Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng


Hiện tại Hứa Ưu cảm giác cả người khó chịu, trên người tựa hồ có chút ngứa ngáy.

Bởi vì ngày hôm qua hắn mới cùng lão quái Phân Thần kì kia tiếp xúc, nhờ đối phương canh giữ mật thất.

Mà Cố Thanh Lăng từng có một đoạn tình sử với Hứa Chân Chân, sắc mặt hắn tái xanh, khóe miệng giật giật, sâu trong cổ họng có cảm giác buồn nôn mãnh liệt.

Hứa Chân Chân, hắn từng hôn và chạm vào… Ọe~~
Một số nữ đệ tử ái mộ Cố Thanh Lăng ở gần đó che đôi môi đỏ mọng của mình lại, bất giác xê dịch mông sang một bên.

Ánh mắt các nàng liếc nhìn Cố sư huynh không còn nhu tình như nước như trước nữa, ngược lại còn mang theo nồng đậm ghét bỏ.

Tại sao lại cảm thấy Cố sư huynh đã bị ô uế? Lui! Lui! Lui!
Cố Thanh Lăng: ???
Mặc dù, chuyện tình của hắn cùng Hứa Chân Chân đều là một năm trước!
[Hơn nữa, chẳng phải Hứa Chân Chân yêu nam chính Nam Cung Lẫm đến chết sao? Nam Cung Lẫm vẻ ngoài như long như phượng, phẩm mạo phi phàm.


Ngay cả bạn trai cũ Cố Thanh Lăng cũng anh tuấn bất phàm, Hứa Chân Chán sao có thể coi trọng một ông già như vậy?]
Đường Nghiên không hiểu.

Những người còn lại nghe được cũng không hiểu.

Một lúc sau, nghe hệ thống giải thích, Đường Nghiên mới hiểu ra.

[Hóa ra Hứa Chân Chân thông đồng với lão già ba trăm năm không tắm kia là vì muốn trốn khỏi mật thất, tôi đã bảo sao Hứa Chân Chân lại có thể coi trọng lão già này.

]
[Mẹ bị bắt, viện trợ lớn nhất bên ngoài không có, xem ra Hứa Chân Chân thật sự đã không còn cách nào khác.

]
Đường Nghiên nghĩ nghĩ, đột nhiên duỗi thẳng thắt lưng, vẻ mặt nghiêm túc.

Tiêu Tịch Tuyết ở bên cạnh thoáng thấy vẻ mặt nghiêm túc của cậu, vừa khó hiểu muốn hỏi thì nghe thấy——
[Ừm? Vậy mà lại thật sự có kẻ phản bội của Ma tộc mai phục bên ngoài mật thất? Đang tìm cơ hội giải cứu Hứa Chân Chân! Giỏi thật, tên Ma tộc này sẽ không phải là xem Vạn Kiếm Tông là hang ổ của mình đấy chứ?]
Phó Thủ Từ và Hứa Ưu bị sốc, trực tiếp biến mất khỏi chỗ ngồi.

Vài vị phong chủ cũng đi theo.

Đường Nghiên khôi phục tinh thần, tỉnh táo lại, liếc nhìn Phó Thủ Từ và vài vị phong chủ đã biến mất.

Trên đỉnh đầu hiện lên một hàng dấu chấm hỏi???
Tiêu Tịch Tuyết nhìn thấy trên mặt cậu hiện lên nghi hoặc, chủ động mở miệng giải thích.

"Vừa rồi Hứa phong chủ cảm nhận được trận pháp ở mật thất Đan Phong bị người công kích.


Sư tôn còn nhận thấy hơi thở Ma tộc như ẩn như hiện đột nhiên xuất hiện ở Đan Phong, cho nên cùng nhóm phong chủ đi điều tra.

"
"À à, thì ra là thế.

" Đường Nghiên nhếch lên đôi môi mỏng, gật gật đầu.

Trong sách có nhắc tới, Tiên Linh đại lục đến nay vẫn còn ẩn dấu không ít tàn dư Ma tộc, bên trong Vạn Kiếm Tông cũng có không ít người bị Ma tộc đoạt xá.

Hơn nữa với tư cách là tông môn hạng nhất, Vạn Kiếm Tông khẳng định có biện pháp có thể phát hiện ra hơi thở tàn dư Ma tộc.

Vì vậy, đối với lời giải thích của Tiêu Tịch Tuyết, Đường Nghiên cũng không có hoài nghi.

Cậu duỗi cổ nhìn về phương hướng Đan Phong, trong mắt tràn đầy tiếc nuối.

[Thật sự muốn đi xem quá.

Hứa Chân Chân và lão già ba trăm năm không tắm hẳn là đã đi vào công việc chính rồi đi?]
Những người khác không khỏi gật đầu.


Đúng đúng, bọn họ cũng muốn đi xem! A a a!
Nghĩ tới hình ảnh đó, tuy có chút cay mắt, nhưng thật sự rất muốn nổ tung!!
"Khụ khụ! "
Tiêu Tịch Tuyết nghe được tiếng lòng tràn đầy tiếc nuối của người bên cạnh, linh trà trong miệng suýt nữa đã phun ra ngoài.

Lão già ba trăm năm không tắm có cái gì hay để mà xem?
Cũng không biết A Nghiên trước kia ở Đường gia đến tột cùng đã học những thứ lung tung gì?
Tiêu Tịch Tuyết một lời khó nói hết liếc nhìn ai đó với đôi lông mày đang rũ xuống, đáy lòng thở dài, nhẹ nhàng mở miệng nói.

"Vừa rồi sư tôn truyền âm nói với ta, bảo ta đi tới Đan Phong, ngươi muốn ở đây tiếp tục xem bọn hắn luận võ, hay là muốn đi cùng ta?"
Nói xong, sắc mặt hắn đỏ hồng, bởi vì nói dối, trong giây lát liền cảm thấy có chút chột dạ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận