Âm Hôn Khác Biệt


Tia nắng ban mai mang theo ánh sáng chiếu xuống thật ấm áp.

Có người đẩy người cô, cô liền hoảng sợ ngồi dậy thì phát hiện chính mình ở trong quan tài, chỉ là nắp quan tài đã bị mở ra.

Tối hôm qua không phải cô đã ra ngoài rồi sao?Sao lại trở vào rồi?Còn có, tối hôm qua! Cô cúi đầu nhìn lại, Kỷ Hạo Du vẫn nằm ở dưới người cô, chính là bộ dáng tối hôm qua, khiến cô sợ hãi tới mức thét chói tai rồi bò ra bên ngoài.

Lễ tang của Kỷ Hạo Du làm vô cùng náo nhiệt, chỉ là lòng của Đinh Tâm Nguyệt lại càng lạnh thêm.

Có mấy lần cô nhìn thấy Kỹ Thần Vĩ nhìn mình.

Chuyện vào tối hôm qua giống như là mộng vậy, lại quá chân thật, còn ánh mắt Kỹ Thần Vĩ nhìn cô cũng có chút oán hận.


Khuôn mặt trắng bệch của Kỹ Hạo Du giống y như đúc vào đêm qua, cô đây thật sự là gặp ma rồi sao?Cô nghi hoặc đứng ở trước mộ nhìn quan tài bị đặt vào mộ, vì là vợ nên cô cần phải khóc thế là cô liền ngồi xổm dưới mặt đất, khóc lên, tuy rằng có chút giả dối nhưng đây cũng là phong tục của bọn họ.

Trong lòng cô mặc niệm: "Kỷ Hạo Du à, tuy tôi đã gả cho anh nhưng chúng ta xưa nay chưa từng quen biết nhau cho nên cầu xin anh, đừng tới tìm tôi, đừng tìm tôi nha!"Mắt thấy quan tài của Kỷ Hạo Du bị đặt vào rồi thì cô mới an tâm một chút, coi như việc tối hôm qua chỉ là ảo giác đi.

Quỳ ở trên mặt đất chung với cô còn có một cô bé, bộ dáng ngoan ngoãn, khi đứng lên cô bé ấy đột nhiên ngã về phía sau, Đinh Tâm Nguyệt thấy thế nên nhanh chóng đỡ lấy thì cô lại cảm thấy có thứ gì đó nhét vào trong tay mình.

Bằng cảm giác thì có thể biết đây là một tờ đấy.

Đinh Tâm Nguyệt nhìn bốn phía không thấy ai chú ý cho nên nắm chặt tay.

Theo tập tục ở nơi này, cô cần phải thủ chín chín tám mươi mốt ngày tang.

Trở lại nhà họ Kỷ, cô ở trong căn phòng vốn là phòng của Kỷ Hạo Du, bên trong đó thật u ám, có lẽ là do tác động của tâm lý, biết người này đã chết cho nên ở trong lòng có chút lo sợ.

Đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng của Kỷ Hạo Du, phòng của anh ta rất sạch sẽ, càng kỳ quái hơn là đồ ở trong đây lại cực kỳ giống với đồ của cô, chúng đều là màu xanh lam, chỉ có điều phòng của cô là loại xanh lam mộng ảo còn của Kỷ Hạo Du là xanh biển giống như đại dương xanh thẳm.

Nếu như Kỷ Hạo Du không chết thì có lẽ cô sẽ yêu nơi này.

Phòng bài trí đơn giản, ở đầu giường có treo một đồ trang trí nhỏ hấp dẫn tầm mắt của cô, đi vào thì cô thấy đó là một chú chim cánh cụt, là chim cánh cụt màu lam.

Cô duỗi tay lấy xuống, cái này giống hệt cái trên túi xách của cô, cái kia là cô mua ở trên taobao, cô rất thích luôn.

Nhưng lúc gả đi lại chưa kịp thu dọn, không ngờ tới ở đây có một cái giống nhau như đúc, cô đương nhiên là vô cùng thích thú rồi.


Cô cầm nó ở trong tay và ngồi lên mép giường, cảm giác như là đạt được của quý.

Đột nhiên cô nghĩ tới tờ giấy được nhét vào tay mình lúc ở nghĩa trang, cô liền nhanh lấy nó ra khỏi túi.

Vừa mở ra thì thấy phía trên có dòng chữ méo mó, vừa nhìn là biết chữ của con nít viết, "Nếu chị muốn rời đi, vào tám giờ tối nay, em chờ chị ở ngôi đình phía Tây.

"Lời ngắn gọn làm cho Đinh Tâm Nguyệt trầm ngâm một lát.

Rời đi?Cô đúng thật là muốn rời đi.

Chẳng lẽ cô bé đó có thể giúp cô ư?Tuy rằng có chút nghi hoặc nhưng cô vẫn đánh cược một lần, nếu không cô thật sự sẽ bị nhốt ở đây qua hai tháng.

Đối với cái nơi không quen thuộc này, buổi chiều cô liền đi dạo quanh sân một vòng, khoá lại vị trí ngôi đình, sau đó bảy giờ rưỡi cô liền đi đến nơi đó trước và đợi cô bé.

Có lẽ vì có người chết lại vào buổi tối nên cô vẫn luôn cảm thấy lạnh lẽo.


Cô không tự giác được liền kéo lại quần áo.

Sau đó Đinh Tâm Nguyệt nghe thấy âm thanh rất nhỏ nên đề phòng quay người lại, nhìn không thấy ai nhưng âm thanh đó lại vang lên lần nữa, lần này cô thấp giọng nói: "Là ai!"Vẫn như cũ không ai đáp lại nên cô chậm rãi tiến về phía trước, thì đột nhiên có một bóng người nhảy ra, mà còn không phải là đứa nhỏ khiến Đinh Tâm Nguyệt sợ hãi liên tục lui về phía sau.

"Anh! anh! " Đinh Tâm Nguyệt sợ tới mức run lên.

Cảnh tượng này y như trong trí nhớ của cô vậy đó không phải là mộng, nhất định không phải là mộng.

"Cô dám đánh lén tôi à, cũng nên bồi thường cho tội của mình!" Kỳ Thần Vĩ bước một bước tới gần.

Editor: AlissaCập nhật 26/1/2022.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận