Ám Sát Nhầm Ác Ma

Sau vụ Gia Hy bị ám sát thất bại, Từ Ôn lúc nào cũng luôn ở bên cạnh Gia Hy. Anh yêu cầu Hàn Diên sắp xếp ngày nghỉ trong tuần cho mình, mỗi tối khi đã tan làm ở chỗ của Hàn Diên, anh sẽ đến nhà Gia Hy đưa cô đến quán bar rồi ngồi đó chờ cô tan làm. Vào ngày anh phải làm việc, anh sẽ cách thời gian một tiếng để gọi điện hoặc nhắn tin cho cô. Gia Hy cũng nhiều lần nhắc nhở Từ Ôn đừng nên căng thẳng như vậy, nhưng anh luôn làm theo ý mình. Từ Ôn còn bảo rằng anh chỉ thiếu điều bám dính vào người cô thôi. Hôm nay, khi nghe tin Hàn Diên bị thương, Từ Ôn vẫn lo cho sự an toàn của Gia Hy mà dẫn cô đi cùng. Khi về đến biệt thự của Hàn Diên, cơ thể anh đã bê bết máu, những mảnh kính lớn nhỏ đâm rải rác trên lưng anh. Từ Ôn nhanh chóng xem xét tình hình, rất may không có mảnh nào đâm quá sâu gây nguy hiểm đến dây thần kinh hay nội tạng gì. Anh mất hàng giờ đồng hồ mới có thể giúp Hàn Diên gắp hết những mảnh kính đó ra và tiến hành sơ cứu cho anh. Gia Hy ở ngoài không ngừng trấn an Nha Tịnh. Khương Dương cũng sốt ruột không kém, anh tự trách do mình làm việc lơ là chểnh mảng nên mới xảy ra cơ sự này. Lát sau, Từ Ôn mệt mỏi rời khỏi phòng.

- Vết thương đã được xử lý xong. Chỉ cần nghỉ ngơi thôi, còn việc chăm sóc vết thương đã có tôi lo rồi. Mọi người yên tâm đi.

Nha Tịnh ngồi mơ màn nhìn lên trần nhà rồi cô đột ngột lên tiếng.

- Khương Dương, Hàn Diên có lẽ đã cho anh xem toàn bộ tài liệu về việc điều tra phải không?


Khương Dương im lặng gật đầu, thấy anh đã thừa nhận. Nha Tịnh liền đứng lên.

- Tôi muốn xem những tài liệu đó.

Khương Dương hơi chần chừ rồi nhanh chóng đi vào phòng sách của Hàn Diên. Những ngày sau đó, Nha Tịnh vừa chăm sóc cho Hàn Diên vừa dốc hết sức để luyện tập cùng Khương Dương. Tuy rằng Hàn Diên bị thương nhưng anh vẫn luôn ngồi chờ cô kết thúc buổi tập mà trở về để anh giúp cô bôi thuốc. Lúc đầu, Nha Tịnh bảo không cần tự mình có thể làm được nhưng Hàn Diên vẫn nhất quyết không đồng ý, muốn tự mình chăm sóc cô. Cho đến một ngày, Nha Tịnh trở về lại rất vui mừng với những vết thương trên người mình. Hàn Diên cảm thấy lạ nên hỏi Nha Tịnh đã xảy ra chuyện gì. Nha Tịnh kể rằng hôm nay cô lê lết cơ thể đau nhức đến phòng tập để tiếp tục làm bao cát cho Khương Dương. Nhưng trong lúc đang bị Khương Dương đánh bầm dập từ trận này đến trận khác. Cuối cùng, Nha Tịnh đã nhận ra một quy luật ra đòn của anh. Nha Tịnh nhớ lại vết bầm nằm ở cánh tay trái của cô là do cô tránh đòn của Khương Dương bị anh ta lợi dụng đều đó để giữ chặt cánh tay cô lại, sau đó dùng đầu gối đánh vào vị trí phía trên phần rốn của cô. Nếu như cô có thể chặn được cú đánh vào bụng đó thì sao? Nghĩ như vậy, Nha Tịnh bắt đầu phòng thủ, dường như mọi động tác ra đòn của Khương Dương cô đều nhớ rất rõ ràng. Khương Dương nhận thấy Nha Tịnh đã bắt đầu thay đổi, sự tập trung của anh đã bị lơ là đi đôi chút. Sau một lúc bình tĩnh, Khương Dương tập trung cao độ để hạ cô vào hai đòn đánh cuối cùng. Khi thành công giữ được tay của Nha Tịnh, Khương Dương liền cảm thấy hài lòng, anh không suy nghĩ gì mà nhấc gối lên chuẩn bị đánh vào bụng cô. Nhưng khi anh đánh gối vào, Nha Tịnh lập tức dùng cánh tay còn che chắn bụng mình, Khương Dương thấy vậy liền mất tập trung mà lơ là, Nha Tịnh nhân cơ hội đó, cô đổi thành nắm lấy cổ tay anh, nâng chân nhắm vào phần cổ của anh mà đá vào. Khương Dương tức giận nghiến răng " Chết tiệt, lại lơ là rồi". Khoảng khắc Khương Dương nhìn thấy động tác đó của Nha Tịnh khiến anh nhớ lại hình ảnh Hàn Diên năm đó đã đánh trật khớp cổ của anh. Anh cứ nghĩ rằng mình sẽ lại giống như năm đó nhưng động tác của Nha Tịnh đã dừng lại, bàn chân của cô cách cổ Khương Dương chỉ 2cm. Cô chậm rãi hạ chân mình xuống rồi đứng nhìn anh. Khương Dương bật cười.

- Tiểu thư đã vượt quá sự mong đợi của tôi.

Nha Tịnh mệt mỏi ngã nằm ra sàn như mọi ngày. Cô mơ màn nhìn lên ánh đèn trên trần nhà. Giọng thì thào nói.

- Hàn Diên ép buộc anh tham gia sao?

Khương Dương nghe xong, vẻ mặt ngây ra vài giây rồi ngồi xuống bên cạnh cô.


- Là tôi tự nguyện.

Một đêm nọ.

- Sao cậu vẫn còn giữ thứ đó vậy?

Từ Ôn thấy Hàn Diên đang ngồi nhìn vào một bức ảnh đã bị vò nát. Hàn Diên nghe Từ Ôn hỏi anh vẫn không mải may nhìn lấy cậu một cái. Ánh mắt phức tạp nhìn chăm chăm vào hai người trong bức ảnh.

- Tôi rất tò mò về Nha Tịnh và anh chàng này.


- Cậu chỉ cần dùng tính mạng gia đình cô ta để uy hiếp cô ta kể cho cậu nghe, như vậy không phải được rồi sao?

Hàn Diên nhìn sâu vào Từ Ôn, anh khẽ thì thầm nói.

- Tôi muốn cô ta tự nguyện nói cho tôi nghe.

Nói xong, anh mạnh tay đóng tập hồ sơ kẹp bức ảnh đó lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận