Ám Dạ Trầm Luân

Lãnh Tử Diễm ngay cả giáo phục cũng chưa kịp thay, leo tường nhảy ra Học
viện Hoàng gia, tìm xe, lòng như lửa đốt chạy gấp tới cao ốc Quân thị.
Hắn rất sốt ruột, hắn muốn đến gặp Quân Ngân, lập tức, lập tức.

Tần Hiên tự mình xuống lầu đón hắn lên, trong thang máy nói một câu ý vị
sâu xa. "Lãnh thiếu gia, thiếu gia bề bộn nhiều việc, không phải cố ý
muốn lạnh nhạt với ngươi."

" Ta cũng không nói hắn lạnh nhạt với ta."

Lãnh Tử Diễm nghĩ, hắn tuy mỗi ngày đều nhớ Quân Ngân, nhưng hắn tuyệt đối
không phải người không biết chừng mực. Vì rút ra thời gian rảnh cuối
tuần bồi hắn, Quân Ngân bận đến mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn tiếng, những cái đó hắn đều biết, cũng ghi tạc trong lòng. Chuyện của hắn cùng Lăng
Diệp, cùng Quân Ngân lạnh hay không lạnh nhạt với hắn nửa điểm quan hệ
cũng không có, căn bản đều là hắn không tốt, là hắn chần chừ, là hắn
dung túng Lăng Diệp, cho phép đối phương xây dựng quan hệ thân thể với
hắn, cuối cùng khiến cho toàn trường đều biết. Lại nói tiếp, hắn cùng
Lăng Diệp ở chung dưới một mái hiên, còn thường xuyên cùng nhau ăn cơm ở nhà ăn, sớm nên bị Quân Ngân phát giác.

Quân Ngân sẽ tha thứ cho hắn sao? Lãnh Tử Diễm không biết, hắn thậm chí không dám ðề cập việc này.

Suy bụng ta ra bụng người, nếu Quân Ngân tái cùng Tần Hiên có cái gì, hắn chắc chắn sẽ khó chịu như ăn phải ruồi bọ.

Thân thể này của hắn... Ngày trước dù phóng đãng... Rõ ràng đáp ứng Quân Ngân rồi, còn...


Quân Ngân chắc chắn rất thất vọng với hắn.

Trong lòng ảm đạm, trên mặt Lãnh Tử Diễm lại không lộ ra chút thần sắc, vẫn
là một mảnh lạnh cứng, nên Tần Hiên lắc đầu, thầm mắng người này không
biết hối cải. Tần Hiên lúc nào cũng theo Quân Ngân, đương nhiên biết
Quân Ngân có bao nhiêu để tâm với người này, với thân phận Quân Ngân,
tuổi tác Quân Ngân, tình cảnh Quân Ngân, tuyệt đối không nên dây dưa quá nhiều cùng người thừa kế Lãnh gia, nhưng Quân Ngân lý trí lại gắn trên
người này.

Tần Hiên không rõ Lãnh Tử Diễm hảo chỗ nào, dù sao,
chấn động do màn ở Hắc Phố hai tháng trước lưu lại cho y thật sự quá
lớn, y không thể tưởng tượng một công tử thế gia sẽ ở cái chốn dơ bẩn
kia tùy tiện tìm một nam nhân muốn dã hợp.

" Lãnh thiếu gia... Cổ áo ngươi chưa cài hảo." Tần Hiên diện vô biểu tình nhắc nhở.

Lãnh Tử Diễm cũng có thể thấy bộ dạng mình từ gương trong thang máy, Dã Kê
chỉ xé rách cổ áo hắn, không tiến thêm một bước, dù là như thế, cổ áo
rách nát vẫn chọc người nghĩ xa, hơn nữa, vì leo tường, trên quần dài
dính không ít tro bụi, cực kỳ chật vật, so với Tần Hiên âu phục giày da
lấp lánh, lập tức không bằng anh bằng em. Lãnh Tử Diễm âm thầm hối hận,
hắn nên thay y phục rồi hãy đi ra.

" Ngươi giống như có thành kiến với ta."

Tần Hiên không ngờ hắn sẽ nói như vậy, câu lên một cái mỉm cười máy móc. "Lãnh thiếu gia suy nghĩ nhiều."

" Không phải ta nghĩ nhiều…" Lãnh Tử Diễm mím môi. "Ngýõi ði theo bên
cạnh Quân Ngân, nếu ngýõi có thành kiến với ta, sẽ ảnh hýởng ðến cái
nhìn của Quân Ngân với ta!" Nói, hắn lại hơi rũ mắt xuống. "Cho nên, ta
hy vọng ngươi có thể chỉ bảo..."

Lãnh thiếu gia là thật? Tần Hiên chớp chớp mắt. "Ta chỉ làm một việc, Lãnh thiếu gia..."

Lãnh Tử Diễm có nề nếp nói. "Ta cùng Quân Ngân phải đối mặt với nguy cơ tình cảm nghiêm trọng nhất từ trước tới nay, ta biết vấn đề của ta rất
nhiều, ta sẽ chậm rãi sửa chữa."

" Việc này..."

" Nói mau!" Mắt thấy thang máy từng tầng hướng lên trên, Lãnh Tử Diễm nhịn không được thúc giục.


" Căn cứ theo quan sát nhiều năm của ta, thiếu gia thích těnh nhân tính cách dịu ngoan một chút!"

Ân, đây là đang nói tính cách hắn hư hỏng.

" Kỳ thực, có thể hơi làm nũng một chút cũng có tình thú."

Quân Ngân sẽ muốn hắn làm nũng?

" Tốt nhất là thân thể sạch sẽ, dù sao thì không nam nhân nào lại mong
muốn tình nhân của mình mới từ trên giường người khác bò qua."

Lãnh Tử Diễm hô hấp cứng lại, bàn tay đặt bên hông bất động thanh sắc nắm lại.

Tần Hiên thở dài. "Quân gia hiện giờ bốn bề thọ địch, tình nhân của thiếu
gia hẳn phải mang đến sự trợ giúp cho Quân gia, cái thiếu gia cần chính
là chính trị luyến ái chứ không phải..."

" Chứ không phải cùng
một nam nhân, không thanh không bạch." Lãnh Tử Diễm nói tiếp." Nam nhân
này vừa thân thiết hỏa nhiệt cùng hắn, vừa theo gia tộc của chính mình
mà cùng Quân gia phân rõ giới hạn, càng nghiêm trọng hơn chính là, nam
nhân này vĩnh viễn không thể lưu lại hậu duệ cho hắn."

" Lãnh thiếu gia..."

Cửa thang máy đinh một tiếng dừng lại, chậm rãi mở ra.

Lãnh Tử Diễm đưa tay cắm vào túi quần, đi trước ra ngoài. Hắn đưa lưng về

phía Tần Hiên, bóng dáng cao lớn che hành lang đến mơ hồ một mảnh.

" Tần Hiên... Ta yêu hắn."

Vì yêu y, cho nên tình nguyện bỏ xuống tự tôn cao ngạo, muốn biết mình có
chỗ nào làm không tốt, còn chỗ nào có thể cải thiện, không ngờ, có được
lại là một trận châm biếm vũ nhục.

Vì yêu y, cho nên bất chấp tất cả trèo tường cũng muốn đến tìm y, hắn sợ đến quá muộn, Quân Ngân có
nhiều thời gian suy nghĩ hơn, càng nhiều thời gian cho y tìm được lý do
chia tay. Kết quả sao? Làm cho bản thân toàn thân dơ bẩn, cổ áo giáo
phục bị rách cũng quên mất.

Tần Hiên ở phía sau, kinh ngạc nhìn
Lãnh Tử Diễm xoa xoa trán, hít một hơi thật sâu, chậm rãi đi đến trước
cửa Quân Ngân, sau khi phủi phủi bụi bặm trên quần, nắm lấy nắm cửa.

Điện thoại di động rung lên, một cái tin nhắn, thẳng thắn ngắn gọn: Tần Hiên, ngươi quá lắm miệng.

Tần Hiên sờ sờ mũi, cười khổ nhớ ra trong thang máy có camera, mà thiếu gia chỉ cần một chiếc điện thoại là có thể làm video giám thị nhân viên
chuyển tới máy y, nói cách khác, cuộc đối thoại của mình cùng Lãnh thiếu gia ban nãy, bị thiếu gia rành mạch nghe hết không sót một chữ.

Mình quở trách Lãnh thiếu gia, thiếu gia sẽ không ghi hận chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận