Ám Nhật


Vốn ban đầu Lương An định sau khi đánh xong Cảng Nam Hải để thử nghiệm sức chiến đấu cũng như trang bị mới của Hắc Long Quân thì sẽ rút quân về thậm chí còn chưa có ý định chiếm nơi này.

Nhưng ngoài mặt trận Diệp Tinh Hà đã có một quyết định khác.- Nghỉ ngơi một ngày sau đó Hắc Long Quân tiếp tục tiến lên về phía Bắc.

Các ngươi sẽ tự mình giao chiến.

Ta sẽ ở lại bảo vệ nơi này.

Thuỷ quân chuẩn bị phòng ngự trên bờ biển lần tới không được giao chiến dưới nước.- Rõ thưa nương nương.Sau đó Hắc Long Quân bắt đầu đóng trại phía ngoài Cảng Nam Hải còn lực lượng còn lại của thuỷ quân thì bắt đầu dựng các hàng rào phòng ngự bờ biển ngay lập tức.

Ngày hôm sau thì quân từ Liên Cực Cảng đã đến để chuẩn bị phòng thủ nơi này một cách cẩn thận hơn.

Diệp Tinh Hà là người đáng sợ trên chiến trường nhưng không phải kẻ chỉ biết tàn sát.

Tất cả dân chúng ở vùng này ai chịu quy thuận nước Lương thì được ở lại ai không muốn đều được thả đi không giết lấy một người.

Khu vực cảng có vài nghìn dân chúng còn vùng xung quanh thì có đến cả mấy vạn người.

Tất cả bọn họ đều được thông báo về chính sách của Diệp Tinh Hà cho nên đã có một đoàn dân chúng khá lớn rời khỏi khu vực Cảng Nam Hải.Quân Lương bắt đầu triển khai phòng ngự y như ở Liên Cực Cảng.

Các tháp canh dọc bờ biển được nhanh chóng bố trí.

Hơn nữa thuỷ quân từ Liên Cực Cảng cũng di chuyển đến sau đó mang theo máy bắn tên mới được chế tạo tại Liên Cực Cảng.

Không chỉ thế mà họ còn mang theo lượng lớn cung tiễn mới được chuyển đến từ bên trong nước Lương.Lực lượng của Nam Giang Doanh vốn đã được trang bị loại này cho nên chỗ cung tiễn mới này được chia cho Liên Cực Cảng và Hắc Long Quân.

Diệp Tinh Hà biết chắc chắn nước Giang sẽ chuẩn bị tấn công nơi này cho nên tiếp tục điều thêm quân từ cả Liên Cực Cảng và Nam Giang Doanh đến.

Gần như toàn bộ 45000 quân từ Nam Giang Doanh và cả Minh Võ đều đã đến khu vực Cảng Nam Hải.

Còn lại rất ít người trông coi đại doanh và tuyến đường đến Liên Cực Cảng.

Cả Liên Cực Cảng cũng đã điều quá nửa lực lượng của mình đến đây để phòng thủ.Lương An nhận được tin tức thì biết là Diệp Tinh Hà đã tự mình quyết định.

Dù thế thì Lương An cũng không có ý kiến mà đúng hơn là không dám ý kiến gì.

Vậy là Thần Võ Doanh của Lâm Hảo lại được điều động lên biên giới với nước Giang đóng quân chờ sẵn ở vùng biên giới.

Đã đến nước này thì chỉ còn đánh nhau với nước Giang ngay bây giờ vừa để thử nghiệm trang bị mới vừa có cơ hội chiếm thêm một phần đất nước Giang.Thuỷ quân nước Giang sau khi lui binh khẩn cấp đã báo tin về bên trong nước.

Vua Thuần Chính vô cùng tức giận bởi vì Cảng Nam Hải không phải một nơi hẻo lánh như Liên Cực Cảng cho nên không thể để mất một cách dễ dàng được.

Quân Giang ngay lập tức xuất quân nhằm chiếm lại nơi này.

50 tàu chiến bao gồm 20 cỡ lớn và 30 cỡ trung do đích thân Giang Hạo chỉ huy đi đường thuỷ đến quân số tổng cộng là 7000 binh sỹ thuỷ quân.

Trên bộ do hai người có Lĩnh Vực chỉ huy gồm toàn bộ 7 vạn bộ binh tiến theo đường bộ đến Cảng Nam Hải.Lúc này thì kỵ binh Hắc Long đã tấn công xong toàn bộ các doanh trại nhỏ lẻ trong bán kính khu vực 200 dặm cho nên quân Giang tất cả đều là từ trong nước đến và không có bất cứ thông tin gì về lực lượng phòng ngự của quân Lương.

Diệp Tinh Hà vẫn như cũ không để kẻ nào sống sót để truyền tin cả.

Hơn nữa Lâm Hảo còn nhận được tin từ Diệp Tinh Hà lập tức tiến quân chứ không đóng quân ở vùng biên giới nữa.

Diệp Tinh Hà muốn tập hợp 10 vạn quân nước Lương đánh với lực lượng quân Giang ở Cảng Nam Hải.Dù không có thánh chỉ thì Lâm Hảo cũng biết lệnh của hoàng hậu tốt nhất là nên nghe.

Dù bệ hạ có biết thì cũng sẽ bỏ qua mà thôi cho nên Lâm Hảo tiến quân mà không cần suy nghĩ nhiều.

Mục tiêu chính là đến Cảng Nam Hải tập kết.

Lực lượng quân Giang tất nhiên là đến trước do di chuyển quãng đường ngắn hơn.

Họ băt đầu công kích vào tuyến phòng ngự của quân Lương ngay khi đến nơi từ cả trên biển và trên bộ.

Hiện tại ở đây quân Lương có hơn 5 vạn người lại có Diệp Tinh Hà bình thường thì sẽ giao chiến trực diện nhưng lần này Diệp Tinh Hà lại quyết định chỉ thủ không đánh.Làm vậy chính là để xem cung tiễn bắn được 250 bộ của quân Lương sẽ phát huy hiệu quả như thế nào.

Và nó đã phát huy hiệu quả đặc biệt tốt khi mà quân Giang đặc biệt là thuỷ quân không thể làm gì được tuyến phòng ngự vẫn còn chưa hoàn thiện của quân Lương.

Bất cứ tàu chiến nào dám vào gần cảng dưới 300 bộ đều sẽ bị bắn cho thủng lỗ chỗ từ những máy bắn tên lắp đặt dọc theo bờ biển.

Quân Giang muốn đổ bộ cũng không làm được vì tiến vào gần hơn thì bị hoả tiễn của cung thủ nước Lương thiêu rụi trong lửa.Trên bộ cũng thế khi mà bộ binh quân Giang không sao áp sát lại được gần bởi lực lượng cung tiễn quân Lương hơn nữa khi họ dùng thiết giáp mở đường tấn công thì bị kỵ binh Hắc Long tấn công phá vỡ đội hình.

Thiết giáp kỵ binh của Hắc Long Quân đặc biệt mạnh mẽ khi mà không có bất cứ vũ khí nào của quân Giang có thể làm bị thương họ.

Chỉ có những người có nội công mới có thể làm được việc này.Cả hai người có Lĩnh Vực của nước Giang biết bản thân mình buộc phải mở đường cho toàn quân cho nên sau trận đầu không thu được kết quả ngày hôm sau họ tự mình đi đầu xông lên.- Hại vị nơi này đã thuộc nước Lương rồi.

Mau về đi.- Sớm đã nghe đến đại danh của nương nương.

Hôm nay chúng tôi muốn thỉnh giáo một chút.- Nếu hai vị đã muốn như vậy ta xin được theo đến cùng.Diệp Tinh Hà lập tức mở Phượng Hoàng tấn công hai người.

Cả hai cũng nhanh chóng dùng Lĩnh Vực của mình đáp trả.

Lĩnh Vực của Hổ Kình là tạo ra những đòn tấn công có uy lực vượt trội so với cấp 3.

Nó giống như một con Hổ Kình lao thẳng vào mục tiêu với tốc độ cực lớn.

Mỗi đòn tấn công này đều mang theo những sóng xung kích rất mạnh.

Nó có thể đánh bay bất cứ người có nội công cấp 3 nào.

Còn Lĩnh Vực của Đại Hình Ngạc thì tạo ra sức ép thậm chí còn lớn hơn cả Hắc Khí của Lương An trước khi mở Lĩnh Vực.

Còn hiện tại thì phải thử mới biết được xem bên nào có sức đè nén mạnh hơn.Diệp Tinh Hà bị hai lĩnh vực mạnh công kích cùng một lúc buộc phải nghiêm túc chiến đấu.

Phượng Hoàng biến thành dạng Liệt Nhật, một mặt trời nhỏ càng lúc càng lớn xuất hiện trên chiến trường.

Diệp Tinh Hà ra lệnh cho toàn quân lui ra sau còn bản thân mình thì tiếp tục bước lên trước để có thể tránh càng xa quân Lương càng tốt.

Sức nóng của Liệt Nhật càng lúc càng tăng dù đang trong mùa đông rét mướt.- Bắn tên.Diệp Tinh Hà hét rất to.

Bên trong những chiếc máy bắn tên cùng cung thủ nước Lương đồng loạt bắn về phía quân Giang theo hình cầu vồng.

Diệp Tinh Hà hạ thấp Liệt Nhật xuống để tác động của nó chỉ khiến những mũi tên đang được bắn lên trời kia bốc cháy chứ không bị thiêu rụi.

Ngay lập tức một thảm lửa được rải xuống chiến trường.Quân Giang đang tiến công nhờ hai Lĩnh Vực mở đường lập tức bị những ngọn lửa từ trên trời rơi xuống tấn công.

Đặc biệt là những mũi tên lớn bắn ra từ máy bắn tên nó bây giờ giống như nhũng cục thiên thạch nhỏ rơi thẳng xuống đầu quân Giang.

Ngay lập tức có rất nhiều binh sỹ quân Giang ngã xuống.

Cả hai người có Lĩnh Vực đều cố gắng phá huỷ nhiều mũi tên nhất có thể nhằm đản bảo an toàn cho binh sỹ cùng lúc đó thì họ cũng bị Diệp Tinh Hà tấn công.Đối đầu với Liệt Nhật thì cả hai đều không dám khi suất mà dốc sức chiến đấu.

Ngược lại thì Diệp Tinh Hà càng lúc càng dùng nhiều sức hơn.

Liệt Nhật không chỉ to hơn mà còn càng lúc càng nóng hơn.

Dù vậy thì vẫn đang là một đánh hai cho nên Diệp Tinh Hà đang có dấu hiệu quá tải.

Lúc này Diệp Tinh Hà biết nếu cứ tiếp tục kéo dài thì bản thân chắc chắn sẽ bại cho nên lần đầu tiên trong cuộc đời Diệp Tinh Hà dùng toàn bộ nội khí.Liệt Nhật bỗng dưng phình to ra rồi phát nổ.

Tiếng nổ lớn đến mức làm cho binh sỹ cả hai bên đều choáng váng.

Sau khoảnh khắc đó thì Phượng Hoàng cũng bay từ trong vụ nổ đó ra lao thẳng vào Hổ Kình cũng như Đại Hình Ngạc bên đối diện.

Thêm một tiếng nổ nữa vang lên khi ba luồn nội khí va chạm cực mạnh vào nhau.

Cả ba Lĩnh Vực đều đồng loạt biến mất.

Diệp Tinh Hà lúc này đã ngã quỵ xuống đất.

Còn hai người bên nước Giang cũng đều đã bị thương bởi đòn tấn công tổng lực của Diệp Tinh Hà.Họ vốn định chịu đựng thương tích lao lên giết chết Diệp Tinh Hà thì Hắc Long Quân đến bảo vệ cho Diệp Tinh Hà rút lui.

Quân Lương hoàn toàn lui về bên trong phòng tuyến còn quân Giang thì cũng ngừng tấn công sau khi cả hai người mạnh nhất của bọn họ bị thương.

Trên biển Giang Hạo cũng lui quân về.Lúc này trong doanh trại nước Giang, Giang Hạo đã đến để hội họp với hai người kia.- Quốc công đã đến.- Tình hình thế nào rồi.

Trên biển không được khả quan.- Thật không ngờ Diệp Tinh Hà lại mạnh như thế.

Tuy nhiên hôm nay cô ta đã bị thương còn nặng hơn chúng tôi một chút.

Chúng ta nghỉ ngơi thêm vài ngày rồi tấn công tiếp.

Hiện giờ cô ta rất khó để xuất chiến tiếp.- Được vậy ta sẽ quay về thuỷ trại.

Chuẩn bị liên hợp tấn công.Trong mấy ngày hai bên nghỉ ngơi.

Diệp Tinh Hà vẫn còn đang rất đau đớn sau khi dốc toàn lực.

Cũng may là lúc này Lâm Hảo cùng với Thần Võ Doanh đã đến.

Lực lượng của quân Lương được tăng cường cho nên họ trở nên vững tâm hơn dù cho Diệp Tinh Hà tức chỗ dựa của họ hiện tại đang lung lay.Lâm Hảo vừa đến thì đã được Diệp Tinh Hà dặn dò.- Không được truyền tin ta bị thương cho bệ hạ.

Nếu lần tới quân địch tấn công mà vẫn có hai Lĩnh Vực thì chuẩn bị rút quân.

Trước khi đi hãy phá bỏ hoàn toàn bến cảng và xưởng đóng tàu.- Rõ thưa nương nương.Nói vậy chứ thật ra trong quân đã sớm có người của Hộ Long Sơn Trang truyền tin về theo đường thuỷ.

Lúc này các tàu của nước Lương từ Liên Cực Cảng liên tục đến vận chuyển thương binh bị thương về cho nên tin tức cũng đi theo đường này.

Vì đường biển ngắn hơn nhiều so với đường bộ.

Toàn bộ thời gian từ Cảng Nam Hải đến Cảng Bạch Sa sau khi được rút ngắn thì chỉ còn 5 ngày với hành trình từ Cảng Nam Hải đến Liên Cực Cảng là 2 ngày còn từ Liên Cực Cảng về Cảng Bạch Sa được rút ngắn từ 5 ngày xuống ba ngày.Sau đó tin tức về thành Lương Kinh rất nhanh do tin hoả tốc được truyền bằng chim truyền tin của Hộ Long Sơn Trang.- Bẩm bệ hạ có tin tức khẩn từ ngoài mặt trận về.- Nhanh đưa cho ta xem.Người nhận tin là Ảnh tức là Mục Vân.

"Nương nương bị thương.

Mong bệ hạ mau chóng quyết đoán".Bầu trời bên trên Thiên Minh Cung bỗng nhiên vang lên tiếng sấm sét.

Tiếng sét làm cho hai đứa trẻ hoảng sợ làm cho Lương An giật mình mà bừng tỉnh.- Con ngoan đừng sợ, hai đứa chơi với cô Mặc nhé.

Để phụ hoàng đi đón mẫu hậu về.- Vâng ạ.Cả hai đều đã hai tuổi cho nên đã bắt đầu ăn nói được.

Hoàng tử và công chúa đều hiểu phụ hoàng đang muốn làm gì- Em gái.

Trông hai đứa nhé.

Ảnh ngươi báo cho Hoàng Lăng ta đi ra ngoài.

Không ai được đi theo.- Đã rõ thưa bệ hạ.*Thông tin liên quan- Đấu nội khí là lấy cứng đối cứng.

Giống như hai cái xe tải lao vào nhau ở vận tốc cao.

Xe nào xịn hơn thì thiệt hại ít hơn.

Xe nào đểu hơn thì nát bét.- Nội khí phòng ngự biến đổi thành dạng như một bức tường.

Như của Dương Mặc có thể nói là tường gạch dày và kiến cố.

Còn Lĩnh Vực của Câu Trận thì là tường bê tông cốt thép.- Hoá Hình vẫn sẽ luôn tồn tại bên trong vùng Lĩnh Vực bao phủ.

Lĩnh Vực của Hổ Kình là những cú húc của Hoá Hình tạo ra sóng xung kích mạnh.

Còn Lĩnh Vực của Đại Hình Ngạc là kiểu như gia tăng trọng lực ở khu vực đó..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui