Đường Nghiên lông mày hơi giãn ra.
[Cho nên ý cậu là, diễn biến cốt truyện kế tiếp phát triển có thể sẽ sụp đổ?]
Hệ thống: [Ừm.
] Cái này còn tùy vào việc cậu có thể ăn dưa nhiều hay ít, để lộ ra tin tức nhiều hay ít.
[Chẳng qua, nếu cốt truyện thay đổi, nội dung chủ tuyến cơ bản của thế giới sẽ không thay đổi.
]
[Ví dụ như Vệ Liên Y và Nam Cung Lẫm vẫn là nhân vật chính của thế giới này, vẫn đảm nhiệm trách nhiệm cứu thế giới.
]
Trong lòng Đường Nghiên lộp bộp một tiếng.
Còn Tiêu Tịch Tuyết thì sao?
Chẳng lẽ hắn cuối cũng vẫn sẽ trở thành đại phản diện?
Hệ thống được kết nối với tâm trí cậu sâu kín mở miệng.
[Ký chủ, nhiệm vụ của cậu không phải là công lược Tiêu Tịch Tuyết, ngăn cản hắn hắc hóa sao? Nếu nhiệm vụ của cậu thành công, hắn sẽ không còn là đại phản diện nữa.
]
[Phù! Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.
] Đường Nghiên thả lỏng lông mày.
Trong lúc Đường Nghiên mới cùng hệ thống nhà mình trao đổi xong.
Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói trầm thấp.
"Đứng ở chỗ này làm cái gì?"
Đường Nghiên nhìn Tiêu Tịch Tuyết đang đi về phía mình.
"Ta lúc tỉnh dậy liền thấy ngươi không có ở nhà, ta đang định đi hỏi ba người bọn họ.
"
Nhà?
Lời này không hiểu sao lại khiến Tiêu Tịch Tuyết trong lòng có chút vui vẻ.
Hắn cong khóe miệng, nói: "Ta vừa đi gặp sư tôn, A Nghiên, ta muốn để ngươi bái sư tôn làm sư phụ, ngươi thấy thế nào?"
Hiện tại vẫn chưa tìm thấy công pháp tu luyện phù hợp với Đường Nghiên.
Tiêu Tịch Tuyết liền nghĩ trước nên để cậu bái sư tôn làm sư phụ trước, như vậy có thể chính thức trở thành đệ tử của Vạn Kiến Tông, ở bên ngoài liền có thêm một cái bảo vệ.
Ở Tiên Linh đại lục, đệ tử Vạn Kiếm Tông có tiếng là những kẻ điên cuồng chiến đấu.
Một lời không hợp liền rút kiếm đánh nhau.
Vạn Kiếm Tông cũng có tiếng là bao che gà nhà.
Vì vậy, các tu sĩ ở Tiên Linh đại lục tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc những kẻ điên cuồng chiến đấu của Vạn Kiếm Tông.
Thứ hai, sau khi trở thành đồ đệ của sư tôn, A Nghiên cũng sẽ là sư đệ của hắn, có thể danh chính ngôn thuận ở lại Vạn Kiếm Tông.
Đường Nghiên suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý: "Ta không có nơi nào để đi, có thể bái chưởng môn làm sư phụ là con đường tốt nhất.
Chỉ là chưởng môn liệu có nguyện ý nhận một phế nhân như ta sao?"
Cậu lo nghĩ không phải là không có nguyên do.
Trong cốt truyện gốc.
Sau khi Đường Nghiên được Hứa Chân Chân cứu, được nàng mang về Vạn Kiếm Tông.
Bởi vì trở thành phế nhân, Đường Nghiên chỉ có thể đi theo Hứa Chân Chân, trở thành một cái bình hoa vô dụng.
Hứa Chân Chân đối với Đường Nghiên cũng không tính là tốt, tâm trạng tốt sẽ tươi cười với cậu.
Khi tâm trạng không tốt, đặc biệt là khi phải chịu thất bại từ nam chính, nàng sẽ dùng nhiều cách khác nhau để dày vò Đường Nghiên.
Đường Nghiên bị bắt nạt ba năm, ba năm sau mới có cơ duyên tu luyện trở lại.
Đường Nghiên vốn có thiên phú trác tuyệt, nghị lực mạnh mẽ, trong lúc tu luyện tiến bộ cực nhanh.
Chỉ ngắn ngủi trong vòng ba năm liền đột phá lên Kim Đan.
Có bao nhiêu tu sĩ cả đời chỉ dừng ở Trúc Cơ hậu kì, cho đến chết cũng không thể đột phá Kim Đan.
Giống như Đường Nghiên từ một tu sĩ biến thành phế nhân lại ngắn ngủi ba năm tu luyện đến Kim Đan, có lẽ ngàn năm cũng không tìm được một người khác.
Thiên phú mạnh mẽ của cậu được phụ thân của Hứa Chân Chân chú ý tới, sau đó liền nhận Đường Nghiên làm đồ đệ.