Hứa Ưu nhìn thấy nữ nhân có diện mạo bình thường trước mặt, nhận ra đây một trong những chủ sự trưởng lão quản lý Đan Phong.
Hắn phóng ra thần thức, quét đi quét lại nữ nhân kia từ đầu đến chân, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ trong ra ngoài.
Hắn vẫn chưa phát hiện được nữ nhân trước mắt có gì không ổn.
Phó Thủ Từ và các vị phong chủ khác cũng làm điều tương tự, nhưng cũng giống như Hứa Ưu, không phát hiện ra điều bất thường gì.
"Shhh!"
Mọi người đều cảm thấy kinh hãi!
Có phải là bọn họ đang bị tụt lại phía sau không? Mật thám Ma tộc trước mặt này lại có thể dấu kín được hơi thở của chính mình?
Hay là bọn họ bắt nhầm người rồi?
Đúng lúc này, thanh âm lãnh đạm của Tiêu Tịch Tuyết vang lên: "Sư tôn, các vị sư thúc.
"
Phó Thủ Từ quay lại, chỉ thấy ngoại trừ hắn còn có các đệ tử của mình.
Các đệ tử thân truyền của các phong khác cũng đến một đống lớn.
Cũng may ngoại trừ đệ tử Đan Phong và đệ tử của hắn, những người khác còn biết che dấu chính mình, chỉ quan sát trong bóng tối.
Phó Thủ Từ sắc mặt tối sầm lại liếc nhìn Đường Nghiên đang rất có hứng thú, cố ý hỏi.
"Các ngươi chạy tới đây làm cái gì?"
Phượng Sanh rất tích cực đi tới: "Sư tôn, chúng ta tới xem có thể hỗ trợ được gì không.
"
Những người còn lại gật đầu như gà mổ thóc.
Tiêu Tịch Tuyết liếc nhìn nữ nhân đang bị trói chặt, hướng Phó Thủ Từ hỏi.
"Sư tôn, người này là mật thám Ma tộc sao?"
Vừa nói, hắn vừa kéo Đường Nghiên đến bên cạnh, âm thầm cảnh giác.
Phượng Sanh, Lê Mặc, Thôi Nghi Xu ba người thấy thế, lập tức đi tới chỗ Đường Nghiên, đem cậu vây quanh ở giữa.
Vệ Liên Y cũng đi theo đệ tử Đan Phong.
Nhìn thấy Đường Nghiên được đám người Tiêu Tịch Tuyết âm thầm bảo vệ, liền im lặng đứng giữa các đệ tử Đan Phong.
Ánh mắt bình tĩnh rơi vào khuôn mặt của nữ nhân đang bị trói, Vệ Liên Y đột nhiên cau mày.
Trong lòng nàng nổi lên cảm giác vô cùng khó chịu và chán ghét, làm cho nàng cũng không biết tại sao lại như vậy.
Khi nữ nhân trên mặt đất nghe được lời nói của Tiêu Tịch Tuyết, trong mắt hiện lên nồng đậm khiếp sợ.
Chuyện nàng là mật thám Ma tộc, rõ ràng nàng đã che dấu rất tốt, hơn mười năm cũng không ai phát hiện ra.
Tại sao hôm nay lại đột nhiên bị bại lộ?
Đường Nghiên nhìn nữ nhân bị trói chặt.
[Ồ, không hổ là sư tôn, vừa ra tay đã bắt được một tiểu boss Ma tộc.
]
[Vị Tôn trưởng lão này mười mấy năm về trước đã bị vong linh Ma tộc đoạt xá, ẩn náu trong Vạn Kiếm Tông hơn mười năm mà không bị phát hiện.
Không ngờ hôm nay vì để cứu Hứa Chân Chân, thế nhưng bại lộ chính mình.
]
Phó Thủ Từ buông xuống đáy mắt hiện lên một tia không dám tin.
Vong linh Ma tộc thế nhưng có thể đoạt xá tu sĩ?!
Shhh!
Tin tức này thực sự khiến hắn kinh hãi.
Ma tộc có thể đoạt xá tu sĩ, bọn họ cũng biết.
Nhưng Ma tộc đã chết có thể hóa thành vong linh, không những thế còn có thể đoạt xá tu sĩ!!!
Hơn nữa bọn họ đều nhìn không ra có điều gì không ổn.
Ngàn năm đại chiến tiên ma khi trước, ở trên chiến trường không chỉ chết đi ngàn vạn Ma tộc, nếu vong linh có thể đoạt xá người khác.
Kia chẳng phải là!
Phó Thủ Từ nghĩ đến đây tim liền đập bất ổn.
Sắc mặt Lương Khâu ngưng trầm, phỏng chừng cũng đã có ý nghĩ giống như Phó Thủ Từ.
Đường Nghiên nghiền ngẫm cười cười, [Bất quá cũng là vì Hứa Chân Chân chính là thánh tử Ma tộc, vì cứu thánh tử, mật thám này mạo hiểm như vậy cũng không có gì kì quái.
]
"!!!"
Phượng Sanh trừng lớn hai mắt, quai hàm của các đệ tử Đan Phong phía sau gần như chạm đất.
Các đệ tử ẩn nấp trong bóng tối thầm kêu lên.
A?! Hứa Chân Chân không phải là nữ sao? Sao có thể trở thành thánh tử?
Thánh Tử không phải là nam sao?
[Có lẽ ngay cả Khương Liễu Nhân cũng không biết, năm đó nàng hoài thai chính là long phượng thai, thai nam đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sau đó linh hồn thánh tử Ma tộc bên trong thai nam đã nhập vào thai nữ, cùng tồn tại với thai nữ.
]
[Khi linh hồn nữ chi phối cơ thể, Hứa Chân Chân là một nữ nhân bình thường, khi linh hồn nam chi phối cơ thể, thân thể Hứa Chân Chân là nữ, nhưng linh hồn lại là nam.
]