Ám Sát Nhầm Ác Ma


Anh làm gì vậy? Còn chỗ nào chưa bôi à?
Hàn Diên nhìn cô khẽ cười, đưa tay chạm nhẹ vào bả vai cô.
- Khi nãy chẳng phải tôi gạt chân em khiến vai em bị thương sao?
Hàn Diên nhắc thì cô mới nhớ đến vết thương đang âm ĩ đau của mình.

Cô gạt nhẹ tay anh ra, nhẹ nhàng xoa bả vai, giọng bình thản nói.
- Không sao.

Tôi tự lo được.
Nha Tịnh đưa tay muốn lấy lại lọ thuốc trên tay Hàn Diên nhưng anh lập tức nắm chặt lọ thuốc.

Nha Tịnh muốn lấy nhưng cũng không được.

Nha Tịnh nhìn anh khó hiểu.

Hàn Diên nhẹ giọng nói.
- Cởi áo ra.

Tôi giúp em bôi thuốc.

- Không cần.

Tôi tự...a-a
Còn chưa nói hết câu, Hàn Diên nhanh chóng nắm lấy cổ áo cô, Nha Tịnh hoảng loạn liền đưa tay nắm chặt lấy cổ áo mình.

Hàn Diên nhìn cô chăm chăm, trên mặt không có chút nét cười nào, cánh tay vẫn không có ý định buông ra.

Nha Tịnh thấy anh như vậy, trong lòng cũng hơi sợ hãi.

Cô liền nhẹ giọng nói.
- Vết thương của tôi không sao.

Tôi có thể tự làm được.
- Em đã giúp tôi xử lý vết thương, bây giờ tôi giúp lại em là điều đương nhiên.
Nha Tịnh nghe anh nói vậy thì lập tức câm nín.

Là anh ép cô giúp anh xử ký vết thương mà, từ đầu đến cuối cô không hề tình nguyện.
- Bây giờ em tự cởi hay tôi cởi giúp em.
Hàn Diên nói xong thì buông tay ra.

Nha Tịnh nghe anh nói vậy thì cô biết rằng cô không có cách nào để tránh khỏi chuyện này rồi.

Nha Tịnh liền xoay lưng lại với anh, chậm rãi cởi từng khuy áo, rồi kéo phần áo bên phía vai của mình xuống.

Vết thương đã bầm lên cả một mảng.

Hàn Diên sau khi nhìn thấy từng động tác của cô, nhìn làn da trắng sáng, thân hình tuyệt đẹp ẩn hiện sau lớp áo khiến anh không tự chủ được mà thẫn thờ ngồi nhìn, yết hầu khẽ động.

Nha Tịnh chờ mãi mà Hàn Diên vẫn chưa bôi thuốc, cô lập tức thúc giục.
- Được rồi.

Anh bôi thuốc đi.
Hàn Diên lúc này mới chợt nhận ra hành vi không đứng đắn của mình.

Anh liền mở lọ thuốc, nhẹ nhàng xoa lên vết thương của cô, dùng tay nhẹ nhàng xoa đều.


Nha Tịnh nghĩ rằng anh đã bôi xong liền muốn kéo áo lên thì Hàn Diên một tay giữ chặt áo cô, một tay nhẹ nhàng xoa đều thuốc trên vết thương của cô.
- Anh làm gì vậy?
- Bôi thuốc lên còn phải từ từ xoa như vậy thuốc mới ngấm vào chứ.
- Tôi không cần.

Buông ra đi.
Nha Tịnh liền hướng người về phía trước muốn tránh né nhưng Hàn Diền lập tức dùng tay ôm eo cô, kéo tấm lưng nửa kín nửa hở của cô dán chặt vào ngực mình.

Đôi chân dài lập tức bắt chéo vòng qua người cô, đè chặt chân cô xuống.

Hàn Diên không nói không rằng liền hạ xuống một nụ hôn ngay phần gáy của cô.

Nha Tịnh bị hôn bắt ngờ liền rụt cổ lại muốn tránh né, nhưng Hàn Diên nào để cho cô được toại nguyện, cô càng né anh càng áp sát hơn.
- Dừng lại, Hàn Diên.
Nghe Nha Tịnh gọi tên mình, Hàn Diên liền bật cười, tựa cằm lên vai cô, khẽ nói.
- Đây là lần thứ hai em gọi tên tôi nhỉ.

Tôi rất thích nghe em gọi tên tôi đấy.
- Buông tôi ra.
Nha Tịnh ra sức giãi giụa nhưng Hàn Diên vẫn muốn trêu chọc cô thêm chút nữa nên vòng tay của anh vẫn ôm chặt lấy eo cô.

Khuôn mặt áp sát gáy cô không ngừng cự quậy.
Cốc cốc.
Cạch.

Sau vài tiếng gõ thì cánh cửa bị ai đó mở ra.

Nha Tịnh lập tức ý thức được hướng ngồi của mình là hướng ra cửa và áo của cô thì đang bị kéo xuống dưới làm lộ ra lớp nội y tối màu điểm trên làn da trắng sáng.

Nha Tịnh muốn vươn tay để che chắn ngực mình lại thì Hàn Diên đã nhanh hơn cô một chút, anh lập tức kéo áo cô lên, dùng bàn tay to lớn của mình che phủ toàn bộ ngực cô.

Khi Từ Ôn ló đầu vào nhìn, Nha Tịnh liền xấu hổ đưa hai tay che mặt, bởi vì tư thế của cô và Hàn Diên bây giờ rất ám muội, Hàn Diên thấy được biểu cảm đáng yêu của cô thì không kìm chế được mà ôm cô vào lòng, áp khuôn mặt đang đỏ bừng vì xấu hổ của Nha Tịnh lên ngực mình.

Từ Ôn vừa nhìn vào thì thấy một màn thế này thì đôi mắt hiện lên sự khinh bỉ.
- Này, ban ngày ban mặt mà hai người làm gì vậy?
- Đang tiếp xúc thân mật tí thôi.
Hàn Diên vừa nói vừa liếm nhẹ khóe môi, ánh mắt quét khắp người Nha Tịnh đang chui rút trong lòng mình.

Nha Tịnh nghe anh nói vậy, liền đưa tay ấn vào vết thương ngay bụng của anh.

Hàn Diên bị cơn đau bất ngờ truyền tới, ngỡ rằng anh sẽ trả thù bằng cách ấn vào vết thương trên vai cô.

Nhưng Hàn Diên lại cố kìm nén cơn đau, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu cô.
- Tiếp xúc xong rồi thì ra ngoài ăn sáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận