Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng


Ánh mắt liên tục bát quái, trong lòng mọi người không hẹn mà cùng nảy lên một ý tưởng táo bạo.
Nhân tiện...!Hiện tại người cùng lão già kia làm chuyện đó, là bản thân Hứa Chân Chân, hay là thánh tử Ma tộc kia?
Nếu là vế sau…
Hắc hắc ~~ Các đệ tử trong lòng cười càng đáng khinh.
Đoạt xá bất ngờ bị gián đoạn.

Linh hồn của thánh tử Ma tộc trong cơ thể Hứa Chân Chân cực kỳ tức giận, nhưng hắn không dám tiết lộ bất kỳ manh mối nào trước mặt Phó Thủ Từ và các cường giả khác.
Hắn không cam lòng biến mất, đổi thành linh hồn nữ điều khiển cơ thể mình.
Hứa Chân Chân từ trên giường đứng dậy, bộ dáng điềm đạm đáng yêu quỳ trên mặt đất, gương mặt khóc hoa lê đái vũ vô cùng đáng thương.
“Phụ thân, là lão già này ép buộc con.”
"Phụ thân, người mau dẫn con ra ngoài đi.


Con gái một khắc cũng không muốn ở lại nơi đáng sợ này."
Hứa Chân Chân càng nói càng cảm thấy ủy khuất, nghĩ đến có rất nhiều người có thể đã nhìn thấy nàng đang hầu hạ dưới thân một lão già.
Hơn nữa còn bị con tiện nhân Vệ Liên Y nhìn thấy cười nhạo, trong lòng nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lại ngẩng đầu lên, Hứa Chân Chân như sắp khóc, những giọt nước mắt trong suốt như pha lê tích tụ lại nơi khóe mắt.
“Phụ thân, con biết hiện tại muội muội đã trở về, người dành hết tất cả sủng ái và quan tâm đặt trên người muội muội,
Nhưng người yên tâm, con sẽ không ghen tỵ với muội muội, con cũng sẽ không chạy tới trước mắt muội muội.
Người thả con ra ngoài đi, cho dù con chỉ là đệ tử bình thường trong Đan Phong, con gái cũng cam tâm tình nguyện."
Sau khi nhu nhược nói xong, Hứa Chân Chân nhìn về phía Vệ Liên Y.
"Muội muội, là tỷ tỷ trước đây làm sai rồi, suýt nữa đã làm muội bị thương, tỷ tỷ xin lỗi muội, muội muốn trừng phạt ta thế nào cũng được."
Vệ Liên Y im lặng đứng nhìn, không có phản ứng gì.
Hứa Chân Chân thầm hận trong lòng, nàng cắn chặt răng nhìn đại sư huynh Đan Phong, ánh mắt mị hoặc nói.
"Đại sư huynh, trước đây huynh hiểu rõ ta nhất.

Huynh có thể nói với phụ thân thả muội ra ngoài được không?"
"Nhị sư huynh..."
Đường Nghiên bị che mắt, trong lòng thở dài: [Chậc chậc, Hứa Chân Chân thật biết diễn, Oscar nợ cô ấy một giải thưởng.]
[Ơ, từ từ! Hứa Chân Chân nói lời thành tâm như vậy, Hứa phong chủ và đệ tử Đan Phong sẽ không bị Hứa Chân Chân lừa gạt nữa đấy chứ?]
[Dù sao ở trong sách, Hứa phong chủ và các đệ tử Đan Phong đều mắt mù, con gái và sư muội thiếu chút nữa đã bị Hứa Chân Chân giết chết.

Hứa Chân Chân chỉ cần khóc một chút, bọn họn liền tin chuyện này không liên quan đến Hứa Chân Chân.]

Trên mặt Hứa Ưu không chút thay đổi, nhưng trong lòng lại chua sót dị thường.
Nếu là trước kia, hắn quả thực sẽ bị Hứa Chân Chân lừa gạt, sẽ cảm thấy thương tiếc nàng.
Nhưng bây giờ biết thân phận thật sự của Hứa Chân Chân, hắn đương nhiên sẽ không tin nàng nữa.
Hazz, sư điệt Đường Nghiên nói đúng, hắn quả thực bị mù.
Những đệ tử khác của Đan Phong cũng không hề động lòng, toàn bộ quá trình đều lạnh mặt, thậm chí vì tránh bị hiềm nghi còn âm thầm lùi lại vài bước.
Cố Thanh Lăng ở trong lòng điên cuồng gào thét, lui lui lui!
Sự thờ ơ của mọi người khiến Hứa Chân Chân càng cảm thấy lo lắng và bất an hơn.
Hứa Ưu sắc mặt lạnh lùng, "Ngươi cứ đợi trong này đi, chờ ta tra rõ mọi chuyện, thì sẽ thả ngươi ra ngoài.’’
"Phụ thân!!"
Ánh mắt Hứa Chân Chân lộ ra tia hoảng sợ, mạnh mẽ lao về phía Hứa Ưu.
Nhưng nàng lại bị đập mạnh bởi cánh cửa phòng đã đóng lại.
"Đi thôi." Phó Thủ Từ dẫn theo lão quái Phân Thần kì đang hôn mê dẫn đầu ra ngoài trước.
Sau khi rời khỏi mật thất, Hứa Ưu có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mở miệng: “Vừa rồi ta nhìn thấy trong mắt hắn lóe lên một tia sáng đỏ kỳ lạ, nhìn như là bị Ma tộc đoạt xá.”
"Hazz, không nghĩ tới Hứa Chân Chân thế nhưng lại có quan hệ với Ma tộc."
Phó phong chủ Đan Phong an ủi nói: "Sư huynh, ngươi cũng là bị Hứa Chân Chân lừa gạt, tưởng rằng nàng chỉ ương ngạnh một chút, nhưng không ngờ..."

Những phong chủ khác sắc mặt bình tĩnh, đồng ý gật gật đầu.
Đường Nghiên thấy vậy, trong lòng cười xùy: [Những chuyện các người không ngờ tới còn rất nhiều, mới chỉ cái này đã không chịu nổi rồi?]
[Nếu tôi nói cho các người biết, Hứa Chân Chân nếu như được Ma tộc cứu đi, thành công trở lại Ma tộc.

Tương lai Hứa Chân Chân sẽ làm càng nhiều việc ác, còn tự mình dẫn đầu một số lượng lớn dư nghiệt Ma tộc đi giết hạn những tu sĩ có thiên phú xuất chúng, đặc biệt là đệ tử Vạn Kiếm Tông, như này chẳng phải là càng không chịu được nổi sao?]
[Hơn nữa, Hứa Chân Chân còn có thể dựa vào thân phận của mình, mang theo mật thám Ma tộc rút cạn linh mạch Vạn Kiếm Tông, khiến căn cơ Vạn Kiếm Tông tổn hại nghiêm trọng.]
"!!!"
Đôi môi Phó Thủ Từ run lên, bị kinh sợ suýt nữa đã ngã sấp xuống.
Hứa Ưu ở bên cạnh vội đưa tay đỡ lấy Phó Thủ Từ.
[À, phải rồi, còn khiến Hứa Ưu bị thương nặng, khiến cảnh giới Hứa Ưu rơi xuống Nguyên Anh, từ đó không thể tiến thêm một bước, nếu không phải thời gian không đủ, ma nữ này còn muốn đại nghịch bất đạo giết chết phụ thân đã nuôi nàng từ nhỏ đến lớn.]
Hai chân Hứa Ưu mềm nhũn: "!!!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận