Việc quân Lương lui quân làm cho nước Thịnh khá bất ngờ.
Với tính cách của Diệp Tinh Hà thì kiểu gì cũng sẽ lao vào đánh đến cùng với người khác.
Lần này lại chủ động lui bỏ lại cả thành trì vừa chiếm được thì thật kỳ lạ.
Quân Thịnh trên đường đuổi theo cũng không chia quân ra chiếm đóng lại những nơi vừa đi qua mà chỉ nhắm tới quân Lương để quyết chiến.Trong khi đó thì quân hỗ trợ của nước Lương cũng đang tức tốc ra chiến trường.
Đội quân hỗ trợ này do Lương An dẫn đầu nhưng lại có đến 8 phần là người Lạc khi quân ở Lạc Thành Doanh cũng có đến 2 vạn quân người Lạc.
Cùng với 5 vạn quân ở Thiên Mộ nữa.
Tướng chỉ huy quân ở Thiên Mộ xuất phát là Lạc Hà.
Lạc Hà là trưởng lão trẻ tuổi nhất của người Lạc cũng là chiến binh ưu tú nhất của người Lạc.
Lạc Hà sinh ra vào lúc người Lạc khó khăn nhất lớn lên thì nhìn thấy tộc người của mình bị dồn vào tuyệt cảnh.
Vì thế mà Lạc Hà có một lòng căm thù vô cùng sâu sắc với người Thịnh.
Những người đã trực tiếp dồn bọn họ đến đường cùng.Không chỉ Lạc Hà tất cả mấy vạn binh sỹ người Lạc cũng thế.
Họ trước khi ra trận đều lập lời thề máu ở Thiên Mộ.
Dù có phải thịt nát xương tan cũng quyết không tha cho người Thịnh.
Vì thế mà Lương An định sẽ giao đội quân này cho Diệp Tinh Hà khi hội quân để cho những người cùng chí hướng cùng chiến đấu với nhau.Quân Lương quyết định hợp quân với nhau tại vùng biên giới hai nước cũng tức là đội quân của Diệp Tinh Hà đã bỏ lại tất cả đất đai mình đã chiếm được không giữ một nơi nào để tập trung quân cho trận chiến sắp tới.
Quân Thịnh cũng tương tự như thế khi mà đích thân vua Hưng Nghiệp cũng đã tiến quân đến cùng đội hình chính chứ không ở phía sau chờ đợi nữa.
Cả hai bên đều sẵn sàng để quyết chiến.Tính về quân lực thì đây là trận chiến lớn nhất trong lịch sử của người Hạ và cả người Lạc nữa.
Lần đầu tiên trong hơn 500 năm có đến hơn 40 vạn quân hai bên tập trung về khu vực biên giới nước Lương và nước Thịnh.
Thậm chí đã có tin tức về việc nước Giang cũng cử người bí mật đến biên giới để quan chiến.
Mà thật ra không phải tin đồn khi mà đích thân Giang Hạo dẫn theo một đội khoảng 1000 quân đã tiến qua khu vực biên giới nước Giang ở phía bắc rồi đi vòng sang phía tây để quan chiến.Vùng đồng bằng phía nam nước Thịnh có địa hình hoàn toàn bằng phẳng cho nên chiến trường rất rộng lớn.
Có chứa 40 vạn người chứ chứa cả 100 vạn người thì cũng đủ cũng dễ dàng để cho bên thứ ba quan chiến mà không sợ bỏ lỡ những thứ quan trọng.Bên phía nước Thịnh đội hình chiến đấu của họ được chia ra rất rõ ràng.
Vũ Thịnh dẫn theo kỵ binh tinh nhuệ dẫn đầu đại quân.
Thịnh Văn và Điền Dũng mỗi người một bên cánh.
Còn vua Hưng Nghiệp cùng Cấm Quân giữa ở phía sau vũ Thịnh để tạo thành thế hỗ trợ trước sau.
Đây tính ra là đội hình chiến đấu rất cơ bản và quân Thịnh đang lộ rõ ý đồ sẽ tấn công trực diện.Quân Lương thì quân của Lạc Thành và người Lạc ở cánh trái và do Diệp Tinh Hà chỉ huy, Lạc Hà đi sau hỗ trợ.
Lạc Hà là người có nội công cấp 3, có Hoá Hình là Tuyết Lang.
Tuyết Lang chính là thần thú của Thiên Mộ khi loài sói trắng này chỉ xuất hiện trên những đỉnh núi cao của nơi này.
Ở giữa do Lâm Hảo chỉ huy với toàn bộ quân của hai doanh Thần Võ và Bắc Lương.
Còn cánh phải là 2 vạn quân Hắc Long do Lương An chỉ huy.
Và cũng chỉ có Lương An mới có quyền chỉ huy đội quân này mà thôi.Đâu cũng là lần đầu tiên vua Hưng Nghiệp và Lương An đối đầu với nhau.
Tất nhiên là vua Hưng Nghiệp không thể ra đấu tay đôi với Lương An cho nên hai vị Lĩnh Vực kia đang bảo vệ cho vua Hưng Nghiệp.
Vua Hưng Nghiệp ngồi trên chiến xa hoàng gia chỉ huy trận chiến còn Lương An thì đang cưỡi Ô Vân.Diệp Tinh Hà lúc này đang chỉ đạo chiến thuật cho binh sỹ người Lạc- Lát nữa các ngươi cứ thoải mái chém giết.
Hôm nay là ngày báo thù của người Lạc.
Dù bệ hạ có trách phạt ta sẽ bảo vệ cho các ngươi.- Tạ nương nương giúp đỡ.
Người Lạc mãi mãi nhớ ơn này.Sau đó tất cả binh sỹ người Lạc đều thắt khăn trắng trên đầu để tưởng nhớ đến người thân đồng bào của họ đã chết trong tay nước Thịnh.
Lạc Hà hét rất to cho toàn quân người Lạc phía sau nghe thấy.- Huynh đệ.
Báo thù!Toàn bộ binh sỹ ở cánh trái của quân Lương tiến lên.
Những binh sỹ người Lạc cùng với con thiết mã của mình đang lao về phía quân Thịnh với tất cả nỗi căm hờn trong trái tim của họ.
Diệp Tinh Hà cũng cưỡi Hồng Nguyệt tiến lên theo.Bên phía nước Thịnh.
Vũ Thịnh cũng dẫn theo đội kỵ binh tinh nhuệ đánh vào trung tâm đội hình của quân Lương.
Kỵ binh có ưu thế so với bộ binh cho nên việc có quân số ít hơn mà lao vào đối thủ thì cũng không có gì gọi là ảo tưởng cả.
Chưa kể còn có đội quân phía sau nữa.
Có vẻ như quân Thịnh muốn đè bẹp đội hình trung tâm của nước Lương.Còn bên phía cánh phải thì Điền Dũng đang rất lo lắng khi Lương An dẫn theo Hắc Long quân đi đến dù họ chỉ có 2 vạn người thì cũng là một nỗi lo sợ quá lớn với tất cả binh sỹ quân Thịnh.
Chưa kể đến việc là đội Lăng Vệ phía sau Lương An nữa cho nên cánh này có thể sẽ là nơi quân Thịnh gặp nhiều vấn đề hơn cả cánh trái.Diệp Tinh Hà không dùng Liệt Nhật để cho quân sỹ người Lạc giữ vững tốc độ tiến lên.
Phượng Hoàng khí lực mở đường cho những mũi tên của người Lạc bắn về phía quân Thịnh.
Bên này là bên đầu tiên hai bên lao vào nhau chiến đấu còn sớm hơn cả cánh quân trung tâm.
Binh sỹ người Lạc hoàn toàn không sợ chết cho nên dù đứng trước những loạt tên như mưa rơi bắn trả từ quân Thịnh thì những con Thiết Mã vẫn lao về phía trước.
Họ không có đội kỵ binh thiết giáp cho nên tổn thất lực lượng là có nhưng họ không quan tâm.
Đến khi chiến kỵ của người Lạc chạm được vào đội hình quân Thịnh thì cuộc tàn sát chính thức bắt đầu.Diệp Tinh Hà rất nhanh tìm đến chỗ Thịnh Văn.
Thịnh Văn có Lĩnh Vực của Kỳ Lân cũng là Lĩnh Vực có tính tấn công diện rộng cho nên Diệp Tinh Hà định tự mình ngăn cản Thịnh Văn để người Lạc tự trả mối thù của mình.
Ở bên cánh trái chiến trường hiện tại đã toàn là máu và máu.
Cuộc hỗn chiến đã xảy ra một cách kịch liệt khi người Lạc quyết tâm đánh đến chết.
Những binh sỹ người Lạc dù có bị thương thì họ vẫn tiếp tục tiến về phía trước cho đến tận lúc ngã xuống và trước khi gục ngã họ nhất định phải mang theo một binh sỹ nước Thịnh đi cùng.
Cánh này có đến 8 vạn người nhiều hơn hẳn quân Thịnh bên này cho nên chiến đấu theo kiểu lấy mạng đổi mạng này thì quân Thịnh rất thua thiệt.Trong khi đó thì 6 vạn kỵ binh tinh nhuệ của nước Thịnh lao vào hàng rào chắn của hơn 2 vạn thiết giáp quân của hai doanh nước Lương.
Sau đó thì là 2 vạn cung thủ phía sau bắn yểm trợ nữa.
Vũ Thịnh lại chỉ có Lĩnh Vực của Hư Ảnh cho nên khi đối đầu với Lâm Hảo thì hoàn toàn không nắm được lợi thế.
Vua Hưng Nghiệp buộc phải cho đội Cấm Quân của mình tiến lên hỗ trợ cho hướng trung tâm để tránh cho việc kỵ binh nước Thịnh bị quân Lương bao vây lại bên trong đội hình rồi tiêu diệt.Trong khi đó Lương An vẫn chưa hề ra lệnh cho đội hình Hắc Long Quân tiến lên mà vẫn giữ nguyên tại chỗ.
Bên kia Điền Dũng cũng không dám tiến lên bởi vì Điền Dũng biết nếu bản thân cách quá xa hai Lĩnh Vực phía sau thì sẽ bị Lương An cho về gặp tổ tiên chỉ trong một đến 2 đòn mà thôi.
Cánh bên phải của nước Lương hoàn toàn là án binh bất động của hai bên.Thật ra lúc này Lương An đã không còn ở cánh phải nữa mà nơi này do Chu Hùng Thống Lĩnh dẫn quân.
Lương An đã cưỡi Ô Vân đi vòng sang cánh trái rồi.
Điền Dũng cảm nhận được sự tồn tại của một Lĩnh Vực vì đó là Chu Hùng Thống Lĩnh.
Hắc Long Quân vẫn chưa tiến quân đó là vì chưa đến thời gian quy định mà Lương An đã dặn sẵn.Mặt trận bên trái càng lúc càng khốc liệt khi hao tổn quân số cả hai bên càng lúc càng nhiều.
Vua Hưng Nghiệp thấy tình hình cánh phải theo hướng điều quân của mình đang nguy ngập thì buộc phải điều một trong hai Lĩnh Vực dự bị ra hỗ trợ.
Lĩnh Vực dù chỉ là một người thì cũng có thể xoay chuyển thế cục của trận chiến.
Và vua Hưng Nghiệp đang rất tin tưởng vào thuộc hạ của mình.
Người được điều đến là người có vai trò giống như Ảnh ở nước Thịnh.
Người này cũng không rõ tên họ có Hoá Hình là một con Linh Miêu màu đen.
Lĩnh Vực của người này cũng thuộc dạng tấn công ám sát như Mục Vân khi nó tạo ra những ảo ảnh của Linh Miêu ở xung quanh Lĩnh Vực đòn tấn công của Ảo Ảnh nào là thật thì chỉ có người này biết.
Và rõ ràng là mục tiêu chính là ám sát Diệp Tinh Hà khi Diệp Tinh Hà đang phải đối đầu với Thịnh Văn.Trong khi đó thì đã đến thời gian cho nên Chu Hùng Thống Lĩnh liền dẫn đầu đội Lăng Vệ xông về phía quân Thịnh.
Sau đó thì Dương Mạnh tướng quân chia Hắc Long Quân thành các nhóm nhỏ bắn đầu tấn công theo chiến thuật xung kích sở trường của họ vào đội quân đông hơn gấp ba trước mặt.
Điền Dũng lập tức dùng Hoàng Hổ Vương chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến nhưng đối thủ đến trước lại là một con Bạch Hùng chứ không phải Hắc Long.
Cả hai Lĩnh Vực của Hoàng Hổ Vương cùng với Đại Lực Bạch Hùng đều là tấn công áp chế đơn mục tiêu cho nên hai người đây chính là lấy cương đối cương chính diện.Mỗi đội Hắc Long Quân đều do thiết giáp kỵ dẫn đầu che chắn.
Sau đó thì chiến kỵ mới tăng tốc luồn qua đánh vào sườn đối thủ trong khi xạ kỵ thu hút sự chú ý bằng tên bắn của mình.
Cách chiến đấu này kết hợp cả ba loại kỵ binh với nhau một cách nhuần nhuyễn cho nên quân sỹ nước Thịnh bị áp chế hoàn toàn chưa kể đến chiến giáp của Hắc Long Quân có tính chống chịu rất cao.
Họ sẽ không dễ bị thương như những đội kỵ binh khác khi phải đối đầu với cung tiễn thủ.Chiến trường cả ba mặt đều đã khai chiến cho nên vua Hưng Nghiệp có thể quan sát được toàn bộ thực lực của nước Lương.
Và vua Hưng Nghiệp nhanh chóng nhận ra vấn đề.- Vua nước Lương đâu rồi.- Bảo vệ bệ hạ.Thống Lĩnh Cấm Quân nước Thịnh nghĩ ngay đến việc Lương An bí mật tiếp cận chiến trường để nhắm vào vua Hưng Nghiệp nhưng thực tế thì lại không phải lúc này Lương An đang ở rất gần so với Lĩnh Vực của Linh Miêu.
Vấn đề ở đây là cả hai đều là Hắc Khí cho nên nếu nhìn thì không thể phân biệt được bên nào với bên nào.
Chỉ khi có tiếng sấm sét vang lên thì mới xác định được đâu là Lĩnh Vực của Lương An.Cũng thật không may mắn cho vị kia khi mà Huyền Lôi là khắc chế của tất cả các loại ảo ảnh khi mà có bao nhiêu ảo ảnh đi chăng nữa thì nằm bên trong tầm bao phủ của Huyền Lôi thì cũng bị sét đánh tưng đấy.
Và ngay cả người thật lúc này cũng đang bị Hắc Long tấn công.
Vị thị vệ kia nhanh chóng bị đẩy lui ra khỏi khu vực có Diệp Tinh Hà và Thịnh Văn..