và máy lọc đi rửa, chà chà lau lau một lượt mới cất đồ về chỗ cũ. Sau đó cậu dọn dẹp xung quanh, đảm bảo tất cả đều sạch sẽ mới đóng cửa phòng nhỏ lại, đi qua cửa phòng lớn vào bếp.

Sắc trời đã trở tối. Dương Quý không rõ hàng sữa ở đâu, cậu giờ chỉ muốn nhanh chóng chuẩn bị xong bữa tồi. Cậu mở tủ lạnh xem thử, nguyên liệu chính chỉ có spaghetti cùng một khối bánh mì lớn, cùng một miếng thịt bò đông lạnh và ít rau củ như nửa củ hành tây, mấy quả cà chua bi.

Dương Quý không nghĩ nhiều. Trước tiên cậu đem giã đông thịt bò, rửa rau củ, sau đó lấy túi nước sốt sẵn ra nấu nước dùng rồi trực tiếp cho thịt bò đã thái vào. Còn hành tây, cà chua thì cho thêm ít củ cải đường là ra nồi súp củ cải đường quen thuộc. Cuối cùng cậu đổi nồi khác nấu spaghetti.


Vì thịt bò thái mỏng nên nhanh chín, Dương Quý kịp thời cho rau củ vào rồi chỉnh nhỏ lửa xong mới nhìn qua thịt bò. Cậu nghĩ một lúc, quyết định đem bánh mì thái lát mỏng, phết tương Lao Gan Ma lên một mặt xong cho vào lò nướng.

Làm hết mấy việc này thì người cũng đầm đìa mồ hôi. Cậu cúi đầu đưa cánh tay lên ngửi. mùi tanh của cừu trộn lẫn cùng mùi thức ăn tỏa ra thật hôi. Cậu còn đang xoắn xuýt không biết nên ra ngoài phơi gió hay là lén vào phòng ngủ tắm nhanh một cái thì nghe thấy tiếng động cơ xe vọng lại, là Adrian về rồi.

Lúc anh vào nhà thấy Dương Quý ra đón. Cậu hỏi muốn mượn phòng tắm, cái này đương nhiên không vấn đề gì. Đợi tới lúc Dương Quý lên tầng rồi, Adrian ngửi thấy mùi thức ăn thơm nức từ phòng bếp bay tới, trên mặt vô thức xuất hiện lên một nụ cười dịu dàng ngay bản thân cũng không biết.

Tiếc là giờ y không vào bếp được, trước tiên phải đi xử lý can đựng sữa nếu không rất dễ xuất hiện vi khuẩn. Adrian vừa bất đắc dĩ vừa vui vẻ đi tới căn phòng nhỏ bên cạnh rửa sạch can đựng sữa.

Còn bên kia, Dương Quý đang nhanh chóng tắm rửa. Sau khi cả người thoải mái ra khỏi phòng ngủ, cậu đứng bên cửa sổ rất dễ bắt gặp bóng Adrian bận rộn trong phòng nhỏ. Cậu tính thời gian, xuống tầng vào bếp lấy đồ ăn ra.

Sốt rau củ thịt bò phối cùng spaghetti, bánh mì thái lát nướng giòn và súp củ cải đường. Một bữa tối không quá phong phú nhưng đảm bảo sẽ no. Trong thời gian Dương Quý dọn bữa tối thì Adrian cũng lên tầng tắm một cái. Chờ tới lúc hai người ngồi vào bàn bắt đầu ăn cơm thì trời cũng đã tối om.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận