Ân Ái Không Buông

Huyền, chị biết tôi là người thế nào mà. Tôi có tất cả mọi thứ trong tay nên luôn muốn bảo hộ em gái mình trên tay, nâng niu con bé như một nàng công chúa. Lý Thần Vũ đừng nghĩ dễ dàng có lại em gái tôi.Huyền Pang dĩ nhiên biết và hiểu Lê Thanh Hòa, năm xưa Lê Thanh Hòa theo đuổi cô, cô lại cho rằng người em cùng khoa ở trường đại học kém mình những mấy tuổi mà từ chối. Huống hồ nhà họ Lê nức tiếng gần xa, Lê Thanh Hòa được coi là tuổi trẻ tài cao xuất chúng, dù Huyền Pang năng lực có thừa nhưng xét về xuất thân vẫn là không môn đăng hộ đối mà đã thẳng thừng khước từ hơn một lần.

Thế mà cô lại lấy chồng hơn rất nhiều tuổi, lại còn là tỷ phú.

Ngày cô kết hôn, Lê Thanh Hòa cay đắng nhắn một điều.

" Hóa ra khoảng cách tuổi tác hay xuất thân chẳng phải rào cản, mà chỉ là người chị thích không phải tôi mà thôi".

Không ngờ có ngày lại ngồi đối mặt nhau trong tình huống éo le này. Vai vế của Huyền Pang giờ ngang ngửa với bố của Lê Thanh Hòa, quả thực anh hai nhà họ Lê không cam tâm.


- Thanh Hòa, nếu cuộc đời dễ dàng thì con người đâu đến với thế gian này bằng tiếng khóc.

Lê Thanh Hòa trầm ngâm nhìn người phụ nữ đẹp trước mắt, nhiều năm trôi qua nhưng nhan sắc Huyền Pang không thay đổi, thậm chí sắc sảo đằm thắm hơn, duy nhất ánh mắt là man mác buồn, không còn dáng vẻ mộng mơ trong trẻo như ngày đầu họ gặp nhau nữa.

- Chị có hạnh phúc với lựa chọn của mình không?

Tay xúc kem matcha của Huyền Pang dừng lại, cô hơi cười rồi đưa lên miệng. Khi kem đã tan hết, Huyền Pang mới nhìn đối phương và nói.

- Thanh Hòa, cậu biết Từ - Bi - Hỷ - Xả trong tình yêu sẽ như nào không?

Lê Thanh Hòa không đáp, câu hỏi vốn đơn giản chỉ cần Huyền Pang nói "có " hoặc "không ", nhưng không ai trả lời ai vào đúng trọng tâm cả.

Huyền Pang uống một ngụm nước nhỏ rồi từ tốn nói tiếp.

- Từ! Yêu thương là không sở hữu, không phải chỉ đơn thuần là cảm giác thỏa mãn xác thịt. Yêu là thật sự đem đến cảm giác hạnh phúc, thật sự mỗi ngày thấu hiểu đối phương. Chứ không phải yêu nhau là ngày nào cũng khổ cũng cãi vã, cả mình cả họ đều tổn thương.

“Bi” chính là thấu hiểu yêu thương cả những tổn thương của người ấy. Ta thấy cái khổ trong họ, ta tìm cách để chuyển hóa cho họ, cùng xoa dịu tháo gỡ bớt khổ đau. Để làm được điều này ta cũng cần có thời gian và sự tu dưỡng cho chính mình.


“Hỷ” là niềm vui thật sự, càng yêu càng cảm thấy hạnh phúc và yêu đời. Nếu không thì tình yêu chỉ là sự độc tài và chiếm hữu. Ta trói buộc họ như là vật sở hữu của mình, đôi bên đều ngộp thở mất tự do.

Không kỳ thị không phân biệt khổ đau- hạnh phúc của anh và em trong tình yêu. Không phải thái độ thờ ơ, vấn đề của anh hay em thì tự giải quyết. Lắng nghe bao dung, có thái độ chừng mực cũng là thương yêu. Đó là “xả”.

Tôi không hoàn toàn hạnh phúc, nhưng tôi nghiệm ra nhiều điều và hài lòng với hiện tại.

***

Cuộc trò chuyện hôm ấy không quá lâu, không nói quá nhiều, không gay gắt căng thẳng.

Một người nói, một người nghe.


Trước khi rời đi, Huyền Pang còn gửi tới Lê Thanh Hòa vài lời nhắn nhủ.

- Thanh Hòa, rồi cậu sẽ gặp được một người vừa gặp cậu, đã cười- cậu vừa gặp, đã cười. Ngày dài tháng rộng, mong cậu luôn vui vẻ hạnh phúc cả trong lẫn ngoài. Mong cậu luôn tự do làm những điều mình thích, tự do ôm lấy bản thân mặc những điều tồi tệ. Rồi sẽ có người vì cậu mà dịu dàng thôi.

Lê Thanh Hòa đã lâu không suy như vậy, Huyền Pang là chấp niệm mãi không thể quên. Dù đã lâu, nhưng anh hai nhà họ Lê chẳng yêu thêm ai khác, chỉ ngày ngày bận bịu thăng tiến trong sự nghiệp.

Đã đến lúc phải nói lời tạm biệt với người mà bản thân chưa bao giờ muốn từ bỏ, Lê Thanh Hòa đã từng luôn chờ đợi một điều gì đó, dù biết nó sẽ không bao giờ xảy ra.

Huyền Pang của hôm nay, đã không còn là Huyền Pang năm nào. Lê Thanh Hòa của hôm nay, cũng đã khác Lê Thanh Hòa hồi ấy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận