Ám Sát Nhầm Ác Ma

Từ Ôn sau khi biết tin người hôm đó theo dõi anh và San ở quán bar, đồng thời bỏ thuốc vào rượu của Nha Tịnh là một thành viên của tổ chức sát thủ. Anh có dự cảm không lành là tổ chức đó sẽ trả thù quán bar đó hay nói đúng hơn họ sẽ nhắm vào Gia Hy để trút nỗi giận này. Từ Ôn bên ngoài thì mặc kệ, không quan tâm đến Gia Hy nhưng mỗi tối anh đều sẽ quán bar cùng lúc với Gia Hy. Âm thầm ngồi nhìn cô từ xa. Gia Hy cũng phát hiện ra việc Từ Ôn mỗi tối đều sẽ bám theo mình nhưng cô không hỏi anh lý do làm như vậy. Cô chỉ cố gắng để mình không rời khỏi tầm nhìn của Từ Ôn. Vào một buổi tối, do Từ Ôn có chút chuyện phát sinh nên anh đến trễ hơn một chút. Sau khi vào quán, anh như thường lệ đảo mắt xung quanh để tìm hình bóng của Gia Hy nhưng lần này anh có tìm khắp sàn nhảy hay quầy bar mà vẫn không tìm thấy cô. Từ Ôn chạy ngay vào quầy bar, giọng như muốn hét lên.

- Gia Hy đâu?

Người phục vụ bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của anh, cả việc anh hét lên như vậy khiến cậu ta cảm thấy hơi bối rối, lắp bắp nói.

- Chị ấy…trong nhà vệ sinh.

Từ Ôn nghe xong lập tức xông ra ngoài chạy ngay vào nhà vệ sinh, vừa chạy vào vừa hét.

- Gia Hy, cô ở đâu? Gia…Hy

Vừa bước vào nhà vệ sinh nữ, Từ Ôn nhìn thấy Gia Hy đang ngồi co ro dưới sàn, hai tay ôm lấy mặt khóc nức nở, trên mặt còn có vết thương như bị đánh, máu đang rỉ ra từ miệng của cô. Từ Ôn lao đến ôm chặt cô vào lòng mình, giọng anh run rẩy nói.


- Gia Hy. Tôi đây. Không sao rồi.

Gia Hy nhận ra sự xuất hiện của Từ Ôn, cô vòng tay ôm lấy hông anh, áp mặt vào lòng Từ Ôn mà khóc, giọng sợ hãi nói.

- Từ Ôn, tôi suýt chết đấy, may mà anh đến kịp.

Từ Ôn ôm lấy Gia Hy càng chặt hơn, anh khẽ vỗ vào lưng cô để trấn an nỗi sợ của cô. Qua một lúc, khi cô đã dần bình tĩnh lại, anh chậm rãi đỡ cô dậy, đưa cô ra ngoài.

- Chúng ta về nhé. Ở đây nguy hiểm lắm.

Gia Hy im lặng gật đầu thay cho lời đồng ý. Từ Ôn nhanh chóng đưa cô về nhà Hàn Diên.

- Gia Hy, cô bình tĩnh lại rồi kể về tình hình lúc đó đi.

Từ Ôn ngồi bên cạnh cô, anh không ngừng vỗ vai trấn an cô. Trước mặt là Hàn Diên và Nha Tịnh. Gia Hy sau khi hít thở vài cái để bình tĩnh lại, cô chậm rãi nói.

- Hôm nay cũng như mọi ngày, tôi đến quán bar vào lúc 9 giờ tối. Vừa để xe vào bãi, tôi chợt có cảm giác ai đó đang theo dõi mình, bình thường tôi sẽ nhận ra đó là Từ Ôn nhưng cảm giác này rất lạ nên tôi vội vàng vào thang máy để đi vào bar. Vào đến bar, tôi liền tìm kiếm Từ Ôn nhưng không thấy nên đã đi vào ngồi chờ ở quầy bar. Ngồi được một lúc thì có một cô gái đi đến trước mặt tôi. Cô ấy bảo có chuyện muốn nói riêng với tôi, thế là tôi theo cô ấy vào nhà vệ sinh. Lúc đầu, tôi cảm thấy không có gì lạ, vì bình thường tôi cũng hay gặp một số cô gái đến quán để chất vấn với tôi về việc quá gần gũi với người yêu họ. Nhưng cô gái này rất lạ…

Gia Hy chợt ngưng lại như để sắp xếp câu từ. Từ Ôn nhẹ nhàng vỗ về vai cô.

- Cô ta vừa đến nhà vệ sinh đã thẳng tay tát vào mặt tôi. Rồi còn nói về việc tôi giúp Gyn bỏ trốn gì đấy. Sau đó, cô ấy còn…rút ra một khẩu súng mà đưa thẳng vào đầu tôi.


Gia Hy đưa hai tay ôm mặt, cơ thể bắt đầu run rẩy. Từ Ôn thấy vậy liền ôm cô vào lòng, tiếp tục trấn an. Gia Hy nắm lấy tay Từ Ôn, giọng khàn đặc nói.

- May mắn là lúc đó có tiếng Từ Ôn gọi tôi nên cô ta nhanh chóng rời đi mất.

Gia Hy vừa im lặng, trong căn phòng không có bất kỳ âm thanh nào ngoài tiếng thở nặng nề của mọi người. Bầu không khí đáng sợ như vậy kéo dài được 3 phút thì Nha Tịnh lên tiếng.

- Xin lỗi Gia Hy, là tôi kéo cô vào đống rắc rối này.

Gia Hy nghe vậy liền lắc đầu chối bỏ.

- Tôi không sao rồi. Cô cũng không cần lo lắng quá.

- Từ Ôn, cậu đưa Gia Hy đi xử lý vết thương đi.

- Được.


Từ Ôn đứng lên rồi đỡ lấy Gia Hy, cả hai vừa đi đến cửa, Hàn Diên liền gọi lại.

- Từ Ôn…Gia Hy tạm thời ở với cậu đi.

Từ Ôn liền hiểu ý mà gật đầu đồng ý. Sau khi hai người họ rời đi, Nha Tịnh mệt mỏi mà ngã người xuống sofa.

- Lại là Shen. Anh có thấy sự ngu ngốc nào của cô ta trong vụ này không?

Hàn Diên trầm ngâm suy nghĩ rồi nói.

- Rõ ràng cô ta có rất nhiều cách để trừ khử Gia Hy nhưng cô ta lại chọn quán bar để tiến hành. Trong khi đó, quán bar là dễ bị phát hiện, xung quanh đều có camera, nhà vệ sinh thì có người ra vào thường xuyên nhưng nếu cô ta để bảng cảnh báo phía trước thì khách hàng sẽ dùng nhà vệ sinh tầng trên.

- Cô ta có thể biến nó thành vụ tai nạn giao thông, tự tử tại nhà riêng, chết vì sử dụng thuốc quá liều, …nhưng cô ta vẫn chọn làm theo bản tính của cô ta. Đó cũng là sự may mắn của chúng ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận