Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng


[Dựa theo những gì đã xảy ra với nguyên chủ, cuối cùng lên sàn chính là "Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây" "Lần này trở về ta muốn lấy lại tất cả mọi thứ thuộc về mình" bá đạo lãnh khốc Cung đại nam chính!]
[Kia phải nói như thế nào?]
[Nga, đúng, thời hạn ba năm đã đến, cung nghênh thiếu chủ trở về.

]
Tiêu Tịch Tuyết: "! " Vì sao nghe được tiếng lòng của cậu lại cảm thấy có thấy có chút xấu hổ?
Tuy nói hắn đã quen thường thường nghe được tiếng lòng đứt quãng của người này.

Nhưng giờ phút này này, vẻ mặt bình tĩnh của hắn lại suýt bị phá vỡ.

"Khụ! Ta đã nói với sư tôn chuyện bái sư, thiên phú cùng chiến tích trong quá khứ của ngươi ông ấy đều đã biết.

Mặc dù hiện tại ngươi không có tu vi, sư tôn vẫn xem trọng ngươi như trước, ta trở về đây chính là muốn mang ngươi đi bái sư.


Đường Nghiên nghe vậy, hai mắt lấp lánh: "Thật sao?"

Tiêu Tịch Tuyết: "Ừm, là thật.

"
Hai người cùng nhau đi ra Tử Thần Phong, Đường Nghiên đột nhiên nhớ một việc.

"Đúng rồi Tiêu sư huynh, khi ta còn là Đường gia thiếu gia, nghe nói Hoắc gia thiếu gia Hoắc Trạch Duệ thích mang người từ bên ngoài về nhà.

"
"Cũng không biết Hoắc Trạch Duệ có từng tra qua thân phận của những người đó chưa? Hoắc gia có không ít thế lực thù địch, ngay cả Liên gia vẫn luôn đối với Hoắc gia như hổ rình mồi.

"
“Con đê ngàn dặm cũng sụp đổ vì một tổ kiến, ta cảm thấy ngươi vẫn là nhắc nhở Hoắc Trạch Vũ một chút, để hắn chú ý đến những người không rõ lai lịch mà đại ca hắn mang về.


[Hoắc Trạch Vũ bởi vì là bạn tốt của anh, nếu không tôi cũng sẽ không nói những lời này.

]
Tiêu Tịch Tuyết trong lòng cảm thấy ấm áp, trịnh trọng gật gật đầu.

"Ngươi lo lắng không phải không có lý, ta sẽ nhắc nhở hắn.

"
Chẳng qua hắn đã nghe thấy tiếng lòng của ngươi!
Tiêu Tịch Tuyết chỉ nghĩ thầm trong lòng.


Đường Nghiên đi theo Tiêu Tịch Tuyết tới đại điện nghị sự ở ngọn núi cao nhất.

Phát hiện ngoại trừ chưởng môn Phó Thủ Từ, một vài vị trưởng lão phong chủ đang bế quan, tất cả các phong chủ còn lại đều đến đây.


Đệ tử thân truyền của các phong chủ cũng đến không ít.

Đám người Chúc Hoa vừa thấy Đường Nghiên liền phấn khích hai mắt phát sáng.

Nếu không phải nhóm trưởng bối tôn giả có mặt ở đây, bọn họ phỏng chừng hận không thể nhảy qua ôm Đường Nghiên một cái thật chặt.

"Chưởng môn, các vị tôn giả.

"
Đường Nghiên dưới ánh mắt nóng rực của mọi người, cung kính cúi đầu hành lễ.

[Không phải chỉ là bái sư thôi sao, có cần thiết phải khiến nó long trọng như vậy không?]
[ Chẳng lẽ là vì Vạn Kiếm Tông lần đầu tiên thu một cái phế nhân làm đồ đệ, tất cả mọi người đều cảm thấy hiếm lạ mới chạy tới đây vây xem?]
Phó Thủ Từ hừ lạnh trong lòng.

Cái gì vây xem… Những người này còn không phải là nhàn rỗi không có việc gì làm đều chạy tới đây ăn dưa!
Trước kia hắn như thế nào không phát hiện, đám nhãi ranh này lại thích bát quái như vậy!
Đúng vậy, từ lần trước Đường Nghiên ở đại điện nghị sự mang một quả dưa lớn của Hứa Ưu tới.


Tin đồn Đường Nghiên là ruộng dưa lớn về cơ bản đã truyền khắp cao tầng và đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tông.

Đương nhiên, bọn họ không thể tiết lộ một từ nào về đại dưa, cũng không thể viết ra.

Ngay cả thần thức truyền âm cũng không thể, chỉ có thể dùng ánh mắt để trao đổi.

Bọn họ còn đi Tử Thần Phong của đại sư huynh làm thí nghiệm, phát hiện chỉ có tu sĩ từ Kim Đan kì trở lên mới có thể nghe được tiếng lòng Đường Nghiên.

Điều quan trọng nhất là ở đây!
Trên người Đường Nghiên có bảo bối có thể tìm kiếm bí mật có khí linh!!
Khi bọn họ phát hiện chỉ có từ Kim Đan trở lên mới có thể nghe thấy tiếng lòng.

Khí linh bá đạo kia đêm đó liền đi vào thức hải của bọn họ.

Dùng giọng điệu hống hách mà âm hiểm nói: "Nếu để cho Đường Nghiên biết được các ngươi có thể nghe được tiếng lòng của hắn, các ngươi nhất định phải chết! Hừ!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận