Ám Nhật


Diệp Tinh Hà vẫn còn đủ sức đánh tiếp cho nên đã giao cho Cấm Vệ Quân bảo vệ cho Lương An còn bản thân thì nhắm vào những Lĩnh Vực đang bị thương của hai nước.

Thịnh Văn nhận ra được sát khí của Diệp Tinh Hà cho nên đang cố gắng mang theo Thịnh Hào bỏ chạy.

Nội khí Phượng Hoàng của Diệp Tinh Hà lập tức ập xuống khu vực mà mấy người Thịnh Văn còn đang chật vật.

Đòn tấn công này của Diệp Tinh Hà tất nhiên không thể mạnh mẽ như bình thường cho nên Thịnh Văn mới có thể thoát được tuy nhiên cũng bị ảnh hưởng một chút.

Nhưng mà những người còn lại bao gồm cả Vũ Văn đều đã trúng đòn.

Vũ Văn từ một người vẫn còn ổn thì bây giờ đã nằm lăn lóc dưới đất còn Triệu Thường thì lúc này đã bị nhấn chìm trong lửa Phượng Hoàng.

Lúc này có thể xác định Triệu Thường đã chết.Mạnh Khương lúc này không còn cách nào khác mà dẫn theo quân Giang còn lại cố gắng thoát đi trước sức tấn công của quân Lương.

Hai người Thịnh Văn và Vũ Văn thì khó khăn hơn một chút vì hướng họ cần đi là hướng bắc mà lúc này thì hương bắc chính là nơi nguy hiểm nhất khi mà không biết được quân Lương của Bắc Lương Doanh cũng như Lạc Thành Doanh đã đến hay chưa.

Họ lại còn mang theo Thịnh Hào lúc này đã không rõ tình hình thế nào nữa.Không còn cách nào khác họ buộc phải bỏ Thịnh Hào lại để chạy thoát thân trước sự truy đuổi của Diệp Tinh Hà.

Vũ Văn đang tận dụng tối đa khả năng của Lĩnh Vực để vừa phòng ngự vừa lui.

Vấn đề là quân sỹ nước Thịnh thì không được may mắn như thế.

Họ đang dần bị cuốn vào những ngọn lửa hừng hực mà Diệp Tinh Hà tạo ra.

Nói thật thì lúc này mười mấy vạn quân Thịnh đang lành ít dữ nhiều trước sự cuồng bạo của Diệp Tinh Hà và quân Lương.

Cuộc truy đuổi kéo dài đến mười mấy dặm hiện chưa có dấu hiệu dừng lại.Lúc này ở vùng biên giới phía đông nam nước Thịnh thì cũng có một trận chiến khác đang xảy ra khi mà quân Thịnh do đích thân Hà thống lĩnh của Cấm Quân nước Thịnh chỉ huy đang đến tiếp ứng cho lực lượng quân Thịnh do Thịnh Văn trước đó chỉ huy ngay sau khi nhận được tin quân Lương ở phía Bắc tấn công vào biên giới nước Thịnh.

Vấn đề là lúc này một mình Hà thống lĩnh của nước Thịnh đang phải đối đầu với cả Võ Trọng và Lạc Hà.


Bản thân ông ấy lại là nội khí phòng ngự cho nên rất khó để thay đổi cục diện bị áp chế hiện tại.

Tuy nhiên quân Thịnh vẫn đang giữ được một đường lui cho đội quân của họ nhờ sự hy sinh của những binh sỹ đến tiếp viện này.

Quân Lương lúc này có 8 vạn người đang giao chiến với một lực lượng tương tự của quân Thịnh.Trong khi đó cuộc truy đuổi vẫn diễn ra liên tục 3 ngày từ phía quân Lương.

Diệp Tinh Hà chỉ dẫn theo một đội chỉ chưa đến 1 vạn người từ thành Giang Hải nhưng lại áp đảo hoàn toàn đội quân đang vội vàng bỏ chạy của nước Thịnh.

Quan trọng nhất là tịnh thần quân Thịnh càng lúc càng xuống còn tinh thân quân Lương càng ngày càng cao.

Nhất là khi họ nhận được tin quân Lương chặn đường phía trước và quân Thịnh đang phải tử thủ để giữ vững đường về cho họ.

Lúc này thì Thịnh Văn dù muốn dù không vẫn phải động viên binh sỹ lao qua khu vực chặn đường của quân Lương.

Đây là đường sống duy nhất của họ.Tính cả lực lượng đang quay về thì lúc này quân Thịnh tính ra đang áp đảo quân Lương về số lượng khi quân Thịnh bây giờ có ít nhất là 15 16 vạn người trong khi nước Lương chỉ có 9.

Thế nhưng Thịnh Văn không hề có ý định ở lại chiến mà chạy thẳng một mạch.

Hà thống lĩnh cũng rất hợp tác khi cùng với Vũ Văn tạo thành lá chắn phòng ngự cho quân Thịnh rời đi.

Diệp Tinh Hà ở phía sau chắc chắn không muốn việc này xảy ra một cách thuận lợi vì thế mà đang dốc hết sức cùng với Lạc Hà và Võ Trọng công phá tấm lá chắn này.Có thêm Diệp Tinh Hà thì cán cân rõ ràng là nghiêng hẳn về phía nước Lương cho nên ba người nước Thịnh tiếp tục chơi bài vừa đánh vừa chạy.

Vấn đề bây giờ là 3 đánh 3 chứ không phải là 1 đuổi 2 như trước.

Thương tích vốn đã có của Vũ Văn càng lúc càng nặng hơn còn Thịnh Văn thì cũng xuống sức thấy rõ.

Thế là không chỉ những người mạnh nhất mà cả quân sỹ hai bên cũng đang lao vào nhau.

Một bên thì muốn bỏ chạy một bên thì giết được càng nhiều càng tốt.

Diệp Tinh Hà lúc này bung hết sức ra để tạo ra thiệt lại lớn nhất có thể cho nước Thịnh.


Hai người còn lại của nước Lương cũng đồng loạt tung hết tất cả nội khí ra để công kích.Hiện tại nước Thịnh chỉ có Hà thống lĩnh là còn khoẻ mạnh còn hai người kia đều đã ít nhiều bị thương hơn nữa lại còn liên tục bi đuổi giết cả một chặng đường.

Hiện tại rất khó để chống cự lại được sức công kích của quân Lương.

Vì vậy Hà thống lĩnh buộc phải đứng ra mở đường máu cho hai người kia bỏ chạy.

Thật ra mục tiêu của nước Lương không phải giết quân Thịnh mà là nhắm vào 2 Lĩnh Vực kia cho nên việc quân Thịnh đang thoát đi càng lúc càng nhiều thì Diệp Tinh Hà cũng không quan tâm lắm.

Đội hình của quân Lương càng lúc càng co lại vây quanh khu vực các Lĩnh Vực đang đánh nhau.

Lúc này quân Lương mới là bên bất chấp thiệt hại mà quyết giữ chân bằng được 3 người Thịnh Văn.Diệp Tinh Hà một lần nữa dùng đến Liệt Nhật ở mức tối đa bản thân có thể chịu đựng được lúc này.

Hai người còn lại lúc này làm vai trò giữ chân cho đòn tấn công tổng lực của Diệp Tinh Hà ập xuống.

Đúng lúc thì quân Thịnh có thêm viện quân khi mà Thao Thiết dẫn thêm một đội quân nữa đến hỗ trợ.

Tuy nhiên lúc Thao Thiết ra tay thì chỉ có thể hấp thụ được một phần đòn tấn công của Diệp Tinh Hà khi mà Thao Thiết ở quá xa cũng như không ngờ được Diệp Tinh Hà lại dùng nhiều sức mạnh đến thế.

Liệt Nhật đã đập vỡ Lĩnh Vực của Hà thống lĩnh khiến cho ông ta gục ngã còn không rõ tình hình thế nào.

Còn Thịnh Văn và Vũ Văn thì đã lăn ra đất từ trước đó.

Thao Thiết buộc phải đưa bản thân ra che chắn cho họ cùng với binh sỹ đứng ra làm lá chắn sống cùng để cho một đội kỵ binh mang ba người bị thương kia đi.Vấn đề là Diệp Tinh Hà cùng hai người nước Lương không hề buông bỏ dù Diệp Tinh Hà lúc này gần như đã hết nội khí trong người.

Cuối cùng hai bên dằng co một lúc thì nước Thịnh cũng rút lui được đi sau khi mở đường máu nhưng mà họ không thể mang theo tất cả.

Thịnh Văn đã bị hai người Võ Trọng và Lạc Hà giữ lại bằng tất cả nỗ lực sau khi Diệp Tinh Hà quá suy yếu.

Cuối cùng thì trong 17 vạn quân Thịnh xuất phát lúc đầu chỉ có khoảng 10 vạn là về được đến nước Thịnh.


Đội quân hỗ trợ có khoảng 5 vạn cũng bị tổn thất quan trọng nhất là trong 5 Lĩnh Vực của nước Thịnh tham chiến thì chỉ có 3 về được trong đó thì Vũ Văn bị thương khá nặng còn Hà thống lĩnh thì gần như đã chết khi hứng trọn Liệt Nhật của Diệp Tinh Hà ở mức toàn lực khi đó tức khoảng 8 thành hơn nội khí.Tình hình nước Giang còn thảm hơn nhiều khi 7 vạn quân cùng 2 Lĩnh Vực tham chiến của họ thì chỉ có một nửa là quay về được.

Triệu Thường đã nằm lại cùng với số quân đó.

Nước Giang đã nhẽ có thể nằmg ngoài việc này nhưng họ lại tham gia vào và mất cả chì lẫn chài.

Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi nước Giang chỉ còn lại 2 Lĩnh Vực là Giang Sách và Mạnh Khương.

Quân số mất tổng cộng gần một nửa quân số cả nước.

Đất đai cũng mất toàn bộ khu vực Giang Hải và vùng biên giới phía bắc giáp nước Thịnh của họ.

Từ đây thì chính thức nước Giang bị cô lập từ 3 hướng đặc biệt là vùng bán đảo đang rất nguy ngập.

Vua Thuần Chính đang càng nghĩ càng đau đầu hơn khi mà đánh cược lần này thất bại sẽ khiến cho nước Giang rơi vào tình huống khó khăn trăm bề.Diệp Tinh Hà sau khi nghỉ ngơi vài ngày thì mang theo Thịnh Văn quay về.

Lương An lúc này vẫn chưa tỉnh lại do lần này còn dùng nhiều sức lực hơn lần trước lại còn không có Diệp Tinh Hà chăm sóc.

Quân Lương trận này thiệt hại không nhiều như lần trước khi mà họ lúc đầu thì có tường thành bảo vệ sau thì lại là bên đuổi theo quân địch.

Chỉ có duy nhất trận chặn đánh là thiệt hại tuy nhiên thiệt hại này lại nằm ở hai doanh đang có đầy đủ lực lượng cho nên nó không đáng ngại.Lịch sử nước Lương sau này ghi lại "Tháng Dần năm Thái Bình thứ 14.

Quân Thịnh và quân Giang một lần nữa liên hợp công đánh thành Giang Hải mới về tay nước ta không lâu.

Chân Vũ Hoàng Đế cùng với Thiên Minh Hoàng Hậu đích thân mang quân xuất chiến đánh bại quân địch tại Giang Hải.

Tiêu diệt tổng cộng 10 vạn quân chém được 2 tướng, bắt sống 1 người, đánh bị thương nặng 2 người.

Hai nước đại bại buộc phải lui về quân về sâu trong vùng biên giới.

Quân ta thừa thắng xông lên chiếm được vùng cực đông biên giới nước Thịnh".Quân Lương sau đó bắt đầu điều chỉnh lại đội hình khi mà Bắc Lương Doanh và Lạc Thành rút quân về lại vị trí cũ.

Thần Võ Doanh lần này lui hẳn về trong nước.

Chỉ để lại Nam Giang Doanh vẫn đóng quân tại Giang Hải.


Khi mà 2 vạn quân người Lạc được điều lên phía bắc chốt giữ phần biên giới cực đông của nước Thịnh.

Họ được hỗ trợ để xây dựng các tháp canh dọc theo khu vực cửa sông của nước Thịnh để ngăn chặn không cho tàu thuyền từ bên trong đi ra cũng như từ bên ngoài đi vào.

Mục tiêu rất rõ ràng là phải cô lập được nước Giang không cho họ liên hệ với nước Thịnh.

Liên Đông Doanh cũng được thu quân về doanh trại hồi phục.

Như vậy thì một lần nữa Nam Giang Doanh lại bị bỏ trống.

Đây là lần thứ hai doanh trại này rơi vào tình trạng không có một bóng người.

Hơn nữa lần này sẽ còn khó khăn hơn khi mà quân số cần phải bù đắp cho những chỗ khác đặc biệt là Thần Võ Doanh.Chỉ trong vài tháng nước Lương đã trải qua liên tục hai trận đại chiến tại Giang Hải.

Họ mất một Lĩnh Vực và gần 10 vạn quân.

Nhưng đổi lại thì họ có được Giang Hải một vị trí cực kỳ chiến lược trong toàn bộ vùng đất.

Hiện tại thế của nước Lương đã thay đổi hẳn so với lúc trước khi mà nước Thịnh cũng đã thiệt hại nặng trong lần vừa rồi.

Hiện tại chính là thời gian để cho nước Lương hồi phục cũng như tính toán cho những kế hoạch tiếp theo.Quan trọng hơn là Lương An cần phải có thời gian để cho bản thân cân bằng lại.

Sau hai lần vừa rồi cơ thể của Lương An đang có hiện tượng bất ổn rõ ràng hơn so với trước kia.

Hơn nữa Hắc Khí cũng trở nên cuồng bạo hơn hẳn.

Bây giờ sẽ rất nguy hiểm nếu như để cho Lương An xuất chiến một mình.

Lần mất kiểm soát lúc trước đã gây ra một thiệt hại kinh khủng.

Quân đội nước Lương trải qua trận chiến này cũng cần có thời gian để bù đắp lực lượng.

Vốn Lương An không muốn có cuộc chiến lần 2 này nhưng hiện tại đã thành ra thế này thì cũng chẳng còn cách nào khác..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận