Từ từ! Chẳng lẽ lão già Phó Thủ Từ dùng thủ đoạn che mắt nào đó để trêu chọc hắn?
Trong nháy mắt, ánh mắt u ám của Lương Khâu rơi vào trên mặt Phó Thủ Từ.
Nhưng mà trong giây tiếp theo, cả người hắn liền trực tiếp đông cứng tại chỗ.
[Lão đăng Lương Khâu thích một nữ nhân, ở chung mười năm, người phụ nữ đó cuối cùng đã mang thai đứa con của lão đăng?]
Lương Khâu trợn tròn hai mắt: Chết tiệt! Làm sao người thần bí này biết được? Việc này hắn giấu rất kín!
Cảm nhận được ánh mắt rậm rạp xunh quanh đang nhìn mình.
Một ý nghĩ hoảng sợ hiện lên trong đầu Lương Khâu.
Chẳng lẽ mọi người trong đại điện này đều có thể nghe thấy âm thanh bí ẩn này?!
Thoáng nhìn thấy vẻ mặt cứng đờ của Lương lão đăng, Phó Thủ Từ cười càng thêm vui vẻ.
Mà Đường Nghiên ở bên kia kinh ngạc đến mức cằm suýt nữa rơi xuống đất.
[Chết tiệt!! Nữ nhân mà Lương lão đăng yêu thích lại là người tình của sư tôn?!! A?!]
Phó Thủ Từ tươi cười cứng ngắc: "???"
Đồng tử Lương Khâu lộ vẻ sửng sốt: "???"
Chuyện, chuyện gì vậy?
Những người khác: Mẹ nó! Nổ rồi! Nổ lớn rồi! (°ー°〃)
Đang lúc Đường Nghiên ở trong đầu muốn hỏi hệ thống tình tiết phía sau quả dưa lớn.
Đột nhiên, cậu phát hiện cả đại điện im lặng đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Đường Nghiên nghi hoặc quét mắt nhìn mọi người, thấp giọng hỏi Tiêu Tịch Tuyết bên cạnh: "Sư huynh, sao đột nhiên trở lên im lặng như vậy?"
Chẳng lẽ trong lúc cậu đang ăn dưa đã xảy ra chuyện lớn gì đó?
Tiêu Tịch Tuyết mấp máy khóe môi, muốn nói lại thôi.
Phó Thù Từ đang cùng Lương Khâu mắt to trừng mắt nhỏ, lần lượt quay đầu lại một cách máy móc, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào không trung.
Giọng nói có chút vừa cay vừa bi thương.
"Thi đấu giữa hai tông môn sẽ được ấn định vào một tháng sau, vẫn dựa theo quy củ đã sớm đặt ra! "
Đường Nghiên vẻ mặt khó hiểu, [Sư tôn đây là? Chẳng lẽ Lương lão đăng vừa rồi đã nói gì đó, chọc trúng cột sống của sư tôn?]
Lương Khâu: Thằng nhóc chết tiệt này không chỉ rình coi bí mật của hắn.
Vu hãm Nghệ Nhi còn chưa đủ, hiện tại còn muốn đánh chủ ý chia rẽ trên người hắn! Hừ!
Đường Nghiên chỉ nghi hoặc trong chốc lát, sau đó lại vùi đầu tiếp tục ăn dưa.
[Hệ thống, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao người Lương Khâu yêu thích lại là người tình Bạch Nghệ của sư tôn?]
[Trước đó không lâu Bạch Nghệ kia không phải đã nói với sư tôn chuyện nàng mang thai đứa nhỏ của sư tôn, sư tôn còn nhân cơ hội này cầu hôn hay sao?]
[hiện tại như thế nào lại thành mang thai đứa nhỏ của Lương lão đăng?]
Phó Thủ Từ nắm chặt bàn tay, thừa nhận tâm lý bị tra tấn cực lớn, ở một bên nghiêm túc tiếp tục nói về việc sắp xếp cuộc thi.
Một bên tập trung tinh thần, vểnh tai chờ đợi lời nói tiếp theo của Đường Nghiên.
Lương Khâu ở đối diện cũng không khỏi nín thở tập trung, ngay cả chuyện Đường Nghiên mắng hắn là lão đăng đều bị hắn mặc kệ.
Hắn thật muốn nhìn xem tiểu tử đáng giận này đến tột cùng nói về Nghệ Nhi của hắn như thế nào.
Nghệ Nhi ôn nhu hiền thục, thiện lương thông minh, làm sao có hắn rồi còn đi thông đồng với Phó Thủ Từ?
Những người còn lại kích động hai mắt tỏa sáng, adrenaline dâng trào khiến trái tim bọn họ đập dữ dội.
Bọn họ ở trong lòng liên tục hò hét.
Nói mau đứa nhỏ đó rốt cuộc là của ai! A a a!
Thái thái(*) thật trâu bò! °????(????)????°
(*) Người phụ nữ có chồng lớn tuổi
Phó Thủ Từ nói cái gì, phỏng chừng một chữ bọn họ cũng không nghe vào.
“Phanh” một tiếng, chén trà trong tay Đường Nghiên rơi xuống bàn, phát ra âm thanh cực kỳ rõ ràng.
Nhìn thấy những ánh mắt nóng rực từ bốn phía hướng về mình, Đường Nghiên ngượng ngùng cười cười: "Xin lỗi, trượt tay trượt tay.
"