Ám Dạ Trầm Luân

Thân thể Quân Ngân gắt gao áp lấy hắn, làn da nóng bỏng, như nham thạch nóng chảy kịch liệt quay cuồng.

Lãnh Tử Diễm vươn tay ấn tay Quân Ngân đặt trước ngực hắn, ngẩng đầu lên,
đầu lưỡi liếm qua cằm Quân Ngân, thanh âm trầm thấp như rượu lâu năm...

" Quân Ngân... Ngươi muốn cắn cắn thử hay không..."

" Muốn chết!"

Ấn ngã người cố ý hấp dẫn y, trong đồng tử luôn hờ hững nồng đậm dục vọng.

" Biết bây giờ người đang đè ngươi là ai không?"

" Biết."

Giương cổ lên đúng lúc, Lãnh Tử Diễm khép mắt, lời chậm tiếng nhẹ, câu phun ra lại cực kỳ hạ lưu.

" Quân Ngân, thao ta."

Y phục bị xé rách toàn bộ, đầu nâng lên, nụ hôn kịch liệt khiến người ta ngạt thở.

Thóa dịch dâm mỹ nhỏ giọt theo khóe miệng, cũng không biết nhỏ xuống người ai.

" Quân Ngân..."

Ngực cùng ngực, gắt gao cùng dán, nhiệt độ hầm hập đáng sợ.

Màu mực trong mắt dần tan ra, như hơi nước sương mù mông lung sơn thủy, kiều diễm đến kinh tâm động phách...

Bàn tay hỏa nhiệt vuốt ve thân thể hắn, hắn nhịn không được ưỡn thân trên
lên, hình thành một vòng cung, như càng thêm khát vọng.

Da thịt toàn thân màu mật ong thanh tú nhất, dính dính, đầu ngón tay sờ lên, một tấc một tấc, lưu luyến quên về.

Quân Ngân buông đôi môi bị mình gặm đến sưng đỏ ra, cắn vành tai Lãnh Tử Diễm, thấp giọng tuyên cáo.

" Về sau, ngươi chỉ có thể là của ta, chỉ có thể bị ta véo, bị ta cắn..."

Trả lời Quân Ngân chính là tiếng Lãnh Tử Diễm đẩy nút dây lưng ra, âm thanh thanh thúy tuyên cáo lý trí vốn đã thành tương hồ hoàn toàn hỏng mất.

Chiếm cứ chính là lửa dục vọng đậm màu.

Không đợi Lãnh Tử Diễm có thêm động tác, Quân Ngân một tay ôm hắn vào trong ngực, thay hắn cởi bỏ quần dài vướng bận.

Đôi chân thon dài thẳng tắp hiện ra trước mắt, quần lót kéo đến một bên,
thứ cứng gượng phía dưới đột nhiên bắn ra, khẩn cấp bày ra dung mạo dâng trào, Quân Ngân bắt lấy ngoạn ý kia, bàn tay trắng nõn lau xuống dâm
dịch phun ra, đồng tử nhếch lên nghiêng nghiêng nhìn Lãnh Tử Diễm.

" Phía sau ướt chưa?"

Thanh âm dâm mỹ trầm thấp mang cám dỗ kỳ lạ, nhiệt liệt vốn áp chế tách một
cái sôi trào, Lãnh Tử Diễm quay người ghé sấp trên ghế xe, cái mông
nhếch lên không ngừng cọ xát thân dưới Quân Ngân tựa như cầu hoan.

" Nhanh, nhanh lên."

Hắn muốn đem Quân Ngân nuốt vào như phát điên, hắn muốn Quân Ngân ở trong
cơ thể hắn, muốn cảm thụ Quân Ngân, cũng để Quân Ngân cảm thụ được hắn.

Mồ hôi theo lưng trượt vào khe đùi, hậu huyệt đỏ tươi có lẽ vì trước kia
có sử dụng qua nên hơi mở ra, có thể thấy rõ cảnh tượng dâm mỹ trong
tràng đạo, dịch ruột non óng ánh sáng loáng bọc máu đỏ sậm không ngừng
chảy ra, ướt át lách sách dính vào gốc đùi.

Quân Ngân đem người
ôm ngồi trong ngực, vặn bung chân hắn ra về phía hai bên, vẻ mặt thâm
trầm không thể nắm bắt, như giãy giụa lại như phẫn nộ.

" Đã làm cùng kẻ khác?"

Lãnh Tử Diễm trong lòng nhảy dựng.

" Buổi sáng.. Buổi sáng cùng Dã Kê... Không có làm bao lâu... Ta..."

" Không có làm bao lâu lại bị thương thành như vậy?"

" Không.. Không phải...."

Lãnh Tử Diễm hỗn loạn cào cào lòng bàn tay.

" Dã Kê kia khá mạnh bạo, ta..."

" Ta đưa ngươi xuống núi."

" Quân Ngân!" Lãnh Tử Diễm cắn chặt môi dưới, quay đầu lại. "Không có lần sau đâu, ta cam đoan."

Đối diện với mình là đồng tử màu đen sâu nhất, rõ ràng mang lãnh khốc trước sau như một, không biết tại sao, khiến người ta cảm thấy hắn tựa hồ có
vài phần ủy khuất, Quân Ngân hôn hôn trán hắn, cố gắng áp chế khát cầu
mãnh liệt.

" Ngươi nơi đó còn sưng... Ta không muốn đêm đầu tiên với ngươi lại máu chảy thành sông!"

Mặc dù... Y thật muốn lập tức xé rách nam nhân quyến rũ mình này!

Ở trên người hắn đánh hạ ấn ký của mình, cho hắn biết hắn là của ai, khiến hắn chỉ mở đùi ra với mình.

" Chảy máu thì chảy máu!" Lãnh Tử Diễm không nặng không nhẹ hừ một tiếng. "Ngươi làm cùng Tần Hiên, một chút máu cũng không chảy?"

" Đã
bảo ta cùng Tần Hiên không có gì." Quân Ngân để Lãnh Tử Diễm ngồi trở
lại, tái ôm hắn, mình thế nào cũng không thể làm cầm thú. "Trên thắt
lưng ta còn thương, bác sĩ dặn tốt nhất đừng vận động mạnh, chúng ta đều nhẫn nhẫn..."

Quân Ngân sờ đầu Lãnh Tử Diễm, động tác ôn nhu.

" Sau này có rất nhiều cơ hội, hà tất phải nhất thời nóng lòng?"

Không thể nghi ngờ, từ ‘sau này’ thành công trấn an tế bào xao động của Lãnh Tử Diễm.

Lãnh Tử Diễm tự biết hình tượng bản thân trước mặt Quân Ngân không tốt lắm,
nếu Quân Ngân thật sự không muốn làm, hắn cũng không thể không biết nhục nhã cầu đối phương thao hắn.

Khẩy khẩy quần áo rách nát, tâm
tình khoái trá phát hiện chỉ còn cái quần hoàn hảo.... Đây về một khía
cạnh có thể giải thích Quân Ngân cảm thấy vô cùng hứng thú với thân thể
hắn.

Lãnh Tử Diễm quen dùng nửa người dưới suy nghĩ, giữa điện
quang chớp lửa đã hạ quyết tâm trước tiên dùng thân thể quyến rũ Quân
Ngân, dù sao, hòa hợp tình ái là bước thành công đầu tiên.

Lơ đãng nhíu mày, kéo kéo quần, thuận miệng hỏi.

" Trên thắt lưng ngươi làm sao lại bị thương?"

Sau khi hỏi xong lập tức nhớ tới chuyện nửa tháng trước.

Người này lại ném hắn xuống xe!

Hắn tình nguyện cùng Quân Ngân đối mặt với sát thủ Tướng quân phủ phái tới
chứ không muốn lưu lạc đầu đường, vì không có chứng minh thư mà bị tóm
đến cục cảnh sát...

" Chuyện không lớn lắm." Quân Ngân nhẹ giọng nói. "Ngươi đừng lo lắng."

Về đêm đó, địch nhân ám sát đương nhiên là kinh tâm động phách, trong đầu y trước tiên lại hiện lên cảnh tượng dâm loạn: nam nhân thô tục đầu gà
rừng áp Lãnh Tử Diễm ở góc tường tùy ý vuốt ve.

Người của mình lại bị kẻ khác sờ soạng, dù có tốt đến độ nào cũng kiềm chế không được.

Cho nên y mới phẫn nộ như vậy, đánh mất hình tượng quất Dã Kê một cái tát.
Cái tát kia vốn là định cấp cho Lãnh Tử Diễm, nhưng bàn tay giơ thật
lâu, chậm chạp luyến tiếc đánh xuống, đành phải thuận tiện cấp cho nam
nhân đầu gà rừng, ai kêu gã làm người của y phấn khích như vậy?

Quân Ngân quay đầu nhìn kỹ Lãnh Tử Diễm, đối phương lỏa thân trên không chút để ý, cơ thịt cường tráng đều đặn phủ phía trên khung xương, như một
con báo săn nguy hiểm mà lại không mất nét hấp dẫn ám trầm.

Cởi áo mình ném cho hắn, giọng điệu không tự nhiên, thậm chí mang chút ý vị ra lệnh.

" Về sau đừng quang thân trước mặt người khác."

Quân Ngân cũng cảm thấy bản thân quá mức bá đạo, cũng không phải nữ nhân, lỏa thân trên thì thế nào?

Lãnh Tử Diễm ngây ngô đem sơ-mi của Quân Ngân mặc lên người mình.

Áo của Quân Ngân hắn mặc vào cũng không vừa người, bó chặt, Quân Ngân lại
một mực muốn ngay cả một cái cúc áo trên cùng cũng phải cài lại.

Nói là.. Hở ngực lộ nhũ không phù hợp với phong phạm quý tộc...?

" Nhưng, Quân Ngân, như vậy ngươi không có áo mặc."

Quân Ngân, vừa đem người nào đó bọc kín, đang ở vào trạng thái thỏa mãn cùng tâm tình dâng cao, thầm hạ quyết tâm muốn đem người này quản giáo đến
quy củ, căn bản không quan tâm lồng ngực và da thịt trắng nõn của mình
đối với Lãnh Tử Diễm dục hỏa đang thịnh là lực chấn động tới cỡ nào.

Lãnh Tử Diễm trước giờ lấy bản thân làm trung tâm, cùng tình nhân trước kia
nói chuyện luyến ái cũng tương đối rõ ràng, lúc hắn muốn làm tình, tình
nhân phải lập tức xuất hiện trước mặt, làm dịu dục vọng của hắn.

Bây giờ, Lãnh Tử Diễm muốn làm tình đến phát điên...

Ngón trỏ gõ nhẹ trên đùi, muốn bình ổn thần kinh sắp căng đến nứt thành đoạn.

Hắn mím môi, ánh mắt liếc đến trên eo Quân Ngân, nơi đó quả thực có quấn
băng gạc, có thể ban nãy động tác quá mạnh, thương khẩu vỡ ra, nhiễm đến băng gạc có chút đỏ.

Nhận thấy được ánh mắt hắn, Quân Ngân khẽ cười nói.

" Thật sự không cần lo lắng, cái loại cấp bậc đó còn không giết ta được, đạn xuyên qua cũng chỉ khâu mấy mũi."

Lãnh Tử Diễm đạm đạm đáp một tiếng, thương này nếu ở trên người hắn, có thể
ngày hôm sau liền gỡ chỉ ra đi loạn khắp nơi, nhưng nếu ở trên người
Quân Ngân, hắn thế nào cũng thấy khó chịu.

Rất muốn thân thiết
thổi thổi cho y, nhưng sao cũng kéo da mặt xuống không được, trên khuôn
mặt anh tuấn tất cả đều là một vẻ xem thường, rất giống đang nói chút
thương ấy cũng đáng để chuyện bé xé ra to.

Nhưng, thật sự rất muốn thổi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui