Mật thất Đan Phong chỉ giam giữ những đệ tử hoặc trưởng lão mắc sai lầm nghiêm trọng.
Cả tòa nhà bố trí vô số trận pháp mạnh và cực kỳ nghiêm ngặt.
Chỉ có Hứa Ưu và phó phong chủ Đan Phong có lệnh bài mở ra tầng tầng lớp lớp trận pháp, bình yên tiến vào trong.
Cho dù là Đại Thừa thiên tôn tới đây, muốn cưỡng ép tiến vào cũng phải hao phí không ít thủ đoạn và công sức.
Hiện tại trong mật thất chỉ giam giữ một mình Hứa Chân Chân.
Càng đi sâu vào bên trong, âm thanh và động tĩnh phát ra càng rõ ràng nghe được.
Trong phòng giam tối tăm, quần áo trên người Hứa Chân Chân đã cởi ra hơn phân nửa, ánh mắt mị hoặc ôm lấy lão già đang nằm trên người nàng.
Sâu trong thức hải của Hứa Chân Chân, một phiên bản thu nhỏ của Hứa Chân Chân nhìn chằm chằm vào chuyển động bên ngoài với khuôn mặt u ám.
"Ngươi rốt cuộc có được không? Mau lên.
"
Hứa Chân Chân thật sự sắp bị tức chết, đây là thân thể của nàng, lại bị một tên ngốc khác bên trong cơ thể cầm đi dụ dỗ lão già gần nghìn tuổi này!
"A!" Một giọng nam khàn khàn vang lên, trong giọng nói lộ ra nồng đậm khinh thường.
“Nếu ngươi không ngu ngốc, chúng ta sẽ bị mắc kẹt ở đây sao? Không thể ra ngoài, bên ngoài lũ Ma tộc phế vật cũng không vào được.
Bổn thánh tử ta còn cần phải dùng cái giường này để tạm thời đoạt xá lão già này?"
Cùng với một lão già vừa già vừa xấu làm tình, hắn cũng rất ủy khuất và ghê tởm có được không?
Thân thể này hiện tại đã không còn tu vi, tu vi của lão già này lại quá cao.
Dưới tình huống bình thường, xác suất chiếm được cơ thể đối phương thành công là bằng không.
Hắn chỉ có thể thừa dịp khi đối phương hoàn toàn thả lỏng mới có cơ hội thành công.
Thánh tử Ma tộc càng ngày càng bất mãn, lạnh lnhư băng nhìn chằm chằm Hứa Chân Chân, “Chia sẻ thân thể với một kẻ ngu ngốc như ngươi, bổn thánh tử thật là xui xẻo tám đời.
”
"Ngươi!" Sắc mặt Hứa Chân Chân âm trầm.
Sau một lúc lâu, nàng không có biện pháp nào đối đầu với thánh tử Ma tộc, thở dài một hơi, cam chịu nói: "Đừng nói nữa, mau lên chút.
"
Giọng nam khàn khàn không đáp lại nàng, từ từ đắm chìm trong đó, sau đó âm thầm kích hoạt công pháp đoạt xá.
Trong khoảnh khắc, những sợi tơ đen xuất hiện từ sâu trong thức hải Hứa Chân Chân, hướng tới lão già trên cơ thể Hứa Chân Chân cuốn lấy.
Những sợi tơ giống như làn khói đen này chỉ có Hứa Chân Chân và thánh tử trong cơ thể nàng mới có thể nhìn thấy được.
Lão quái Phân Thần kì lại quá mức đắm chìm trong chuyện hoan lạc, đối với mối nguy hiểm sắp xảy ra không có phản ứng gì.
Nhìn thấy màu đỏ tươi mờ nhạt hiện lên trong mắt lão quái Phân Thần kì, Hứa Chân Chân và thánh tử Ma tộc trong lòng vui vẻ.
Tốc độ đoạt xá cũng nhanh hơn.
Đang lúc khoảng cách thành công ngày càng gần, cả hai đột nhiên nghe thấy hàng loạt tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến.
Hứa Chân Chân sửng sốt: "Có người tới! Nhanh lên.
"
Thánh tử Ma tộc không nói hai lời trực tiếp đẩy nhanh tốc độ đoạt xá.
Ngay sau đó, cửa phòng giam bị người từ bên ngoài đẩy mạnh.
Chỉ thấy bên trong phòng giam tối tăm ẩm ướt.
Hứa Chân Chân vẻ mặt hưởng thụ nằm bên dưới lão quái Phân Thần kì.
Lão quái Phân Thần kì sắc mặt trắng bệch, đôi mắt già nua đục ngầu lóe lên một tia đỏ tươi dị thường, chính là!
"A!" Nghe thấy tiếng cánh của đột nhiên mở ra, Hứa Chân Chân thất thanh thét chói tai.
Phó Thủ Từ và Hứa Ưu nhìn cảnh tượng vô cùng cay mắt trong phòng giam, sắc mặt trong nháy mắt nhăn nhó.
Người trước nhanh chóng hành động khống chế lão quái Phân Thần kì.
Tiêu Tịch Tuyết nhanh chóng quét mắt nhìn cảnh tượng trong phòng, Đường Nghiên cái gì cũng chưa nhìn thấy rõ đã bị hắn kéo tay lùi lại phía sau vài bước.
Đường Nghiên còn muốn tiến lên xem, hắn liền đưa tay che mắt Đường Nghiên.
"Đừng nhìn, sẽ bị đau mắt.
"
Tiêu Tịch Tuyết khẽ nhíu mày, lời nói ôn hòa nhưng không cho phép kháng cự.
Đường Nghiên cảm thấy tiếc nuối cũng chỉ có thể từ bỏ.
[Tuy rằng không thấy được lão già ba trăm năm không tắm trông như thế nào, nhưng vẫn có thể tính là ở hiện trường ăn dưa.
]
Những người còn lại Tiêu Tịch Tuyết không quản, một đôi mắt sáng ngời quét qua hai người trong phòng.
Wow! Vị này chính là lão già ba trăm năm không tắm! Thật sự đã được mở mang kiến thức…
Sau khi liếc nhìn nhanh, ánh mắt của mọi người lại rơi vào khuôn mặt của Hứa Chân Chân.
Trâu bò!
Giống như Đường sư đệ nói, Hứa Chân Chân đúng là đói khát!
Đói thảm như vậy! nhìn bộ dáng có vẻ vẫn chưa ăn no.
Hơn nữa, quần áo còn chưa cởi xong trong miệng đã đi gặm cái kia của lão già, nên nói là, Hứa Chân Chân thật biết chơi.