Một tay hắn nuôi nữ nhi từ nhỏ đến lớn, sao hắn có thể không biết là thật hay giả?
Chủ nhân của thanh âm này bụng dạ thật khó lường, chắc chắn là đang ghen tị với nữ nhi bảo bối của hắn, hừ!
Chờ hắn bắt được người này, hắn nhất định phải dạy cho tên đó một bài học.
Đang lúc nghĩ ngợi, thanh âm nam nhân xa lạ kia lại vang lên.
[Ồ ồ! Không ngờ ăn dưa của cháu gái Thái thượng chưởng lão, vậy mà lại liên quan đến một quả dưa to hơn!]
Phó Thủ Từ cùng mấy vị phong chủ: "!!"
Hứa Ưu: "?!" Đánh rắm! Hứa gia hắn nơi nào có dưa?
Đám người Chúc Hoa mắt càng sáng, ngay cả Tiêu Tịch Tuyết luôn không thích bát quái ăn dưa cũng nhịn không được mà âm thầm vểnh tai lắng nghe.
[Mẫu thân thân sinh của Hứa Chân Chân vậy mà lại là một tà tu? Cứu Hứa phong chủ đang bị trọng thương, đơn phương thầm mến Hứa phong chủ suốt năm mươi năm? Wow, người đẹp cứu anh hùng.
]
[Chậc chậc, không nghĩ tới Hứa phong chủ nghiêm trang, tuổi trẻ lại đào hoa như vậy.
]
Hứa Ưu nhịn không được tức giận, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Bởi vì ánh mắt nóng rực của trưởng môn sư huynh và các sư đệ tỷ muội khác suýt chút nữa đã thiêu chết hắn.
Ngay sau đó hắn thấy được mấy tiểu bối cũng đang nhìn hắn bằng ánh mắt bát quái cực kỳ nóng bỏng.
Hắn lập tức trợn tròn hai mắt, tức giận gầm nhẹ nói: "Nhìn cái gì, lại nhìn bản tôn phạt các ngươi đi Tư Qúa Nhai tự mình suy ngẫm lại.
"
Tiểu bối vậy mà còn dám xem bát quái của trưởng bối, ngứa đòn hay gì!
Đồng thời, hắn đối với thanh âm kia càng thêm tức giận.
Cho dù bị chưởng môn sư huynh và các huynh đệ tỷ muội nghe được bát quái của chính mình.
Nhưng làm sao đám tiểu bối này cũng có thể nghe được? Điều này thực sự vô lý!
Đám người Chúc Hoa vội vàng thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình, nhưng lỗ tai vẫn như cũ dựng thẳng.
[Ừm? Đây vẫn là một hoa đào độc?!]
Hoa đào độc? Có ý gì?
Hứa Ưu lo lắng tim đập thình thịch, trong lòng hắn có một loại dự cảm cực kỳ không tốt.
Quả nhiên,
[Tà tu kia vậy mà quanh minh chính đại nói với Hứa phong chủ mình là bà đỡ đẻ? Sau khi đỡ đẻ xong liền nhân cơ hội đem nữ nhi mình sinh ra thay thế nữ nhi của Hứa phong chủ? Chết tiệt, cuối cùng còn liên hợp với sư huynh liếm cẩu của mình đánh lén đạo lữ của Hứa phong chủ, Hứa phong chủ trực tiếp mất thê tử?]
[Trời ạ, Hứa phong chủ phu nhân sao lại thảm như vậy?]
Bên ngoài đại điện, Đường Nghiên đang nhàn rỗi gặm cỏ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
[Con gái ruột bị tà tu tra tấn từ nhỏ cho đến lớn, mười mấy năm làm dược nhân, thật vất vả mới trốn thoát, còn phải trốn đông trốn tây phòng ngừa bị tà tu tìm được.
]
[Nhưng nàng lại không biết, chính mình vốn nên là tiểu công chúa, tất cả tài nguyên và vinh quang của nàng đều bị nữ nhi của kẻ thù chiếm đoạt.
]
[Những chuyện mà nữ chính trải qua trước khi thành danh thê thảm đến vậy sao?]
[Hứa phong chủ cũng đủ thảm, thay kẻ thù giết thê tử nuôi nữ nhi mấy chục năm, còn không biết nữ nhi của chính mình bị kẻ thù giết thê đánh tráo.
]
Sau khi nghe xong chuyện, một số nữ phong chủ trong đại điện nhất thời đối với vị chưa từng gặp mặt này, cảm thấy vô cùng đau lòng cho nữ nhi của Hứa phong chủ.
Nhân tiện còn hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Ưu một cái.
Phế vật sư huynh (sư đệ), lấy nhầm nữ nhi thì thôi đi, lại còn để cho kẻ thù của mình sống sung sướng mấy chục năm.
Chân Chân là một phế phẩm rác rưởi, ăn không phải trả tiền mấy chục năm rồi!
Năm đó sư muội (sư tỷ) sợ là mắt mù mới có thể coi trọng tên ngu ngốc này!